Móng tay Kỷ Thần Hi không quá dài, nhưng lòng bàn tay của cô đã bắt đầu rướm máu vì ngón tay đang xiết chặt thành nắm đấm.
Thông qua cuộc đối thoại ngắn, cô đã có thể hiểu đại khái tình hình trình mắt.
Bởi vì cô cùng Kỷ Hàn Phi đã có khoảng thời gian đại náo các trường đại học, nhất là MIT với những phát minh vượt thời đại, khi đang ở độ tuổi chưa thành niên. Ngày đó đã khiến cho giới khoa học được phen kinh hoàng.
Nhiều nhà khoa học khác đã tìm đủ cách để liên hệ với hai người với mong muốn hợp tác, nhưng tất cả đều bị từ chối.
Nhân gian có câu, không có được thì hủy diệt còn hơn.
Cũng vì lí do đó, một số thành phần mang tâm tư khác người, muốn có được hai anh em để tiến hành thí nghiệm trên cơ thế người sống, nói thẳng ra thì họ muốn nghiên cứu bộ não của cả hai.
Và rồi tên cô và Kỷ Hàn Phi cũng xuất hiện trên bảng treo thưởng của WHO với cấp bậc không hề thấp, trở thành mục tiêu săn đuổi của những thợ săn tiền thưởng.
Dù hành động cẩn trọng, luôn hoá trang khi xuất hiện với thế giới bên ngoài, thì cũng không tránh khỏi những sai sót, khi cô và Kỷ Hàn Phi đều vô tình lộ mặt thật.
Chuyện có sát thủ thường xuyên tập kích bất ngờ, hai anh em cũng đã quá quen thuộc và chưa lần nào bị tổn hại dù là một sợi tóc.
Nhưng lần này chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
Bọn người tự xưng là Atlantis kia đã phát hiện ra Mộ Nhược Vi có gương mặt giống hệt cô, nên đã ra tay từ phía cô ấy.
Giữa một người bị treo thưởng nhiều năm nhưng lại không có một chút tổn hại nào và một người chân yếu tay mềm, chói gà không chặt, bọn chúng có ngu đi nữa cũng sẽ ra tay từ phía Mộ Nhược Vi.
Lỡ không may Mộ Nhược Vi bị phát giác ra không phải là Kỷ Thần Hi thật, nên bọn chúng mới phái người vừa vây bắt vừa mai phục, mục đích là bắt cả hai người.
Thế nhưng bọn họ trăm tính ngàn tính, cũng không tính ra được mục tiêu lần này của họ, khó đối phó như thế nào.
Những ngón tay thon dài, mềm mịn và trắng hồng của cô gái, bình tĩnh gập màn hình laptop xuống.
Kỷ Thần Hi chống tay xuống đất ngồi dậy, cô bỏ chiếc túi đen trên vai xuống, ngoại trừ một chiếc chìa khoá xe trên sàn thì không đem theo bất cứ thứ gì mà rời khỏi phòng.
Lần này cô không để tâm xung quanh còn có mai phục hay không, trực tiếp đi vào garage, ngồi lên chiếc Mercedes BenZ được đậu sẵn trong đó rồi trực tiếp đạp ga chạy đi.
Kể từ lần xảy ra tai nạn giao thông vào 5 năm trước, Kỷ Thần Hi đã không tự mình lái xe lần nào nữa, vì cứ mỗi khi cầm đến tay lái thì tay của cô lại run nhẹ.
Nhưng lần này, cảm xúc dao động khiến Kỷ Thần Hi mất bình tĩnh, cô một đường chạy thẳng đến phía Tây Nam thành phố, vùng có căn cứ địa của Zero.
Trên đường đi, Kỷ Thần Hi nhiều lần vượt đèn đỏ và chạy quá tốc độ, nên đã bị hơn năm chiếc xe cảnh sát giao thông đuổi theo. Tuy nhiên đến cuối cùng cũng không một chiếc xe cảnh sát nào đuổi kịp, thậm chí những CCTV trên đường cũng bị cô dùng những góc chết mà tránh đi.
Dù đi với tốc độ cao, nhưng để tránh cảnh sát và CCTV nên Kỷ Thần Hi phải đi đường vòng, phải hơn ba mươi phút sau cô mới dừng trước cổng một căn cứ trên vùng núi độc lập vùng tây nam.
Hai người đứng gác cổng nhìn thấy thân ảnh cô gái đi đến liền cúi chào đồng thanh gọi:“Thần Tỷ!”
Phải nói Kỷ Thần Hi kiềm chế cảm xúc vô cùng tốt, dù đang rất tức giận nhưng trạng thái bên ngoài của cô không có gì khác thường, nên mày cũng chẳng nhíu lấy một cái.
“Delmar có đem người về đây chưa?”
“Thần Tỷ, ý tỷ là bốn tên mặt mũi bầm tím đúng không? Cách đây mười phút, tổng quản Delmar đúng là đã đem theo bốn tên như thế về đây, hiện tại bọn họ chắc đang ở nhà giam dưới lòng đất.”
“Được, tỷ biết rồi, cảm ơn.”
Nói xong Kỷ Thần Hi đi thẳng về hướng nhà giam, đụng mặt Delmar đang đi ra. Delmar nhìn thấy cô thì vô cùng ngạc nhiên:“Sao lại ở đây? Chẳng phải em…”
Chưa kịp nói hết câu Delmar sững người khi Kỷ Thần Hi không nói không rằng lách người đi vào nhà giam. Anh giật mình sờ vào bên hông thì lập tức đi theo vào trong.
“Thần Hi, có gì từ từ nói, em làm sao thế? Mau trả súng cho anh!”
Kỷ Thần Hi vẫn không trả lời mà đi thẳng vào trong, đến trước căn phòng đang giam giữ bốn tên đã tập kích cô.
Bọn người đó vừa trong thấy Kỷ Thần Hi đã lập tức hoảng sợ mà co rút người, dù sao cô gái vừa xinh đẹp vừa mảnh khảnh trước mặt họ ra tay vô cùng tàn nhẫn, khiến họ không thể không dè chừng.
Nhưng không một ai ngờ đến, Kỷ Thần Hi vừa đến đã đưa súng lên bắn chết một trong bốn người, làm cho ba tên còn lại, những người đang canh giữ nhà giam và cả Delmar được phen kinh hoàng.
Giọng nói lạnh lùng vang lên ngay sau đó, nhưng tiếng tử thần đang đếm ngược thời gian mà tước đi mạng sống con người.
“Ở đâu?”