Chương 166 : Great Demon Realm
Tầng thứ 5, Đại Ma Giới ( Great Demon Realm )
Một tầng nơi những người hoạt động theo đơn vị tiểu đội bắt đầu đạt đến giới hạn của mình và việc hoạt động săn bắn ở quy mô Clan trở thành chủ đạo.
Ngay khi bước vào, tôi cảm thấy tinh thần tràn đầy hơn bao giờ hết.
Không phải theo nghĩa bóng mà thật sự chính là như vậy
“Hả? Bjorn, anh cũng cảm thấy thế sao? Tôi cảm thấy tinh thần mình đã tăng lên!”
Aynar ngay lập tức làm ầm lên, nhưng đó không phải là sự thăng cấp, mà chỉ là sự gia tăng sức mạnh Tinh thần .
「Thành tựu đã mở khóa」
Điều kiện: Đã đạt đến tầng 5.
Phần thưởng: Chỉ số tinh thần được tăng vĩnh viễn thêm +20.
Nhưng nếu điều này là có thể, liệu có nghĩa là tất cả những thành tựu khác cũng sẽ mở khoá khi đáp ứng được điều kiện cần thiết không?
Có vẻ như vậy, nhưng tôi không chắc chắn.
Well, tôi cần phải thực hiện vài bài kiểm tra để biết điều đó.
( Tất cả những thông báo trông giống thông báo game trước giờ chỉ có người đọc chúng ta thấy thôi, Bjorn không có hệ thống hay gì đó tương tự )
Sức mạnh tinh thần không phải là một chỉ số mà bạn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.
“Bình tĩnh nào, cô Aynar. Đây không phải là sự gia tăng cấp độ, mà là một hiện tượng được gọi là ‘Baptism’ (Lễ rửa tội).”
Dù sao đi nữa, Raven, người thích giải thích, đã tử tế thông báo cho Aynar thay tôi.
Và theo cách dễ hiểu.
"Đó là phước lành mà mê cung ban tặng cho những nhà thám hiểm đến được nơi này. Lễ rửa tội thường được gọi như vậy. Tuy nhiên, các pháp sư lại nghĩ khác một chút."
“Ồ, thật là lãng mạn!”
Aynar, vì mê tín, đã không quan tâm về quan điểm của các Pháp sư. Có lẽ Misha, người đang lắng nghe, đã tò mò?
“Nyang, vậy có nghĩa là lễ rửa tội không có tác dụng gì với những Pháp sư không thể hấp thụ tinh chất sao?”
“Không. Ma lực của chúng tôi tăng lên. Bây giờ nhìn lại, số lượng rất lớn. Tôi hẳn là nên đến sớm hơn, như các tiền bối đã nói.”
“Ừm, tôi hiểu rồi…”
Misha im lặng.
Tuy nhiên, tôi cảm thấy như thể tôi biết cô ấy đang nghĩ gì. Có lẽ cô ấy nhớ tới Dwalki, người vẫn luôn thiếu ma lực.
“À, tôi nghe nói các linh mục sẽ được tăng sức mạnh thần thánh . Và còn một điều nữa—”
Trước khi Raven kịp giải thích hết câu, tôi đã ngắt lời cô ấy.
“Có điều gì kỳ lạ phải không?”
“Hả?”
Raven tỏ vẻ bối rối, không hiểu ý tôi.
Trong khi đó, ông Gấu, người thường xuyên lên tầng 5, gật đầu đồng ý với phát biểu của tôi.
“Có rất nhiều người. Bình thường cổng vào tầng 5 sẽ không đông đúc thế này.”
Vâng, đây không phải là tình huống điển hình.
Tôi liếc nhìn xung quanh và nuốt nước bọt.
Điểm khởi đầu của tầng 5, Đại Ma Giới là một vùng an toàn. Đó là lý do tại sao nơi này luôn trông giống như một khu cắm trại.
Nhưng…
'Tại sao lại có nhiều lều thế?'
Lúc này nó đã gần bằng kích thước của một ngôi làng.
Không chỉ vậy, khi nhìn vào những lá cờ được cắm ở đây và ở đó, có vẻ như hơn một nửa trong số đó thuộc về những nhà thám hiểm có liên kết với clan…
'Có chuyện gì vậy? Tại sao họ lại ở đây?'
Những nhà thám hiểm sử dụng nơi này làm căn cứ chủ yếu là các nhóm hoạt động theo đơn vị tiểu đội không thuộc Clan.
Những gia tộc có số lượng thành viên lớn thường có thể cắm trại cùng nhau ngay cả ở giữa tầng 5.
Nhưng…
“Bjorn, có vẻ như mọi người đang nhìn chằm chằm vào chúng ta…Mọi chuyển có ổn không vậy?”
Nhà thám hiểm tầng 5.
Những nhà thám hiểm giỏi đủ để gia nhập vào một Clan. Họ nhìn chúng tôi từ xa và thì thầm với nhau.
Tôi không nghĩ họ đang cố tỏ ra kiêu ngạo. Chuyện gì thực sự đang xảy ra?
Khi tôi đang suy ngẫm về lý do,
"Chào!"
Một người đàn ông từ xa vẫy tay và nhanh chóng tiến lại gần chúng tôi.
“Abam! Là anh đó, đúng không?”
“…Karal?”
“Rất vui được gặp anh. Cuối cùng cũng quyết định gia nhập một đội mới, có đúng không?”
“Chỉ là số phận đưa thôi. Còn anh? Vẫn ở với nhóm cũ chứ?”
“Một người đàn ông phải có lòng trung thành. Tôi còn có thể chôn xương cốt mình ở đâu nữa?”
Ông Gấu chào người đàn ông như thể ông quen biết anh ta rất rõ.
Nhận ra ánh mắt của tôi, anh ấy giải thích thêm.
“À, đây là Karal Larveger. Chúng tôi là bạn đồng hành. Cho đến khi anh ấy rời bỏ tôi để gia nhập Clan một mình.”
“Tôi khi nào thì bỏ rơi anh? Tôi cầu xin ngươi đi theo tôi, nhưng anh lại là người không để ý đến tôi.”
Nhìn vào giọng điệu nhẹ nhàng của ông Gấu, có lẽ họ rất thân thiết.
Đây là một cơ hội tốt.
“Tôi là con trai của Jandel, Bjorn.”
“…Ồ, là anh à?”
Karal có vẻ tò mò, có lẽ vì nghe thấy biệt danh "Little Balkan" của tôi.
“Nghe nói anh còn chưa đủ một tuổi mà đã đến được đây rồi……. Không hiểu sao hôm nay tôi thấy mình thật nhỏ bé.”
“Tôi chỉ may mắn thôi. Nhưng tôi có một câu hỏi.”
“Tôi nghĩ tôi biết anh tò mò về điều gì. Anh muốn biết tại sao chúng tôi vẫn ở đây khi chúng tôi nên đi lên?”
Vâng, công bằng mà nói, tôi tò mò hơn về lý do tại sao họ lại nhìn chúng tôi từ xa…….
Nhưng tôi vẫn gật đầu.
“Rất đơn giản. Trong số những người đồng ý tham gia cùng chúng tôi, hơn một nửa không thể đến được nơi này. Về cơ bản, toàn bộ kế hoạch đã dừng lại.”
Hơn một nửa không thể đến được?
Làm sao chuyện đó có thể xảy ra được?
Tôi theo bản năng cảm nhận được mức độ nghiêm trọng của tình hình.
“Vậy thì phải để tôi hỏi.”
Karal hỏi một cách thận trọng.
“Các anh cũng bị t·ấn c·ông ở tầng 4 à?”
Tên khốn đeo mặt nạ đó…….
Vậy là chúng tôi không phải là những người duy nhất.
***
Sau một lúc do dự, tôi thành thực thừa nhận rằng chúng tôi đã bị t·ấn c·ông.
Sau đó Karal hỏi một vài câu hỏi về vụ việc và chúng tôi đã trả lời trung thực, thu thập được thông tin cần thiết.
“Vậy là anh đã phát hiện ra chúng bằng phép thuật báo động…”
“Đó hoàn toàn là sự trùng hợp ngẫu nhiên, vì khi chúng tôi sử dụng phép trinh sát, nó báo là không có gì ở đó.”
Khi anh ấy nói thêm rằng kẻ đeo mặt nạ kia đã chọn t·ự t·ử sau khi danh tính của hắn bị phát hiện, vẻ mặt của Karl trở nên nghiêm túc.
“Hử, t·ự t·ử, thú vị đấy…”
“Anh có n·ghi p·hạm nào trong đầu không?”
“Chưa, chỉ là mọi chuyện đã được lên kế hoạch kỹ lưỡng, nhưng tôi mừng là anh đã nói với tôi, và nếu anh tìm thấy bất cứ điều gì…… hãy chuyển lời thông qua Abman.”
Sau đó, Karal rời đi để kể lại với gia tộc của mình. Vì vậy, chúng tôi cũng dành chút thời gian để thảo luận.
“…Hắn không chỉ là một kẻ c·ướp b·óc đơn thuần.”
Người đeo mặt nạ không đơn độc.
Họ t·ấn c·ông hàng loạt vào tất cả những nhà thám hiểm muốn bước. Chúng tôi là đội thứ ba sống sót sau cuộc t·ấn c·ông?
Chắc chắn là không khó hiểu.
Các tiểu đổi thường không để người canh gác khi bước vào Thiên Không Tháp.
Trên thực tế, ngay cả những người sống sót cũng đề cập đến việc họ đã mất thành viên trong nhóm hoặc đồng đội b·ị t·hương nặng trước khi cuối cùng đánh bại được Người đàn ông đeo mặt nạ.
Chúng ta là những người đầu tiên tìm thấy chúng trước khi chúng kịp làm gì đó và đẩy chúng đến con đường t·ự s·át.
Những cái nhìn chằm chằm mà chúng tôi nhận được lúc này đã trở nên có lý.
Lúc đầu, họ hẳn đã nhìn chúng tôi với vẻ mong đợi, hy vọng chúng tôi là một trong số những đồng đội của mình. Sau đó, họ tự hỏi liệu chúng tôi cũng bị t·ấn c·ông không.
“Ông Jandel, ông có nghĩ những gì người đàn ông kia nói trước đó là sự thật không? Rằng cuộc t·ấn c·ông đã khiến ít nhất 300 người t·ử v·ong…”
“Chà, chúng ta sẽ không biết chắc chắn cho đến khi chúng ta trở lại thành phố. Tôi chắc chắn rằng có một số người sống sót, nhưng ở lại tầng bốn vì các thành viên trong nhóm hoặc trinh sát của họ đã bị g·iết.”
“À, đúng rồi…”
Tất nhiên, điều tôi nói là hoàn toàn có thể xảy ra, nhưng con số đó sẽ không chiếm tỉ lệ quá nhiều trong số các n·ạn n·hân.
Có thể chắc chắn rằng hàng trăm nhà thám hiểm đã t·hiệt m·ạng trong cuộc tập kích này.
Những n·ạn n·hân không chỉ là những nhà thám hiểm, mà còn là những người kỳ cựu đã leo lên tòa tháp trong nhiều thập kỷ.
“Haizz…”
Tôi vừa sợ hãi vừa có chút nhẹ nhõm.
Ít nhất thì tên đã tập kích tôi không phải là người được Sát Long Nhân phái đến.
Tôi thậm chí còn tưởng tượng rằng đó có thể là một sát thủ được Quận trưởng hoặc Bộ tộc Rồng phái đến.
“Loại khốn nạn nào lại làm chuyện vô nghĩa như vậy chứ…….”
Tôi quyết định im lặng trước câu hỏi này. Việc gia đình Hoàng Gia đang lên kế hoạch thanh trừng Noarark vẫn là thông tin chưa được tiết lộ.
'Có vẻ như vụ việc này giống như một lời tuyên chiến vậy.'
Tôi đã biết chắc câu trả lời cho câu hỏi đó. Những kẻ đứng sau vụ khủng bố này là những nhà thám hiểm đến từ Noarark .
'Chuyện này sẽ ngày càng leo thang.'
Cơn đau đầu bắt đầu xuất hiện.
Một cuộc chiến giữa Hoàng Gia và Noarark sắp xảy ra. Hay đúng hơn, có thể nói rằng mọi chuyện đã bắt đầu rồi.
Nhưng vấn đề lớn nhất ở đây là nếu cuộc thanh trừng thất bại.
Nếu Noarark khóa cửa và c·hiến t·ranh vẫn tiếp diễn, thế thì tôi cũng tiêu đời rồi. Chiến trường tiếp theo chắc chắn sẽ là Mê cung.
' Noarark hoặc Raphdonia, cả hai thành phố đều cần đá ma thuật ( mân stone) để duy trì sự sống.'
C·hết tiệt.
Tại sao tôi lại phải bị kéo vào trò chơi vào thời điểm này? Nếu tôi đến sớm hơn một năm, tôi sẽ có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị.
'Khoan đã... Nhưng nếu tôi không chuyển lá thư của Đại tư tế đến đền thờ, thì c·hiến t·ranh đã không xảy ra sao?'
Tôi gạt bỏ suy nghĩ đó ngay khi nó xuất hiện.
Tại sao đây lại là lỗi của tôi?
Tất cả là lỗi của Sát Long Nhân.
Ban đầu, cả ba tôn giáo lớn đều giữ vai trò là kiềm chế Hoàng Gia bằng cách duy trì sự trung lập. Ai đã b·ắt c·óc và biến một Đại tư tế thành nô lệ?
“Bjorn?”
“À, tôi chỉ đang suy nghĩ một chút thôi.”
“Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
Khi tôi tỉnh lại, tất cả các thành viên trong nhóm đều nhìn tôi. Họ vẫn coi đó là một hành động khủng bố đơn giản.
Họ sẽ không lo lắng như tôi đâu.
“Kế hoạch không có gì thay đổi. Chúng ta sẽ tiếp tục khám phá.”
Tôi đã đưa ra quyết định và Raven thận trọng bày tỏ sự lo lắng của mình.
“Liệu có thực sự an toàn khi tiếp tục khám phá cùng những k·ẻ c·ướp đoạt cũng lảng vảng trong mê cung không?”
“Sẽ ổn thôi. Với nhiều Clan tụ tập ở đây như vậy, nếu những kẻ t·ấn c·ông có bất kỳ kế hoạch nào, chúng sẽ không triển khai ở đây.”
Bây giờ có lẽ là thời điểm an toàn nhất.
Tháng sau, thậm chí tầng 5 cũng có thể bị bọn khốn nạn đó tràn ngập…
Và có khả năng đường vào mê cung sẽ bị chặn.
“Chúng ta hãy ngừng lo lắng và đi kiếm tiền thôi.”
Tầng 5 sẽ đóng cửa sau ngày thứ 30, vì vậy chúng tôi cần kiếm được nhiều tiền nhất có thể ngay bây giờ.
Ai biết chúng tôi sau đó sẽ phải tạm nghỉ bao lâu.
***
Cấu trúc của tầng 5, Đại Ma Giới, rất đơn giản.
Hãy tưởng tượng một tảng đá lớn, bằng phẳng hình chữ nhật nhô lên ở giữa, sau đó từ bốn phía, có bốn con đường cực lớn dẫn xuống tứ phía.
Vấn đề duy nhất là các con đường này lại tiếp tục phân chia thành hàng chục đường dẫn nhỏ hơn, một số kết thúc đột ngột và một số kết nối với các đường dẫn khác theo một mớ hỗn độn khó hiểu.
Ngay khi rời khỏi điểm xuất phát, nơi ngập tràn trong ánh sáng đỏ giống như một cửa hàng bán thịt, chúng tôi được chào đón bằng bóng tối của mê cung và hơi nóng oi bức.
Không phải cả bốn con đường đều như thế này, đây chính là tính chất của con đường chúng tôi đã chọn.
「Nhân vật đã vào khu vực đặc biệt.」
「Hiệu ứng môi trường – Hellfire Gorge (Hẻm núi lửa địa ngục) được áp dụng.」
「Tình trạng bệnh tật [Ash Brand] đã được áp dụng.」
「Tất cả tiêu hao tăng 1,5 lần và khả năng chống cháy giảm -30.」
Tất cả tiêu hao.
Nói một cách đơn giản, cho dù đó là năng lượng tinh thần, năng lượng ma thuật, năng lượng thần thánh hay sức bền, thì nó đều được tiêu thụ ở mức gấp 1,5 lần bình thường.
Nhưng cũng không đến nỗi tệ. So với những con đường khác, con đường này dễ xử lý hơn.
「Alluva Raven đã niệm phép cường hóa cấp độ 8 [Cold Blood].」
[Khả năng kháng lửa của nhân vật của bạn được tăng lên đáng kể]
Ma thuật lạnh lẽo thấm vào huyết quản tôi, làm lạnh cơ thể nóng bỏng của tôi và cho phép chúng tôi tiếp tục cuộc khám phá một cách chậm rãi.
Chúng tôi vẫn chưa gặp phải con quái vật nào, nhưng chỉ riêng việc đi bộ thôi cũng đủ căng thẳng rồi.
Con đường chúng tôi đang đi là một con đường đèo. Con đường rộng khoảng 10 mét. Bóng tối của mê cung cản trở tầm nhìn của chúng tôi và bên phải là một vách đá tỏa ra nhiệt lượng dữ dội.
“Aynar, đừng nhìn xuống nữa.”
“Tôi chỉ muốn biết có gì ở dưới đó…”
“Tôi nghe thấy có dòng dung nham chảy ở đó.”
“Dung nham? Đó là gì vậy?”
“Ờ, khó giải thích quá…”
Raven lại trả lời sự tò mò của Aynar. Aynar cau mày trước mỗi từ khó hiểu, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe.
'Có vẻ như họ rất hợp nhau trong vấn đề này.'
Với tư cách là trưởng nhóm, tôi thấy đây là một cảnh tượng thú vị, nhưng tôi không thể chỉ đứng nhìn.
“Aynar, đừng làm phiền Raven nữa và hãy nhìn đường đi.”
“À, hiểu rồi!”
Siết chặt sự căng thẳng đang nới lỏng, tôi tiếp tục đi xuống con đường dốc. Đi được nửa đường, chúng tôi đến một ngã ba, và tôi lấy sổ tay ra và vẽ một bản đồ mà không cần biết đến quy mô.
Tôi không có ý định sử dụng vùng an toàn làm căn cứ và tiếp tục cuộc thám hiểm của mình nhưng Tti cho rằng việc này là cần thiết để có thể quay lại trong trường hợp khẩn cấp.
Ba ngã ba sau đó, trong khi tôi bắt đầu nhận ra sự vĩ đại của Rotmiller, thì …
Kwah-ang-!
Một cột l·ửa b·ùng l·ên ngay bên cạnh chúng tôi, và sau đó, những tàn tro nhỏ rải rác và rơi về phía trước, tạo thành một cụm dày đặc.
Một con thú bị ngọn lửa bao phủ.
“Chúng là Ifrit.”
“Hai quái vật cấp độ 5 ngay từ đầu.”
Raven niệm phép 'Frost Enchantment' khi bắt đầu trận chiến. Ifrit là một sinh vật linh hồn, nên nó miễn nhiễm với sát thương vật lý.
[Vũ khí của bạn được truyền sát thương băng giá.]
Một luồng sáng lạnh giá bao quanh cây chùy của tôi.
Tôi lao vào với trạng thái [Gigantification] và vung cây chùy vào một trong số chúng.
Cảm giác không được thỏa mãn.
Bụp!
Một cây chùy có thể dễ dàng đập vỡ vai của một con Troll lại không có tác dụng gì với Ifrit.
Đây là lý do tại sao tôi không thích những sinh vật loại linh hồn.
Trừ khi đó là phép thuật ‘Material Conversion’ ( Chuyển hoá vật chất ) có thể biến sức mạnh vật lý thành loại sát thương loại tinh thần tương đương, 'Frost Enchantment' chỉ có thể gây ra một lượng sát thương cố định với mỗi đòn đánh.
“Aisir Faust.”
Phép thuật nguyền rủa cấp độ 6 của Raven ‘Rapid Freeze’. ( đóng băng nhanh )
Và ngay sau đó Misha nối tiếp chuỗi combo với [Ice Shatter].
Cuối cùng, trận chiến kết thúc với Misha và Raven là chủ lực trong khi tôi chống đỡ con Ifrit còn lại.
「Bạn đã đánh bại Ifrit. EXP +5」
Ông Gấu triệu hồi Iron Guardian của mình để hỗ trợ chống đỡ, nhưng Aynar chỉ có thể đứng nhìn.
Đó chính là số phận của một chiến binh vật lý.
Leng keng.
Những viên đá ma thuật rơi xuống nơi Ifrit biến mất.
Như mong đợi, không có bản chất.
Nhưng sau đó…
「Nhân vật của bạn đã lên cấp.」
「Năng lượng tinh thần tăng thêm +10.」
「Khả năng hấp thụ tinh chất tối đa tăng thêm +1.」
Cuối cùng, tôi đã đạt đến cấp độ 5.
Sẽ có ý nghĩa hơn nếu Tinh chất đó xuất hiện.
[Chít chít!!]
Bây giờ chỉ còn lại một ifrit.
Con thú lửa gầm lên với chúng tôi, thương tiếc người bạn đồng hành đã ngã xuống.
Vào lúc đó…
“Ifrit, phải không?”
Một nhóm năm nhà thám hiểm xuất hiện từ hướng ngược lại. Họ dường như đang quay trở lại khu vực an toàn sau khi kết thúc cuộc săn lùng của mình…
Họ có được học những phép tắc cư xử cơ bản không vậy ?
“Có vẻ như phải mất hơn 5 phút họ mới có thể xử lý nó.”
“Ôi, tôi mệt quá, chúng ta hãy hạ nó luôn nhé?”
Một khối nước khổng lồ rơi xuống từ bầu trời, làm ướt đẫm cơ thể của Ifrit.
Ngọn lửa nhanh chóng tắt hẳn.
“Cái gì thế này—”
Trước khi tôi kịp phản ứng, một mũi tên đã bắn xuyên qua đầu Ifrit.
Vù vù.
Nó cuối cùng biến mất vào trong ánh sáng …. và để lại một quả cầu ánh sáng. Tôi thở dài nặng nề.
“…Một Tinh chất!”
Tinh chất của quái vật cấp độ 5 đã xuất hiện.
C·hết tiệt.
Tôi thực sự c·hết lặng.
Tại sao chuyện này luôn xảy ra thế này?