Song Sát

Chương 42




.

Bởi tai nạn ngoài ý muốn này tới quá bất ngờ, hơn nữa thời gian còn trùng khớp, tựa như bị người cố ý hãm hại. Triển Phi không đời nào để giới truyền thông biết tin mình bị thương, vô luận có tạo ra thông tin giả bị người mưu hại hay không, ít nhất cả người vừa bị băng lại bị bó bột thì thật nhục nhã. Hắn cũng khó có thể mở miệng thuật lại quá trình thụ thương, dĩ nhiên hắn không muốn việc đó bị đưa ra ánh sáng.



Vì thế sau một hồi tuyên truyền long trọng chấn động thế giới, sản phẩm mới được tung ra thị trường, vả lại còn xảy ra tình trạng tranh nhau mua hàng, khiến cung không đủ cầu. Nhưng việc các phóng viên quan tâm nhất chính là tổng tài đại nhân lại biến đâu mất tăm mất tích.

Với việc đối ngoại, mọi người nhất trí lý do thoái thác là Triển Phi vì sự vụ bận rộn, hiện tại đang ở Thượng Hải xử lý các công tác khác của Triển Thị. Đương nhiên lý do thoái thác này chỉ có thể làm cánh phóng viên cười nhạt xem thường. Nhưng cũng có không ít ký giả với ý đồ vuốt mông ngựa, đem chuyện này viết thành, Triển Thị cơ nghiệp quá mức đồ sộ, Triển Phi vốn không xem ngành công nghiệp đồ chơi này là lĩnh vực trọng yếu, chẳng qua là do hưng trí nhất thời, tùy tay múa bút đã tạo nên hiệu ứng chấn động như thế, quả nhiên là thiên tài trong thiên tài.

Nhưng nếu là người sáng suốt, ai lại nhìn không ra chiến dịch tuyên truyền với thanh thế lớn như vậy, có thể nào chỉ vì đột nhiên hứng khởi. Số tiền bỏ ra cũng không phải nhất thời tùy tiện là có thể thông qua. Nếu không đạt được hiệu quả như mong muốn, thì việc thua lỗ so với đầu tư thất bại lại càng nghiêm trọng. Không nói đến cả Triển Thị, chỉ đơn độc mỗi một nhà máy sản xuất đồ chơi bên dưới tập đoàn, chiến dịch tuyên truyền có một không hai này chẳng khác nào một cuộc chiến sống còn.

Thắng, thì tiền đồ vô lượng, thua, sẽ lụn bại nhục nhã.

Không giống như nhiều phóng viên suy đoán cho rằng Triển Phi đã trở về Thượng Hải, hắn kỳ thật vẫn chưa rời khỏi Tokyo, mà hiện đang ở tại một khu dân cư tương đối hẻo lánh, thuê một căn nhà ba gian hai phòng an tâm dưỡng bệnh.

Ít nhất phải chờ đến khi tháo băng bỏ bột hắn mới chịu bằng lòng bước lên máy bay. Nhưng với loại máy bay được bao nguyên chiếc, dù tin đồn có lan rộng thế nào thì làm vậy cũng hoàn toàn không cần thiết.

Ngay lúc mọi người tự hỏi Triển Phi tột cùng đã gặp chuyện gì mà hao tâm tổn sức, cơ hồ để mặc đám paparazzi chuyên nghiệp điên cuồng săn lùng tung tích của hắn với hy vọng có thể đào ra thông tin độc nhất vô nhị nào đó. Một lượng lớn nhân lực liên tục chiến đấu trên nhiều mặt trận, ý đồ dùng tốc độ sét đánh đoạt lấy toàn bộ tin tức giá trị.

Hiện tại vô luận là trong nội địa, châu Á hay Âu Mĩ, nói đến đồ chơi, ai ai cũng đều sẽ nghĩ đến chú cún robot đang được ưa chuộng nhất hiện đây.

Không dừng lại ở đó mà thuận theo sức lan truyền của hội chợ triển lãm lần này, Quý Ngật Lăng trực tiếp tại thị trường Anh Quốc hô mưa gọi gió, dùng khoảng thời gian ba ngày ngắn ngủi, khiến cho món đồ chơi xuất hiện ở tất cả các gian hàng bắt mắt nhất. Không những thế, lĩnh vực thương mại điện tử cũng được coi trọng, chỉ cần mọi người mở một website hay ghé thăm một trang thông tin lớn đều sẽ bắt gặp các hình ảnh quảng cáo sống động của chú cún robot ngoài hành tinh.

Khí thế tấn công mạnh mẽ, hiệu quả rõ rệt không thể chối cãi, lợi nhuận so với tính toán trước đấy của Triển Phi và Quý Ngật Lăng đều đạt tới cực đại.

Thế nhưng trong chiến dịch lần này lại không có mặt Tổng tư lệnh, hay nói đúng hơn, Tổng tư lệnh không hề xuất hiện tại chiến trường quan trọng nhất. Hết thảy tùy cơ ứng biến ở tiền tuyến đều do Danny tự mình hoàn thành, chỉ khi thật sự gặp phải vấn đề nan giải, y mới gọi điện xin ý kiến Tổng tài đại nhân hiện vẫn chưa quay về Anh Quốc.

Triển Phi lần này bị thương, nguyên nhân chung quy cũng là vì Quý Ngật Lăng, nên kẻ nào đó mặt dày mày dạn cương quyết bám lấy cậu không buông, ép cậu phải chiếu cố hắn, ít nhất là cho đến khi hắn có thể tự lực cánh sinh, tự mình lo liệu các sinh hoạt hàng ngày.

Lúc đầu nghe đến sắp xếp của Triển Phi, Quý Ngật Lăng cơ hồ hai mắt đều trợn trắng. Khi trước ai là kẻ đưa ra lời hứa hẹn, nguyên nhân lần này cũng không phải bởi vì đi mua điểm tâm nên mới bị thương, mà là thời điểm bị dính chấn thương vừa đúng lúc đi mua điểm tâm mà thôi. Vì cớ gì đến bây giờ lại tìm mọi lý do thoái thác, hoàn toàn đổi trắng thay đen.

Là người trong giới làm ăn, tình huống hiện tại không cần nói nhiều đều có thể tự mình hiểu được. Tuy rằng chiến dịch tuyên truyền đã đạt được thành công vang dội, nhưng chấn thương của Triển Phi lại giống như một loại tai họa ngầm. Thậm chí ngay cả Quý Ngật Lăng cũng không thể cam đoan chính mình trên chiến trường Anh Quốc có thể đánh thắng hay không, Triển Phi thế nhưng vẫn bất chấp đạo lý yêu cầu chính cậu chịu trách nhiệm ở lại bên cạnh hắn, giúp hắn chiếu cố cuộc sống thường nhật cho đến khi toàn bộ băng vải cùng thạch cao được tháo bỏ!

Hai người ban đầu giằng co không ít, dù sao Triển Phi biết Quý Ngật Lăng nói có lý, vô luận nội tâm có hy vọng thế nào đi nữa, nhưng nếu không nắm được thị trường Anh Quốc, bọn họ sẽ không tránh khỏi bị tổn thất to lớn.

Sau vài phút trầm mặc, Triển Phi thở dài, u oán nói,“Vậy cậu trở về Anh đi.”

Biểu tình oán phu kia không phải là do Quý Ngật Lăng hoa mắt mà tuyệt đối chính là do Triển Phi cố ý cho cậu thấy.

Không bao giờ ngờ tới gã đàn ông này cũng lộ ra vẻ mặt yếu thế như vậy, hoặc hắn chỉ đang cứng đầu bất chấp tất cả để đạt được mục đích. Nhưng tóm lại, đó tuyệt đối không phải là loại biểu tình mà Triển Phi trước kia sẽ làm ra, khiến Quý Ngật Lăng cũng bị hắn hù cho một phen.

Nhưng nếu nhìn kỹ, cậu lại phát hiện biểu tình ấy kỳ thật vô cùng nghiêm túc.

Có lẽ do phát hiện ánh mắt thăm dò chăm chú của Quý Ngật Lăng, Triển Phi cũng ý thức được biểu hiện thất thường của mình nên đành bất đắc dĩ mở miệng cười một chút,“Lăng, tôi hận cậu luôn nói chuyện lạnh lùng, nhưng lần này đúng là không còn cách nào khác.”

Đúng vậy, bởi vì phá sản, bởi vì phụ thân quyết muốn chuyển đến thị trường Anh Quốc, bởi vì rất nhiều chuyện không thể phản kháng, cho nên hết thảy đều không còn cách nào khác.

Lúc trước buộc phải chia tay, đến bây giờ vẫn vô pháp lưu lại chiếu cố hắn, hết thảy đều không còn cách nào khác. Vô luận là nội tâm có khát khao như thế nào, trong con người Quý Ngật Lăng, Triển Phi từ lúc ban đầu nhìn thấy cũng chỉ là sự cao ngạo lạnh lùng hầu như chưa từng thay đổi.

Thật giống như tình cảm của hắn đối với cậu có thế nào đi nữa, bất quá cũng chỉ thế mà thôi.

Bởi vậy mới phát điên muốn đem sự hấp dẫn đặc biệt của cậu đối với hắn xóa bỏ. Sau một tuần điên cuồng tra tấn hành hạ, đến tột cùng càng hủy hoại thân thể cậu, trái tim Triển Phi càng bị tổn thương nhiều hơn, mà việc này thì đã không còn giá trị nghiên cứu nữa rồi.

Lại trầm mặc nhìn nhau gần ba phút, Triển Phi đưa tay vò tóc, cơ hồ có chút bực bội dời tầm mắt, nhìn ra khoảng không bên ngoài cửa sổ cạnh giường bệnh.

“Triển Phi, cho dù bị thương anh vẫn có khả năng tư mình lo liệu, hãy cố gắng chiếu cố bản thân cho tốt, tôi chắc chắn sẽ giúp anh giành chiến thắng ở thị trường Anh Quốc.” Không được đáp lại, Quý Ngật Lăng cuối cùng chỉ có thể thở dài xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Trong khoảng khắc cánh cửa đóng lại, ngăn cách không gian giữa hai người, Quý Ngật Lăng sâu kín thở ra một hơi. Cậu không thể tin được ngay tại nháy mắt vừa rồi, chính mình suýt nữa đã buột miệng nói,“Tôi sẽ lưu lại chiếu cố anh.”

Cùng lúc đó phía bên kia cánh cửa, Triển Phi cũng dời tầm mắt nhìn về nơi Quý Ngật Lăng vừa đứng cách đó không lâu, một tay chống trán cười khổ, thì thào nói với chính mình, “Lăng, tôi sẽ không từ bỏ đâu.”