Nơi đó là góc vườn về phía Đông Bắc, rất ít người lui tới, ngay cả gia tướng của chủ nhân với người coi vườn cũng ít đi lại canh tuần nơi đây. Bỗng trên mặt bãi có một luồng ánh sáng màu vàng đang nhảy lên, nhảy xuống, xa xa trông tựa như người ta đang tranh nhau làm cầu ở trên đất tuyết vậy. Trái cầu ấy đi tới đó, và quanh trái cầu chừng hai trượng còn thấy sức gió thổi vù vù nữa. Đột nhiên, trong bóng sáng đó, có một tiếng rú rất thánh thót, rồi bóng sáng như trái cầu kia bỗng bắn lên không hơn trượng, trông chẳng khác gì một chiếc cầu vồng. Nhưng rồi ánh sáng chói lọi của vật ấy cũng thấy biến mất ngay. Cùng lúc ấy, từ trên không có một bóng người phi xuống, đứng ở trong bãi cỏ, mặt không đỏ, hơi không thở hổn hển. Người đó là một thiếu niên công tử hãy còn ít tuổi, mặt rất phương phi anh tuấn.
Truyện xoay quanh cậu thiếu niên Thanh Lam đang ngày đêm trau dồi võ học, một cậu bé thông minh, sáng láng lễ phép. Cậu luyện tập võ nghệ cùng với thầy đồ Thư, nhưng thầy vẫn cho rằng: Cậu ấm con nhà dòng dõi, sống ở trong một gia đình phú quý như thế, học được một vài miếng võ như vậy, kể cũng đủ phòng thân rồi. Nhưng là rốt cục thầy đồ Thư là người như thế nào, võ học có thực sự phải cần cù như vậy không, vẫn thường nghe giang hồ hiểm ác, không biết rằng những nỗ lực của cậu trai này có thể giúp cậu vượt qua được tất thảy những khó khăn mà mình sắp phải đối mặt hay không. Cùng đọc truyện để hiểu rõ hơn con đường dài phía trước này nhé !!!