Chương 53: Kiên trì, liều mạng
Quả đúng như lời Vấn Hải tiên đế đã cảnh báo trước đó.
Cửa ải này vào cấp bậc thứ ba trở về sau ắt có kèm theo hiệu năng công kích linh hồn.
Mà thứ công kích linh hồn này chính là khí tức bén nhọn ẩn trong uy áp kia.
Băng Thanh Nhật gào hét đau đớn trong vòng mười phút ngắn ngủi đầu tiên sau đó hắn cố gắng bặm chặt hai hàm trên dưới nén hết tiếng hét vào trong.
Băng Thanh Nhật giờ đâu khắp cả linh hồn đều cảm giác đến vô cùng đau đớn tựa như bị kiếm đâm, đao chém cảm giác đồng dạng.
Sơn linh đứng ở bên cạnh nhìn lấy cũng là cảm thấy khó chịu trong lòng.
Hắn thừa biết một ải này được chủ nhân hắn tạo dựng nên nhằm để rèn luyện tâm trí cho người thử thách.
Nhưng...có thể nói rằng một ải này muốn vượt qua tới thì cần phải có linh hồn cảnh giới 'Tinh' hay còn gọi là tinh hồn cảnh.
Khi đạt đến cảnh giới đó linh hồn bản thân sẽ kết tinh đông tụ trở nên thật chất hơn và có thể sử dụng được một số tính công kích đơn giản thông qua công pháp đặc biệt của linh hồn thể.
Hiện giờ cảnh giới linh hồn của Băng Thanh Nhật cũng chỉ mới đạt tới phàm hồn đại viên mãn còn kém một bước nữa để ngưng tụ đạt tới tinh hồn cảnh.
Cảnh giới linh hồn theo như chủ nhân Vấn Hải tiên đế của hắn ghi lại thì được chia làm tứ đại cảnh giới:
Phàm - Tinh - Chân - Thánh.
Mỗi cảnh lại phân làm:
Giác tỉnh - Đại thành - Viên mãn - Đại viên mãn.
Trên dưới ở khắp các vị diện thế giới có thể nói người người nhà nhà đều là lấy võ học làm gốc để tu luyện; các loại chức vụ tu luyện khác liên quan đến tinh thần lực cũng được xem như trọng yếu mà phổ biến.
Có thể là...tu luyện linh hồn là một việc khó khăn kèm theo nguy hiểm hơn cả nên đại đa số mọi người đều không chú trọng đến khiến người có pháp quyết tu luyện linh hồn trở nên hiếm hoi ít ỏi.
Thời gian một canh giờ cuối cùng cũng trôi qua để lại thân ảnh linh hồn mờ nhạt của Băng Thanh Nhật đứng tại nơi đó khó khăn thở dốc.
Sơn linh như hắn cũng chỉ đanh thở dài ngao ngán bất lực
Nhìn kia đứng trước những đợt công kích linh hồn dũng mãnh mà quỷ dị kia đổ dồn dập lên linh hồn thể của Băng Thanh Nhật.
Phải nói rằng Băng Thanh Nhật phải lấy ra bao nhiêu là kiên quyết. bao nhiêu kiên trì, bao nhiêu quyết tâm và tâm trí phải vững vàng cỡ nào mới có thể chịu đựng đến giờ phút này đây.
Thật đúng là đủ tàn nhẫn, ác độc với chính bản thân mình a.
Giờ phút này đây, Băng Thanh Nhật cảm giác đến một sự đau đớn tột cùng đến từ sâu linh hồn tựa như linh hồn bản thân bị xé làm đôi vậy.
Khó khắn thở dốc điều tức cắn chặt hai hàm trên dưới nuốt xuống từng ngụm nước bọt sau đó thở thắt ra một hơi.
Băng Thanh Nhật hướng mắt nhìn về phía sơn linh đứng ở phía xa lên tiếng:
"Sơn linh tiền bối, mong ngài nhanh chóng triệu hồi ra cấp bậc tiếp theo của thử thách đi, ta đã tốn quá nhiều thời gian rồi."
"Ta là phải nhanh chóng lên nữa đạt được truyền thừa nơi đây nâng cao thực lực bản thân."
"Phía bên ngoài kia còn có nhiều người đang trông ngóng ta, cũng còn có rất nhiều việc ta phải đi làm."
"Ta không thể phụ lòng mong mỏi của họ được."
"Ngài cứ yên tâm mà làm đi, ta là sẽ không c·hết đâu."
Sơn linh chỉ đành bất lực khẽ gật nhẹ đầu, song thủ tiếp tục thủ ấn đánh về phía trên vùng không gian.
Rung động lần nữa truyền ra, uy áp cũng dần tỏa ra trút xuống như m·ưa l·ũ ào ạt đổ xuống đầu Băng Thanh Nhật.
Không kịp phản ứng linh hồn Băng Thanh Nhật lập tức bị uy áp đè ép xuống nền không gian phía dưới không cựa quậy nổi.
Thân ảnh linh hồn của Băng Thanh Nhật lại thêm một phần mờ nhạt.
Hai tay nấm thành đấm gắng gượng chống lấy thân thể từ từ ngước lên mà đứng dậy.
Thân thể hắn giờ đây thật sự không khác gì ngọn lửa tàn của một cây đèn cầy trước gió bất cứ lúc nào cũng có thể bị thổi tắt đi.
Nhưng Băng Thanh Nhật hắn lại vẫn thế kinh cường chóng chọi bất chấp tất cả mà đứng thẳng người dậy nghênh đón từng đợt từng đợt công kích xuyên thấu tận linh hồn kia mà không than thở hay phát ra bất cứ tiếng kêu gì.
Thời gian lại lần nữa lặng lẽ trôi qua.
Thời gian một canh giờ lại kết thúc.
Nhìn lấy kia Băng Thanh Nhật thân ảnh tàn tà mờ nhạt, sơn linh định lên tiếng khuyên can
Có thể là...Sơn linh hắn còn chưa kịp nói lấy một câu một chữ nào thì Băng Thanh Nhật là hốt lên, thanh âm vang vọng tràn đầy nghị lực:
"Còn có cuối cùng một bậc, mong sơn linh tiền bối lập tức tiến hành."
"Haizzz...nhà ngươi thật sự đã nghĩ kĩ muốn tiến hành nốt bậc cuối cửa ải này rồi sao?." Sơn linh thở dài nhìn Băng Thanh Nhật hỏi: "Dựa theo tình trạng hiện bê bết của ngươi hiện nay mà nói nếu như thật sự tiến hành tiếp bậc tiếp theo..."
"Ắt hẳn ngươi biết rõ chỉ còn lại một con đường c·hết mà thôi."
"Sao lại như thế liều c·hết cơ chứ."
"Nghe lời ta mà quay về đi, đợi đến khi ngươi ngưng tụ đạt tới tinh hồn cảnh giới của linh hồn hẳn quay lại thử thách tiếp."
"Tiền bối, ta đã nói rõ cũng như tỏ rõ tâm ý của ta ngay từ khi tiến hành bước vào thử thách rồi." Băng Thanh Nhật ánh mắt không chút chần chừ lập tức nói: "Thỉnh mong tiền bối chấp thuận yêu cầu của ta mà tiến hành thử thách cuối này đi."
"Nếu như tâm ý ngươi thật sự đã quyết như thế, thì ta cũng không nói gì thêm nữa." Sơn linh cũng chỉ đánh bất lực nói: "Đã vậy thì ta sẽ thực hiện yêu cầu của người vậy."
"Lần này ngươi sống hay c·hết thật sự phải tự xem ý trời rồi."
Sơn linh một chưởng nhu hòa vỗ ra hướng lấy Băng Thanh Nhật nói:
"Thử thách cuối của cửa ải này chính là dưới thuật công kích linh hồn của ta trộn lẫn trong uy áp kia."
"Tuy nhiên ở đợt này ngươi chỉ cần chịu đựng vượt qua được thời gian nửa canh giờ sẽ tính là ngươi thông qua thử thách, bởi ngươi chính là kẻ đầu tiên đi tới được cuối ải này."
Nhìn kia cự chưởng hòa lẫn vào dòng uy áp mà đánh lên ngực mình khiến Băng Thanh Nhật cũng là cảm nhận đến áp lực nặng nề hơn tất cả những thử thách trước đó đã chịu tải qua.
"Ha ha ha, hôm nay Băng Thanh Nhật ta nhất quyết phải vượt qua ải này thành công cho dù phải liều cả mạng mình." Băng Thanh Nhật cười thất thanh nói: "Nào tới đi!."
Công kích khủng bố đánh trúng Băng Thanh Nhật khiến hắn văng ra sau hơn chục bước mà quỳ xuống ho sặc sụa không ngớt.
Phải nói rằng một màn này là lần đầu tiên Băng Thanh Nhật nhận đến khí tức t·ử v·ong kề cạnh hắn cổ.
Kể từ lúc Băng Thanh Nhật thức tỉnh 'Tinh Tọa' bắt đầu con đường tu luyện tới nay đây có thể nói là lần duy nhất hắn có ý nghĩ liều mạng cũng như nhận thấy bản thân có thể thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán.
Hắn đứng phía dưới hứng chịu lấy sức mạnh của luồng uy áp kia ấp tới liên tục, liên tục không dám có nửa điểm ý nghĩ thoát lui mà trái lại càng thêm quật cường đứng thẳng.
Băng Thanh Nhật hắn giờ đây không khác là bao hình tượng kẻ điên bộ dáng.
Hắn lần này là nhất quyết chiến đấu đến cùng dù phải liều mạng.
Suy nghĩ của hắn giờ đây chỉ còn lấy hai chữ...
Kiên trì!
Liều mạng!
Tuy chịu đựng vô vàng những thống khổ tột độ nhưng...Băng Thanh Nhật có thể là gắng gượng được qua gần sắp hoàn tất thời gian nửa canh giờ của thử thách.
Giờ đây thời gian còn lại chính là 5 phút cuối cùng.
Chỉ cần vượt qua 5 phút này...Băng Thanh Nhật hắn là sẽ thành công vượt ải đầu tiên.
Cũng sẽ trở thành người duy nhất thành công vượt ải.
"Chỉ cần ta gắng chịu thêm 5 phút thời gian...5 phút thời gian nữa thôi thì ta sẽ vượt qua thử thách rồi." Băng Thanh Nhật thở dốc hộc...hộc nói: "Nhất định phải chịu đựng qua tới, không thể...không thể để tất cả cố gắng trước đó trở thành vô ích được."
"Gaaa...aaa!!."
Linh hồn thể của Băng Thanh Nhật giờ đây phải nói là mờ nhạt tới cực điểm tựa như có thể biến mất bất cứ lúc nào...
Thời gian vẫn không ngừng lưu chuyển chẳng mấy chốc chỉ còn cuối cùng 1 phút.
Sơn linh nhìn đến một màn này cũng là rung động không thôi
Hắn sống bao nhiêu năm này, lần đầy tiên thấy được một người trẻ tuổi có ý trí kiên định như vậy.
Tuy linh hồn cảnh giới chưa đạt tới tinh hồn cảnh mà chỉ là đỉnh phong phàm hồn, nhưng để có thể đi tới được lần thử thách cuối cùng này thì hầu như không có ai có thể làm được qua tới .
Hắn là thật sự quá kinh ngạc không hốt nên lời.
Mặc dù hắn là biết Băng Thanh Nhật không phải dạng người bình thường.
Dựa vào không gian áo nghĩa trước đó mà Băng Thanh Nhật sử dụng thì sơn linh biết rõ người này chính là một thiên tài tuyệt diễm nhưng...
Bây giờ đây khi kết hợp hình ảnh trước mắt đây với biểu hiện trước đó lại làm một thì hắn chỉ có hai từ để hình dung về tiềm lực của thanh niên trước mắt mình đó là...
KHỦNG BỐ!!!
Thực lực như thế, ngộ tính như thế, tâm trí như thế...tuyệt đối đủ xứng với bốn từ: Yêu nghiệt tuyệt thế.
"Cố lên tiểu tử, ta mong rằng ngươi sẽ vượt qua được 1 phút cuối này!." Sơn linh khẽ nói nhỏ trong miệng.
Tưởng chừng mọi chuyện có thể dễ dàng chấm dứt tại đây nhưng...Sự thật thì...
Trong thời gian 1 phút cuối này...biến cố lại xảy ra!
Linh hồn thể Băng Thanh Nhật đang bắt đầu ngã khụy một chân xuống không còn đứng như trước đó nữa, thậm chí linh hồn cũng đang có hiện tượng tan biến dần.
Nhìn cảnh sắc kinh hoàng kia, sơn linh vốn đang kỳ vọng bỗng chốc khựng lại mà ngao ngán thở dài nói khẽ:
"Xem ra đến cuối cùng, hắn là cũng không thành công a, haizzz..."
"Chủ nhân à, một ải này của người cũng thật là quá...Quá mức khó rồi đi." Sơn linh hướng lên hư không nói nhỏ.
Mà Băng Thanh Nhật một bên cũng là phát hiện đến hiện tượng đang diễn ra trên linh hồn thể của bản thân cũng chỉ đành cười khổ:
"Chẳng lẽ...ta thật sự không thể trụ qua được 1 phút cuối này mà hoàn thành thử thách sao?."
"Linh hồn ta chảng lẽ...cứ vật mà sẽ tan biến đi mất sao?."
"Tất cả nỗ lực tu luyện đến giờ đều là vô ích, vô nghĩa hay sao."
"Hôm nay...sẽ là ngày chấm hết của ta sao?."
Tốc độ tan biến linh hồn của Băng Thanh Nhật ngày càng nhanh hơn nữa không có dấu hiệu dừng lại...
Khi sơn linh tưởng rằng việc Băng Thanh Nhật thất bại hồn phi phách tán chính là kết cục đã định, hắn đã nghĩ rằng đây chính là ông trời đố kỵ người tài mà thầm than.
Nhưng...lúc này đây sơn linh lại đột nhiên cảm nhận được đến một khí tức khủng bố khác thậm chí còn mạnh hơn cả khí tức của chủ nhân hắn trước khi quy tiên.
Hắn nhìn dáo dác xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên linh hồn thể của Băng Thanh Nhật.
Bởi luồng khí tức kia chính là tỏa ra từ Băng Thanh Nhật.
"Không! Băng Thanh Nhật ta không phục." Băng Thanh Nhật gào hét thất thanh quát: "Ta không thể nào lại thất bại như vậy được."
"Thử thách có công kích linh hồn thì sao chứ?."
"Truyền thừa của 'Tiên đế cảnh' thì sao chứ."
"Những thứ này sao có thể khiến ta khuất phục, khiến ta tán thân được cơ chứ."
"Ta chính là Băng Thanh Nhật chủ nhân của 'Song Ngư Tinh Tọa' là người sẽ bước đến đỉnh cao của cả 'Vũ Trụ'."
"Là kẻ sẽ vượt qua tất cả những tiền bối đi trước."
"Là kẻ sẽ khám phá, khai sáng ra sự kiện bí ẩn nhất của 'Vũ Trụ' hàng vạn năm qua!."
"Nếu đến một thử thách của một cửa ải truyền thừa nhỏ bé của 'Tiên đế cảnh' cũng không vượt qua nổi thì nói gì tới những hoài bão đó nữa chứ."
"Thử thách cuối cùng của cửa ải này nếu là yêu cầu cảnh giới linh hồn cần thiết là tinh hồn cảnh...!."
"Vậy thì...
Băng Thanh Nhật ta hôm nay sẽ...ngưng tự linh hồn đột phá tới tinh hồn cảnh giới linh hồn ngày tại đây."
"Aaaaaaaa!!!"