Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Song Ngư Tinh Tú Thần Đế

Chương 37: Quy tắc biến đổi!




Chương 37: Quy tắc biến đổi!

"Tên tiểu bối này thật là vạn cổ hiếm thấy kì tài a, hình như hắn là đệ tử của môn chủ Tinh Môn phải không?" Địa Vương quay sang nhìn về phía thân ảnh ngồi trên bảo tọa của Tinh Môn mà cười nói: "Quả là danh sư xuất cao đồ a...Nếu như này là nhà khác đệ tử ta chắc chắn đã lên tiếng mời chào nhưng nếu là đệ tử của Băng môn chủ thì ta cũng là không tiện làm."

"Nhưng nếu như có thể thì mời sư đồ hai người đến 'Địa Phủ' ta làm khách nhân một ngày a...Nếu như là muốn dọn cả môn đến 'Địa giới' ta cũng là hoan nghênh nhiệt tình dù sao thì ta nghe nói tựa hồ Tinh Môn với 'Hải Cung' có xích mích đâu."

"Ha ha, Địa Vương nói đùa rồi, đồ nhi này của ta thiên phú tài năng cũng chỉ là hơi khá chút thôi không đến nổi cái gì thiên tài." Băng Thanh Nhật cười đáp khiêm tốn: "Về lời mời của ngài thì nếu như có dịp bọn ta là sẽ ghé tới tham quan 'Địa Phủ' còn về vụ chuyển dời môn phái thì ta đã có địa điểm dự tính rồi chỉ là hiện tại chưa tới thời điểm mà thôi."

"Ta rất cảm kích về lời mời của ngài."

Hải Hoàng lên tiếng chen nghen hai người: "Địa Vương ngươi như thế là không đặt Hải Hoàng ta vào mắt rồi, còn ngươi nữa Băng môn chủ nên nhớ hiện giờ môn phái của ngươi vẫn nằm trong địa phận của 'Hải giới' ta."

"Cũng tất là nói không có sự cho phép của ta đừng nói là ngươi đi tới 'Địa Phủ' làm khách, thậm chí cả việc môn phái ngươi muốn chuyển đi nơi khác cũng phải thông qua sự đồng ý của Hải Hoàng ta, nhớ lấy ta chính là người cầm quyền tối cao ở 'Hải giới'. "

"Hải Hoàng à, ngài cũng không khỏi quá bá đạo rồi đi." Băng Thanh Nhật hiện ra không quan tâm bộ dáng nói: "Việc môn phái ta chuyển đi nơi nào thì tự có ta vị này môn chủ quyết định là đủ không phiền tới ngài xen vào."

"Còn việc ta muốn đi đâu ngài cũng không quản được, chân mọc trên người ta, ta đi chính là, ai có thể cản."

"Cho dù là Hải Hoàng ngài cũng không có quyền hạn cũng như thực lực đó đâu a."

"Ngươi nói cái gì?" Hải Hoảng lập tức đứng dậy ánh mắt chứa lửa nhìn Băng Thanh Nhật quát: "Ngươi thật coi là ba vị vương giả bọn ta nhân nhượng không chắp nhặt với ngươi thì ngươi là đủ tư cách ngồi ngang hàng với chúng ta rồi."

"Bản tọa nói cho ngươi biết không ra ba chiêu, ta ắt diệt ngươi. Ngươi tin không?"

"Hải Hoàng ngài như thế nộ khí mà buông lời đe dọa diệt ta sao, đúng là ngươi thành tựu vương giả không sai." Băng Thanh Nhật châm chọc nói: "Xét về cảnh giới ta là không bằng ngươi có thể là nếu như đánh lên, hươu c·hết vào tay ai cũng chưa biết được a."

Toàn bộ người ở nơi đây đều gương mặt ngốc trệ nhìn màn kia đấu khẩu mà thầm than nhẹ

Cái này hai vị là muốn đánh nhau tại đây luôn sao?

Không khí bỗng chốc trở nên căng thẳng khiến Thiên Đế phải ho khan một tiếng: "Hai vị nếu là có mâu thuẫn gì cần giải quyết thì là đợi sau khi xong tộc hội về tới 'Hải giới' tính toán a."

"Dù sao đây cũng là chỗ của ta không phải địa phương của các vị."

"Ta cũng là không định gây chuyện gì chẳng qua chỉ là nhận lời mời của Địa Vương mà thôi." Băng Thanh Nhật đáp: "Có thể là Hải Hoàng lại hung dũ dọa nạt ta nhóm đâu, nên ta chỉ là nói ra ý kiến của mình thôi."

"Nếu như Thiên Đế đã ra mặt hòa giải thì ta đành lùi một bước giữ thể diện cho ngài vậy, không biết Hải Hoàng ngài thì sao?"

"Hừ, coi như tiểu tử ngươi may mắn lần này nể mặt Thiên Đế ta sẽ không g·iết ngươi nhưng là sau khi về tới 'Hải giới' còn là chưa chắc đâu." Hải Hoàng hừ nói một tiếng sau đó ngồi xuống lại bảo tọa của bản thân



Băng Thanh Nhật cũng chỉ là cười trừ.

"Không có việc gì, đại gia là tiếp tục" Thiên Đế an ủi đại gia nói: "Vốn dĩ lẫn này sẽ có màn vượt qua rừng trúc bên dưới từ đó chọn lọc ra năm người xuất sắc nhất."

"Tuy nhiên vừa rồi nhi tử ta truyền âm cho ta nói rằng nó rất muốn có cơ hội đấu với Thẩm Thiên Thu, người đã lập ra kỷ lục mới vòng vừa rồi để giao lưu học hỏi"

"Nên là...năm mươi người ở vòng này sẽ được chọn đối thủ là một trong năm người lọt vào top 5 của tộc hội lần trước mà giao chiến, nếu chiến thắng thì sẽ được thay thế vị trí của bọn họ còn nếu thua sẽ bị loại."

"Mỗi người chỉ được ba lượt chọn đối thủ để giao đấu."

Mọi người nghe thấy Thiên Đế nói cũng là gật gù.

Lần này quy tắc thay đổi đúng là không tệ, như thế quy tắc sẽ bớt không ít phiền phức không ý muốn dù sao kia trúc lâm có thể là một cái trận pháp a.

Ném thiên tài của môn mình vào trong không biết là bọn họ còn có thể nhìn thấy những thiên kiêu đó lần nữa hay không.

Dù sao những này thiên kiêu ngày sau sẽ trở thành cường giả một phương, khai tông mở phái đâu. Nếu như mất đi những môn phái thế lực nhỏ như bọn họ sẽ là một tổn thất nặng nề.

Kia năm hạng đầu của tộc hội lần trước lần lượt là...

Lý Vân Nam hạng nhất.

Giao Minh Chiến hạng nhì.

Thạch Lưu Vũ hạng ba.

Kiếm Nam Thiên hạng tư.

Nghê Mạn Thiên hạng năm.

Này năm người lần tham gia trước đều là 'Tinh ám' cảnh trung kỳ trở lên cảnh giới.

Hiện nay trải qua 50 năm, cảnh giới chắc chắn đều là có đề thăng rất nhiều hẳn đều là đột phá lên 'Tinh ngân' cảnh đi.

Nghĩ đến vấn đề thực lực của năm người kia những môn phái có đệ tử lọt vào vòng này đều là khẽ thở dài...Tuy thực lực đệ tử bọn họ không tệ, thấp nhất cũng là 'Tinh sứ' đỉnh phong cao nhất là 'Tinh ám' sơ kỳ nhưng là đem ra so sánh thì có cái nào đủ sức đánh với kia năm cái.

Bọn họ nhép miệng truyền âm vào tai đệ tử của mình bảo từ bỏ quyền.



Các đệ tử kia nghe trưởng bối trong môn mình nói ra lý do cũng là gật đầu mà giơ tay bỏ quyền sau đó đi xuống sân đài.

Từng người rồi lại từng người đi xuống, phút chốc trên sân năm mươi thân ảnh giờ đây chỉ còn lại mười cái.

Thẩm Thiên Thu, Âm Ninh Thanh sáu người của Tinh mon đều tại; tiếp đó là Băng Càn, Băng Tấn, Băng Ngọc; cuối cùng là Thạch Thông.

Mười người vẫn là đứng yên tại chỗ không ai rời đi.

Mọi người phái dưới đều là phấn khích...Vậy mà vẫn có mười người muốn thử khiêu chiến năm hạng đầu.

Mười người trên sàn đều là ngẫm nghĩ xem mình nên chọn ai để đối chiến lượt đầu. Sau một lúc lâu...tất cả đều là nêu ra quyết định của mình ở lượt đầu sẽ đấu với ai.

Thạch Thông chọn Nghê Mạn Thiên.

Băng Ngọc chọn Nghê Mạn Thiên.

Băng Tấn chọn Thạch Lưu Vũ.

Băng Càn chọn Giao Minh Chiến.

Âm Cương Trực chọn Kiếm Nam Thiên.

Trương Tuân chọn Kiếm Nam Thiên.

Mộng Nhu Mị chọn Nghê Mạn Thiên.

Thiên Kình Thư chọn Thạch Lưu Vũ.

Âm Ninh Thanh chọn Giao Minh Chiến.

Thẩm Thiên Thu chọn Kiếm Nam Thiên.

Một luật mới được bổ sung sau khi mười thân ảnh chọn xong lấy đối thủ chính là năm người hạng đầu kì trước mỗi ngày chỉ được đấu với một người và được pháp chọn lựa.

Nếu thắng giữ nguyên hạng, nhưng nếu thua thì cứ một lần bại trận thì sẽ tụt xuống một hạng và mỗi người cũng là được một quyền khiêu chiến ngược lại với đám người tham gia.

Nghe đến mười người Thẩm Thiên Thu, Âm Ninh Thanh, Thiên Kình Thư, Mộng Nhu Mị, Trương Tuân, Âm Cương Trực, Băng Càn, Băng Tấn, Băng Ngọc, Thạch Thông nêu ra tên đối thủ đầu tiên, đại gia đều là sững sờ.



Vậy mà không lấy một cái chọn Lý Vân Nam làm đối thủ, ngay cả Thẩm Thiên Thu cũng không. Lý Vân Nam thế nhưng là ngỏ lời mời cho Thẩm Thiên Thu trước toàn trường mà đấu một trận thông qua Thiên Đế đâu a.

Hắn vậy mà hội không tiếp nhận sao?

Nhưng là nghĩ tới đây cũng chỉ là đợt đầu nên đại gia cũng là hiểu nếu chọn kia Lý Vân Nam làm đối thủ lượt đầu, thắng thì không sao nhưng nếu thua sẽ dẫn đến trong lòng sinh cảm giác sợ hãi từ đó mất tự tin trong chiến đấu hai lượt tiếp đâu.

Một bên khác, lúc này Lý Vân Nam cũng chỉ là khẽ mỉm cười trước quyết định của Thẩm Thiên Thu lượt đầu tiên.

Hắn cứ nghĩ rằng Thiên Thu ít nhất sẽ chọn hạng ba trở lên nhưng không ngờ lại chọn Kiếm Nam Thiên xếp hạng tư nên bền lên tiếng hỏi: "Thẩm Huynh, sao lại không bồi ta một trận chiến đấu, sao lại chọn Kiếm Nam Thiên."

Giọng nói của Lý Vân Nam vang vọng toàn trường truyền đến tai Thẩm Thiên Thu dưới sân.

Thẩm Thiên Thu nhìn lên khẽ cười nói: "Lý huynh lời mời ta tất nhiên là không thể không nhận, chỉ là dù sao mỗi người cũng là có ba lượt đâu."

"Cho nên ta nghĩ không nên để trận đánh của hai ta làm mở đầu mà làm cái kết thúc như vậy mới có ý tứ."

"Với lại trước khi tới tham gia đại điển tộc hội lần này, ta Tinh Môn là nhận được tin 'Kiếm tử' trở về tuyên bố muốn g·iết ta môn thiên kiêu nên thân làm đại sư huynh của đệ tử toàn Tinh Môn, ta cần là trước hết đem cái này 'Kiếm tử' đánh cho sướng tay đã a."

"Ra là vậy, huynh nói vậy cũng là có lý, vậy thì ta chờ đến lượt cuối đi vậy." Lý Vân Nam cười nói: "Dù sao người ta nói món ngon nhất đều là đucợ dọn lên sau cùng đâu, cũng tương tự trận đấu giữ hai ta nhất định sẽ...kinh động nhân tâm a."

"Chính là.." Thẩm Thiên Thu đáp.

"Hừ, đừng nghĩ bản thân lĩnh ngộ được *Kiếm Ý* đỉnh phong, có chút thành tựu liền lớn lối." Kiếm Nam Thiên thu hết tất cả lời nói của Thẩm Thiên Thu vào tai, hừ nói: "Ta sẽ cho ngươi biết thế nào mới là kiếm khách cường đại thực lực thật sự."

"Ta sẽ để ngươi thấy khoảng cách cùa hai ta cũng như để ngươi chúng kiến ta hội từng kiếm chém g·iết ngươi Tinh Môn đệ tử thiên kiêu, để ngươi Tinh Môn nhóm minh bạch, đắc tội Kiếm Môn ta là hành động ngu ngốc cỡ nào sự tình."

"Nếu đã vậy thì ngươi ta có cùng chung suy nghĩ và ý đính rồi." Thẩm Thiên Thu cười nói: "Vậy thì liền tiến lên tới làm trận liền nào."

"Ngươi thích c·hết như vậy thì ta sẽ chiều." Kiếm Nam Thiên kiêu ngạo nói

Nhưng lúc cả hai người chuẩn b·ị đ·ánh lên thì một giọng nói cất lên theo đó là một thân ảnh hiện ra đúng trước người Thẩm Thiên Thu.

Nhìn thân ảnh trước người Thiên Thu chợt ngốc, hắn thế nào lên đây rồi?

Âm Cương Trực!

"Đại sư huynh, người này huynh trước nhường ta đánh đi dù sao ta cũng là chọn hắn làm đối thủ đâu." Âm Cương Trực lên tiếng nói sau đó tay cầm hắc kiếm chỉ về phỉa Kiếm Nam Thiên: "Ta cũng chọn ngươi làm đối thủ nên nếu được ngươi phải đánh với ta trước rồi mới đucợ đánh với đại sư huynh, bởi ta biết với thực lực của huynh ấy ngươi vẫn là chưa có tư cách để huynh ấy đánh hết toàn lực."

"Tiểu tử ngươi cũng khá là thú vị đấy vậy mà chạy lên chịu c·hết trước." Kiếm Nam Thiên chế giễu nói: "Nếu đã vậy thì ta đồng ý với ngươi vây, ta sẽ g·iết ngươi trước để khai kiếm."

"Giết c·hết ngươi trước mặt Thẩm Thiên Thu hẳn là sẽ khiến hắn khó chịu hơn cả bản thân bị g·iết đâu."

"Đừng nhiều lời, đến đi." Âm Cương Trực trực tiếp nói