Chương 22: Thực hiện lời hứa, diệt 'Vân gia'
Vừa thoáng chốc về tới đình viện thì xung quanh Băng Thanh Nhật và Hàn Sa mang theo lấy bát đạo lưu quang xuất hiện, lưu quang đần mờ đi hiện nên những gương mặt vô cùng quen thuộc.
Những gương mặt đó không ai xa lạ chính là cáu kia hai vị tả hữu hộ pháp, bốn đại tuyệt thế mỹ nhân môn lão kèm thèm sau là một thiếu niên nhìn khoảng 17 tuổi bộ dáng và một thiếu nữ 16 tuổi bộ dáng. Hai cái kia thiếu niên thiếu nữ chính là những tuyệt thế thiên tài yêu nghiệt của môn phái bọn hắn, thiếu niên kia còn là vì hắn hiện nay duy nhất đồ đệ thân truyền danh xưng thiếu môn chủ đại sư sư huynh Thẩm Thiên Thu đâu; thiếu nữ kiều diễm kia không ai khác chính là đồ đệ của đại môn lão xưng vì Tinh Môn tiên tử Âm Ninh Thanh.
Lê Tú Ngọc lên tiếng trước nhất: "Môn chủ bế quan đột phá thuận lợi rồi? "
"Kia là tất nhiên, không chỉ thuận lợi đột phá mà còn là thuận lợi liên tiếp đột phá đâu a."
Lời vừa hốt ra khiến mọi người kinh tâm động phách, bọn hắn là hiểu có thể là đập tan vách ngăn đột phá của một đại cảnh giới khó khăn bao nhiêu, người bhinhf thường thì cần những cả trăm năm thời gian, thiên tài còn là vì 50 năm đâu.
Đặc biệt việc khó khăn nhất của cánh cửa 'đại Tinh Linh' cảnh chính là linh hải a; linh hải muốn thành thì não hải phải ngập tràn đầy đủ linh lực cần thiết để cải tạo mà tiến hóa đâu. Chỉ khi tạo ra linh hải mới là chính thức đột phá lên thành vì 'đại Tinh Linh' cảnh, có thể thấy rằng cửa ải này khó khăn bao nhiêu.
Vậy mà môn chủ của bọn họ chỉ dùng 4 tháng hơn thời gian đã đột phá cái kia một cửa hơn nữa còn là liên tiếp đột phá.
Bực này thiên phú phải nói là có bao nhiêu yêu nghiệt, tuyệt thế thiên tài cũng không sánh bằng cái này trước mắt một người a, thật tức c·hết người mà
Nhìn xem biểu cảm thú vị trên mặt từng người mà Băng Thanh Nhật không khỏi cười nói: "Đại gia là quên ta trên thân là có cái gì một dạng vì ta thiên phú sao."
Cái này nhất khắc sáu cái kia thân ảnh âm thầm gật đầu cười khổ đẻ lại hai cái kia không hiểu chuyện gì hải tử nhìn lấy
Cái này sự tình Băng Thanh Nhật cùng đám người Phan Phi Hải tất nhiên là không nói cho bọn chúng hai cái hài tử những này chuyện dù sao cái bí mật kia cho dù là bọn họ bây giờ cảnh giới cũng không dám khoe ra nói dõng dạc như vậy, nói chung vẫn còn là quá yếu chưa đủ mạnh đâu
Phan Phi Hải thu lại ánh mắt sau đó khẽ nhìn qua thân ảnh phỉ thủy bên cạnh chớt ngốc sau đó sợ hãi khó khăn nói: "Ngươi cái này ngư thân thể khổng lồ màu phỉ thúy đồng dạng, sẽ không phải là cái kia 'Nham Đại Hàn Sa Vương' bên trong 'Hư Vong Hải' đi a."
"Ngươi là có ý kiến với thân thể bổn vương." Hàn Sa hừ một tiếng rồi phóng ra khí tức khủng bố thực lực 'Tinh Linh vương' niên kỳ cảnh giới của bản thân áp về phía Phan Phi Hải
Nhìn thấy tình hình diễn ra nhanh như điện xẹt trước mắt những người khác khẽ rung động không biết xử lý như thế nào, càng là không ai dám đứng ra lên tiếng
Con cá bự kia chính là 'Sa Vương' trấn thủ 'Hư Vong Hải' cái kia khủng bố vực biển?
'Sa Vương' này tại sao lại xuất hiện bên trong 'Nhật Nguyệt Tinh Môn' của bọn họ hơn nữa còn tại bên thân Băng Thanh Nhật
Băng Thanh Nhật nhìn tình hình có phần căng thẳng bẽn vẫy tay một cái đem kia khí tức áp bức trên người Phan Phi Hải đánh tan rồi chậm rãi quay sang nhìn Hàn Sa lạnh lùng nói: "Hàn Sa không được hồ nháo nếu không ta là không tha cho ngươi."
Thấy sắc mặt lạnh lùng đó của Băng Thanh Nhật, Hàn Sa chợt rét run toàn thân tựa như bị ném vào một băng tuyết địa vực lập tức cúi đầu giọng đầy hoảng sợ nói: "Thiếu chủ, thuộc hạ không dám chẳng qua là do bản tình thuộc hạ trời sinh đã như vậy nên vừa rồi có phần quá kích động, mong thiếu chủ lượng thứ."
"Không được có lần sau, nên nhớ ngươi bây giờ là ta thủ hạ; những cái này là ta huynh đệ, ngươi là phải nên ghi nhớ không nên bày ra cái đó dáng vẻ bộ dáng nếu không tru ngươi nhất tộc." Băng Thanh Nhật đạm mạc nói
Từ trong lời nói Hàn Sa nhận ra sát ý khủng bố liễn cúi đầu sát đất hốt lên: "Tuân lệnh thiếu chủ."
Chuyện gì thế này, 'Sa Vương' kia không phải là tồn tại ngay cả cái này thế giới này bên trong ba cái kia lão bất tử là cũng không dám trêu chọc đến hay sao?
Thế mà bây giờ tại ngay bên cạnh bọn họ trước mắt môn chủ lại là ngoan ngoãn nghe lại lại tới hơn nữa còn xưng THIẾU CHỦ!
'Thiếu chủ' này hai chữ vậy mà là con cá lớn hốt ra được đến
Tất cả giờ đây một mặt mộng.
Thông tin của bọn họ có vẻ là đã thiếu sót đi khoảng này thời gian 4 tháng bên trong xảy ra nội tình a.
Vẻ mặt bất ngờ kèm theo vẻ kinh ngạc lẫn một chút sợ hãi của mọi người được Băng Thanh Nhật thu vào tầm mắt, bất giác mà lắc đầu cười thầm
Đám người này hơn bốn tháng không gặp vẫn là như thế đầu óc minh mẩn đâu
Băng Thanh Nhật mỉm cười nói: "Đại gia trước ngồi xuống tới rồi ta sẽ kể rõ ngọn nguồn sự việc đã diễn ra trong lúc ta bế quang hơn bốn tháng qua."
Tất cả đều yên vị tập trung lắng nghe câu chuyện về tình huống xảy ra
Từ việc Băng Thanh Nhật phải xuất hồn khỏi xác lẳng lặng rời khỏi Tinh Môn.
Đến việc tiến nhập 'Hư Vong Hải' tại 'Bắc' bể 'Địa giới' nhằm lấy linh dược tối cường 'Thủy Hỏa Giao Tương Liên' dùng làm tài liệu đột phá, sau đó lại kể chi tiết trận đánh nhau sống c·hết với 'Sa Vương'.
Tại cuối trận chiến hắn như thế nào như gần c·hết khả năng sau đó tới khi tỉnh dậy lại là thấy 'Sa Vương' thủ hộ bên thân sau đó xưng hắn vì chủ nhân về sau xưng vì thiếu chủ.
Vì 'Sa Vương' thành vì hắn thuộc hạ nên hắn ban cho cái tên Băng Hàn Sa; về sau khi rời khỏi vực biển thì bất ngờ bị ba cái kia tông chủ trong 'Tam Bắc Đại Tông' phục kích thế nhưng cuối cùng đả bại hơn nữa còn bắt sống.
Ba người kia b·ị b·ắt sống, thế nhưng lúc này 'Địa Vương' lại hiện ra vốn tưởng sẽ đánh lên nhưng cuối cùng biến c·hiến t·ranh thành tơ lựa nhưng Băng Thanh Nhật cũng khiến cho 'Địa Vương' bỏ ra to lớn đại giới đem chuộc tính mạng ba cái kia trở về.
Nghe lại tường thuật của Băng Thanh Nhật cả đám người Phan Phi Hải nhao nhao lên tới lên tiếng trách móc, mắng.
"Thật là làm càn." Phan Phi Hải gằn giọng hét lên
'Vậy mà dám như thế tự ý đánh lẻ, đây là không đem bọn ta để vào trong mắt." Lê Tú Ngọc một đôi tú mục thanh khiết giờ đây lại chứ một tia tức giận mắng lên
"Chuyện như thế sao lại không bàn bạc với bọn ta cơ chứ, ngươi có thật nhớ ngươi thế nhưng là chúng ta môn chủ, còn nhớ chúng ta cái này hai cái hộ pháp và bốn môn lão đâu." Phụng Bàng ánh mắt khẽ liếc qua lớn tiếng mắng
Bọn hắn thật sự là bị Băng Thanh Nhật chọc giận, một cái môn chủ lại tự một thân một mình làm ra hành động liễu lĩnh như vậy đã thế còn không nói cho bọn họ sáu cái.
Lỡ như hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay là m·ất m·ạng vậy cái này một môn ai có thể đứng lên tới gánh lấy tất cả đâu.
Nghe đại gia như vậy quát mắng Băng Thanh Nhật cũng không dám nói gì chỉ có thể mỉm cười thật tươi gãi đầu.
"Lần này là ta không đúng tại đây ta xin lỗi đại gia, lần sau dù là chuyện gì ta đều sẽ báo cho các ngươi." Thanh Nhật gượng cười nói
Trường hợp này đúng là lỗi ở hắn nên là hắn dù là môn chủ cũng không thể không xuống một nước đâu.
"Hừ, coi như bỏ qua cho huynh lần này, nếu còn có lần sau..... Đừng trách chúng ta mấy người." Cả bọn Lê Tú Ngọc nhấn nhá từng chữ nói
"Tất nhiên tất nhiên." Băng Thanh Nhật cười nói: "Tình hình trong môn phái bây giờ ra sao rồi, tất cả đều là chăm chỉ tu luyện chứ."
"Đó là tất nhiên, đại gia bây giờ ai cũng biết mục đích của ngươi cũng như kẻ thù của chúng ta hiện giờ nên không ai là không chăm chỉ cả." Phan Phi Hải đè nén trước đó lửa giận, nói nhẹ
"Vậy thì tốt, ta chỉ cần những cái như thế người." Băng Thanh Nhật nói
"Ừm, bất quá là có hai người trong lúc ngươi bế quang hơn hai tháng thì nói muốn gặp ngươi cái này môn chủ." Phan Phi Hải hờ hững nói: "Bây giờ ngài đột phá thành công hẳn là bọn họ sẽ nhanh chóng tới đi."
Lời vừa mới dứt thì bên ngoài có hai thân ảnh đi tới khom người thi lễ với Băng Thanh Nhật và bọn người Phan Phi Hải.
Hai cái này thân ảnh tự nhiên là Ngọc Hoa và Phong Nhất.
"Hảo, không cần như thế đa lễ, có chuyện gì hai người các ngươi cứ nói, Phong Nhất tiền bối ngài nói trước đi." Thanh Nhật nhìn hai thân ảnh quen thuộc, quay sang cười nói với Phong Nhất
"Ở trước mặt môn chỉ ta cũng không dám xưng cái gì tiền bối đâu." Phong Nhất vui vẻ đáp lại: "Lần này ta tới làm phiền là muốn tỏ ý định của học viện ta."
"Ồ, có gì thì tiền bối cứ nói đừng ngại." Thanh Nhật cười nói
Phong Nhất đi lên trước khụy một chân quỳ xuống chấp hai tay nói: "Chúng ta 'Phong Vân viện' muốn đầu nhập vào Tinh Môn bên trong, trở thành môn chủ ngài thủ hạ một trong, mong Băng môn chủ chấp thuận."
Băng Thanh Nhật mỉm cười vui vẻ, bởi từ lúc Phong Nhất bước vào đình viện thì hắn đã đoán ra vị tiền bối này là muốn nói gì nên là cũng thản nhiên đáp: "Nếu tiền bối có ý này, Tinh Môn ta tự nhiên là nhiệt liệt hoang nghênh, giờ đây ngài chính là một phần tử của môn phái giữ chức trưởng lão tinh anh."
"Cảm tạ môn chủ, ta nhất định sẽ thực hiện tốt chức trách của mình." Phong Nhất cúi đầu khẩn trương phấn khích nói
"Ùm, vậy được rồi ngươi lui xuống trước đi." Xử lý xong vụ việc của Phong Nhất, Thanh Nhật quay sang cái kia thân ảnh thiếu nữ nói: "Ngọc Hoa ngươi đến đây là để nói về hẹn ước lúc trước của chúng ta đi a."
"Vâng đúng là như vậy môn chủ." Ngọc Hoa thẳng thắng nói
"Ngươi bây giờ đúng là tuy chưa hoàn thành 3 điều kiện lúc trước ta ra, nhưng cũng là hơn dự định lúc đầu của ta rồi vậy thì.....Ta cũng sẽ thực hiện lời hứa của ta với ngươi." Thanh Nhật nhìn Ngọc Hoa rồi gật nhẹ đầu nói
Lấy hắn bây giờ cảnh giới chỉ cần liếc mắt là có thể thấy hết nội tình của Ngọc Hoa, không thể không nói tiểu cô nương này thật là nghiêm khắc với bản thân đâu.
Hắn không ngờ rằng khi xem xét hắn thế mà thấy trên người Ngọc Hoa lại là chi chít v·ết t·hương, trên miệng mỗi v·ết t·hương đều kèm theo lôi điện thuộc tính thuộc về phiến này thiên địa.
Đây hẳn là dẫn lôi nhập thể tôi luyện gân cốt đồng thời vì thúc ép bản thân dưới áp lực mà đột phá nhanh hơn đâu. Nghĩ tới đây Băng Thanh Nhật chỉ khẽ lắc đầu
"Hiện tại ta cho ngươi mang theo trong môn 50 người, trong đó có 10 ngoại môn trưởng lão, 4 nội môn trưởng lão và 2 tinh anh trưởng lão." Thanh Nhật nói: "Cái này đội ngũ ngươi làm chỉ huy tới, ai không phục liền lấy cái này lệnh bài ra."
Thanh Nhật vẫy tay xuất hiện một tấm lệnh bài bằng ngọc giao cho Ngọc Hoa, xoay người nói lớn: "Sớm mai người mang đoàn quân xuất phát đến 'Cổ thành' đến cái kia 'Vân gia' mà báo thù, lệnh ngươi trong 1 ngày diệt sát 'Vân gia' nếu không làm được trong một ngày vậy thì.....Chấm dứt tư tưởng báo thù đi."
"Đệ tử tuân mệnh." Ngọc Hoa mừng rỡ đáp: "Đệ tử nhất định thực thiện được yêu cầu của môn chủ."
Ngọc Hoa đi ra khỏi đình viện, lúc này Lê Tú Ngọc thắc mắc: "Tại sao lại để nó thống lĩnh toàn quân, hơn nữa còn hẹn trong 1 ngày phải diệt gia đâu. Cái kia 'Vân gia' bây giờ thế nhưng đã thành 'Trung' cấp nhị phẩm gia tộc đâu, phía sau nói không chừng còn có cường giả 'Tinh Linh' cảnh đâu."
"Đây chính là ta muốn nó bước lên thêm một bước nếu như nó làm được việt này thì chắc chắn sẽ sản sinh thuế biến không chừng tự thức tỉnh ra thiên phú thể chất đâu." Băng Thanh Nhật đáp: "Hơn nữa, việc báo thù đã thành tâm ma trong lòng nó nếu như không loại bỏ thì ngày sau sẽ khó lòng mà tiến bộ được."
"Không chỉ vậy, vì co thể nanh chóng báo thù mà cái kia phương pháp tàn nhẫn luyện thể cũng dám luyện, có thể thấy cô nhóc này quyết tâm đâu."
Nghe Thanh Nhật nói như vậy, Lê Tú Ngọc đáp: "Thì ra là như vậy, dù sao cũng là một thiếu nữ tội nghiệp đâu."
"Tới đâu thì tới đi, cứ xem xét tình cảnh ngày mai đi." Thanh Nhật nhàn nhã nói