Sống Lại So Chiêu Cùng Tình Địch Ngự Tỷ

Chương 19: Lấp kín miệng của chị rất khó sao?




Dung Tiểu Kỳ lần đầu tiên cảm giác được sinh hoạt tại bệnh viện thích ý như vậy, tuy rằng bác sĩ đã nói có thể xuất viện, thế nhưng nàng vẫn làm bộ nghe không thấy, ngạnh bức bác sĩ đem thời gian xuất viện kéo dài một ngày.

Đương nhiên không phải là vì khác, chỉ vì có thể nhìu nhìn dáng vẻ Trạm Hải Lam sáng sớm vì nàng mua tới cà phê.

Trang dung cẩn thận tỉ mỉ tinh xảo, mi kiều nhạt như mây khói nhợt nhạt, khóe mắt thâm thúy như có như không.

Thời điểm Dung Tiểu Kỳ đang cầm tách cà phê nóng hôi hổi, chỉ thêm một thìa sữa cùng ba khối đường, ngực vụng trộm vui, đi đâu tìm được người đại diện cao đoan đại khí đẳng cấp thế này, đưa mắt toàn bộ diễn nghệ quyển sợ rằng chỉ Dung Tiểu Kỳ nàng có đãi ngộ này. Vừa nghĩ đến biểu tình nữ diễn viên khác ước ao đố kị khi thấy Trạm Hải Lam cùng đi với mình xuất hiện tại phim trường, Dung Tiểu Kỳ tâm khảm thượng, thật giống như lau mật, là mật hoa Đại Hoàng Phong thuần chính nhất đến từ nước Mỹ tây hải ngạn.

"Chiều nay em nên đến phim trường một chuyến." Trạm Hải Lam đem cà phê buông tại sô pha ngồi xuống, hai cái chân dài ưu nhã tự nhiên giao thác phía trước, vòng eo mềm mại không vội không chậm dựa vào sô pha, một tay khuỷu tay đặt trên tay vịn, một tay lưu loát lật bản hành trình.

Dung Tiểu Kỳ nha một tiếng, tuy rằng không biết Trạm Hải Lam vì sao muốn nàng vừa ra viện phải ló mặt đến trường quay, thế nhưng dù sao chính mình trang bệnh nhân thật lâu, cho nên lần này để Trạm Hải Lam phân phó một lần cũng không có hại, huống chi nàng còn khẩn cấp muốn Trạm Hải Lam cùng nàng xuất hiện tại phim trường, hảo hảo chọc tức Kim Liễm Diễm.

Kim Liễm Diễm nếu như biết Trạm Hải Lam đã thành người đại diện của nàng, không biết là bị tức giận đến mũi phồng lên, hay con mắt trợn ngược đây?

Dung Tiểu Kỳ chỉ cần vừa nghĩ đến Kim Liễm Diễm hiện lên biểu tình không tương xứng cùng trang dung, tâm tình sẽ tốt như hoa mai trong tháng chạp nở rộ, rực rỡ cực kỳ.

"Thân thể có khỏe không? Còn mệt không?" Trạm Hải Lam buông sổ tay xuống, đi tới bên người Dung Tiểu Kỳ, đưa tay sờ sờ thân ly cà phê trong tay nàng, khẽ nhíu mày, "Đều lạnh còn không có uống xong?"

Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, phục hồi tinh thần lại đối Trạm Hải Lam nói: "Uống tương đối chậm mà thôi."

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói: "Chị đã chuẩn bị y phục cho em tắm rửa, sau đó em nên trang điểm một chút."

Dung Tiểu Kỳ có chút không hiểu nhìn Trạm Hải Lam: "Ngày hôm nay em đều không phải không diễn sao, vì sao muốn trang diện phức tạp như vậy." Dung Tiểu Kỳ đã thấy Trạm Hải Lam chuẩn bị cho nàng đều là quần áo ngày thường nàng sẽ không mặc, đều là phục sức đại bài phi thường thích hợp cảnh quay trên đường phố. Dung Tiểu Kỳ biết có nhiều minh tinh rõ ràng đã sớm an bài ký giả từ một nơi bí mật gần đó chụp ảnh, nhưng làm ra dáng dấp trà xanh muội lơ đãng bị người chụp đến, nào có người đi trên phố cũng muốn tay trái túi anh đào, tay phải trà sữa, cùng em gái cửa hàng trà sữa khoe khoang bản thân có tiền có thế, mũi sinh trưởng ở bầu trời sao?

"Bên ngoài bệnh viện có ký giả theo dõi." Trạm Hải Lam bình tĩnh thong dong nói, thuận tiện đứng lên nhìn ngoài cửa sổ, ôm tay nói, "Em là diễn viên chính, nhất cử nhất động cũng không là bản thân, cho nên em cần tùy thời ở vào trạng thái công tác."

"Trạng thái công tác là không được phép làm chính mình sao?"

Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, dừng một chút hỏi: "Có ý gì?"

"Em không thích bị chụp ảnh, em cũng muốn phải có sinh hoạt cá nhân."

"Chị không phản đối em bảo hộ sinh hoạt cá nhân, thế nhưng vừa phải công khai cùng tuyên truyền là cần phải có. Này không chỉ đối em, đối đoàn phim cũng có chỗ tốt. Hơn nữa tin tức em xuất viện tới phim trường, như vậy có lợi với đắp nặn hình tượng chuyên nghiệp tích cực khỏe mạnh của em."

Dung Tiểu Kỳ lúc này mới phản ứng kịp, hóa ra Trạm Hải Lam muốn nàng đến phim trường là để cho truyền thông làm hồng a.

Thật không hỗ là người đại diện nhất lưu, sẽ không bỏ qua mảy may vì nghệ nhân thêm phần cơ hội.

Dung Tiểu Kỳ nhưng thật ra không phản đối Trạm Hải Lam có những suy tính này, dù sao nàng cũng cần Trạm Hải Lam vì nàng hoa tiêu, từng bước một tại giới giải trí đứng vững gót chân, triệt để thoát ly số phận bi thảm quần chúng muội. Bất quá cũng không thể làm Trạm Hải Lam nghĩ nàng là một con búp bê có thể tùy tiện thao túng.

Dung Tiểu Kỳ đứng lên, nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Ý của chị là nói chị giúp em mua cà phê, chuẩn bị y phục tắm rửa cho em cũng là công tác sao?"

Trạm Hải Lam nhãn thần bình tĩnh nhìn Dung Tiểu Kỳ, nửa ngày đều không nói gì, cách một trận mới chậm rãi mở miệng: "Dung tiểu thư, em nên đi rửa mặt chải đầu. Tài xế dưới lầu chờ em."

Trạm Hải Lam nói xong thì mở ra chân dài đi đến trước cửa, Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam tiêu thất cạnh cửa, lại nằm úp sấp bên cửa sổ nhìn Trạm Hải Lam rất nhanh không còn bóng dáng, lúc này mới lấy lại tinh thần, bản thân đang nói cái gì?

Cái gì là vì công tác?

Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên không biết nàng vì sao nhắc tới câu đó, đến tột cùng là vì sao muốn nói như vậy, Trạm Hải Lam là người quản lý của nàng, các nàng quan hệ không phải là thành lập trên cơ sở công tác sao?

Nếu như Trạm Hải Lam đều không phải người đại diện của nàng, nàng ấy sao có thể mỗi sáng tới đây phủng một ly cà phê cho nàng, sau đó ở chỗ này nghe nàng chít chít méo mó nói một ít điều vị vô vị?

Cho nên, Trạm Hải Lam là một người đại diện phụ trách hợp tác chăm chú, tuy rằng nàng ấy cũng là nữ hoàng truyền thông Tinh Quang.

Dung Tiểu Kỳ xiết chặt ly cà phê, sau đó ném vào thùng rác.

Nàng mới không cần Trạm Hải Lam trước mặt nàng làm một người đại diện tận chức tận trách.

Đây căn bảnđều không phải nàng muốn.

Mặc dù tức giận, Dung Tiểu Kỳ vẫn dựa theo Trạm Hải Lam yêu cầu, trang phục khéo léo mang lên siêu đại kính râm xuất hiện tại cửa bệnh viện, ống kính bí mật trong rừng cây loang loáng làm nàng thở dài. Mặc kệ trong đầu làm vài lần chuẩn bị, nàng cũng rất không quen thuộc trường hợp này, thật không biết Kim Liễm Diễm không hoá trang sẽ không ra ngoài là thế nào chịu được.

Tài xế một đường rất nhanh tới rồi trường quay, Kim Liễm Diễm đang cùng nam số 2 diễn một hồi, nam số 2 đau khổ năn nỉ cô lưu lại thế nhưng Kim Liễm Diễm bất vi sở động, đạo diễn yêu cầu không thể cứng ngắc mà tỏ vẻ lạnh lùng cùng cự tuyệt, phải cần phong phú tứ chi ngôn ngữ biểu hiện ra cao quý lãnh diễm.

Dung Tiểu Kỳ cười nhạt, đây căn bản là muốn cầu sở trường biểu diễn của Kim Liễm Diễm sao, cô ấy đối người trở thành chướng ngại vật căn bản sẽ không nhiều nhìn một cái, cũng tự nhiên sẽ dùng phương thức cao minh lại xảo diệu làm đối phương biết khó mà lui, trái lại lui tại góc bày ra dáng vẻ, yêu tôi thì hãy thả tôi đi.

Kim Liễm Diễm biểu diễn quả nhiên rất đúng chỗ.

Đạo diễn khen không dứt miệng, nhìn vài lần màn hình máy quay, cuối cùng còn gọi Trạm Hải Lam đến cùng nhau thưởng thức. Trạm Hải Lam không có tỏ thái độ, thế nhưng biểu tình của nàng rất thư hoãn, người quen thuộc Trạm Hải Lam biết đây cơ bản là biểu tình nàng hài lòng.

Dung Tiểu Kỳ tà mắt suy nghĩ nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam vẫn cúi đầu nhìn màn ảnh, cách một hồi mới lơ đãng giương mắt, cũng tốt vừa vặn thấy được Dung Tiểu Kỳ.

Dung Tiểu Kỳ xoay đi... không để ý tới Trạm Hải Lam.

Đây là cái gì, Trạm Hải Lam rõ ràng cũng tới phim trường, kết quả cố ý cùng nàng tách ra?

Dung Tiểu Kỳ quyết định không nhìn vị người đại diện cao đoan đại khí này.

"Em đã đến rồi?" Thanh âm Trạm Hải Lam trong mong muốn xuất hiện.

Nhãn thần Dung Tiểu Kỳ theo máy quay di chuyển, nhìn cũng không nhìn Trạm Hải Lam, nói: "Chị để cho em tới, em đã tới rồi."

Trạm Hải Lam đến gần Dung Tiểu Kỳ, đang muốn nói lại nghe thấy thanh âm Kim Liễm Diễm rất nhanh từ xa xa thổi qua: "Em diễn thế nào?"

Trạm Hải Lam mỉm cười: "Em tự mình cảm giác nhất định không sai."

Kim Liễm Diễm hoàn toàn đem Dung Tiểu Kỳ là trong suốt, đang muốn đáp lại Trạm Hải Lam, lúc này mới nghĩ đến bên người còn có một chướng ngại, vì vậy nói: "Tiểu Kỳ, em giúp chị ly chén nước được không, chị rất khát."

Dung Tiểu Kỳ nhìn Kim Liễm Diễm, lạnh lùng nói: "Kim tiểu thư, chị khi nào đem tôi làm trợ lý cho chị?"

Kim Liễm Diễm dừng một chút, bỗng nhiên ý thức được còn có Trạm Hải Lam ở đây, lúc này mới ngạnh nghiêm mặt xin lỗi nói: "Xin lỗi, chị chỉ là nhất thời nóng ruột."

Trạm Hải Lam cầm một ly trà hoa lài của đoàn phim đưa tới, thuận lợi đưa cho Kim Liễm Diễm, Kim Liễm Diễm mở to hai mắt nhìn, Trạm Hải Lam lúc này mới nói: "Nếu khát thì uống đi."

Từ cám ơn Kim Liễm Diễm còn không có ra miệng, chợt nghe Trạm Hải Lam còn nói: "Dung Tiểu Kỳ hiện tại là nghệ nhân của tôi, Kim tiểu thư, các em nên hợp tác tốt cùng nhau."

Kim Liễm Diễm kinh ngạc đến lông mi đều phải rơi xuống, nếu hiện tại đều không phải tại nơi công cộng, Kim Liễm Diễm nhất định sẽ từ kinh ngạc chuyển sang phẫn nộ, sau đó giận dữ ném cái ly rời đi.

"Vì sao!" Kim Liễm Diễm bỗng nhiên thất thanh, nhìn lên tâm tình rất kích động.

Dung Tiểu Kỳ đều bị làm cho hoảng sợ, Kim Liễm Diễm một tiếng này là hướng về nàng, hoặc là hướng về phía Trạm Hải Lam.

Trạm Hải Lam bình tĩnh nhìn Kim Liễm Diễm, nói: "Cái gì vì sao?"

Kim Liễm Diễm cắn răng, dáng dấp kia làm Dung Tiểu Kỳ nghĩ chỉ cần cô ấy buông lỏng miệng sẽ có tiên huyết phun ra tới, đang bỡ ngỡ thì Kim Liễm Diễm rốt cuộc lần thứ hai nói: "Em vẫn yêu cầu làm nghệ nhân của chị, vì sao chị chưa từng đáp ứng, còn nói cho em biết chị đã không thu nghệ nhân, hiện tại dĩ nhiên để cô ấy làm nghệ nhân của chị, này đến tột cùng là vì sao."

Trạm Hải Lam nhíu mày, nói: "Kim tiểu thư, mời chú ý tâm tình của em, tôi chỉ giải thích lúc này. Tôi sở dĩ không lo lắng em là bởi vì em đã rất thành công, không cần tôi lại tham dự. Tôi tham gia nhiều sẽ chỉ làm em mất đi cá tính, thế nhưng Dung Tiểu Kỳ không giống, em ấy mới vào diễn nghệ quyển, cần càng nhiều chỉ đạo."

"Cô ấy muốn chỉ đạo cái gì, cô ấy muốn chỉ đạo có ích lợi gì?" Kim Liễm Diễm dũ phát kích động, "Nếu như Dung Tiểu Kỳ đáng giá làm tài nguyên, cô ấy còn có thể làm kẻ chạy cờ trong nhiều năm như vậy sao!"

Kim Liễm Diễm càng nói càng gay gắt, Dung Tiểu Kỳ không muốn lại nghe tiếp, cầm lấy túi xách rời đi.

Trạm Hải Lam một tay kéo Dung Tiểu Kỳ, ý bảo nàng bình tĩnh, lúc này mới đối Kim Liễm Diễm nói: "Kim tiểu thư, nếu như em vẫn không kìm chế được bản thân, tôi có thể lần nữa cho em ngừng diễn, nếu em xác định em cùng người đại diện chịu trách nhiệm trước phát ngôn của mình, tôi không ngại gánh chịu hậu quả kế tiếp."

Kim Liễm Diễm trừng lớn con mắt nhìn Trạm Hải Lam, đang muốn nói gì lại nghe thấy đạo diễn ở bên kia gọi đến chuẩn bị ghi hình. Kim Liễm Diễm nhẫn nhịn, cái gì cũng chưa nói đi nhanh đến vị trí quay.

Trạm Hải Lam quay đầu lại nhìn Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ không có biểu tình gì, Trạm Hải Lam trầm mặc một trận, hỏi: "Dung tiểu thư, tuy rằng đây là việc riêng của em, thế nhưng em cùng Kim tiểu thư, từng có hiềm khích sao?"

- ---------------