Editor: demcodon
Sở Từ lo lắng nhất ngược lại cũng không phải Sở Đường và nhà máy dược phẩm, mà là bây giờ hành động bị hạn chế. Nếu nàng đến quân đội, chẳng khác nào sẽ có ít cơ hội dùng kỹ năng trong không gian kiếm tiền. Đến lúc đó cũng không đủ công đức, nàng căn bản không sống được bao lâu. Google ngay trang * trùmt ruyện.or g *
Nàng nhất định sẽ đến quân đội tham quan một lần, nhưng không phải bây giờ.
Chờ tương lai nàng chăm sóc sức khỏe có thể cải thiện thể chất của nàng khôi phục lại bình thường, nàng cũng có thể có đủ tự tin. Dù sao khi cách mấy ngàn năm và hai không gian khác nhau. Nếu năng lực bản thân của nàng kém quá làm sao có thể diện lại đi tiếp xúc với một nơi khí thế tráng lệ như vậy.
Mặc dù trong lòng hơi tiếc nuối, nhưng nhiều hơn vẫn là hơi chua xót. Từ Vân Liệt sắp phải đi rồi, trong lòng nàng không có khả năng không có một chút luyến tiếc.
Đời trước mình rất ít khi về nhà, mỗi lần chia tay với em trai trong lòng đều cảm thấy bất lực. Khi đó quân ân hoàng gia khó dò, em trai của nàng ở lại làm con tin trong hoàng gia, là không thể tùy tiện rời kinh. Cho nên mỗi một lần hai chị em xa nhau, đối với nàng đều đau đớn như cắt xương xẻ thịt.
Nàng vốn dĩ nghĩ rằng tất cả sự xa nhau đều giống nhau. Nhưng bây giờ lại cảm thấy khác.
Xa Từ Vân Liệt mang theo mấy phần chua xót. Mặc dù người này vẫn chưa rời đi, nhưng trong chớp mắt lại cảm thấy trong lòng trống rỗng. Nhưng đồng thời cũng có mấy phần khao khát và tin tưởng hắn có được một tương lai tốt đẹp.
Dù sao cũng phải nói xem như trong chua có ngọt.
Suy nghĩ đến việc Từ Vân Liệt rất nhanh sẽ rời đi, Sở Từ cũng nghĩ đến việc quan tâm đến chuyện cá nhân của hắn nhiều hơn. Nhưng khi nói đến mấy việc nhỏ như thóc mục mè thối thì nàng hơi buồn ngủ, dẫn đến Từ Vân Liệt rời khỏi quán ăn từ khi nào nàng cũng không biết.
* * *
Ngày hôm sau, chuyện có liên quan đến phòng khám Di Khang cũng có kết quả.
Cục Y tế đã nghiên cứu thành phần kem dưỡng của Hàn thị. Cuối cùng đưa ra kết luận giống như Sở Từ nghĩ, bên trong có thành phần không ổn định, ẩn chứa nhiều nguy hiểm. Bởi vậy lập tức có người dẫn Hàn thị đến đồn công an.
Ngay sau khi sự việc được xác nhận thì Cục Y tế sẽ ra thông báo làm sáng tỏ. Bởi vậy ngày hôm nay, sự việc này lại càng được mọi người biết đến nhiều hơn. Kể cả những người khác không muốn biết về kem dưỡng trắng da mặt của Sở Từ thì cũng khó mà nói rằng kem dưỡng thật điều trị được cho da mặt của bệnh nhân. Hiệu quả chữa bệnh của nó đã có kết quả sơ bộ. Nhưng đối với những người sử dụng kem dưỡng thật thì tình trạng mẩn đỏ và sưng tấy trên mặt có thể biết mất rất nhiều, trong vô hình đã thu hút một lượng lớn khách hàng tiềm năng đến với Sở Từ.
Tên tuổi của xưởng Thiên Trì cũng ngày càng vang dội.
Chỉ là ngay khi Hàn thị bị bắt, cả nhà họ Võ đều đến cầu xin nàng.
Già trẻ lớn bè nhà họ Võ đều đến, ngoại trừ ba Võ và Võ Thuận còn có hai vợ chồng Võ đại và con, cũng có hai đứa con gái của nhà họ Võ. Hầu như ai cũng cầm thứ gì đó trên tay như trái cây, rượu, bánh ngọt và trứng gà, ra tay thật ra hào phóng.
"Bà chủ Sở... Tôi biết chuyện vợ tôi đã làm cho cô cảm thấy không vui. Nhưng lần này tôi thật lòng hy vọng cô có thể giúp chúng tôi..." Võ phụ nói với vẻ mặt đau khổ, không còn khí phách hăng hái như trước.
Sở Từ cười khẽ một tiếng: "Chủ nhiệm Võ, ông có phải tìm lầm người rồi không? Tôi chỉ là người thường, làm sao có bản lĩnh giúp mấy người? Hơn nữa, tội của vợ ông cũng không lớn. Dù sao cũng là lỗi vô ý mà thôi. Sau khi đóng tiền phạt thì đồn công an có lẽ cũng không làm khó bà ta, đúng không?"
Nàng vừa nói như vậy, gương mặt già của ba Võ càng khó coi: "Cô đừng gọi tôi là chủ nhiệm Võ... Hiện tại tôi đã bị đuổi khỏi bệnh viện rồi. Bây giờ già trẻ nhà chúng tôi toàn dựa vào thằng cả đi làm việc trong nhà máy thủy tinh, tiền lương một tháng hơn 50 đồng tiền, căn bản không đủ cho gia đình dùng..."
Đâu chỉ có như thế, sau khi quyết định của cấp trên đưa ra, con dâu lập tức quậy muốn ở riêng, chết sống không đồng ý để cho đứa con trai cả của ông tranh vũng nước đục này. Gia đình này xem như tan nát hết rồi.