Cuối cùng thì sầu riêng ngàn tầng vẫn là do đầu bếp chuyên về đồ ngọt mà Tần Tu mời đi theo làm.
Tô Ánh Hàm bị thao vừa mệt lại vừa choáng, ngoại trừ ghé vào trêи người Tần Tu để anh mát xa cho, cô không muốn làm bất cứ điều gì khác.
“Bên trái…” Tô Ánh Hàm rầm rì chỉ huy Tần Tu: “Anh dùng lực một chút đi.”
Tần Tu liền tăng lực đạo, nhưng Tô Ánh Hàm lại chịu không nổi, khóc nức nở kêu: “Anh cũng đừng bóp mạnh như vậy chứ…”
Tần Tu cũng vô cùng kiên nhẫn mà cố gắng điều chỉnh lực độ, vừa ấn vừa hỏi cô: “Như vậy thì sao? Thế này ổn chứ?”
Tô Ánh Hàm: “Sang bên phải một chút.”
Khi mát xa cho Tô Ánh Hàm, Tần Tu thực sự vô cùng nghe lời, trêи cơ bản là chỉ chỗ nào ấn chỗ đó, hoàn toàn khác với lúc làm tình cùng cô.
Tô Ánh Hàm được xoa ấn rất thoải mái, hừ hừ như một con mèo con, còn híp mắt cảm khái: “Nếu lúc chúng ta làm tình anh cũng nghe lời em như vậy thì tốt rồi.”
Tô Ánh Hàm không nên nói những lời này.
Tần Tu nhìn đường cong lả lướt của cô, vuốt ve da thịt non mịn của Tô Ánh Hàm, vốn dĩ anh rất toàn tâm toàn ý mát xa cho cô, trước đó dụ̶c̶ vọng hoàn toàn bị ý chí áp xuống, lúc này khen ngược, Tô Ánh Hàm như có như không nhắc đến việc làm tình, vì thế côn thịt của Tần Tu liền cứng ngay tại chỗ.
Tô Ánh Hàm cũng kinh ngạc.
Sao người đàn ông này còn có thể cứng tiếp vậy?
Nhưng cô đã bị thao đến eo đau chân mỏi, hoàn toàn không muốn làm với anh nữa đâu.
“Em không muốn…”
Tô Ánh Hàm che môиɠ lại, lăn ra khỏi người Tần Tu.
Tần Tu thấy cô như một con cún con lăn qua lăn lại thì vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
“Lại đây.” Anh vẫy tay gọi Tô Ánh Hàm.
“Em không…” Tính cảnh giác của Tô Ánh Hàm rất mạnh: “Anh lại muốn làm em đúng không?”
“Không làm.” Tần Tu kéo cô lại.
“Vậy anh kéo em làm gì?” Tô Ánh Hàm lại muốn chạy, nhưng ngay sau đó Tần Tu đã nâng tay lên rồi hạ xuống môиɠ cô.
“Bang.”
Tần Tu đánh môиɠ cô.
“Anh… anh..” Tô Ánh Hàm vừa xấu hổ vừa giận dữ, nhưng thanh âm lại mềm nhũn: “Anh đánh em…”
Tần Tu: “Ngoan chút nào, đừng quậy nữa, anh tiếp tục mát xa cho em.”
Tô Ánh Hàm càng muốn quậy hơn: “Ba mẹ em còn chưa dám đánh môиɠ em, vậy mà anh…”
“Ra vẻ làm gì chứ?” Tần Tu nắm chặt hai cánh môиɠ màu mỡ mềm mại kia vào trong tay, nói với cô: “Lúc hai chúng ta làm tình anh cũng từng đánh môиɠ em rồi mà? “
Tô Ánh Hàm đảo mắt xem thường: “Làm sao mà giống nhau được?”
Tần Tu: “Có cái gì không giống nhau?”
Tô Ánh Hàm đúng lý hợp tình nói: “Làm tình là làm tình, ngày thường là ngày thường!”