Song Hoa Thụ Nan

Chương 1: Dòng nước ngầm




Editor: Sakura Trang

Tờ mờ sáng ánh sáng rạng đông chiếu vào trên thân thể hai người đang kết hợp, một nam nhân không mặc gì đang ngồi ở trên người một thiếu niên xinh đẹp không ngừng phập phồng, tren khuôn mặt tuấn tú mang theo biểu tình vui vẻ. Nam nhân tỷ lệ vóc người hoàn mỹ bị bụng lớn đột ngột nhô lên phá huỷ, nhưng kỳ dị thấm ra một loại phong tình yêu mị. Trên mặt thiếu niên bị hắn đè ở dưới người tràn đầy mệt mỏi, một chút cũng không có một chút vui thích khi giao hoan. Nam nhân đã làm với hắn một đêm, sắp ép khii tinh lực của hắn, hắn không còn tâm tình giao hoan, còn dư lại chỉ có thống khổ.

“Ô ô…”

Nam tử lần nữa đạt đến đỉnh điểm, nghẹn ngào phun ra một dòng dịch trắng mỏng manh, bắn vào trong cúc huyệt của nam nhân. Nam nhân vội vàng co chặc cúc huyệt, đem tinh dịch của hắn một giọt không dư thừa ăn vào trong cơ thể, vận công hấp thu tinh khí của hắn. Nam nhân luyện Duy Ngã Độc Tôn công là võ công cao nhất trên đời, nhưng mà môn võ công này một khi luyện đến tầng thứ năm rất khó tăng lên nữa, dựa vào thải bổ tinh khí của nam nhân tới tăng tiến công lực nhanh chóng nhất biện pháp nhanh chóng nhất.

Hấp thu xong, nam nhân nâng lên cái mông, nhả đem côn th*t mềm nhũn ngậm ở trong hậu huyệt ra, lại dùng hoa huy*t đằng trước nuốt vào. Hạ thể nam nhân lại sinh ra hai huyệt. Hắn lại là một người  có cả âm lẫn dương! Bởi vì nguyên nhân thân thể đặc thù và luyện công, nam nhân ham muốn rất lớn, mỗi đêm ít nhất cần hai nam tử cùng nhau phục vụ. Tối hôm qua hắn vốn là cũng cho đòi hai người, nhưng mà một người trong đó quá không còn dùng được, không dùng mấy lần liền chết ngất, cho tới bây giờ còn nằm trên đất. Hắn cũng không có yêu thích dâm thi, chỉ có thể tạm dùng thứ còn lại này.

“A a ── “

Nam tử phát ra một tiếng kêu gào, côn th*t ở dưới sự giáp công của vách thịt đáng buồn lần nữa đứng lên. Làm tiếp nữa hắn thật sẽ tinh tẫn nhân vong! Nam tử không nhịn được bi thương cầu xin tha thứ: “Giáo chủ, ta thật không được! Van cầu người tha ta đi!”

“Đồ vô dụng!”

Nam nhân bị đánh mất hứng thú tâm tình không vui, một chân đạp nam tử xuống giường. Nam tử bị hù doạ run lẩy bẩy, nằm trên đất không bò dậy nổi. Phong Vô Thanh mặc dù năm vừa mới hai mươi tuổi, nhưng đã làm giáo chủ Ngân Lang giáo nhiều năm, xây dựng ảnh hưởng rất nặng, chỉ cần hắn mất hứng một cái, tiện tay đập chết một người nam sủng một chuyện dễ dàng.

“Là ai lại chọc giáo chủ tức giận?” Tả hộ pháp cười tủm tỉm đi tới, ôn nhu hỏi.

Phong Vô Thanh nhìn thấy người mình sủng ái nhất, tức giận bởi vì dục vọng không có được thỏa mãn nhất thời tiêu đi hơn nửa.

“Vị Minh, ngươi tới thật đúng lúc, ngươi tới phục vụ ta.”

“Dạ, giáo chủ.”

Dạ Vị Minh cỡi quần xuống, thuận tay bọc vào hai cái, thuần thục đem côn th*t của mình cắm vào trong dâm huyệt của giáo chủ. Hắn từ giáo chủ hơn mười hai tuổi liền bắt đầu ở trên giường phục vụ giáo chủ, đã đem điểm nhạy cảm của giáo chủ thăm dò, dễ như trở bàn tay liền mang Phong Vô Thanh lên cao trào.

Dục vọng lấy được thỏa mãn, Phong Vô Thanh lười biếng đứng lên, để cho Dạ Vị Minh giúp mình mặc y phục. Dạ Vị Minh cẩn thận giúp hắn nâng lên bụng to lớn, dùng đai nâng bụng thắt ở bên hông của hắn, sau đó lại khoác hoa phục cho hắn. Bụng của Phong Vô Thanh còn lớn hơn mấy phần so với dựng phu đủ tháng bình thường, nhất định phải buộc đai nâng bụng mới có thể thuận lợi hành động.

Bụng của Phong Vô Thanh sở dĩ sẽ lớn như vậy là bởi vì trong bụng hắn đang mang hai đứa bé, hai đứa bé phân biệt mang thai trong hai thời gian khác nhau, một đứa đã đủ tháng, một cái khác mới chỉ có bốn tháng. Nữ nhân đã diệt tuyệt hơn hai trăm năm, bây giờ là thế giới do nam nhân sinh dục. Bộ phận nữ nhân dùng để mang thai hài tử tử cung, mà tử cung nam nhân dùng để mang thai hài tử chính là dục tử nang. Ở trong cơ thể của Phong Vô Thanh, tử cung và dục tử nang kỳ tích cùng tồn tại, hai bộ phận có thể đồng thời mang thai, trước sau đều có thể sinh con. Chuyện ly kỳ như vậy lại bị hắn gặp phải, cũng không biết là may mắn hay là bất hạnh. Phong Vô Thanh là một người biết lợi dụng tài nguyên, hắn lợi dụng thân thể trời sinh khác người của mình chu toàn giữa đông đảo nam nhân, hấp thu tinh khí gấp đôi, rất nhanh liền luyện thành tuyệt thế thần công, mười lăm tuổi liền vô địch thiên hạ.

Sau khi thần công luyện thành hắn vẫn cảm thấy không thỏa mãn, hắn còn muốn luyện thành võ công cao cường hơn, muốn tất cả người khác thần phục ở dưới chân mình. Hắn chộp tới rất nhiều thiếu hiệp bạch đạo, phế bỏ võ công bọn họ, cưỡng ép bọn họ làm nam sủng của mình. Trường tử của Nam Cung thế gia, nhị đệ tử của phái Hoa sơn, út tử của chộp tới Mục gia bảo, đệ đệ của trang chủ Quỷ Phủ sơn trang… Nam sủng hắn chộp tới càng ngày càng nhiều, những người này chẳng những là lô đỉnh hắn hắn luyện công, đồng thời cũng là đồ chơi để cho hắn giải sầu tịch mịch. Chẳng qua thích nhất vẫn là Tả hộ pháp Dạ Vị Minh, Dạ Vị Minh là nam nhân đầu tiên của hắn, bầu bạn hắn thời gian lâu nhất, cũng hiểu rõ của của hắn nhất.

Phong Vô Thanh mặc dù mới chỉ có hai mươi tuổi, nhưng hắn đã sinh mười một đứa bé. Vận động hắn thích nhất chính là luyện võ và giao hoan, mà hai thứ này cách làm đối với hắn mà nói hết lần này tới lần khác là giống nhau, lấy tính tình dâm loạn của hắn muốn không thường mang thai cũng khó. Hắn từ hơn mười hai tuổi liền bắt đầu dựng dục tử tự, phần lớn thời gian mang đều là song thai, đã sớm đối với cuộc sống của dựng phu thông thạo. Phong Vô Thanh võ công cao cường, lúc mang thai cũng không thể khinh thường, hắn đã từng trong lúc người mang song thai hạ gục những người đến cứu những tên đại hiệp chính đạo, mà một năm kia hắn mới chỉ có mười sáu tuổi. Mười lăm tuổi Phong Vô Thanh liền vô địch thiên hạ, ai cũng không cách nào tưởng tượng bây giờ võ công Phong Vô Thanh đã đáng sợ đến thế nào.

“Ngươi đi làm chuyện khác đi!”

“Thuộc hạ cáo lui.”

Dạ Vị Minh cung kính lui ra cửa phòng, vừa mới chuyển qua khúc quanh liền bị người lôi vào trong một gian phòng khác. Hắn không có phản kháng, mặc cho người nam nhân này đem hắn đè ở trên tường.

Nam nhân một cái kéo xuống quần của hắn, cẩn thận xem xét ngọc hành mềm nhũn của hắn, hung tợn chất vấn hắn: “Ngươi cũng hắn lên giường?”

“Ngươi đừng như vậy, bị giáo chủ phát hiện sẽ không tốt… A…” Dạ Vị Minh không nghĩ tới nam nhân tức giận lại sẽ đem dương v*t trực tiếp thọt vào trong cơ thể hắn, nước mắt nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống.

“Đừng ở trước mặt ta nói về hắn!”

Dạ Vị Minh không dám chọc hắn tức giận thêm, chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp để hắn cưỡng ép mình. Dẫu sao người nam nhân này mới là người trong lòng hắn, không phải vì cường quyền mà phải chịu bị ép buộc như với giáo chủ.

“Ân ân… Nhẹ một chút…”

Ở dưới sự va chạm gió to mưa lớn của nam nhân, khoái cảm xông lên như từng đợt sóng, thân thể của Dạ Vị Minh run rẩy kịch liệt, nhưng lại không dám kêu to thành tiếng. Hắn dù sao cũng là người của giáo chủ, bị người nghe được sẽ không tốt. Nam nhân một chút đều không chú ý tâm tình của của hắn, đem ghen tị và lửa giận tất cả đều phát tiết ở trên người hắn, khiến cả hắn mềm nhũn, dâm thuỷ giàn giụa. Dạ Vị Minh dẫu sao vừa mới bị giáo chủ hút đi lượn lớn tinh khí, rất nhanh thì không được, nhưng mà lại sợ cự tuyệt cầu hoan sẽ khiến nhân tức giận, chỉ có thể dùng cớ khác.

“Ngô… Vô Ảnh… Bụng ta thật là đau…”

Vừa nghe thấy Dạ Vị Minh kêu đau bụng, Nguyệt Vô Ảnh vội vàng dừng động tác lại, ôm hắn hốt hoảng hỏi: “Vị Minh, ngươi có sao không? Đều là ta làm quá mức, hài tử không có sao chứ?”

“Hài tử không có sao, bây giờ đã không đau.”

Nghe hắn nói không có sao, Nguyệt Vô Ảnh an tâm thở dài một cái. Hắn cũng không dám làm càn nữa, ôm Dạ Vị Minh vào trong ngực thật chặc. Của trong bụng của Dạ Vị Minh là kết tinh tình yêu hai người hai người, hắn cũng không hy vọng hài tử có bất kỳ sơ sẩy nào.

Dạ Vị Minh cùng hắn ôm nhau thật chặc, trong lòng vừa ấm áp vừa lo lắng. Chờ hài tử lộ rõ, gian tình của hai người bọn họ liền không dối gạt được. Hắn không hy vọng hai người quan trọng nhất có chuyện, vì bọn họ mình làm cái gì đều được. Vì đứa nhỏ trong bụng, hắn cũng nên quyết định…