Sống Cùng Vạn Tuế

Chương 288: Kích Tình Niếp Hồ Ly




"Là khuyên anh không nên cứu người sao?" Lục Minh suy đoán hỏi.

"Anh, anh là sẽ không nghe em, vừa rồi em gọi điện cho Trầm tỷ, nàng nói nàng cũng không quản được anh!" Chúc Tiểu Diệp rất nghiêm túc nhìn Lục Minh, thật lâu mới là thở dài một hơi: "Trầm tỷ nói, mặc kệ anh làm cái gì, bọn em đều sẽ ủng hộ anh, nhưng mong anh ngẫm lại, anh không hề độc thân, anh còn có mọi người. Tâm lý của em, cũng là nghĩ như vậy, nếu như anh muốn cứu người, muốn làm cái gì, em đều sẽ tận lực giúp đỡ anh, nhưng anh phải đồng ý với em,là dùng biện pháp hợp lý nhất của biện pháp, không nên bởi vì mạnh mẽ đi làm một ít việc nghịch thiên . . . Lục Minh, có lẽ anh có thể làm được việc nghịch thiên, năng lực của anh quá mạnh , nhưng không có khả năng mỗi người đều giống như anh vậy , cho nên anh không nên đem ý nghĩ nghịch thiên của anh dùng tại trên người của người khác, sinh lão bệnh tử của thế gian, vốn là bình thường!"

"Tiểu Diệp nói đúng, người ta cũng không giúp anh." Niếp Thanh Lam đồng ý gật đầu, nói: "Anh phải nghĩ tới mình trước đã, rồi hãy tới người khác."

"Anh sẽ chú ý an toàn tính mạng của mình, sẽ không làm chuyện điên rồ, các em yên tâm đi." Lục Minh rất sợ hai nàng lo lắng cho mình, vội vàng cam đoan.

"Phương pháp bình thường không có khả năng cứu được tính mạng của Trương Viện Viện , tính mạng của nàng tựa như cây trúc nở hoa , đến cái giai đoạn này thì kết thúc. Em nhớ tổ tiên có một ca bệnh ghi chép là "hoa nở thì hoa phải tàn", chính là nói loại bệnh này , bệnh nhân ở bên ngoài không việc gì, nhưng sinh cơ đoạn tuyệt, một khi phát tác, khong thuốc nào cứu được." Chúc Tiểu Diệp ngồi bên người của Lục Minh , tỉ mỉ giúp Lục Minh bắt mạch, lại cảm ứng hồi lâu, mới nói: "Sinh mệnh lực của anh tựa hồ có được sư tăng lên rất lớn, năng lực đề thăng tới mức khiến cho người khác khiếp sợ, nhưng mà, trừ phi anh thi triển ra loại thủ pháp y thuật thần kỳ như Thiên Thủ Minh Tâm Độ Kiếp Thuật , bằng không là khong thể cứu được nàng."

"Tổ tiên của Tiểu Diệp , từng trị liệu qua bệnh nhân "hoa nở thì hoa phải tàn" rồi sao?" Lục Minh hỏi.

"Có người nói trong các đời tổ tiên có một đôi phụ tử, hai người dốc hết tâm huyết cứu trị, kéo dài tính mạng của bệnh nhân đó thêm được khoảng ba năm , nhưng phương thuốc vô cùng phức tạp, các vật để phối chế thuốc rất quý hiếm khó tìm, sớm đã thành thất truyền. . ." Chúc Tiểu Diệp nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói: "Qua nhiều năm như vậy , phương thuốc cùng phần lớn sách thuốc, sớm đã bị phá huỷ ."

"Chúng ta còn có thời gian, trước hết nghĩ biện pháp." Lục Minh biết không thể sốt ruột được, hơn nữa, hắn càng lo lắng an nguy tính mạng của Chúc Tiểu Diệp .

Hắn thò tay bắt được cánh tay của Chúc Tiểu Diệp. Mặc dù nàng giãy dụa nhẹ nhàng nhưng cuối cùng hắn vẫn kiên trì bắt mạch cho nàng.

Chân khí dò xét qua,phát hiện tử khí bắt đầu tràn ngập trong cơ thể nàng .

Đôi mắt Chúc Tiểu Diệp bình tĩnh không dao động tuôn ra chút ý giận. May là chỉ có Niếp Thanh Lam ở đây, bằng không, đổi thành trước mặt người ở bên ngoài. Nàng sẽ tuyệt đối không cho chạm vào.

Lục Minh trầm ngâm nửa ngày, mới nhẹ giọng quay về Chúc Tiểu Diệp nói: "Tiểu Diệp ,anh nghĩ,anh có thể cứu em. Có điều là không phải chuyện ngày một ngày hai mà là vài năm thậm chí mười năm không ngừng điều trị. Em cùng Cảnh Hàn đều như nhau, các em đều dành trái tim mình cho anh. Anh sẽ không ngừng hấp thu tử khí của em. Rồi hóa giải từng chút một , cuối cùng, nhất định em sẽ không có việc gì ."

"Anh nhất định phải cứu em sao?" Chúc Tiểu Diệp tựa hồ sớm biết rằng Lục Minh sẽ không buông tha việc cứu mình, than nhỏ một tiếng: "Trong lòng em sợ, sợ mình sẽ hại chết anh."

"Tiểu Diệp. Nếu như anh ngay cả em cũng không dám cứu. Như vậy chính là một người nhu nhược. Như vậy mọi người cũng sẽ không thích một người nhu nhược. . . Tin tưởng anh. Anh có thể sáng tạo kỳ tích, chỉ cần em tin tưởng anh,cho anh cơ hội này." Lục Minh đem Thanh Lam kéo tới, cho nàng ngồi bên mình: "Anh không chỉ cứu em mà cũng sẽ cứu Cảnh Hàn, sẽ cứu bất cứ ai trong các em. Các em đều là bảo bối của anh! Anh không chỉ muốn cứu em mà còn muốn lợi dụng tử khí của em,băng khí của Cảnh Hàn để tu luyện Thập Bát Khổ Địa Ngục. Anh muốn làm những việc người khác không có khả năng làm được, sáng tạo ra kỳ tích không thể tưởng tượng nổi . Những việc này anh đều có thể làm được. Các em tin tưởng anh đi!"



"Vẫn còn thời gian ,anh cho em ta nghĩ đã, em phải cùng Cảnh Hàn thương lượng một chút." Chúc Tiểu Diệp rút bàn tay nhỏ bị tóm trong hổ chưởng của Lục Minh về, đứng dậy đi lên lầu .

"Trước mặt em tán gái, trước mặt em liên tục nói lời âu yếm, Lục Minh đồng học, anh muốn làm em tức chết sao!" Niếp Thanh Lam chờ Chúc Tiểu Diệp đi khỏi, lập tức đưa tay uy hiếp nhéo Lục Minh, hờn dỗi vô tận lườm hắn một cái.

"Vì vỗ về tâm linh bị thương của Niếp cảnh sát, tôi quyết định hầu hạ mỹ nhân vào tắm, lấy thân báo đáp." Lục Minh đem nàng ôm lên bắp đùi của mình.

"Đừng nằm mơ sớm như vậy !" Niếp Thanh Lam chờ Lục Minh hôn tới, một tay che ở trên môi của hắn, cười hì hì nói.


"Tiểu hồ ly có lém lút muốn anh hay không ?" Lục Minh không hôn được, bàn tay hư mò xuống, muốn sờ hương đồn của nàng , thế nhưng mới vừa ra di chuyển, lập tức bị Niếp hồ ly phát hiện , nàng bắt được bàn tay to khẽ cắn một cái, lại làm cho nó đặt trên eo nhỏ nhắn , tỏ vẻ có thể ôm một cái , muốn sờ thì không có cửa đâu.

"Không biết xấu hổ, không cho." Thanh Lam đắc ý quay khuôn mặt nhỏ nhắn một cái, thần sắc tự cao hừ một cái.

"Xem ra không dùng hình, tiểu mỹ nhân là sẽ không thành thật nhận tôi. . ." Lục Minh cười to, thò tay đi gãi cho Thanh Lam ngứa, hắn sớm biết rằng, thân thể Niếp hồ ly mẫn cảm, đặc biệt sợ ngứa. Niếp Thanh Lam vừa thấy tên đại sắc lang này muốn làm mấy chuyện xấu, hắn muốn gãi mình, thừa dịp mình cười yếu ớt ôm vào trong ngực, ra tay chấm mút lần nữa , nàng cũng không giống Giai Giai, ngầm đồng ý cho âm mưu của hắn thực hiện được.

"Anh dám động vào em, báo cảnh sát xử lý đó!" Niếp Thanh Lam phát hiện cảnh cáo vô dụng, vọi vàng tung chân chuồn mất.

Nàng nhảy một cái bay vọt lên, tránh thoát cái ôm của Lục Minh , nhanh chóng chạy lên lầu.

Lục Minh mừng rỡ, giống như sói xám đuổi theo dê .

Tón được, nhưng mà Lục Minh muốn kéo nàng tiến về gian phòng của mình: "Đêm nay tiểu mỹ nhân bồi lão công ngủ. Anh sẽ rất ngoan ."

Đối với cam đoan của Lục Minh , Niếp hồ ly cười không ngừng : "Sói cũng sẽ thay đổi ăn chay sao? Được rồi, em tin tưởng anh, em đối với mình yên tâm, được chưa! Anh đừng ôm em, buông ra, bại hoại, em không như Hoắc yêu nữ của anh!" Niếp Thanh Lam bị Lục Minh đặt tới trên giường, nhưng mà nàng không chút kinh hoảng, ngược lại tò mò nằm sấp lên trên người hắn , nhỏ giọng mà hỏi thăm: "Lục Minh đồng học, phá thân có đúng rất sảng khoái hay không? Thành thật khai mau, cùng nàng làm mấy lần?"

"Có đúng rất sảng khoái hay không, em cùng anh thử xem sẽ biết, em muốn làm mấy lần, thì làm ngần đó lần. . ." Lục Minh giả bộ ra muốn cởi nút áo của nàng ra, nhưng mà Niếp Thanh Lam hoàn toàn không sợ hãi , nhẹ nhàng đánh bay tay của Lục Minh.


"Anh cho Cảnh Hàn ngủ giường bên kia, hai chúng em cùng nhau cho anh "song phi", anh có thể đem nàng xách lên giường, em sẽ tùy ý cho anh khi dễ!" Niếp Thanh Lam cười duyên nói.

"Thân thể Cảnh Hàn nàng không tốt. . ." Lục Minh nhớ tới Cửu Âm Tuyệt Mạch của Cảnh Hàn , không khỏi khe khẽ thở dài, mình xem ra còn phải đột phá rồi lại đột phá, bằng không không thể cứu được tính mạng của nàng . Đồng thời, cũng phải cởi bỏ nút thắt trong lòng của nàng, làm cho nàng đồng ý cho mình điều trị , y thuật của mình cùng chân khí còn chưa đủ, xem ra muốn hoàn toàn điều trị cho Chúc Tiểu Diệp cùng Cảnh Hàn, mình còn cần nỗ lực gấp bội , tiếp tục lĩnh ngộ y kỹ mới, tiếp tục tu luyện nâng cao.

"Thân thể nàng không tốt, thân thể em cũng không tốt, dựa vào cái gì ?" Niếp Thanh Lam giận dữ: "Thân thể em cũng không thể chịu nổi sự tàn phá của anh, lẽ nào để thỏa mãn dục vọng của anh, em sẽ cho anh chơi đùa mình đến tàn phế sao ? Anh người này không có cùng nói yêu đương , không có cầu hôn, người ta bằng cái gì đòng ý cho anh làm ẩu? Nghe này, Lục Minh đồng học, anh đừng xem em bây giờ đã nằm ở trên giường của anh, cùng anh ôm cùng một chỗ, thế nhưng anh không lừa được khiến cho trong lòng em ngọt ngào, anh không thật tâm theo đuổi người ta, người ta tuyệt đối không cam lòng cứ như vậy cho anh. . . Người tốt, em biết anh bị kích thích, người ta cũng muốn anh, nhưng là chúng ta không thể quang có tính không có không có yêu , trước hết anh đừng làm đau em nhá, thân thể này sớm muộn cũng là của anh, anh đại phôi đản này, anh không phải mới vừa nói em là bảo bối sao?"

"Đúng đúng, em là bảo bối của anh, tới, anh hôn một cái nào." Lục Minh bất luận lúc nào cũng không bỏ lỡ để chiếm tiện nghi.

"Không, em tức giận." Thanh Lam rất muốn hắn hôn, trong lòng lại cảm thấy phải nghiêm phạt người này, trước tiên làm cho hắn khổ chết, sao có thể để cho hắn muốn hôn thì hôn được!

"Đừng nóng giận, anh xoa bóp cho tiểu mỹ nhân . . ." Lục Minh không nóng nảy, đêm nay ,nàng nằm ở trên giường của mình thì có thể kiên trì bao lâu? Trước cứ thuận theo tính khí của nàng lừa nàng, chờ nàng vui vẻ , còn không mặc cho mình hôn một cách thoải mái sao.

"Tất cả mùi vị trên người anh đều là mùi vị của Hoắc yêu nữ , đi tắm mau!" Cái mũi nhỏ của Niếp Thanh Lam hít nhẹ, Lục Minh vừa thấy không ổn, khứu giác của hồ ly mỹ nhân này cũng thật mạnh mẽ, liền vội vàng xuống giường đi tắm. Niếp Thanh Lam âm thầm cười trộm, sao có thể ngửi ra mùi vị gì, có điều là có thể hù dọa hắn, trong lòng cũng rất vui vẻ . Nàng trong lúc Lục Minh tắm , cũng đổi qua áo ngủ, đã lâu không có ôm hắn cùng nhau ngủ, đêm nay rốt cục lại có thế giới hai người,trong lòng nàng kỳ thực vui mừng vô hạn, rất do dự có nên đem nút buộc của áo ngực tháo ra hay không, người này ngủ tới nửa đêm, khẳng định muốn động tay đông chân , đến lúc đó nếu hắn không mở được nút buộc áo ngực , vậy thì hai người đều sẽ rất xấu hổ. . .

Cuối cùng, Niếp Thanh Lam vẫn là không có cởi nút buộc áo ngực ra, nghĩ thầm không thể làm cho hắn đạt được quá đơn giản , người này chính là loại người được một tấc lại muốn tiến thêm một thước .


Có thể bị hắn ôm cùng nhau ngủ, đã rất nuông chiều hắn rồi.

Thấy tóc hắn ướt, lại cười rộ lên: "Đáng tiếc em không phải người vợ nhỏ Giai Giai kia ,anh đừng nghĩ em lau tóc giúp anh , em còn muốn anh phục vụ em đó! Được rồi, Hoắc yêu nữ có cho anh mút vú hay không?"

Lục Minh vừa nghe đã thấy không tốt, hồ ly mỹ nhân này muốn nghe chuyện cơ mật cấp đặc biệt,vội vàng lắc đầu: "Không có!"

"Tài nguyên của nàng dồi dào, anh đi gạt quỷ đi! Mút vào bộ ngực 36D , có phải rất sảng khoái hay không?"

"Đều không có, cái hành động vĩ đại này,phải đợi tiểu hồ ly em tới hoàn thành!" Lục Minh biết rõ nhiều lời nhất định sơ hở, vội vàng đem trọng tâm câu chuyện chuyển dời đến trên người Niếp Thanh Lam.


"Được, em không có vấn đề!" Niếp Thanh Lam ưỡn thẳng bộ ngực sữa ngạo nhân một cái.

"Chúng ta lúc nào thử xem?" Lục Minh mừng như điên.

"Cảnh Hàn phía trước, em ở phía sau, anh muốn lúc nào cũng được, em cam đoan nhất định làm anh sảng khoái đến chết!" Thanh Lam hì hì cười nói: "Nếu không, anh thượng lên Trầm tỷ cũng được!"

"Em nói cái đều không phải là nói lời vô ích sao. . ." Lục Minh cảm thấy nhanh chóng bị nàng mê hoặc đến chết, mất hết khí lực toàn thân , thế nhưng không có biện pháp tóm lấy nàng.

"Cùng em nói chuyện Hoắc yêu nữ của anh một chút , em sẽ suy nghĩ cho anh hôn một cái." Niếp Thanh Lam gắng hết sức móc bí mật của Lục Minh, Hoắc Vấn Dung tuy rằng là một Tiểu Mật, không phải uy hiếp lớn nhất của nàng, thế nhưng dù sao cũng là nữ nhân đầu tiên của hắn, hơn nữa bộ ngực lớn cỡ 36D của nàng, ngẫm lại, trái lại cũng là một kình địch, cho nên chuyện phát sinh trong lúc Lục Minh cùng nàng hơn mười tiếng đồng hồ thì rất là tò mò.

"Em có dùng ngực khiến anh buồn bực mà chết, anh cũng sẽ không nói!" Lục Minh cự tuyệt , nói ra mình khong phải bị nàng cười chết sao? Đánh chết cũng không nói!

"Lục Minh đồng học, xem ra không cho anh một chút xem cho biết tay, anh còn tưởng rằng bản mỹ nhân dễ nói chuyện, hành hình!" Niếp Thanh Lam đem Lục Minh đặt tại trên giường, cưỡi ở trên người của hắn, vớ lấy gối đầu, làm bộ muốn hắn buồn chết, đang ở trong lúc hai người ve vãn cười huyên náo , điện thoại di động vang lên.

Lục Minh rất là không muốn nghe,Niếp hồ ly hiếm khi cùng mình tiếp xúc thân mật, cảm giác bị nàng cưỡi ở trên người quá sung sướng!

Nhưng điện thoại di động vang lên liên tục, không tiếp cũng không được.

Vừa nhìn là Trương Phong gọi cho hắn , càng kỳ quái, không phải hăn đưa Trương Viện Viện về nhà sao?