Sơn Tặc Du Ký

Chương 37: 37: Đố Kị







Cẩm Tú ở bên cạnh lắng nghe hai người hỗ động, âm thầm cắn chặt răng.

Lúc nào cũng như vậy, hễ có đại tỷ ở đây thì nàng luôn luôn bị lép vế, ngay cả biểu tỷ bình thường đối tốt với nàng ngày hôm nay cũng lãnh đạm không hỏi han gì nhiều.

Thật sự coi nàng là không khí sao?

Nghĩ vậy nàng liền mỉm cười nũng nịu chen vào nói:

"Đại tỷ, tỷ thật thiên vị nha.

Nếu muội cũng để ý người nào đó ở đây, vậy tỷ có phải hay không cũng nên giúp muội xem xét một chút?"

Cầm Tâm quay sang nhìn nàng một cái, cười như không cười:

"Ồ, nhị muội đã nhắm được người nào rồi? Là công tử nhà nào thế?"

Mặt ngoài thì hỏi như vậy, thế nhưng bên trong lại âm thầm bĩu môi khinh thường.

Vị thứ muội này của nàng thật đúng là biết nắm bắt cơ hội ah.

Mặc dù trước giờ nàng chưa từng gây khó dễ gì cho nàng ta, nhưng cũng không có nghĩa là nàng thích vị muội muội cùng cha khác mẹ này như vậy.

Cứ cảm thấy nàng ta giả tạo sao sao ấy.

Lê Vân nghe Cẩm Tú nói vậy thì hơi thấp thỏm trong lòng.

Không ngờ nàng ta lại lớn mật bày tỏ chuyện tế nhị này như thế.

Đang lúc nàng định nói chút gì đó, một giọng nam nhân trầm thấp mang theo ý cười vang lên:

"Đại biểu muội, ngươi hôm nay là nhân vật chính vậy mà không có chút tự giác đi tiếp đãi khách khứa, trốn ở trong này uống trà nói chuyện phiếm là sao hả?"

Cầm Tâm vô cùng chột dạ mỉm cười:


"Biểu ca cứ đùa, nãy giờ muội vẫn tiếp đãi mọi người đấy chứ.

Chỉ là hơi mệt nên mới đến đây nghỉ ngơi một chút thôi."

Lê Lâm cũng không vạch trần nàng thêm, rất tự nhiên mà nói:

"Vậy muội không phiền nếu chúng ta ngồi đây chứ?"

"Tất nhiên là không rồi, đã lâu muội mới có dịp trò chuyện cùng biểu ca mà." Cầm Tâm vui vẻ gật đầu đáp.

Vì thế, một hàng ba nam nhân liền ngồi xuống đối diện.