*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Quân Đại
Editor: Shenllino/nanaluvsj
☆☆☆
Tô Quân Lan nằm trên bàn banh hai đùi ra chờ nam nhân tiến vào, nhưng đối phương vẫn chậm chạp không chịu động. Tô mỹ nhân nghĩ Vinh Tây Lăng không thích tư thế này, cố nén cảm giác xao động trong xương tủy lắc lắc, vô cùng dâm đãng xoay người, tứ chi chống xuống dưới cong mông quỳ trước mặt nam nhân. Cử động như vậy, thịt huyệt dâm đãng cực điểm lại càng cấm kỵ chịu không nổi, d*m thủy bên trong xối xả chảy ra ngoài, nương theo bắp chân chảy xuống mắt cá, còn có chảy vào kẽ ngón lả lướt trêu chọc từng ngón chân làm chúng khó chịu co rút, kéo theo hai chân cũng linh hoạt giãy giụa, tựa như một cô gái Ấn Độ nhảy những điệu múa chân.
Từng giọt mồ hôi trên trán nặng nề lăn xuống, nam nhân không tự chủ được co rút yết hầu, phát ra âm thanh như dã thú gầm gừ. Cây dương v*t cực đại của nam nhân hung hăng cắm vào, lập tức bị bên trong ép chặt như tù binh, ngửa đầu than nhẹ: "Bé dâm, mông cưng sao lại nhiều nước như vậy?"
Tô Quân Lan bị dương v*t đâm đến run rẩy, giống như chó mẹ bốn chân trước sau đều lắc lư, hạ tiện chủ động điều chỉnh tư thế hòng nam nhân có thể chơi đùa hết dâm thịt trong cái mông, rất sợ hắn sẽ bỏ sót vị trí nào đó. Nghe nam nhân hỏi, y trung thực đáp: "Bởi vì, a... Có người dùng ngón tay móc... cái mông... tao hóa, ưm a... Móc sướng quá mạnh nữa đi, cái mông dâm sướng quá... nên phát dâm... Ứm a, sâu quá, chơi chết em... Cái vú thật nặng, hình như... nó lại lớn thêm rồi... Ông xã mau sờ..."
Vinh Tây Lăng không ngừng động tác dưới thân, lại nhìn chỗ mỹ nhân và mặt bàn, quả nhiên thấy một cặp vú bự trắng nõn kia do tư thế mà nặng nề dính lên bàn, hình như lại lớn thêm rồi, cho dù mỹ nhân có ráng sức nhấc cao người vẫn không tách ra được, gần một nửa cũng dính chặt trên bàn, chèn ép làm biến hình, nhưng càng lộ rõ thịt vú múp máp đầy đặn. Cho nam nhân chơi mông mình vốn là chuyện rất sung sướng và hạnh phúc, không biết sao cặp vú phì to, quả thực khó khống chế, mỹ nhân gấp đến độ chực khóc: "A... đầu v* bị thao lồi ra rồi, ông xã... Bàn ép vú đau quá, muốn ông xã xoa xoa..."
Vinh Tây Lăng cũng vô cùng yêu thích cặp vú đầy đặn mê người kia, sao có thể không để tâm? Có điều hắn lúc nào cũng kinh nghiệm đầy kiểu 'chơi', chỉ thấy hắn dịu dàng đỡ mỹ nhân dậy, cho y tựa lên người mình, hai tay vuốt ve xung quanh vú, nhất quyết không chạm vào an ủi thịt vú và đầu v*. Tô Quân Lan thút thít nhắc hắn: "Ưm a... Ông xã, xoa vú đi, xin anh... chơi vú tiểu tao hóa đi..."
Vinh Tây Lăng không chút mềm lòng, không để ý hai quả cầu trước ngực cũng được đi, đằng này còn tăng tốc độ cắm huyệt, đâm mỹ nhân không nói được tiếng nào, tiểu nhục bổng mãnh liệt bắn tinh, hậu huyệt cũng liên tục đạt cao trào, dâm dịch không ngừng ào ạt tràn ra ngoài, bị nam nhân giã không ngừng, bốn phía văng nước tung tóe khiến hạ thể kết hợp của hai người nhớp nháp chịu không nổi.
Vinh Tây Lăng sướng run người, bị tiểu tao huyệt kẹp muốn dục tiên dục tử, bỗng nhiên cả cây dương v*t một phát nhét vào toàn bộ, tinh dịch đặc sệt bắn vào chỗ sâu nhất, bắn mỹ nhân điên cuồng thét chói tai, bộ dáng dâm loạn bị chịch chết.
Trước sau đều được sướng, nhưng càng rõ ràng hơn cảm giác trống rỗng của cặp vú không ai chơi, cho dù bên trong được bắn thỏa mãn và khoái cảm ngập đầu cũng không cách nào lấp được phần nào cảm giác thống khổ khó nhịn kia. Tô Quân Lan bị nam nhân ép đến cùng cực, gần như làm càn: "Ư ư... Căng muốn hư rồi, ông xã xấu xa, anh muốn thế nào... mới chịu... làm vú em... Hức hức... ông xã chê vú em hạ tiện không muốn chạm vào sao... Bây giờ em dâm đãng thế này, coi như chết rồi..."
Mỹ nhân khóc lóc làm Vinh tiên sinh cũng nhói trong lòng, nhưng hắn sao không biết tiểu yêu tinh này cố ý, trừng phạt đánh hai cái lên mông, lại nhét dương v*t bự vào nhục động đã vô lực khép lại. Hắn lấy áo khoác phủ lên cả hai người, chỉ chừa cái đầu nho nhỏ của mỹ nhân lộ ra ngoài, cười nói bên tai y: "Bà xã càng dâm càng tiện ông xã càng thích, vú bự của tiểu tao hóa chơi sướng như thế, dĩ nhiên phải tìm chỗ phong thủy tốt mới chơi đã ghiền được."
Tô Quân Lan biết nam nhân sẽ không bỏ qua hai miếng thịt dâm này, nghe hắn nói như thế cũng mong đợi, hai tay vòng qua ôm cổ nam nhân thật chặt, mềm nhũn nói: "Ông xã nhanh lên chút, đi đâu cũng được... Bà xã dâm... cho ông xã tùy ý chơi."
Vinh Tây Lăng chớp mắt, cười gian: "Ôm chặt ông xã." Dứt lời, liền ôm Tô Quân Lan ra khỏi doanh trướng. dương v*t nam nhân còn dựng thẳng trong mông mỹ nhân, mỗi bước đi đều hung hăng đâm sâu hơn, mỗi lần đâm vào đều đạt độ sâu kinh khủng. Lắc lư thao kiền như thế này quả thật rất tốn sức, lần này vừa chạm đến điểm dâm, thoáng cái chọt tới trong ruột.
Tô Quân Lan bị khoái cảm mới mẻ này làm cho rên rỉ không ngớt, hai tay nam nhân tự do buông thả sờ loạn trên người y, vốn không phải ôm y, mỹ nhân chỉ có thể dùng hai tay bám chặt người nam nhân. Bị dương v*t bự lên lên xuống xuống làm ác, tựa như đang cưỡi ngựa, lảo đảo lắc lư, chỉ có thể ra sức cái mông ngồi xuống.
Binh lính gác doanh trại đang đi tuần thấy Vinh tướng quân luôn luôn uy nghiêm đang ôm một người vững vàng đi về phía trước, người nọ toàn thân đều được bao bọc bên trong áo khoác, chỉ có gương mặt nhỏ nhắn chôn vào vai Vinh Tây Lăng. Gương mặt nghiêng nước nghiêng thành, gò má ửng đỏ, đôi mắt hoa đào phong tình nhìn xung quanh, nhưng là vừa nhìn vừa khóc, khóc lê hoa đái vũ (*), cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng nhếch lên, mơ hồ lộ ra đầu lưỡi hồng phấn, khóe miệng vài sợi chỉ bạc trong suốt dường như là nước miếng, nét mặt si mê, trong nháy mắt đoạt đi hồn phách một đám đàn ông.
(*)Khóc lê hoa đái vũ: Câu thành ngữ, ý chỉ khóc đẹp như hoa lê rơi trong mưa.
Những binh lính đang đi tuần kia cảm thấy chân cũng nhấc không nổi, chăm chú quan sát Tô Quân Lan. Có người sắc mắt nương theo bóng lưng cao ngất của Vinh Tây Lăng tiếp tục quan sát, lại phát hiện dưới vạt áo khoác lộ một bàn chân nho nhỏ trắng nõn, non mềm như ngó sen khiến người khác chỉ muốn quỳ xuống hôn lên. Chủ nhân của bàn chân hình như sợ mọi người chưa chịu đủ kích thích lại quấn quýt dọc theo chân Vinh Tây Lăng khiến áo khoác bị hở lên, một bắp đùi trắng nõn lộ ra bên dưới lớp vải đen, hình dáng đẹp mắt, trắng mịn nhẵn nhụi khiến người nhìn trái tim cũng run rẩy. Không quá lâu, hình như mỹ nhân phát hiện ra nên rụt chân lại vào dưới áo khoác. Nhưng dù vậy cũng không ngăn được mọi người nổi lên suy nghĩ dâm đãng, mỹ nhân dưới lớp áo khoác kia chắc chắc đang khỏa thân, gương mặt hồng diễm như vậy, chẳng lẽ là đang bị 'đâm' sao, Vinh tướng quân quả thật rất biết cách chơi.
Hiện tại người khó chịu cũng không phải mỗi binh lính xung quanh, còn có Tô mỹ nhân cái mông cái mông đang bị đâm liên hồi. Nam nhân cắm đến cao hứng, còn hưng phấn dạt dào bắn một lần trong mông y, nhưng mỹ nhân vẫn đang bị treo, điểm dâm không ai đâm vào, trong mông ngứa ngáy làm y phát điên, chỉ có thể liều mạng uốn éo người khao khát tiếp xúc nhiều hơn. Tinh dịch bắn bên trong chảy xuống chân y, nửa người dưới không còn chỗ nào sạch sẽ nữa, nhưng nam nhân vẫn không chịu cho y sung sướng, không dám kêu to, chỉ có thể đáng thương hức hức nhỏ giọng: "Ông xã... đâm vào điểm dâm em đi, a... Cho em, mông ngứa muốn chết... Chơi vợ dâm mạnh nữa, ưm ưm... Muốn cao trào..."
Vinh Tây Lăng cũng không muốn bộ dạng cao trào của tiểu tao hóa bị người khác nhìn thấy, dù là vẻ mặt cũng không được. Hắn vội tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng đi đến thao trường không người, thả Tô Quân Lan xuống bụi cỏ.
Tô Quân Lan vừa ngồi xổm trên đất, d*m thủy trong mông không giữ được ồ ạt chảy ra ngoài rơi xuống, cặp vú trướng phát đau. Y khao khát nhìn nam nhân, hỏi: "Muốn... ở đây sao?"
Vinh Tây Lăng gật đầu: "Tiểu tao hóa không phải ở đây nhìn lén ông xã luyện binh sao, có phải lúc ấy giống như nằm trên đất cho ông xã làm hay không?"
Tô Quân Lan bị nói trúng tim đen, cúi đầu im lặng. Có điều nghĩ đến dáng vẻ uy vũ của Vinh Tây Lăng đứng trước thiên quân vạn mã liền phát dâm đến mềm chân, không nhịn được ngồi bệt xuống đất. Vinh Tây Lăng sao không biết mỹ nhân đang nghĩ gì trong lòng, cười đưa dương v*t đến hai núm vú hồng diễm tròn căng, nói: "Dùng sữa ngâm dương v*t ông xã tốt một chút, ngâm sướng sẽ chơi cưng, cái vú và thí mắt đều chơi."
Tô Quân Lan nghe vậy chỉ có thể tự xoa nắn vân vê đầu v*, cũng may cái vú nãy được thao cũng phát tao phồng to, y nhắm mắt tưởng tượng đang chà đạp trước ngực là bàn tay của ông xã, bụi cỏ cọ dưới mông là âm mao ông xã, dương v*t ông xã kề bên, chỉ cần phun sẽ là có thể ăn dương v*t...
Tưởng tượng Vinh Tây Lăng mà tự an ủi, cuối cùng mỹ nhân cũng phun sửa như mong muốn, đậm đà trắng thơm, tất cả đều phun lên dương v*t bự của Vinh Tây Lăng, lại thấy mỹ nhân mê mẩn, chủ động dâng lên hai vú bự mềm nhũn thơm ngọt, dùng hai vú kẹp chặt dương v*t, tay đỡ cặp vú, kêu lên: "Ông xã mau làm em, a... Vú bự muốn dương v*t, ưm ha... Tao hóa thèm... thèm đàn ông..."
Vinh Tây Lăng cũng hưng phấn không ngớt, dương v*t hưởng thụ thao làm giữa rãnh vú, được thịt vú mềm mại kẹp đến sướng tợn. Hai người một đứng một quỳ, được một cặp vú quấn quýt gắt gao, tiếng rên cao vút mị hoặc phối cùng tiếng thở trầm khàn càng bổ sung cho nhau, vô cùng hòa hợp.
dương v*t bự được đút no sữa, thoải mái khiến hai người không còn biết gì. Vinh Tây Lăng thuận thế đè mỹ nhân xuống cỏ, dương v*t xông vào thí mắt trống rỗng, vừa làm vừa nói: "Cho thí mắt cưng uống sữa của mình. Thế nào, uống ngon không?"
Tô Quân Lan sao biết được ngon hay không, chỉ biết vặn vẹo lắc mông, không biết xấu hổ trả lời: "Á ưm... Thí mắt nói, nó... nó cũng phun d*m thủy, so với sữa... còn dâm hơn... Ông xã, không thể chỉ làm mỗi cái vú... thí mắt sẽ ghen..."
Vinh Tây Lăng thấy mỹ nhân lại tự mình ăn giấm, cảm thấy buồn cười, đồng thời cũng mừng rỡ vì khát vọng y lệ thuộc vào mình, càng hung mãnh 'yêu thương' cái mông mỹ nhân, không quên an ủi: "An tâm, ông xã thích tao thí mắt nhất... Hừm, d*m thủy nhiều quá, ha... Sướng chết ông xã, hôm nay ông xã muốn ở nơi hoang dã này chơi chết bé dâm cưng."
Hai người ở đây khanh khanh ta ta, không biết xấu hổ tại chỗ chơi đùa. Trong khi đó, Vinh Thương Vân đáng thương lại ra roi thúc ngựa gấp gáp lên đường.
- ----
Ngu Ức, đã nửa năm rồi ông chưa gặp lại người kia, khó trách đối phương không nhịn được, đồ phóng đãng đó có thể nhịn hơn nửa năm không lên giường với đàn ông chắc cũng đến cực hạn nhỉ. Trong đầu Vinh Thương Vân tự nhiên hiện lên gương mặt diễm lệ của Ngu Ức, lửa dục thế mà xông lên khiến ông có chút phiền não. Trong lòng mắng Ngu Ức là đãng phụ, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới cho dù ông có lạnh nhạt với người ta bao lâu, Ngu Ức đến bây giờ cũng chưa từng dây dưa với người khác, đừng nói đến ân ái, ngay cả chạm tay một chút cũng không có.
Người đứng đầu khiêm tốn thần bí của Phương Đông - Ngu Ức, dựa vào thân phận và địa vị của y, còn có dung mạo chim sa cá lặn kia muốn tìm người nào lại chẳng được, nhưng y vẫn luôn ở đó chung thủy say mê chờ Vinh Thương Vân thỉnh thoảng ban ân huệ.
Ngựa không ngừng tung vó, cuối cùng đến nửa đêm cũng đến được chỗ Ngu Ức. Thủ vệ đều biết người đàn ông này có quyền tự do thông hành, giúp Vinh Thương Vân xuống ngựa đi vào, đi đến phòng của chủ tử.
Nhưng Vinh Thương Vân vừa tới cửa, lại bị âm thanh bên trong làm đứng hình, hai chân nặng như chì, không muốn bước lên.
Chỉ nghe trong phòng truyền ra âm thanh êm tai: "A... Nhanh chút nữa, đâm sâu hơn, ha... giỏi lắm... Ư a, anh mạnh quá, làm em chết mất... Anh yêu, đâm em tiếp đi, đâm em bắn... Á ha... Làm bắn, anh khỏe quá, ưm a... sướng..."
Một giọng nam khác ồ ồ vang lên: "Bảo bối, sao cưng có thể đẹp như vậy, cưng thật sự hơn ba mươi tuổi sao, so với thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi còn mềm mại hơn. Anh phải chết trên người cưng..."
Người nọ khanh khách cười: "Phải chết, anh dẻo miệng thật, em còn chưa đủ đâu, lại tới..."
"Ha, tiểu yêu tinh, anh thật sự phải bị cưng ép khô..."
"Em... em là lão yêu tinh, đặc biệt, ứm... câu dẫn đàn ông trẻ như thế. Ư a... dương v*t to quá, ha... Tên sắc quỷ hấp tấp này, nay anh còn không... liếm mông em..."
"Ha ha, hấp tấp cái gì, để anh sướng trước đã, cắm xong rồi liếm cho cưng..."
Dâm ngôn lãng ngữ dần bị tiếng rên rỉ thay thế, Vinh Thương Vân chỉ cảm thấy đầu óc như bị nhồi máu, phẫn nộ chịu không được. Là Ngu Ức, còn có tên đàn ông khác. Y vốn không phải tự an ủi, mà đang cùng thằng khác mây mưa dữ dội.
Vừa nghĩ đến chuyện Ngu Ức mở rộng thân thể cho tên đàn ông khác muốn làm gì thì làm, nghĩ đến việc có thằng khác tiến vào y, để lại tinh dịch bên trong, còn sờ liếm qua cơ thể mỹ lệ yêu kiều của y, Vinh Thương Vân cảm tưởng như lý trí hoàn toàn biến mất. Ông không còn giống một Vinh Thương Vân phong lưu thiên hạ, tà mị tiêu sái nữa, mà giống như một ông chồng bị vợ cắm cho cái sừng khổng lồ, tức giận đứng trước cửa.
Không phải nói chỉ có ta sao, không phải nói chờ ta đến đau lòng sao? Ngu Ức, đây chính là cái mà cậu nói là vĩnh viễn ở đây chờ ta quay đầu sao? Vinh Thương Vân bình sinh lần đầu tiên nếm trải mùi vị phẫn uất khổ sở như vậy, đôi mắt đỏ ngầu xông vào phòng, vén rèm che đang rũ xuống...
☆☆☆
Editor: Tôi bị bội thực H @[email protected], làm mấy bộ trước của tác giả này tôi vẫn ổn mà sao bộ này H vừa dài vừa dai làm tôi xỉu up xỉu down =))))