Solo LeveLing - Thăng cấp một mình

Chương 220-1: Mục đích của kẻ thống trị (Phần 1)




Những kẻ thống trị đang xin lỗi Hoàng đế Bóng tối. Và cầu xin ông tha thứ.

Nếu họ muốn, họ có thể gửi Hoàng đề Bóng tối về cõi hư vô, nhưng họ đã làm một điều bất ngờ.

Tất cả chỉ vì tình cảm họ dành cho người anh em này.

Đó là sự kính trọng của họ đối với một trong những người mạnh nhất, người luôn tiên phong dẫn dắt các sứ giả chiến đâu với các vị vua trước đây.

Hoàng để Bóng tối không phải là thủ lĩnh của họ, nhưng họ đã tôn trọng ông, hơn cả thủ lĩnh hiện tại của họ.

Vì vậy, họ đã phớt lờ mệnh lệnh của thủ lĩnh, để dừng tay và quỳ xuống trước ông ấy.

[Chúng ta không có lý do gì để chiến đấu một lần nữa]

Giọng nói rền vang của Hoàng đề Bóng tối cất lên, làm rung chuyển vũ trụ.

[Không có lý do?! Không có lý do là sao?]

Hoàng đề Bóng tối đã gầm lên hỏi những kẻ thống trị đang xin lỗi ông ta.

[Chẳng phải thanh kiếm và mũi giáo của các người đã giết chủ nhân của ta, Absolute sao?]

[Ông ấy cũng là chủ nhân của chúng tôi]

[Đó là lý do tại sao tội lỗi của các ngươi trở nên khủng khiếp hơn! ]

Những kẻ thống trị vẫn trịnh trọng quỳ trước Hoàng đề Bóng tối đang giận dữ.

[Anh có biết cảm xúc của chúng tôi như thế nào khi làm điều đó không?]

Khi Hoàng đề Bóng tối ngắng đầu lên, những người lính trên bầu trời nhìn ông bằng ánh mắt lo lắng. Họ cũng là những người lính trung thành.

Lâm thế nào họ có thể muốn thấy người lãnh đạo trước đây của họ chết dưới tay mình?

Ông là người dã đẩy lui kẻ thù, từ tiền tuyến của nhiều cuộc chiến trước đây, và cũng đổ máu cho chủ nhân của bọn họ.

[Chúng tôi chỉ muốn kết thúc cuộc chiến này ]

Bàn tay của Hoàng để Bóng tối đang nắm cổ của một kẻ thống trị, từ từ buông lơi.

[Và bây giờ cơ hội đã đến]

[Phải, chúng ta có thể kết thúc cuộc chiến]

Hoàng để Bóng tối cầm thanh kiếm đã rơi xuống và đặt nó lên tay của Kẻ thống trị trước mặt ông ta. [Hãy kết liễu ta bằng thanh kiếm này ]

Và ông ta hét lên khi nhìn vào những kẻ thống trị khác.


[Đâm vào tim ta đi! Làm đi! Và các người sẽ là người chiến thắng trong cuộc chiến này!]

Nhưng chẳng mấy chốc, thanh kiếm rơi khỏi tay ông. Không có ai khác tấn công Hoàng đề Bóng tối.

Thay vào đó, chỉ có một giọng nói tuyệt vọng được nghe thấy.

[Anh không thể tha thứ cho chúng tôi sao?]

Nhưng sự ăn năn của họ làm cho Hoàng đề Bóng tối cảm thấy đau đớn hơn bất kỳ vết thương nào.

Chính sự nổi loạn của họ đã khiến ông ấy mất đi thuộc hạ, mắt đi chủ nhân và chính ông ấy cũng bị nhốt trong bóng tối vĩnh cửu và cũng vì họ mà ông buộc phải đứng lên chiến đấu.

Ông ấy đã sống đến tận bây giờ chỉ để trả thù. Ông lãnh đạo đội quân bóng tối chiến đấu chỉ để đòi lại sự công bằng.

Nhưng...

Làm sao ông ta có thể căm thù những người anh em đang cầu xin sự tha thứ?

Những người cũng đang chiến đấu để bảo vệ thủ lĩnh của họ.

Tất cả đều là nạn nhân của số phận.

Những người đang quỳ xuống này, không phải là những kẻ thù đáng ghét, mà là những người anh em, đồng đội đã vào sinh ra tử cùng ông ấy.

Họ đã làm tan nát trái tim ông ấy.

Bây giờ lý do không còn quan trọng, Hoàng đề Bóng tối hét lên như thể cào xe ruột gan.

[Giết ta đi]

Mọi thứ sẽ kết thúc ở đây. Ta thà quay trở lại cõi hư không, quên hết mọi thứ rồi sau đó nghỉ ngơi. [Nhanh lên!]

Nhưng những kẻ thống trị đã không di chuyển chút nào. Không ai muốn làm điều đó, và họ chỉ quỳ xuống và cúi đầu.

Hoàng đề Bóng tối ngắng đầu lên nhìn những người lính, những chiến binh trên không đều đang im lặng, nắm chặt tay và cúi đầu.

Mặc dù những người lính bày tố sự tôn trọng nhưng họ vẫn sẵn sàng chiến đấu nếu cuộc chiến tiếp diễn. Và số lượng binh lính như thể đủ để bao phủ toàn bộ bầu trời

Cuối cùng, khi tất cả các chiến binh vẫn cúi đầu, Hoàng để Bóng tối nhìn vào họ một thời gian, rồi ông cũng bình tĩnh quay lại.

Hoàng đế Bóng tối biến mất, và các vị Hoàng đế khác, những người thảm bại trong trận chiến, cuối cùng đã tháo chạy cùng với những binh lính còn lại, đến nhiều chiều không gian khác nhau.

Jin Woo sững sờ khi nhìn các vị Hoàng đế, những người đang di chuyển hàng loạt qua các cánh cổng lớn.

‘Quy mô của cuộc chiến thật khủng khiếp...’
Thậm chí không thể tưởng tượng được đã có bao nhiêu người lính đã hy sinh vì trò giải trí của Absolute.

Jin Woo có thể thông cảm với những kẻ thống trị và hiểu vì sao họ lại nổi loạn để chống lại chủ nhân.

Sau cuộc chiến

Hoàng Đế của sự hủy diệt, Long đế, đã tổ chức một buổi gặp mặt. Và Hoàng để Bóng tối đã xuất hiện trước mắt các vị Hoàng đế một lần nữa.

Các Hoàng để rất lo sợ một cuộc chiến sẽ diễn ra giữa Hoàng đế Bóng tối và Hoàng đế Dã thú. Tuy nhiên, Long đế đã chủ trì buổi gặp gỡ và không có xung đột nào cả.

[Bây giờ là lúc để thảo luận về mọi thứ. Ta biết mâu thuẫn giữa hai người, nhưng nếu cả hai động thủ, ta sẽ không tha thứ ]

Long đế chuẩn bị kỹ lưỡng để Hoàng đế Bóng tối tham gia buổi họp.

Và Jin Woo nuốt nước bọt khi nhìn thấy Long đế trong hình dạng con người.

Anh biết rằng sự hiện diện trước mặt anh chỉ là tàn dư trong ký ức của Hoàng đế Bóng tối.

Nhưng...

‘Đây là Long đế, Hoàng đế của sự hủy diệt...’

Chỉ riêng ánh mắt của vị Hoàng đế này cũng tỏa ra áp lực kinh khủng.

Các vị vua chạy trốn vào khoảng trống trong các chiều không gian, cùng nhau tìm kiếm các thế giới khác để phát triển quân đội mới và tránh né tai mắt của những kẻ thống trị.

Nhiều vật thể vũ trụ và hành tỉnh lướt qua trước mắt họ.

Và cuối cùng, một hành tinh đã được chọn. Jin Woo vô thức rên rỉ.

“Ôi trời...”

Một ngôi sao xanh tuyệt đẹp giữa vũ trụ đen tối. Đó là trái đất.

“Trong một thời gian dài, các vị vua đã tìm cách xâm nhập trái đất bằng các cánh cổng không gian với nhiều kích thước khác nhau, từ các hành tỉnh ở các chiều không gian khác.

Sự xuất hiện khủng khiếp của những kẻ thù này dã hủy diệt loài người.

Jin Woo bàng hoàng khi nhìn các thành phố hóa thành những đống tro tàn, trông giống như các tầng trong Lâu đài quỷ.

“Đây là tương lai sao?”

[Đây là hình ảnh của quá khứ]

Câu trả lời bất ngờ này khiến đôi mắt của Jin Woo run rấy. Anh ấy đã bị sốc.

Nhưng Hoàng đế Bóng tối vẫn bình tĩnh và tiếp tục giải thích.

[Những kẻ thống trị đã nắm bắt được ý định của các vị Hoàng đế và gửi quân đội của họ đến, nhưng đã quá muộn]


Mục đích của các vị Hoàng đế là hủy diệt những thế giới họ đi qua, và mục tiêu của những kẻ thống trị là bảo vệ thế giới đó.

Những kẻ thống trị đã tức giận khi thấy Trái Đất bị những kẻ đồng hương phá hoại.

Và để sửa chữa sai lầm đó, họ đã sử dụng một công cụ thần thánh mà họ đã cất giữ, mặc dù nó được coi là một điều cấm ky.

“Trước khi họ nỗi loạn, họ đã c cắp một công cụ gọi là ‘Cốc Phục sinh”

Một bảo bối phi thường, có thể quay lại thời gian khoảng 10 năm về quá khứ.

“Mười năm!”

Đôi mắt của Jin Woo lấp lánh khi nghe điều đó.

“Tức là quay ngược lại thời điểm các cánh cổng và Thợ săn bắt đầu xuất hiện?”

[Chính xác]

Những kẻ thống trị đã làm hết sức mình để cứu các thế giới khác, nhưng trái đất quá yếu để tự chăm sóc bản thân, chứ đừng nói dến việc chiến đấu với các vị Hoàng đế.

Trái đất không có tồn tại ma lực, không thể tồn tại trong một cuộc chiến lớn giữa những kẻ thống trị và các vị Hoàng đế.

Bất kể ai thắng, kết quả cũng như nhau, Trái đất sẽ bị hủy diệt.

Sau nhiều lần đánh nhau, những kẻ thống trị đã đưa ra quyết định cuối cùng.

Nếu họ không thể cứu tất cả mọi người, thì hãy cứu một vài người để gầy dựng lại thế giới.

“Hmmmm...?”

[Đó là quá trình tạo ra những người có thể sống sót sau cuộc xung đột giữa hai lực lượng. Mặc dù vậy, những kẻ thống trị vẫn muốn bảo vệ chủng tộc của cậu]

Jin Woo cuối cùng đã hiểu tại sao những kẻ thống trị biết thảm họa sẽ xảy ra với loài người nhưng không trực tiếp giúp đỡ loài người mà chỉ lặng lẽ hành động đằng sau hậu trường.

‘Những người có thể sống sót, có thể xây dựng lại thế giới...’

Trans: Moon – Nhóm Moonsnovel

Edit: Linye – Nhóm Moonsnovel


Giao diện cho điện thoại