Solo LeveLing - Thăng cấp một mình

Chương 209-1: The sky (phần 1)




Cánh cổng lớn nhất từng xuất hiện trên Trái Đát, chính là cánh cổng của Hầm ngục đã bùng nổ tại Hoa Kỳ.

Hầm ngục của Trùm Karmish.

Nhưng hiện tại, một cánh cổng có kích thước lớn gấp mười lần cánh cổng Karmish đã xuất hiện trên bầu trời Seoul.

Một cánh cổng lớn như thế, có cần thiết phải đo chỉ số ma thuật không?

Nhưng Hiệp hội vẫn phải ghi nhận các thông số của nó. Kết quả là, và Hiệp hội thợ săn đã cử các nhân viên cấp cao, bước lên một chiếc trực thăng và tiến lại gần cánh cổng để đo đạc.

Nhân viên bình thường sẽ không thể chống lại sức mạnh ma thuật của cánh cổng siêu khổng lồ này. Luồng mana khủng bố từ cánh cổng sẽ khiến họ gặp nguy hiểm.

Phạch-! Phạch-!

Phạch-! Phạch-!

Chiếc trực thăng chở phi công, phụ tá và hai nhân viên đã phóng về phía cánh cổng.

Họ cảm thấy như đang bị hút vào một lỗ đen.

Những luồng sóng mana tỏa ra khiến họ nổi da gà.

Trong chiếc trực thăng đang run rẫy, các nhân viên nhìn lên vòng tròn đen khổng lồ mà họ đang từ từ bay đến.

“Sếp này, anh đã thấy bất cứ điều gì như thế này trước đây chưa?”

Dù mặt trời đã lặn và các nhân viên phải dựa vào ánh sáng đèn pha của trực thăng để quan sát, nhưng kích thước khủng bố của cánh cổng này thực sự rõ ràng.

Người đội trưởng lắc đầu trước câu hỏi của cấp dưới.

“Không. Thậm chí tôi không nghĩ có ai từng thấy cánh cổng lớn cỡ này”



Thực tế thì, cả thế giới đã thực sự bị sốc bởi cánh cổng này.

Không phải vì nó xuất hiện trên bầu trời.

Thế giới ngạc nhiên hơn về kích thước phi thường của nó, và với vị trí xuất hiện của cánh cổng, cả thế giới đã đặt tên cho nó là “The Sky”.

Nếu mọi người biết rằng Thomas Andrew cũng đang tròn mắt ngạc nhiên, có lẽ họ sẽ ngưng bàn tán hay đồn đại về cánh cổng này.

‘Ực’

Trong khi hai người nhân viên liếc nhìn cánh cổng và nuốt nước bọt, viên phi công đã điều khiển chiếc trực thăng tiến lại gần. Hiện tại, trực thăng đã bay chậm dần để giữ khoảng cách.

Phi công nhanh chóng thông báo cho các nhân viên.

“Đây là giới hạn rồi. Nếu chúng ta vượt quá điểm này, chúng ta có thể gặp nguy hiểm”

Các nhân viên gật đầu và chuẩn bị các thiết bị đo sức mạnh ma thuật.

Thông thường, Hiệp hội thợ săn sẽ đến trước cánh cổng để kiểm tra nồng độ ma lực và sức mạnh ma thuật của nó.

Nhưng với cánh cổng này, điều đó không cần thiết.

Ngay khi bật lên, thiết bị đo ma lực kêu ré lên rồi lập tức tắt lịm vì quá tải.

Đây là bằng chứng cho thấy thiết bị đo không thể tính được sức mạnh ma thuật chảy ra từ cánh công.

Đúng như dự đoán của mọi người.
“Quá cao cấp”

Nhân viên nhìn vào chiếc máy đo tội nghiệp và nhìn vào sếp của mình. Người cấp trên sau đó gật đầu và bày tỏ sự đồng ý.

Nhân viên mở bộ đàm, định báo cáo kết quả đo lường cho Hiệp hội một cách nhanh chóng.

Và ngay lúc đó, người cấp trên nhìn ra cửa số đột nhiên hét lên.

“Coi chừng!”

Nhân viên ngạc nhiên và vội vã nhìn ra.

“Cái gì thế?”

“Có thứ gì đó xuất hiện bên ngoài cánh cổng...”

“Hả? Anh đang đùa sao?”

Một con ma thú có thể thoát ra khỏi cánh cổng khi hầm ngục chưa vỡ không? Điều này chưa từng xảy ra.

Nhân viên cấp cao cố gắng nhìn kỹ hơn, nhưng cảnh tượng trước mặt anh ta là sự thật.

Không còn nghi ngờ gì nữa.

“Kia kìa!”

Nhân viên cấp cao hét lên để chỉ cho mọi người.

Ngay thời điểm đó, giọng nói của Chủ tịch Woo Jin-cheol phát ra từ bộ đàm.

“Cái gì? Cậu đang nói về cái gì vậy? Sang Won! Yoo Sang Won! Chuyện gì đang xảy ra thế?”

“Vâng, Chủ tịch. Quái vật! Có một con quái vật rất bự... Nó đang ở ngoài cổng! Nó xuất hiện gần máy bay trực thăng!”

“Cái gì?”

“Nhưng... Đây không phải là một con quái vật bình thường, tôi đang kiểm tra nó...”

“Cậu có biết cậu đang ở độ cao bao nhiêu không? Tôi không bảo cậu lên đó để chiến dấu. Xuống ngay!”

“Ô, không. Chủ tịch... Có một người ở trên con quái vật đó”

“Ý cậu là gì? Không, làm sao ai đó có thể cưỡi một con vật và thoát khỏi cánh cổng...”

Lúc đó, khuôn mặt của một người xuất hiện trong tâm trí anh ta, và giọng nói của Woo Jin-cheol ngừng một lúc.

Vài giây sau, Chủ tịch Hiệp hội tiếp tục.

“... Cậu có thể nhìn thấy khuôn mặt của người trên con quái vật đó không?”

“Vậng, chờ một chút. Ở đây quá tối”

“Thợ săn Sung Jin Woo đúng không?”

“Sao ạ?”

Nhân viên cấp cao nhìn ra cửa số, dồn ma lực vào đôi mắt của mình để nhìn kỹ hơn. Cuối cùng anh ấy có thể thấy rõ con quái vật và người ở phía trên nó.

“Ể... Sao ngài biết, Chủ tịch?”
Giao diện cho điện thoại