Solo LeveLing - Thăng cấp một mình

Chương 181: Người bất tử




Bác sĩ chuyên trách của Yoo Myunghan nghiêng đầu kinh ngạc trước tờ phiếu xét nghiệm. Ông đã kiểm tra các thông số suốt cả đêm qua.

“Không thể nào... Sao lại thế này chứ?!”

Nhìn nét mặt của bác sĩ, Yoo Myunghan gặng hỏi.

“Sao thế? Kết quả không tốt à?”

Bác sĩ nhanh chóng lắc đầu.

“Không, không hẳn là như vậy.”

Sau đó, vị bác sĩ nhìn kỹ kết quả một lần nữa.

“Chủ tịch, ngài có dùng bất kỳ loại thuốc hỗ trợ huyết áp nào trước khi xét nghiệm không?”

Tối qua, tình trạng của Chủ tịch Yoo vẫn ở mức đáng báo động. Nhưng bây giờ ông lại hoàn toàn tỉnh táo và khỏe mạnh.

Đó là lý do tại sao vị bác sĩ không thể tin vào mắt mình.

“Không. Tôi không uống bất kỳ loại thuốc nào cả.”

Yoo Myunghan lắc đầu.

“Vậy tại sao huyết áp của ngài lại ổn định như thế này? Không, thậm chí còn khỏe mạnh hơn bình thường.”

Chủ tịch Yoo Myunghan tròn mắt ngạc nhiên.

‘Bác sĩ vừa nói gì cơ?’

‘Mình vừa thức dậy từ “Giấc ngủ vĩnh hằng”, và chứng cao huyết áp mãn tính của mình cũng được chữa lành?’

Bác sĩ tiếp tục đọc kết quả.

“Ngoài ra, mọi cơ quan trong cơ thể ngài đều hoạt động tốt. Đây thường là kết quả xét nghiệm của một thanh niên 20 tuổi... Đúng vậy, hiện tại ngài khỏe mạnh như một thanh niên 20 tuổi.”

‘Sao có thể...?’

Chỉ vài tuần trước.

Khi Chủ tịch Yoo Myunghan bất tỉnh lần đầu tiên và được đưa đến bệnh viện, các xét nghiệm cho thấy tình hình sức khỏe của ông khá tồi tệ.

Thế thì chuyện gì đã xảy ra? Phép màu nào đã xuất hiện?

Làm thế nào có thể giải thích sự thay đổi sức khỏe thể chất của một người, từ tồi tệ thành hoàn hảo trong một khoảng thời gian ngắn như vậy?

Giọng bác sĩ phụ trách tràn ngập cảm xúc.

“Đây là lần đầu tiên trong 30 năm làm bác sĩ của tôi... Điều này... Chỉ có thể được mô tả như một phép màu.”

Một bệnh nhân tỉnh dậy từ “Giấc ngủ vĩnh hằng”, thậm chí còn khỏe mạnh hơn nhiều so với trước khi chìm vào giấc ngủ.

Từ “thần kỳ” cũng không đủ để diễn tả tình huống này.

Bác sĩ nói với giọng ngạc nhiên và hào hứng.

“Xin chúc mừng, Chủ tịch Yoo, ngài đã hoàn toàn bình phục.”

“...”

“Hơn thế nữa, ngài có thể chạy marathon mà không gặp vấn đề gì.”

“...”

Trước khi vui mừng, Yoo Myunghan nghĩ về điều gì đó và nhìn bác sĩ.

“Ông có máy quay giám sát nào gần phòng tôi không?”

“Cái gì? Tại sao đột nhiên ngài lại hỏi vậy?”

“Có điều tôi muốn xác minh... Có camera giám sát trong phòng hay ở lối vào không?”

“Không có trong phòng, nhưng có một cái ở lối vào.”

Yoo Myunghan gật đầu.

‘Mình sẽ kiểm tra xem đây có phải là sự trùng hợp hay không’.

Sức khỏe của Yoo Myunghan đã cải thiện rất nhiều. Đây không thể là một ‘Sự trùng hợp’.

Yoo Myunghan nghĩ về một người. Một pháp sư với tài phép vô biên đã can thiệp.

‘Nếu vậy thì... Mình đang mắc nợ người đó.’

Chủ tịch Yoo là một người đàn ông nổi tiếng chưa bao giờ chịu mang nợ bất kỳ ai. Và ông không có ý định nợ ai trong tương lai.

‘Nhưng... Nếu vậy... Làm thế nào mình có thể trả được khoản nợ này?’

‘Từ từ đã. Đầu tiên, mình phải biết ai đã cứu mạng mình.’

Yoo Myunghan muốn kiểm tra ngay bây giờ.

“Cho tôi xem đoạn ghi hình từ camera giám sát tối qua.”

* * *

Tất nhiên, không có gì trong video.

“Cánh cửa tự mở, chắc chắn nó đã bị trục trặc”

Người bảo vệ chỉ vào màn hình và giải thích tình hình vào thời điểm đó.

Các cửa sổ thì đang đóng, lối vào duy nhất là cửa phòng của Chủ tịch Yoo.

Tuy nhiên, bốn lính canh đã tập trung tại cửa, bảo vệ ngay lối vào. Không ai có thể bước vào phòng mà không chạm mặt bốn người bảo vệ này.

Tất cả các vệ sĩ đều là chuyên gia trong lĩnh vực của họ, vì vậy không thể có chuyện họ phạm sai lầm được.



“Hmmmm.”

Yoo Myunghan không thể tưởng tượng được rằng Jinwoo có khả năng “Ẩn thân”. Ông chống cằm nghĩ ngợi.

Nhưng đột nhiên...

Thư ký Kim chạy vào phòng giám sát.

“Chủ tịch, tôi đã kiểm tra xong.”

“Tốt, sao rồi?”

Thư ký Kim nhìn vào mắt mọi người xung quanh, rồi tiến đến gần tai của Chủ tịch Yoo và thì thầm.

“Khi tôi liên lạc với Hiệp hội, họ nói với tôi rằng thợ săn Sung Jinwoo vẫn còn ở Nhật Bản. Có lẽ ngày mai anh ấy mới về nước.

“...”

Chủ tịch Yoo nghĩ rằng không ai khác có thể thực hiện được điều này, ngoại trừ thợ săn Sung Jinwoo.

Nhưng trước thông tin từ thư ký Kim, Yoo Myunghan đoán rằng mình đã nhầm.

Nhưng...

‘Tại sao cảm giác nghi ngờ vẫn đeo bám mình?’

Ông không thể tìm thấy câu trả lời...

Nếu Chủ tịch Yoo phải đưa ra một giả thuyết, ông nghĩ rằng có thể Jinwoo không muốn bị phát hiện. Không còn lời giải thích nào phù hợp hơn.

“Tôi hiểu rồi”

Yoo Myunghan tiếp tục nói.

“Vì bác sĩ nói rằng sức khỏe của tôi tốt đến mức tôi có thể chạy marathon mà không gặp vấn đề gì, nên tôi sẽ tiếp tục làm việc từ ngày mai.”

‘Thế cơ đấy’

Người đàn ông tưởng như đã cận kề cái chết, giờ đang ung dung ngồi đây và nói về chuyện chạy marathon. Thư ký Kim nuốt nước bọt. Cô đáp lại những lời của Chủ tịch Yoo.

“Chủ tịch, ngài có biết các phương tiện truyền thông đang gọi ngài là gì không?”

“... Là gì?”

“Người bất tử.”

“Bất tử?”

Yoo Myunghan gần như không bao giờ mỉm cười. Thế nhưng lúc này, khóe miệng ông đang nhích dần lên.

Người bất tử.

Các phương tiện truyền thông thường đặt cho ông những biệt danh ngớ ngẩn như “Lão mặt đơ” hay “Bàn tay của Midas” {Nhân vật trong thần thoại Hy Lạp, sờ vào đâu là nơi đó biến thành vàng}. Thế nhưng lần này, họ đã trao cho Chủ tịch Yoo một biệt danh khá thú vị.

“Haha”.

Yoo Myunghan mỉm cười hài lòng rồi chống cằm nghĩ ngợi.

‘Bất tử... Bất tử’

‘Mình đã không chịu khuất phục trước bất kỳ khó khăn nào, thậm chí đã sống sót sau khi cận kề cái chết. Đó không phải là một biệt danh hoàn hảo cho mình sao?’

Khuôn mặt Yoo Myunghan rạng rỡ. Một biểu cảm khó xuất hiện đến lần thứ hai trong đời ông.

“Tôi thích cái tên đó”

* * * *

Khi Hàn Quốc vẫn đang tràn ngập tin tức về Chủ tịch Yoo Myunghan.

Jinwoo đã trở về thủ đô Nhật Bản. Cuối cùng anh đã tìm thấy một nơi để triệu hồi 29 người khổng lồ bóng tối.

“Xong rồi.”

Jinwoo hào hứng xếp những người lính khổng lồ của mình thành hàng, từ 1 đến 29.

Hai mươi chín người lính khổng lồ.

Jinwoo nhìn vào 29 người khổng lồ, những người được bao phủ trong làn khói đen, với sức mạnh ma thuật có vẻ còn cao hơn so với lúc còn sống.

‘Mình hơi buồn khi không triệu hồi được tên còn lại, nhưng...’

Ngoại trừ kẻ bảo vệ cổng, có ba mươi tên khổng lổ bước ra thế giới bên ngoài..

Tuy nhiên, một trong số chúng đã trốn thoát ra biển và Jinwoo không thể lấy được bóng của nó.

Dù sao, chiến binh khổng lồ còn lại cũng khiến anh thỏa mãn phần nào.

Hai mươi chín người lính khổng lồ tập trung tại một nơi, khiến những thứ xung quanh trở nên nhỏ bé.

Tất nhiên, Jinwoo không gọi những người lính khổng lồ lên để trang trí giữa một thành phố nát, cũng không định ngồi ngắm binh đoàn khổng lồ.

Thay vào đó, anh gọi họ lên với một mục tiêu duy nhất.

“Ai là kẻ mạnh nhất?”

Ber, Igris và Tusk, mỗi người chỉ huy một binh đoàn bóng tối. Những người khổng lồ cũng cần một thủ lĩnh để chỉ huy họ.

Thấy những người lính khổng lồ nhìn nhau và không hề di chuyển, Ber bực bội tiến đến, dồn ma lực vào giọng nói của nó và gầm lên.

Kraaaa-!

Những người khổng lồ run rẩy khi họ nghe thấy tiếng gầm mạnh mẽ như thể xé toạc bầu không khí.
Một số người khổng lồ đã chết dưới tay Ber. Dù đã trở thành những người lính bóng tối, nhưng theo bản năng, chúng vẫn sợ Vua Kiến.

Thế rồi... Một người khổng lồ quyết định giơ tay.

Ber nhìn thấy người khổng lồ giơ tay, liền quay lại và nghiêng đầu. Jinwoo vui vẻ đưa ngón tay cái lên tán thưởng.

“Làm tốt lắm.”

Nhưng sau đó...

Một điều bất ngờ xảy ra. Tình huống mà cả Jinwoo và Ber đều không mong đợi.

Một người lính khổng lồ khác đưa tay lên đầu, nhìn đồng đội của mình với ánh mắt như muốn nói: ‘Tôi mạnh hơn hắn ta’...

“Số 6 à...”.

Hóa ra Số 6 cũng muốn vị trí lãnh đạo.

Trước tình huống bất ngờ, Jinwoo bậtcười.

“Rất tốt... Nếu vậy...”

Jinwoo tiếp tục.

“Số 22, số 6, bước lên đây.”

Số 6 sở hữu một nắm đấm lớn bất thường, tuy nhiên, số 22 có cơ bắp cuồn cuộn hơn.

Đôi mắt của Jinwoo nheo lại.

‘Hừm’

Tuy nhiên, sức mạnh ma thuật của cả hai tương đương nhau. Ngay cả những giác quan tuyệt vời của Jinwoo cũng không phân biệt được.

Nếu vậy, chỉ có một cách để giải quyết vấn đề này.

Jinwoo cười và nói.

“Sẵn sàng chưa?”

Đôi mắt của cả hai người khổng lồ trỗi lên ý chí mãnh liệt. Khát vọng làm thủ lĩnh tương xứng với sức mạnh phi thường của chúng.

“Bắt đầu.”

Sau khi Jinwoo ra hiệu, hai người lính khổng lồ lao vào nhau.

Uỳnh

Ầm!

Chát!

Sau một cuộc chiến căng thẳng, số 6 – người khổng lồ với nắm đấm lớn, đã hạ gục số 22.

“Rất tốt, kể từ bây giờ, số 6 sẽ là đội trưởng của mọi người.”

Những chiến binh bóng tối khác, sau khi chứng kiến sức mạnh của số 6 chiến đấu, đã trao cho nó những lời chúc mừng.

“Bây giờ, mình đã chọn xong đội trưởng của binh đoàn người khổng lồ.”

Tất cả các công việc phải làm ở Nhật Bản đã hoàn thành.

Jinwoo hào hứng mở cửa sổ trạng thái của mình.

‘Cửa sổ trạng thái’

Một bảng chữ cái và số xuất hiện trước mắt anh, với các âm thanh cơ học quen thuộc.

[Tên: Sung Jinwoo]

[Cấp: 122]

[Nghề: Hoàng đế bóng tối]

[Danh hiệu: Người vượt qua mọi nghịch cảnh (Còn 2 danh hiệu nữa) ]

[HP: 65,230]

[MP: 115,160]

[Mệt mỏi: 0]

[Số liệu thống kê]

Sức mạnh: 292

Thể chất: 281

Nhanh nhẹn: 305

Trí tuệ: 310

Giác quan: 277

[Kỹ năng]

Kỹ năng bị động:

‘Không rõ’ Lv. MAX

Tinh thần bất khuất Lv.1,

Bậc thầy dao găm Lv. Max

Kỹ năng chủ động:

Tăng tốc Lv. Max,

Khát máu Lv.2,

Ẩn thân Lv.2,

Đâm liên hoàn Lv. Max,

Cú đâm chí mạng Lv. Max,

Sức mạnh của kẻ thống trị Lv. Max

[Kỹ năng đặc thù nghề nghiệp]

Kỹ năng chủ động:

Trích xuất bóng Lv.2,

Lưu trữ bóng Lv.2

Lãnh thổ của Hoàng đế Lv.2,

Hoán đổi bóng Lv.2

[Vật phẩm đang sử dụng]

Mũ giáp của Xích Kị Sĩ (S)

Bông tai của Quỷ vương (S)

Vòng cổ của Quỷ vương (S)

Nhẫn của Quỷ vương (S)

Áo giáp của người bảo hộ (A)

Găng tay của người bảo hộ (A)

Giày của người bảo hộ (A)

Sau cuộc săn ở Nhật Bản, chỉ số của Jinwoo cao đến đáng ngạc nhiên. Mọi chỉ số đều gần đạt ba trăm, riêng chỉ số trí tuệ đã vượt mức ba trăm.

Phải cảm ơn phần thưởng từ những nhiệm vụ hàng ngày, hàng loạt điểm kinh nghiệm từ những người khổng lồ trong cuộc săn lùng và bộ Chiến giáp mà anh mới mua bằng vàng từ cửa hạng Hệ thống.

“Chiến giáp của người bảo hộ”.

Jinwoo chưa bao giờ bị chú trọng tới chiến giáp. Nhưng bây giờ thì khác.

Anh không biết Hoàng đế và những Kẻ thống trị mạnh mẽ đến mức nào. Theo lời Hoàng đế của Người khổng lồ hay Thiên thần, cả hai thế lực này đều đang tìm kiếm anh.

Nếu Jinwoo gặp họ, anh sẽ cần những vật phẩm mạnh hơn để tự vệ.

‘Dù bị phong ấn, Hoàng đế của những Người khổng lồ vẫn mạnh khủng khiếp. Có lẽ những kẻ còn lại cũng mạnh tương đương hắn, thậm chí có thể trội hơn...’

Jinwoo nhớ tới những thiên thần sáu cánh mà anh nhìn thấy trong ký ức của Hệ thống.

Để chiến đấu chống lại những kẻ đó, Jinwoo hiểu rằng anh phải mạnh mẽ hơn bây giờ rất nhiều.

Đôi mắt của Jinwoo di chuyển lên.

[Cấp độ: 122]

Anh mới chỉ lấy mạng của một vị Hoàng đế duy nhất. Thế nhưng, Hoàng đế đó đã giúp anh tăng đến tám cấp và đạt tới cấp 122.

‘Nếu mình tiêu diệt được những kẻ còn lại thì mình sẽ lên tới cấp nào nữa đây?’

* Thình thịch *

Tim anh bắt đầu đập nhanh hơn.

Và nỗi sợ cũng hình thành.

Đằng sau niềm vui từ việc tăng cấp sau khi giết một vị Hoàng đế khác, cũng có cả nỗi sợ hãi.

“Trước tiên mình phải trở nên mạnh mẽ hơn.”

* Thình thịch *

* Thình thịch *

* Thình thịch *

* Thình thịch *

Âm thanh của hai trái tim đang đập liên hồi trong cơ thể Jinwoo.

Tuy nhiên, anh không cảm thấy khó chịu trước sự ồn ào này.

Nhưng đột nhiên...

Jinwoo cảm nhận được sự tiếp cận của ai đó, nên đã thu tất cả những người lính bóng tối trở vào bóng của mình.

Phạch phạch

Phành phạch -!

Xa xa, chiếc trực thăng của Hiệp hội thợ săn Nhật Bản đang hạ xuống mặt đất. Trực thăng đến để đón Sung Jinwoo.

“Chà, đến giờ về nhà rồi”.

Jinwoo vui vẻ leo lên. Chiếc trực thăng lập tức cất cánh.

Trans: Trà Nguyễn

Edit: Linye
Giao diện cho điện thoại