Chiến đấu chỉ kéo dài vỏn ven mười phút thì có một binh sĩ người đầy bụi đất vội vàng chạy đến, vọt tới chỗ bộ chỉ huy tạm thời của Tề Vệ Đông, la lớn: "Bẩm Tướng quân Tề!" "Quân địch xảo quyệt, cũng không trúng kế!" "Có vẻ như là quân đội của Đại Hoa đi vào khu vực A82 biết vị trí cụ thể mà chúng ta bố trí cạm bẫy, cũng biết biến hóa chiến thuật của chúng ta. Cho một tiểu đội dò đường trước, chỉ phát động một ít cơ quan, tổn thương không nghiêm trọng lắm!"
Vừa dứt lời! "Báo!"
Lại có một binh sĩ hoả tốc chạy đến, vội la lên: "Bẩm Tướng quân Tề!" "Tình hình chiến đấu tiến triển hoàn toàn không giống như chúng ta đã dự đoán, cạm bẫy ở khu vực A57 chưa thể phát huy tác dụng, quân địch đi đường vòng, tránh khỏi đa số mai phục của chúng ta!"
Nghe vậy!
Bên trong bộ chỉ huy tạm thời, trong lòng Tề Vệ Đông giật thót, sắc mặt thay đổi, trầm giọng nói: "Mai Chấp Lễ thân kinh bách chiến. Quả nhiên là lão hồ ly! Xem ra... hắn là bên phía hoàng thành xảy ra chuyện, lộ ra sự thật, khiến cho Mai Chấp Lễ hoài nghi!"
Làm thống soái tam quân bên Đại Hạ, Tề Vệ Đông là một người duy nhất biết toàn bộ kế hoạch tác chiến, trước khai chiến, Sơn Chủ Tuyết Vực chính miệng nói cho ông ta biết. Có người tiết lộ bố trí binh lực của Đại Hạ cho quân đội của Đại Hoa, khiến bọn họ tương kế tựu kế, bắt đầu tiến hành điều chỉnh lại kế hoạch trước đó!
Cho nên!
Tề Vệ Đông điều chỉnh!
Nhưng mà!
Quân đội của Đại Hoa vẫn không có trúng kế! Chuyện này chỉ có thể nói rõ một vấn đề, có người để lộ bí mật với Đại Hoa, để cho Đại Hạ biết được, Đại Hạ điều chỉnh sách lược, cũng đã bị Đại Hoa biết!
Như vậy!
Sao Đại Hoa lại biết được chứ???
Vấn đề chỉ có thể xuất hiện ở hoàng thành! "Tướng quân Tề! Chuyện này."
Một binh tướng đứng phía sau lưng Tề Vệ Đông vẻ mặt lo nghĩ nói: "Chuyện lớn không ổn! Chuyện lớn không ổn! Quân đội của Đại Hoa gấp hai chúng ta, nếu như những cơ quan cạm bẫy mà chúng ta tân tân khổ khổ bố trí đó không thể trọng thương quân địch, cào bằng sự chênh lệch cực lớn về binh lực thì chỉ bằng địa lợi, chỉ sợ chèo chống không được quá lâu, càng chưa nói tới thủ thắng!"
Đại Hoa dùng võ lập quốc, dân chúng dũng mãnh, bàn về năng lực tác chiến đơn binh, tuyệt đối là hơn xa binh lính của Đại Hạ, mà binh lực lại gấp đôi Đại Hạ, ưu thế duy nhất của Đại Hạ chính là sớm chiếm được núi Vạn Nhẫn, thế nhưng cái gọi là ưu thế địa lợi này hoàn toàn không đủ để chống cự cả triệu hùng binh của nước Đại Hoa, nguyên nhân chính là như thế, tất cả mọi người mới đặt rất nhiều kỳ vọng vào những cơ quan cạm bẫy đó!
Chỉ tiếc!
Mai Chấp Lễ đa mưu túc trí, đã có phòng bị từ trước! "Báo!" "Báo!" "Báo!" Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net
Khiếp sợ một hồi, còn không đợi Tề Vệ Đông nghĩ ra đối sách thì từng giọng nói liên tiếp vang lên bên ngoài trướng, mỗi người bọn họ đại biểu cho một khu vực, cũng chính là khu vực mà mười tướng lĩnh của Đại Hạ rời đi trước đó chịu trách nhiệm trấn giữ! "Bẩm Tướng quân Tề!" "Khu vực A63 lọt vào công kích mãnh liệt của quân địch, các anh em sắp không chống nổi!" "Khu vực B39 thất thủ. Cầu xin tiếp viện!" "Khu vực B15 tử thương hơn phân nửa!"
Nửa giờ!
Trong vòng nửa giờ sau đó, tiếng bước chân không ngừng vang lên ở phía ngoài bộ chỉ huy tạm thời, tình hình chiến tranh liên tục truyền đến. Tiếng chém giết bên trong núi Vạn Nhẫn càng thêm chói tai, tình hình chiến đấu cũng càng thêm thảm thiết, mà tin tức truyền đến. Đại đa số đều là bất lợi cho Đại Hạ! "Truyền tướng lệnh của tôi!" "Lệnh cho một nửa binh lực khu vực A42 đi tiếp viện khu vực
A63!" "Từ bỏ B39, tử thủ B15!" "Điều động toàn bộ năm mươi ngàn quân dự bị trên quan đạo, ngàn người một tổ, cấp tốc leo núi!"
Tề Vệ Đông cũng là danh tướng thân kinh bách chiến của Đại Hạ, dù cho đối mặt tình thế nguy hiểm như thế thì cũng duy trì bình tĩnh, giữ vững phong thái của một đại tướng, căn cứ thế cục thay đổi trong nháy mắt trong chiến trường mà cấp tốc điều chỉnh binh lực phối hợp!
Toàn bộ bộ chỉ huy tạm thời đều loạn cả lên... Truyện mới cập nhật
Lúc đó!
Ở vào cánh bắc của núi Vạn Nhẫn, bên trong bộ chỉ huy tạm thời của quân đội của Đại Hoa, lại là bầu không khí nhẹ nhõm hoàn toàn trái ngược với bên phía Đại Hạ! "Ha ha ha ha ha!"
Mai Chấp Lễ ngồi ở giữa chúng tướng. Nghe từng tin báo tình hình chiến đấu bên ngoài, cả người hăng hái, làm gì có dáng vẻ già lọm khọm như tuổi gần bát tuần? Tiếng cười như sấm. Trên gương mặt già đây nếp nhăn tràn đầy vẻ đắc ý, hừ lạnh nói: "Không ngoài sở liệu, mấy ngày gần đây hoàng thành Đại Hạ ngoài lỏng trong chặt, giống như thùng sắt, đúng là thế cục có biến, rất có thể là lão già Sơn Chủ Tuyết Vực đó đã bị người ta không chế rồi!" "Tin tức của ông ta. Là cạm bẫy!"
Trong thủ đô Đại Hạ cũng được, trong hoàng thành cũng được, đều có gián điệp của Đại Hoa âm thầm ẩn núp. Mặc dù trước đó, sau khi Tiêu Nhất Thiên chiếm cứ hoàng thành thì lập tức phong tỏa toàn bộ hoàng thành, phòng ngừa tin tức tiết ra ngoài, nhưng mà, thủ vệ của hoàng thành có thay đổi chính là một dấu hiệu không giống như bình thường. Mà loại lão tướng trên chiến trường như Mai Chấp Lễ vô cùng nhạy cảm, ngửi được hương vị nguy hiểm từ đó!
Thể là!
Mai Chấp Lễ cũng không hoàn toàn tin tưởng tin tình báo mà Sơn Chủ Tuyết Vực truyền tới mà căn cứ phán đoán của mình để đưa ra quyết định chính xác, tránh khỏi cạm bẫy trùng điệp mà quân đội của Đại Hạ đã bố trí từ trước, giảm tổn thất của quân đội của Đại Hoa đến mức thấp nhất! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.n et
Vì thế!
Nên mới có cục diện bây giờ! "Tướng quân Mai mưu tính sâu xa, nhìn xa trông rộng, có thể sớm nhận ra được Sơn Chủ Tuyết Vực làm phản, một mình chống lại ý kiến của mọi người, chiếm được thời cơ như thế cho Đại Hoa chúng ta, quả thật là dùng binh như thần, là mẫu mực của chúng tôi!" "Có thể có Tướng quân Mai tọa trấn, chính là may mắn của triệu tướng sĩ của Đại Hoa chúng tôi, là may mắn của Đại Hoa chúng ta!"
Mai Chấp Lễ vừa dứt lời thì lập tức có người bắt đầu lấy lòng! Một mình chống lại ý kiến của mọi người!
Thật ra!
Trước khi khai chiến, bên phía Đại Hoa cũng không có nhận được tin tức xác thực, cũng không thể xác định có phải là Sơn Chủ Tuyết Vực đã làm phản hay không, ngoại trừ Mai Chấp Lễ ra thì gần như tất cả tướng lĩnh của Đại Hoa đều đề nghị căn cứ theo tin tình báo mà Sơn Chủ Tuyết Vực truyền tới mà giữ nguyên kế hoạch tiến đánh núi Vạn Nhẫn. Chỉ có một mình Mai Chấp Lễ kiên trì muốn lâm thời thay đổi sách lược tiến công, ông ta là thống soái tam quân bên phía Đại Hoa, quân lệnh nằm trong tay của ông ta, dù cho trong lòng những người khác có nghi, có oán, nhưng cũng không dám làm nghịch lại, chỉ có thể nghe lệnh mà làm!
Lúc ấy!
Những tướng lĩnh của Đại Hoa xung quanh còn cảm thấy Mai Chấp Lễ đã già, đầu óc không dùng được, khư khư cố chấp, chắc chắn ủ thành họa lớn!
Nhưng mà!
Bọn họ không hề ngờ tới, sự thật chứng minh, Mai Chấp Lễ vẫn là một Mai Chấp Lễ dùng binh như thần trước đây!
Cho nên!
Sau khi xấu hổ, đương nhiên là những tướng lĩnh của Đại Hoa chung quanh phải nhanh chóng nịnh nọt Mai Chấp Lễ, đủ loại khen tặng, gần như là đưa Mai Chấp Lễ lên đến tận trời!
Đối với chuyện này!
Mai Chấp Lễ vui sướng trong lòng, buồn cười một lát, lại ho nhẹ một tiếng, sắc mặt nghiêm túc nói: "Chiến cuộc chưa ổn, không thể chủ quan, Sơn Chủ Tuyết Vực làm phản, e là trong hoàng thành Đại Hạ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn!" "Tôi nghe nói!" "Sau khi Sói Vương Tiêu Nhất Thiên rời thủ đô thì thành lập Điện Thiên Thần trong ba tỉnh của Đại Hạ, đồng thời lung lạc một lượng lớn cao thủ ám cảnh viên mãn, trước đây người này là kẻ địch của Đại Hoa chúng ta ở Bắc Cảnh, cảnh giới thực lực cũng được, thuật dụng binh cũng không tệ, đều là thượng phẩm, không thể khinh thường!" "Nếu như!" "Là người này lặng yên không tiếng động bắt được Sơn Chủ Tuyết Vực, nắm hoàng thành của Đại Hạ trong tay, như vậy trận chiến tối này chỉ sợ là không chỉ đơn giản là đánh hạ núi Vạn Nhẫn thôi đâu!" "Cho nên!" "Đêm dài lắm mộng!" "Lập tức truyền tướng lệnh của tôi, mau chóng đánh chiếm núi
Vạn Nhẫn, đánh thẳng đến hoàng thành của Đại Hạ!”