Sói Vương Bất Bại

Chương 280




Bức tường gió vô sắc!

Cũng vô hình!

Thuần túy là kình khí ngưng tụ mạnh mẽ mà thành!

Cho nên!

Chợt nhìn lên!

Hơn mười mũi thương dài sắc bén giống như đâm vào trong

không khí, dày đặc, lại trống rồng móng manh, thật giống như là một

con nhím to lớn!

Chẳng qua là

Bà cụ và lão giả lại cảm nhận rõ ràng được một áp lực khiến cho người khác hít thở không thông!

Đập vào mặt!

Khiến cho người ta hít thở không thông!

Hai người liếc nhìn nhau, trái tim đã muốn nhảy lên cổ họng toàn bộ đều bắt đầu trở nên run rẩy kịch liệt, đều từ bên trong đôi mắt của đối phương, nhìn thấy được một vẻ kinh ngạc khó có thể tin!

Tiêu Chiến!

Tại sao lại có thể mạnh đến như vậy!

Quả thật là mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta trong lòng sinh

ra tình cảnh tuyệt vọng!

Giống như......

Cho dù có giết như thế nào, thì cũng không thể giết chết anh!

"Này!"

Lão giả vẻ mặt kinh hãi nói: "Đây chính là thực lực nước bước

Minh Cảnh hay sao?"

Nửa bước Minh cảnh!

Cũng chính là bước nửa chân vào Minh cảnh!

Cho tới bây giờ

Lão giả cũng vậy. Bà cụ cũng thế, đánh giá thực lực của Tiêu

Chiến cũng chỉ là nửa bước Minh cảnh, hoàn toàn không dám nghĩ đến phương diện cường giá Minh cảnh chân chính kia! Bởi vì!

Cường giả Minh cảnh hai mươi sáu tuổi, thật sự không thể nào

tưởng tượng nổi!

Căn bản không có khả năng!

Hơn nữa!

Trước đó bọn họ cũng chưa từng chạm trán qua cường giả Minh cảnh chân chính, sự hiểu biết đối với cường giá Minh cảnh rất chi là ít

oi!

Ngược lại!

Hoắc Mãng chính là nửa bước Minh cảnh, hổ tướng dưới trướng gã ngược lại càng thêm hiểu biết rõ đối với nửa bước Minh cánh, cho nên thời điểm ở ngã tư đường quốc lộ, ngay tại lúc Tiêu Chiến thể hiện ra sức chiến đấu vượt xa Hoắc Mãng, mấy gã hổ tướng kia ngay lập tức liền nhìn ra!

"Chết tiệt!!!"

Sắc mặt bà cụ âm u lạnh lẽo như băng, đen giống như than, vội vàng hét lên: “Không được!”

"Chỉ bằng cơ quan này, không thể nào giết chết nó!"

“Xem ra!”

"Chỉ có thể bị nổ tung!!!"

Nổ tung?

Mí mắt lão giả mạnh mẽ giật giật. Khóe miệng co rút mãnh liệt, tất nhiên đã hiểu được ý của bà cụ, ông ta trầm ngâm một hồi, gật đầu nói: "Ngoại trừ biện pháp này ra, quả thật là không còn biệt pháp nào khác!”

"Một đòn tấn công cuối cùng này, phải thật sự giết chết được nó!” "Không thể xảy ra sai lầm!”

"Cho nên!"

"Bà tự mình điều khiển cái núi của cơ quan, tôi sẽ đi kéo chân tên bất hiểu này, nghìn lần không thể để cho nó chạy thoát!”

Nghe vậy!

Bà cụ cũng ngẩn người ra!

Lão giả chủ động đề nghị, muốn đi kéo chân Tiêu Chiến, đây là ngay tại đây hy sinh quên mình, cùng vào chỗ chết với Tiêu Chiến!

Chuyện này có chút nằm ngoài dự đoán của bà cụ!

Dù sao thì

Bà ta là một bà già vô cùng ích kỷ, nếu đổi chỗ với nhau, nếu bà ta là lão giả, tuyệt đối sẽ không lựa chọn phương án vì nghĩ cách cứu giúp người khác, mà hy sinh tính mạng của chính mình!

Vù! Vù vù vù vù vù..

Ngay tại chớp mắt bà cụ đang ngây người, tiếng xé gió lại truyền đến, Tiêu Quốc Nguyên từ bên cạnh núi giả giống như một con chó điên, lần thứ ba nhấn lấy cái nút cơ quan, lập tức, lại có hơn mười mũi thương dài sắc bén bắn ra dữ dối từ bên trong các lầu các xung quanh!

Thắng tắp về phía Tiêu Chiến!

Mũi thương dài sắc bén từ bên trong lầu các khoáng chừng trên trăm mũi, mỗi vòng bằn ra hơn mười mũi, tổng cộng là ba lượt.

Đây là vòng cuối cùng!

"Tên khốn kiếp!"

Hai mặt Tiêu Quốc Nguyên đỏ sòng sọc, phổi gần như đã gần như bị nổ tung, đợt bắn thứ hai vậy mà lại bị Tiêu Chiến ngăn chặn lại mạnh mẽ. Không thể nào giết chết Tiêu Chiến ngay tại chỗ!

Đối với kết quả như vậy, Tiêu Quốc Nguyên thật sự là không thể chấp nhận!

Vì vậy!

Ông ta bằng bất cứ giá nào!

Bắn!

Tiếp tục bắn!

Ông đây cũng không tin, như này mà không thể bắn chết mày!!!

"Chính là bây giờ!”

Bà cụ thấy thế, trầm giọng nói: “Ra tay!!!"

Nói xong!

Thân thể bà ta vốn có vẻ có chút tuổi già sức yếu, vù một tiếng

liền biến thành một tàn ảnh, gấp gáp chạy tới chỗ núi giả của Tiêu Quốc Nguyên, tốc độ phải nói là quá nhanh!

Động tác phải nói là nhanh nhẹ!

Giống như một con thỏ, làm sao còn chút dáng vẻ đã bước qua tuổi sáu mươi???

"Tên bất hiếu!!!”

"Chịu chết đi!”

Lão giả khẽ nghiến răng, trong ánh mắt lúc đó hiện lên một vẻ ngoan độc quyết đoán, không có chút do dự, lập tức liền đêm ám kình mãnh liệt bên trong cơ thể thôi thúc đến mức tận cùng, cả người giống như một viên đạn pháo đâm xuyên, cùng với hơn mười mũi thương dài sắc bén ở vòng thứ ba, đảng đăng sát khí nhắm về phía Tiêu Chiến!

Ông ta ôm quyết tâm muốn chết, cùng vào chỗ chết với Tiêu

Chiến! Phải kéo Tiêu Chiến cùng nhau đi xuống địa ngục!

Mà chuyện ông ta phải làm!

Chính là lấy chính tính mạng mình để trả bằng mọi giá, dùng hết toàn bộ ám kinh bên trong cơ thể, đánh ta bức tường gió xung quanh thân thể của Tiêu Chiến, khiến cho Tiêu Chiến không có thời gian để quay đầu nhìn xung quanh, đã bị mũi thương dài hỗn loạn bắn chết!

Cho dù bắn không chết, còn có chiêu lớn cuối cùng của bà cụ!!!

"Muốn chết!"

Tiêu Chiến được vây bọc trung tâm lốc xoáy, hừ lạnh một tiếng. Liếc mắt nhìn lão giả đánh tập kích mà đến, khinh thường nói: "Tôi sẽ giúp ông hoàn thành mục đích!”

Dứt lời!

Minh kình trong cơ thể bùng nổ!

"Giết!!!"

Tiêu Chiến từ trong khoảng không tung la một quyền đánh vào lão giả, ngay sau đó, dưới sức kéo của minh kinh. Những műi thương dài sắc bén vốn đang lơ lửng xung quanh thân thể của Tiêu Chiến, cùng với hơn mười mũi thương dài sắc bén đang bắn về phía Tiêu Chiến, đều thay đổi phương hướng, đầu mũi thương nhắm ngay vào lão giả. Vù vù vù liền hướng tới lão giả mà bắn tới điên cuồng!

Thoạt nhìn!

Giống như một con thương long khổng lồ được sắp xếp từ từng

mũi thương dài sắc bén mà thành! Một cảnh tượng này!

Quả thật là chấn động lòng người!

Khiến cho người ta không rét mà run!

Dựng cả tóc gáy!

Khuôn mặt lão giả ngay lập tức liên tái nhợt, kêu lên kinh hãi:

"Minh.

"Minh cảnh!"

Nhưng mà lời còn chưa dứt, thân thể của ông ta cũng bị con thương long khổng lồ gào thét hoàn toàn nuốt chửng mất mạng, kèm theo một trận tiếng vang phốc phốc phốc phốc kỳ lạ, trong nháy mắt, liên vỡ nát, máu thịt bay tứ tung!

Không còn một mảnh xương!

Bọt máu cùng với xương tan thịt nát biến thành bầu trời, văng tung tóe vào giữa không trung của biệt thự nhà họ Tiêu!

Cảnh tượng có thể nói là bi thảm!

Âm!

Sau khi thân thể của lão giả kia hoàn toàn bị đạp nát, khí thế của thương long khổng lồ vẫn chưa tan, đánh vào phía trên một tòa lầu các ở phía đối diện, toàn bộ lầu các đều theo đó mà sụp đổ! Thậm chí cũng không thèm quan tâm đến cả khóc!

Những gia đình kinh hãi sợ tới mức vô cùng, bỏ chạy khắp nơi!

Nhưng mà!

Còn chưa chờ mọi người kịp lấy lại tinh thần từ cái chết thảm thiết của lão giả cùng với sự sụp đổ của các lâu các mang lại. Ngay sau đó

lại là tiếng nổ vang truyền đến liên tục.

Lần này!

Không phải là lầu các nổ tung, mà là mảnh đất dưới chân của

Tiêu Chiến!

Bởi vì!

Lợi dụng vào lúc lão giả dùng tính mạng kéo chân để lấy được thời gian quý giá, bà cũ đã đi vào núi giả bên cạnh, một tay đẩy Tiêu Quốc Nguyên ra. Nâng tay cầm lấy cái nút bấm của cơ quan, nhấn mạnh một cái!

Mở ra một cái gọi là vũ khí giết chóc cuối cùng!

Cùng với tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, lấy Tiêu Chiến làm trung tâm, mặt đất cách đình viện khoảng hai mươi mét kia, đột nhiên sụp đổ, ánh lửa bùng nổ, bụi mù bay đầy trời, cuồn cuộn sóng nhiệt giống như dời núi lấp biển!

Trong nháy mắt!

Đã nuốt chửng Tiêu Chiến vào bên trong!

Giống như con thương long khổng lồ vừa rồi nốt chửng lão giả.

Toàn bộ đều tới nhanh chóng như vậy, đột ngột như vậy, khiến ho người ta khó lòng phòng bị, căn bản không có thời gian và cơ hội để

tránh né!

Sợ đến ngây người!

Ngoại trừ bà cụ ra. Tất cả mọi người hoàn toàn là sự đến ngây người!

Nhìn mà choáng váng!

Hãi hùng khiếp vía!

Linh hồn dường như cũng run rẩy!

Cho dù là Tiêu Quốc Nguyên, cũng không ngoại lệ!

Ngẩng đầu ngắm nhìn bụi mù bay đầy trời đối diện, sau đó lại cúi đầu ánh mắt ngắm nhìn cái nút cơ quan vẫn như cũ trong tay bà cụ, thì thà thì thầm một tiếng, Tiêu Quốc Nguyên ừng ực nuốt một ngụm nước miếng, sau một hồi lâu cũng không thể khôi phục lại tinh thần từ bên trong khiếp sợ! "Mẹ, cái này......"

Một lúc sau, Tiêu Quốc Nguyên không dám tin hỏi: "Cái núi cơ quan này, còn có thể xoay tròn???"

Nhan!

Khởi động cơ quan thứ nhất!

Cũng chính là mũi thương dài sắc bén, tổng cộng là bà vong!

Xoay tròn!

Khởi động cơ quan thứ hai còn lại!

Trời đất sụp đổ!

Mấu chốt chính là!

Làm tộc trưởng đương nhiệm của nhà họ Tiêu ở thủ đô, lúc trước, thời điểm đem vị trí tộc trưởng truyền cho Tiêu Quốc Nguyên. Bà cụ đúng là đã nói cho ông ta biết cách thức khởi động cơ quan thứ nhất, nhưng mà lại chưa từng nói cho ông ta biết cái nút này còn con mẹ nó có thể xoay tròn!

Hơn nữa!

Uy lực của cơ quan thứ hai, hiển nhiên còn lợi hại hơn nhiều so với cơ quan thứ nhất!

Lợi hại hơn!

Nếu sớm biết rằng như vậy, vừa rồi Tiêu Quốc Nguyên đã không thể nhịn được mà khởi động cơ quan thứ hai!

Tự tay nổ chết tên Tiêu Chiến khốn kiếp!

Làm sao còn cần bà cụ tự mình đi một chuyến!

Điều này làm cho Tiêu Quốc Nguyên rất không hài lòng! Cho dù ông ta là con ruột của bà cụ, cho dù bà cụ đã truyền vị trí tộc trưởng nhà họ Tiêu ở thủ đô cho ông ta, nhưng mà, bà cụ lại để lại một tay, dừng như không tôn trọng và tin tưởng vào ông ta!

"Nếu không thể xoay tròn!”

"Hiện tại người chết sẽ không phải là Tiêu Chiến, mà chính là

chúng ta!”

Bà cụ tức giận liếc mắt trừng Tiêu Quốc Nguyên một cái, hoàn toàn không có ý định muốn giải thích, âm thầm nhẹ nhàng thở ra, trái tim vẫn treo suốt nơi cổ họng kia, cuối cùng cũng có thể rơi xuống, trầm giọng nói: "Tên Tiêu Chiến bất hiểu này!"

"Cuối cùng cũng đã chết!!!"

Vả nhà họ Tiêu ở thủ đô, gần như đều trở thành vật chôn cất cho

Tiêu Chiến!

"Vâng!"

Tiêu Quốc Nguyên gật đầu thật mạnh. Nghiến răng nghiến lợi nói: "Chỉ tiếc là, để cho nó chết thoải mái như vậy, thật được lợi cho nó!” “Mối hận khó thể giải trong lòng của con!”

"Nếu như có thể bắt sống, chẳng sợ chỉ còn lại một khối thi thể. Con cũng nhất định phải tự tay phanh thấy xé xác nó, nghiền xương thành tro bụi, để cho nó vĩnh viễn không được đầu thai!!!”

Hận ý ngập trời!

Nhưng mà!

Khiến cho Tiêu Quốc Nguyên và bà cụ nằm mơ cũng không thể nghĩ đến chính là, giọng nói âm trầm mà lạnh lùng như băng của Tiêu Quốc Nguyên vừa dứt. Đột nhiên, có một giọng nói càng thêm âm trầm, càng thêm lạnh như băng, đột ngột vang lên ở phía sau bọn họ!

"Thật sao?"

“Ông đã muốn bắt sống tôi như vậy, tôi đây không chết, đối với ông mà nó, hắn là một chuyện tốt đấy chứ?"

Giọng nói này!

Tại thời điểm này!

Đột nhiên truyền vào trong lỗ tai của Tiêu Quốc Nguyên và bà cụ, giống như là đến từ địa ngục Cửu U, không phải nói có bao nhiêu con mẹ nó khủng bố, quả thật đúng là hù chết người không đến mạng!

Vù!

Không đợi Tiêu Quốc Nguyên và bà cụ xoay người nhìn, một thanh đao thép, liền đâm xuyên thân thể của Tiêu Quốc Nguyên, đâm vào từ phía sau lưng, đâm ra từ phía trước ngực, lưỡi đao dài hai mươi cen ti mét sắc bén vô cùng lộ ra bên ngoài, dính đầy máu của Tiêu Quốc Nguyên!

Máu tươi dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, bị lưỡi đao hấp thụ vào!

Đao có thể hút máu!

Tất nhiên chính là bảo đao Lang Đồ của Tiêu Chiến!

"Mày.

"Mày mày mày mày mày..

Toàn thân Tiêu Quốc Nguyên cương cứng tại chỗ, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ, phần nộ, tuyệt vọng, không cam lòng, cùng với không thể tin được, sự sống nhanh chóng tiêu tan, ngửi được hơi thở của cái chết, nghiến răng nói: “Mày chưa chết!!!"

Ông ta không còn lời nào để nói!

Đến như vậy mà không giết chết được Tiêu Chiến!!!

"Đúng!"

"Tôi chưa chết!”

Tiêu Chiến hừ lạnh nói: "Chẳng qua là, ông đáng phải chết!”

Âm! Trong phút chốc lời nói vừa dứt, một luồng minh kinh từ trong bảo

đao Lang Đồ tiến vào bên trong cơ thể của Tiêu Quốc Nguyên, rồi đột ngột nổ tung, máu thịt bay tung tóe, khiến cho Tiêu Quốc Nguyên chết ngay tại chỗ!

Ở khoảng cách gần đến như thế!

Bà cụ bị dư chấn của minh kình hất bay ra ngoài, bay ra xa mười mét, sau đó ngã bịch một tiếng, mặt đối mặt với mặt đường đá cuội!

Phut!

Phun ra một ngụm máu già!