Sói Ngố, Vào Trong Chén Mau!

Chương 24




"Chị Trấp Thủy, chị xinh đẹp vừa rồi thật đáng sợ."
Thẳng đến khi lên xe, Cảnh Tiểu Lang vẫn thủy chung níu lấy ống tay áo Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Tiểu Lang, em đừng để ý đến chị ta là được rồi."
Nạp Lan Chỉ Thủy đánh tay lái, sao cũng được nói.
"Nạp Lan, thật ra cậu làm vậy cũng là một quyết định sáng suốt, chẳng phải sao?" Sở Khiết chen vào một câu.
"Đối phó với kiểu người như Annie cậu càng không thể nhượng bộ, bằng không chị ta sẽ càng quấn chặt dây dưa lấy cậu không thôi."
Sắc mặt Nạp Lan kém đi rất nhiều, sự xuất hiện của Annie đã khiến cô nhớ lại rất nhiều chuyện cũ mà cô không thích..
"Tập đoàn Trường Hồng cũng không phải là một nhân vật nhỏ bé."
Sở Khiết hết sức tán thành trước lời của Nạp Lan Chỉ Thủy, nhưng nhìn từ khách quan, lúc này tập đoàn Nạp Lan mà có thêm kẻ địch cũng không phải chuyện tốt.
"Đừng suy nghĩ nhiều."
Nạp Lan Chỉ Thủy nhàn nhạt nói, dù trong lòng cô cũng đã sáng tỏ tình huống.
"Chị Trấp Thủy. Là do em sao?" Cảnh Tiểu Lang lên tiếng,
"Không liên quan đến em, Tiểu Lang đừng suy nghĩ nhiều."
Nạp Lan Chỉ Thủy nhìn thấy nét mặt sầu não của Cảnh Tiểu Lang qua gương chiếu hậu, an ủi.
"Tiểu Lang Lang thật là đứa bé ngoan, luôn vì chị Nạp Lan cậu mà cân nhắc."
Sở Khiết chọc ghẹo, Nạp Lan Chi Thủy trợn mắt nhìn cô, Sở Khiết xoay đầu đi. Bầu không khí trên xe nhất thời trở nên thoải mái.
Nạp Lan Chỉ Thủy đưa Sở Khiết về xong, thì trở lại nhà. Mà ở cửa, cô nhìn thấy một tên đàn ông mặc âu phục đen sớm đã đứng chờ ở đó, bên chân hắn là rương hành lý màu bạc.
"Chào tiểu thư Nạp Lan, phụng mệnh Giản tiểu thư, tôi đưa hành lý tiểu tiểu tỷ đến."
Tên đàn ông một mực cung kính nói, Nạp Lan Chỉ Thủy đưa tay ra hiệu, trước hết mở cửa cho Cảnh Tiểu Lang tiến vào, tên đàn ông đưa hành lý vào xong liền rời đi.
Trước khi đi, hắn hướng Cảnh Tiểu Lang nói:
"Tiểu tiểu tỷ, Giản tiểu thư nói chuyện kia cô ấy nhất định sẽ hoàn thành, bảo cô không cần lo lắng."
"Hỏa Hỏa..."
Cảnh Tiểu Lang cảm động nói nhỏ, đợi tên đàn ông rời đi, Nạp Lan Chỉ Thủy hỏi:
"Em có khó khăn gì sao?"
"Dạ không." Cảnh Tiểu Lang vội vàng khoát tay,
"Nhũ danh của Giản Niên là Hỏa Hỏa?"
Nạp Lan Chỉ Thủy đột nhiên cảm thấy phương thức đặt tên của gia đình này cũng rất kỳ quái, không thể liên hệ hai chữ 'Hỏa Hỏa' với Giản Niên được.
"Vâng ạ~ Hỏa Hỏa từ nhỏ đến lớn đều rất chăm sóc cho em, đối xử em tốt nhất."
Nói đến Giản Niên, trên nét mặt Cảnh Tiểu Lang lập tức trở nên phong phú, trong lòng Nạp Lan Chỉ Thủy dâng lên một trận rung động.
"Chị dẫn em đi xem phòng một chút." Nạp Lan Chỉ Thủy đổi đề tài,
"Được ạ!"
Cảnh Tiểu lang hí hửng chạy theo sau Nạp Lan Chỉ Thủy.
Nạp Lan Chỉ Thủy mở rương hành lý, kiên nhẫn lấy từng bộ quần áo ra.
"Sau này em liền ở đây."
Cảnh Tiểu Lang vào cửa liền phi thẳng lên giường lớn,
Cô "phịch" một tiếng ngã lên,
"Mềm mại ghê~ thoải mái quá!" Cô ở trên giường lăn qua lộn lại,
"Tiểu Lang, xuống đây trước đã." Nạp Lan Chỉ Thủy bất đắc dĩ nói,
"Vâng."
Cảnh Tiểu Lang ngoan ngoãn xuống giường, giúp đỡ Nạp Lan Chỉ Thủy thu dọn.
"Tiểu Lang em ra phòng khách xem tivi đi, để chị làm được rồi." Nạp Lan Chỉ Thủy sờ đầu cô,
"Ô! Không muốn, cảm giác chị Trấp Thủy xem em như con nít vậy, Tiểu Lang không phải con nít."
Cảnh Tiểu Lang quyệt miệng, buồn buồn không vui nói.
"Tiểu Lang đương nhiên không phải con nít."
Nạp Lan Chỉ Thủy kiên nhẫn dỗ dành cô bé.
"Thật không?"
Cảnh Tiểu Lang mắt to long lanh nhìn chằm chằm Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Ừm."
Nạp Lan Chỉ Thủy chăm chú nhìn cô.
"Vậy chị Trấp Thủy, Tiểu Lang sẽ xem tivi."
Cảnh Tiểu Lang lại một bộ định hôn lên gương mặt Nạp Lan Chỉ Thủy,
"Tiểu Lang, lại quên rồi à?"
Nạp Lan Chỉ Thủy ngăn lại,
"Em xin lỗi... chị Trấp Thủy không thích Tiểu Lang hôn hôn." Cảnh Tiểu Lang cúi đầu,
"Cũng không phải chị ghét bỏ đâu... chỉ là."
Trong lúc nhất thời Nạp Lan Chỉ Thủy không biết nên giải thích vấn đề này thế nào,
"Chị Trấp Thủy, Tiểu Lang sau này sẽ không tự tiện hôn chị."
Cảnh Tiểu Lang nói xong, như một làn khói nhỏ chạy ra phòng khách.
"Haizz..." Nạp Lan Chỉ Thủy đứng tại chỗ thở dài.
Đợi sắp xếp hành lý xong không sai biệt lắm sắp chín giờ, Nạp Lan Chỉ Thủy theo bản năng muốn gọi Cảnh Tiểu Lang đi ngủ, nhưng thay đổi suy nghĩ một chút, vỗ đầu, cô thật đúng xem Cảnh Tiểu Lang là con nít rồi, dù nhìn xác thực là một đứa trẻ to xác, nhưng nhớ lại lời vừa rồi của Cảnh Tiểu Lang, cô lắc đầu, vẫn là để tự cô bé đi.
"Tiểu Lang, chị đi tắm đây."
Nạp Lan Chỉ Thủy gọi một tiếng vào phòng khách, Cảnh Tiểu Lang đang xem phim điện ảnh nồng nhiệt.
"Vâng ạ, chị Trấp Thủy."
Lúc tắm được nửa chừng, Nạp Lan Chỉ Thủy nghe thấy một trận âm thanh vang lên, cô phát hiện nắm tay cửa phòng vệ sinh không ngừng chuyển động.
"Chị Trấp Thủy, em vào được không?"
"Tiểu Lang?" Nạp Lan Chỉ Thủy hơi sững sờ,
"Có chuyện gì vậy?" Nạp Lan Chỉ Thủy tắt vòi sen, lớn tiếng kêu lên.
Bên kia cửa trầm mặc.
"Em vào đi."
Nạp Lan Chỉ Thủy suy nghĩ một chút vẫn là đồng ý, chỉ thấy Cảnh Tiểu Lang mặc đơn độc đồ lót cầm khăn lông nhát gan tiến vào.
"Em đây là?"
Nạp Lan Chỉ Thủy theo bản năng cúi đầu, quả thực khó có thể tưởng tượng được một thân thể nhìn qua hết sức non nớt, mà lại có điện nước... đến vậy.
"Em muốn kỳ lưng cho chị."
Cảnh Tiểu Lang ngập ngừng, rốt cuộc nói ra miệng.
"Sao?"
Nạp lan Chỉ Thủy nặng nề lặp lại, chân trần của Cảnh Tiểu Lang kéo cửa ra trực tiếp chạy vào,
"Tiểu Lang!"
Nạp Lan Chỉ Thủy liên tiếp lui về sau, cứ như Cảnh Tiểu Lang là mãnh thú hay cơn hồng thủy nào đó.
"Chị Trấp Thủy, chúng ta tắm chung một chút nhé, Tiểu Lang sẽ giúp chị kỳ lưng!"
Cảnh Tiểu Lang vừa nói, vừa cầm khăn lông trên tay nhào tới.
"Đợi đã..." Nạp Lan Chỉ Thủy nói,
"Tiểu Lang, tại sao em lại muốn làm vậy?"
Nạp Lan Chỉ Thủy không thể hiểu được tại sao Tiểu Lang lại muốn làm ra cử chỉ này.
"A? Trước kia Tiểu Lang với Hỏa Hỏa cũng ở nhà tắm chung thơm thơm á~ lúc với hai mẹ cũng vậy~ công phu kỳ lưng của Tiểu Lang tốt lắm."
"Không cần đâu..." Nạp Lan Chỉ Thủy từ chối,
"Chị thích tắm một mình, em có thể ra ngoài trước không?"
"Ô..." Cảnh Tiểu Lang rụt đầu,
"Được rồi..." Cô chán nản muốn rời khỏi phòng tắm thì,
"Đợi một chút..."
Thấy Cảnh Tiểu Lang lại một bộ dáng vẻ cô đơn, Nạp Lan Chỉ Thủy gọi lại.
"Có thể làm..."
Nạp Lan Chỉ Thủy đứng dưới vòi sen, Cảnh Tiểu Lang đứng sau lưng cô, hai tay nắm khăn lông cần cù cày cáy trên tấm lưng.
"Chị Trấp Thủy. Thoải mái không?"
Cảnh Tiểu Lang thò đầu nói.
"Thoải mái..."
Cuối cùng diễn tiến thành Nạp Lan Chỉ Thủy đứng ngơ ngác, Cảnh Tiểu Lang thì đảm trách động tác sau lưng. Cô rốt cuộc bị hỏng cái gì rồi... đều bắt đầu trở nên không còn giống với chính mình. Đáy lòng Nạp Lan Chỉ Thủy suy nghĩ.
Cảnh Tiểu Lang bỗng thả khăn lông xuống, cởi áo lót với quần lót trên người, nhích một bước tới gần Nạp Lan Chỉ Thủy.
"Oái... em..."
Nạp Lan Chỉ Thủy sững sờ chuyển đầu lại, hai đỉnh núi cao ngất lại lõa lồ của Cảnh Tiểu Lang cứ vậy dán lên lưng cô!
"Cảnh Tiểu Lang!" Nạp Lan Chỉ Thủy quát lên.
"Ui da! Đau quá, chị Trấp Thủy." Cảnh Tiểu Lang ủy khuất ngồi chồm hổm dưới đất che đầu,
"Ô ô! Chị Trấp Thủy sao lại đánh em?"
Gương mặt Nạp Lan Chỉ Thủy âm trầm,
"Em có biết bản thân mình vừa rồi làm cái gì không?"
————————————————
Không có gì để nói, cùng lắm là Tiểu Ngố Tử học theo Cảnh Lang với Lục Hồng =)))~ Bảo là "Dạ hai mẹ của em cũng làm vậy á, lúc đó trông hai người rất chi thoải mái nên em cũng muốn chị được thoải mái" chắc chớt =)))))))))))))~