Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà

Chương 91: Pterosaur (Dực long)




Tại trường quay Crowson Show.

Trong thời gian nghỉ ngơi giữa trận, quảng cáo của tài trợ đã được phát xong, hình ảnh các tuyển thủ được đưa lên màn hình một cách ngẫu nhiên.

Chờ đến khi Vu Cẩn xuất hiện -- rất nhiều làn đạn cùng ồ lên vì idol nhà mình.

"Ma ma lại tới nhà trẻ ngắm Tiểu Vu đây! Ma ma tới xem Tiểu Vu chơi với khủng long nhỏ đây!"

"Báo cáo hôm nay. # Vi Cân đẹp không góc chết, # Tiểu Vu trúng đạn gây mê, # sủng vật Daemonosaurus giá đặc biệt, # Cập nhật Vi Cân thần tiên điều 89, đã bắt đầu bình chọn sinh con trai hay con gái. Báo cáo hết......"

Màn hình chuyển sang Bạc Truyền Hỏa cầm gậy selfie thám hiểm trong rừng, đợt đạn đầu tiên lập tức lễ phép biến mất, không KY thêm lấy 1 giây.

Bình luận trực tiếp lại bị quân Bạc gia chiếm lĩnh, những fan chầu chực được đến cảnh của Vu Cẩn vô cùng sung sướng quay sang đẩy tag.

#Vi Cân không góc chết đã xuất sắc lọt top chuyên đề Vu Cẩn.

Gần như mỗi giây đều có đổi mới, vô số suy đoán trào ra.

"Cố vấn Huyết Cáp nói tuyển thủ Vệ lột trang bị của Tiểu Vu -- bảo bảo không! Tin! Vệ ca, anh tàn nhẫn vô tình ném búp bê vải Tiểu Vu đi như vậy hả!

"Khán giả show thoát hiểm 6 năm đây, thật sự xem phát sóng trực tiếp không thể ngừng cười được. Cá bằng đồ ăn của Caesar tối nay, tuyển thủ Vệ đoạt trang bị chỉ để tránh luật tổ đội phi pháp. Lợi dụng góc chết máy quay, Tiểu Vu bị hôn mê...... Đây chính là tình tiết núi lửa nướng con trai thơm ngào ngạt dâng lên tận miệng!"

"Sao có thể chỉ lột trang bị được! Tinh chỉnh động tác xong sẽ thấy là 1. Cởi quần áo của Tiểu Vu. 2. Hôn hôn. 3. Lấy đi trang bị giống nhau. 4. Tiếp tục cởi, 5. Tiếp tục hôn lên xương quai xanh của Tiểu Vu......"

Trong trường quay, Huyết Cáp đang vừa uống trà cẩu kỷ vừa lướt diễn đàn, suýt nữa thì bị sặc.

Ông @ quản trị viên chú ý chừng mực, cầm micro giải thích: "Hành vi cướp vật tư của tuyển thủ Vệ là vô cùng bình thường. Cậu ấy không loại tuyển thủ Vu, rất có thể là do tro núi lửa bay lên, tầng ngạt khí dâng cao không kịp ra tay -- được rồi, chúng ta cùng xem tình hình phát triển hiện tại của các đội......"

Camera bay bay qua địa hình rộng lớn của kỷ Trias, rặng núi gồ ghề cùng con sông chia cách các tiểu đội, sự sống phong phú giống như đá quý nằm rải rác trong các hẻm núi, động vật ăn cỏ, kẻ săn mồi và các tuyển thủ đều thu nhỏ lại thành những điểm di chuyển chậm.

Ứng Tương Tương liên tục điều chỉnh ống kính, cười tủm tỉm đi theo hướng di chuyển của tuyển thủ:

"Trước mắt đã có 3 đội phá giải hoàn toàn quy tắc trò chơi. Đội Vu Cẩn Minh Nghiêu, đội Tá Y và đội Tả Bạc Đường. Quan sát lựa chọn của họ...... Vô cùng sáng suốt, không dùng điểm tiến hóa để võ trang mà đầu tư toàn bộ vào xây dựng cơ bản ban đầu."

Màn hình đảo qua Caesar, làn đạn cùng ha ha ha ha.

Vẻ mặt Ứng Tương Tương một lời khó nói hết.

Caesar cùng đồng đội từ đầu tới đuôi chưa từng nghĩ tới chuyện "phá giải quy tắc", gặp người đánh người, gặp quái đánh quái. Nhưng sau khi tới kỷ Trias, các đội bị phân cách, không gặp đối thủ cũng không thấy điểm tiến hóa, hai người chỉ có thể bắc giá nướng ăn uống thả cửa.

Đội khác đang chăm chỉ thúc đẩy đa dạng loài, hai người này lại bắt thịt làm lương thực dự trữ.

"Một trường hợp điển hình về sự xâm lấn của loài," Ứng Tương Tương điều khiển ống kính vòng quanh Caesar đang gặm chân thằn lằn xẻng, mắt thì dán chặt vào con Eotitanosuchus đang chờ nướng chín, phê bình: "Phá hoại cân bằng sinh thái ghiêm trọng. Nếu chúng ta thả xuống 1000 loại động vật ăn thịt như Caesar xuống kỷ Trias, chắc chắn sẽ tạo thành mối nguy hại đủ để nhận lệnh triệu tập của Hiệp hội bảo vệ môi trường Liên Bang."

"Hướng Nam là tuyển thủ của Ngân Ti Quyển, sườn Tây là 2 tuyển thủ của Trác Mã. Rõ ràng bọn họ vẫn đang lần tìm quy tắc......"

"Tuyển thủ Vệ Thời vẫn lựa chọn hành động đơn độc -- điều đáng nói là, đội của cậu ấy là đội có nhiều điểm tiến hóa nhất hiện tại, hơn một nửa là do tuyển thủ Vệ cướp được lúc đầu. Từ camera, 3 đồng đội của cậu ấy đang nướng một con thằn lằn nhỏ cho người hùng của đội, có vẻ tuyển thủ Vệ đang tìm kiếm gì đó trên núi --"

Huyết Cáp nhìn theo điểm dấu chân của Vệ Thời: "Cậu ấy đang tìm một nơi ẩm ướt, ấm áp, nhiều côn trùng."

Ứng Tương Tương tò mò: "Để làm gì?"

Huyết Cáp: "Để nuôi các loài tiến hóa -- cậu ấy cũng đã tìm được quy tắc."

Gần trưa, chỗ nước cạn ở bờ sông.

Đội Vu Cẩn đã khoanh ra một vùng quanh tổ của Daemonosaurus, nhanh chóng bắt tay vào sự nghiệp chăn nuôi khủng long.

Vài giờ sau khi điểm tiến hóa biến mất, hòm vật tư trong đầm lầy bị robot lưu động vô tình kéo đi. Mọi người không lo lắng gì, chỉ cần Archosauria còn ở trong đầm lầy, thằn lằn xẻng còn chạy đầy trên mặt đất thì cân bằng sẽ không bị phá vỡ, sớm hay muộn cũng sẽ có hòm vật tư mới.

Lâm Khách phụ trách hậu cần, làm xong bữa trưa thì bắt đầu bố trí trại chăn nuôi ngay, quây hàng rào quanh Daemonosaurus, còn định dùng cành cây viết lên vũng bùn bên cạnh: "Vu ca -- viết gì được nhỉ?"

Vu Cẩn lật đật chạy tới, hai người thảo luận một lát rồi vui vẻ múa bút.

"Chăm chỉ kiên nhẫn nuôi khủng long!"

"Khủng long khỏe mạnh, thăng cấp có hi vọng".

Giữa hàng rào, con khủng long duy nhất run bần bật.

Trại nuôi không lớn nhưng có hình dạng phức tạp, bao trùm chỗ sông cạn, khe lõm của đầm lầy và một khoảng rừng. Trong đó, Archosauria, thằn lằn xẻng, côn trùng và một số loài bò sát là phổ biến nhất.

Daemonosaurus lông xù nhận được đãi ngộ cao nhất trong hàng rào. Bốn người không chỉ thường xuyên ôm nó ra ngoài sờ sờ cọ cọ, Lâm Khách còn hát nhạc thiếu nhi, kể chuyện cổ tích:

"Ngày xửa ngày xưa có một con T-Rex nhỏ, nó đi đang loanh quanh thì nhìn thấy một con Diplodocus nhỏ, ngoàm một cái ăn luôn! Lại nhìn thấy một con Brachiosaurus, cũng ngoàm một cái ăn luôn!"

* Diplodocus: một chi khủng long thuộc cận bộ Sauropoda và họ Diplodocidae, sống ở miền Tây Bắc Mỹ ngày nay vào cuối kỷ Jura

* Brachiosaurus: một chi khủng long sauropoda sống cuối kỷ Jura ở thành hệ Morrison của Bắc Mỹ. Trong tiếng Việt còn được gọi là lôi long.

"......" Minh Nghiêu ở đằng xa vùi đầu đo lường địa hình hét to: "Đừng dọa nó nữa! Lại đây hỗ trợ đi!"

Lâm Khách đáp lại một tiếng, nhảy chân sáo tới, đốn củi cùng đồng đội để dựng chướng ngại vật trên đường.

Tiểu đội phân vùng trang trại cũng không quá rắc rối, để khuyến khích hăng say lao động, Minh Nghiêu đưa ra phương án khen thưởng bằng miệng là "Bầu chọn chiến sĩ thi đua mỗi giờ".

Chẳng mấy chốc, tuyển thủ Vu Cẩn chăm chỉ cần cù đã nhận danh hiệu chiến sĩ thi đua trong 2 tiếng liên tục, được đồng đội trao tặng vinh dự đặc biệt "Người nuôi khủng long giỏi nhất, giàu có nhất Crowson".

Minh Nghiêu vỗ tay: "Tiểu Vu thật là nhiệt tình! Đây là động lực để gia đình chúng ta gia tăng sức mạnh trong trận đấu!"

Ở đằng xa, Vu Cẩn nhanh nhẹn đào một đoạn rãnh, áo bảo hộ buộc ở eo. Mặt trời rực rỡ vẽ lên những đường nét xinh đẹp của thiếu niên, mồ hôi mỏng trên cánh tay tỏa sáng dìu dịu. Minh Nghiêu mơ hồ nhớ lại hồi Vu Cẩn mới vào Crowson, run rẩy như một chú thỏ con, không ngờ trưởng thành còn nhanh hơn cả ăn điểm tiến hóa. Đôi mắt Vu Cẩn tỏa sáng rạng rỡ, mỗi bước đi đều như đang nhảy, dưới bàn chân có gió nâng bước --

Bỗng nhiên khóe miệng Vu Cẩn không kìm được mà cười ngây ngô, hồn cũng không biết đã bay tới nơi đâu.

"......" Đào rãnh cũng vui vẻ vậy à? Minh Nghiêu không hiểu nổi, quay đầu đi.

Ngày đêm trên hành tinh Thực Dân rất ngắn. Tới gần chạng vạng, sau khi con Daemonosaurus nuôi trong nhà được cho ăn salad dương xỉ, Archosauria nuôi thả ăn thêm con thú nhỏ khác đã chắc bụng, hòm vật tư trong đầm lầy lặng lẽ nổi lên.

2 điểm tiến hóa.

Vu Cẩn trao đổi ánh mắt với Minh Nghiêu, suy đoán đã được chứng thực. Nhiều hơn hôm qua 1 điểm -- bắt nguồn từ Daemonosaurus được tạo ra trong tiến hóa sinh thái.

Hòm vật tư lại khép lại, điểm tiến hóa được để lại trong đó.

Lần này Vu Cẩn đi vào giấc ngủ cực nhanh, trong lúc ngủ mơ nghe thấy tiếng vù vù mơ hồ.

Đài điều khiến trung tâm cách đó mấy trăm km.

Nhà chăm sóc màu xám bạc dày đặc như tổ ong, lò ấp như cơ thể mẹ của một loài bò sát, trứng đủ mọi màu sắc, hoa văn nằm trong lồng kính ổn định nhiệt, bên trên dán mã vạch đại diện cho loài và trình tự gen. Các robot AI nối đuôi nhau tiến vào, mở nắp nhấc ra vài quả trứng rồng và nhét chúng vào hộp vận chuyển cùng với các cơ thể sống trưởng thành được nuôi trong nhà kính S2 và E3.

Ở cửa nhà chăm sóc, trợ lý đạo diễn đang và cơm duỗi tay ra lệnh, mở hộp kiểm tra xác nhận cơ thể sống đã được gây mê:

"Effigia trưởng thành, Eoraptor non,....."

* Effigia: thuộc nhóm Archosaur sống ở New Mexico, phía tây nam Hoa Kỳ. Nó giống với khủng long ornithomimid nhưng không phải là khủng long.

* Eoraptor: một trong những khủng long cổ xưa nhất trong lịch sử, có hai chân, ăn thịt, và sống cách nay 231,4 triệu năm.

Cuối cùng vung tay lên cho đi: "Nhớ rõ là đội Tiểu Vu đấy. Đi nhanh về nhanh! Còn mấy đội khác nữa!"

Tia nắng đầu tiên rơi xuống lúc sáng sớm.

"Đội trưởng! Tối nay ăn gì......" Minh Nghiêu đang lẩm bẩm nói mơ, đột nhiên bị tiếng ồn đánh thức, vẻ mặt đau khổ đè lại huyệt thái dương.

Chỗ sông cạn ầm ĩ hỗn loạn, Daemonosaurus ngày hôm qua đang đánh nhau với một con thú nhỏ trơn bóng, nhìn như gà trống mổ nhau. Mặt cỏ dưới thân chấn động --

Minh Nghiêu từ từ, từ từ quay đầu, một lúc sau kêu lên "Đậu má".

Một con thú da xanh to đùng giống như tê giác đang gặm cỏ cách hắn không xa, thân dài đến 3m chắc nịch khỏe mạnh, Lâm Khách và Sola đang thảo luận sôi nổi.

"Kannemeyeria! Động vật ăn cỏ cuối kỷ Trias, một cái đầu ăn nửa tháng!"

* Kannemeyeria:

"Hôm nay ăn thịt thăn, ngày mai gặm sườn chữ T......"

Phía sau, tiếng kêu bén nhọn chấn động trong không khí.

Vu Cẩn vèo một cái tiến vào tầm nhìn, tóc mềm ướt đẫm đổ rạp, có vẻ vừa xuống sông tắm rửa xong. Minh Nghiêu nhanh chóng rời giường đuổi theo.

Trong một đêm, 2 điểm tiến hóa biến mất, các loài trong trại chăn nuôi nội phong phú hơn.

Con thú nhỏ đánh nhau với Daemonosaurus ở bờ cát đã có hình dáng khủng long đại khái, mõm chim, đầu thằn lằn, da thô và trơn, xương hông rộng, khớp chân thẳng, hai tay ngắn nhỏ quơ quào với Daemonosaurus.

"Khủng long ăn thịt?!" Minh Nghiêu đột nhiên kích động, hắn nhớ rõ ngày hôm qua Daemonosaurus vẫn còn ăn salad.

"Ăn tạp, buổi sáng đã cho ăn một lần." Vu Cẩn vô cùng vui vẻ đáp: "Chỗ kia cũng có."

Chỗ rìa đầm lầy, một con khủng long nguyên thủy khác lớn hơn một chút đang ủ trong ổ của nó.

Vu Cẩn huýt sáo một cái, Lâm Khách và Sola vội vàng chạy tới, bốn người cùng ngồi xổm trong bụi cỏ âm thầm quan sát.

Con cái này cũng có mõm chim, đầu thằn lằn, ước chừng chưa tới 1m, thể trạng cường tráng hơn con đực, trông khá lanh lợi.

Cái mỏ dài nhọn không ngừng đưa qua đưa lại quanh vỏ trứng, kéo cỏ khô phủ lên.

"Nó đang làm gì thế?" Lâm Khách không nhịn được tò mò.

"Nhiệt độ," Vu Cẩn đáp lại ngay, giọng cực nhẹ: "Dùng mũi thử nhiệt độ, kiểm soát ổ trong điều kiện tốt nhất......" Tiếng phá vỏ rất nhỏ truyền đến.

Mắt mọi người ánh sáng lên, chen thành một đống dưới cây dương xỉ: "Này đừng có che", "Lớn lên trong thế nào, tôi có thể tiến lên mấy bước không?", "Khứu giác của nó tốt thật! Ngồi im đấy đừng qua.", "Ra rồi ra rồi! Chúc mừng trang trại của chúng ta có chú khủng long con đầu tiên!"

Khủng long con tiếp tục phá vỏ, ước chừng chưa đến một bàn tay, cả người dính nhớp. Mõm còn chưa có chất sừng rắn chắc như mẹ, khi a ô a ô giương lên không phát ra tiếng nào, vừa phá vỏ nghiêng ngả mấy cái đã có thể chạy được.

Vu Cẩn nhìn không chớp mắt: "Sức sống của con non mạnh hơn động vật có vú rất nhiều......"

Minh Nghiêu cười ha ha: "Nghĩ gì vậy chứ! Từ kỉ Trias đến kỷ Phấn trắng," hắn khoa tay múa chân một cách khoa trương: "Quãng thời gian dài~ cỡ này, động vật có vú đều bị khủng long đè bẹp, cố mấy cũng không lật người được."

Có khoảng mười quả trứng, trong 10 phút ngắn ngủn đã có 5 con khủng long con -- Vu Cẩn rất phấn khích, dường như đã nhìn thấy số điểm tiến hóa to đùng sắp được thưởng sau hôm nay.

Con non xúm lại quanh mẹ của mình, con cái dùng lớp da thô ráp của mình lần lượt âu yếm chúng, cái cổ dài cọ từng chút từng chút.

Lâm Khách lẩm bẩm: "Ây da, tôi nhớ mẹ quá...... Lúc này mẹ nhất định đang ở nhà xem show." Nhìn vẻ mặt của Lâm Khách có vẻ cũng hiếm thấy khủng long con.

Minh Nghiêu phổ cập khoa học: "Nuôi con là hành vi của hormone! Sau 2 ngày con cái sẽ đuổi chúng ra khỏi ổ hu hu -- mẹ tôi cùng lắm chỉ đánh mông tôi thôi!"

Lâm Khách: "Mẹ chưa từng đánh tôi bao giờ --"

Hai người thi nhau lảm nhảm, cho đến khi trong ổ chỉ còn lại 2 quả trứng cuối cùng. Ngày thăng chức, con cái đã lâu không ăn uống gì. Nó liên tục dùng cái miệng cứng rắn đụng vào vỏ trứng, muốn gọi, giúp những con non cuối cùng ra ngoài, nhưng mà trên vỏ trứng lại chỉ có một vết nứt nông.

Rắc một tiếng, mõm khủng long rốt cuộc cũng chọc ra được một cái miệng.

Khủng long con ở bên trong cử động, một lúc lâu vẫn không thể tự ra ngoài được, trông cực kỳ yếu ớt.

Con cái cản ánh mặt trời như thiêu đốt giúp nó, quan sát nó bằng đôi mắt lồi của mình.

Lâm Khách không nhịn được nữa: "Chúng ta có nên giúp một chút không? Đưa nhóc đó ra ngoài....."

Con non vươn một bên móng nhạt màu, các anh chị em của nó tụ lại quanh vỏ trứng. Nó khẽ nức nở, hô hấp mỏng manh.

Con cái rốt cuộc cũng hạ thấp cổ xuống.

Thấy con cái ra tay, Lâm Khách nhẹ nhàng thở ra. Cái mũi vốn dùng để kiểm tra ổ âu yếm cọ cọ bên cạnh đứa con yếu ớt, đột nhiên nó há miệng cắn vỏ trứng, ngậm cổ con non.

Sau đó là tiếng xương cổ gãy.

"Đậu má --" Lâm Khách bật dậy, đang định lao ra khỏi chỗ nấp thì bị ai đó ấn xuống.

Minh Nghiêu và Sola đồng thời trố mắt nhìn ra phía sau -- Vu Cẩn nhíu mày, buông cái tay đang đè Lâm Khách ra.

Lâm Khách bình tĩnh lại, nhưng vẫn không phục, nói: "Vu ca, tôi không phản đối tàn sát trong chuỗi thức ăn, nhưng đó là một con non vừa mới mở mắt, sẽ sống sót khi thoát được vỏ. Hơn nữa bên kia còn một quả chưa vỡ......"

Vu Cẩn im lặng chờ hắn nói hết, giọng Lâm Khách thấp dần, ban đầu vô cùng tự tin, không biết vì sao lại thấy chột dạ khi bị Vu Cẩn nhìn.

"Chọn lọc tự nhiên, chỉ duy trì sự tiếp nối của các gen tốt." Vu Cẩn lên tiếng.

"Khủng long không phải là loài thống trị cho đến cuối kỷ Trias. Để có thể tiến hóa nhanh hơn theo hướng trội, một số con cái sẽ ăn thịt những con non yếu không thể phá vỡ vỏ -- bóp chết quyền giao phối và tiếp nối các gen xấu từ trong trứng nước."

"Hành vi của con cái không phải việc nó có thể lựa chọn, hơn nữa, nó cũng cần có đủ dinh dưỡng để nuôi các con khác."

Cuối cùng Minh Nghiêu cũng phản ứng lại, tiếp lời Vu Cẩn: "Ý Tiểu Vu cũng là cạnh tranh sinh tồn......"

Trong cái ổ giữa trang trại, con cái ăn luôn con không phá xác, tiến tới bờ sông cùng những con khỏe mạnh.

Mọi người xem xong, ai cần làm gì thì làm nấy. Trước khi đi, Minh Nghiêu bỗng quay đầu lại, thấy Vu Cẩn vẫn đang nhìn chằm chằm vào vỏ trứng kia, nhưng giây tiếp theo đã vác cuốc thô sơ đi xây dựng tiếp, như thể vừa rồi chỉ là ảo giác.

Hắn đột nhiên nhớ ra, hình như Tiểu Vu chưa từng nhắc tới cha mẹ hay gia đình, ngay cả khi hắn cùng Lâm Khách và Sola nhắc đến thì cũng chỉ ở bên cạnh nghiêm túc nghe.

Nhưng nháy mắt Minh Nghiêu đã vứt chuyện này ra sau đầu.

N tiếng ngày đêm luân phiên.

Một bầy thú kannemeyeria khổng lồ ăn lá cây phải tới 6 tiếng, cho đến khi Archosauria nhảy ra khỏi đầm lầy xơi một con làm bữa khuya thì mới vội vàng chạy trốn.

Lúc này mọi người mới phát hiện ra, Archosauria giống cá sấu cũng đã thay đổi -- mõm dài, giáp toàn thân, biến thành Crocodylomorpha thực thụ.

* Crocodylomorpha:

Vào cuối kỷ Trias, sau khi Daemonosaurus béo phì trên khắp lục địa bị tiêu diệt, sức chiến đấu của Crocodylomorpha còn mạnh hơn khủng long rất nhiều, kích thước cũng to hơn. Cho đến đầu kỷ Jura -- chỉ có một số loài khủng long ăn cỏ có chỗ để phát triển thân hình khổng lồ. Khủng long ăn thịt luôn bị Crocodylomorpha đánh bại.

Trong bồn địa vẫn có ít loài khủng long, khi hoàng hôn buông xuống, khủng long mẹ mang theo một đàn con trở về, lại xung đột với Daemonosaurus lần nữa. Hình thể hai con tương tự nhau, gà không mổ lẫn nhau được, con cái định quay sang săn Vu Cẩn đang nằm vỗ bụng phơi nắng.

Cuộc đi săn không thành công, còn bị Vu Cẩn vuốt mấy đứa con ngây ngô.

Cuối cùng cả nhà khủng long đành ăn sâu cho hả giận.

Vu Cẩn thì đang thảo luận với đồng đội: "Nhìn giống Coelurosaurus, nhưng nhỏ hơn một chút......"

* Coelurosaurus:

Sola gật đầu: "Hung dữ hơn cả Daemonosaurus, có lẽ sẽ tiến hóa theo hướng ăn thịt, Daemonosaurus lại vừa ăn thêm salad."

Lâm Khách nhún vai: "Daemonosaurus ngốc mà, nhìn dáng vẻ chỉ có thể tiến hóa theo hướng ăn cỏ thôi, tôi nói cho cậu biết, cậu sắp khổ rồi!"

Vào ban đêm, hòm vật tư rương lại xuất hiện. Lúc mọi người mở ra thì cùng hít hà một hơi thật sâu -- 12 điểm tiến hóa.

2 điểm được dùng để đổi mới thiết bị hô hấp cần thiết, còn lại vẫn được tiểu đội đầu tư vào tiến hóa loài.

Lúc mặt trời mọc trở lại, Vu Cẩn tỉnh lại sau giấc gủ say hít sâu một hơi.

Mười mấy loại khủng long ăn cỏ lớn nhỏ, Dicynodon loanh quanh ở bãi cỏ bên bờ sông, Có những bóng đen nhỏ vụt qua trong khu rừng và tiếng hú vang lên từ bóng cây dương xỉ khổng lồ tươi tốt --

* Dicynodon: Giữa lúc thịnh vượng, kẻ săn mồi mới xuất hiện!

Minh Nghiêu hấp tấp chạy ra khỏi rừng, trở lại doanh địa, mặt tươi hớn hở: "Con đang kêu là Coelurosaurus, cơ thể trưởng thành, hai con, hợp tác đi săn. Còn có Staurikosaurus, còn --"

* Staurikosaurus:

Vu Cẩn bỗng nhiên nhìn thấy một vòng hàng rào vây quanh mình: "Cái này là......?"

Minh Nghiêu vung tay: "À! Vốn định dùng để quây Daemonosaurus, nhưng mà con chúng ta nuôi đã biến mất, có lẽ đã bị tuyện chủng ở cuối kỷ Trias."

"Lúc nhốt thì nó vẫn còn bé, hiện tại -- Sola nói so với Coelurosaurus hung dữ, Tiểu Vu mới là em bé. Nên dứt khoát để cậu dùng chống khủng long!"

Vu Cẩn: "......" Mấy người nghĩ Coelurosaurus không qua được rào này chắc?

Nhưng Minh Nghiêu đã nhanh chóng chuyển đề tài, tuyên bố phải cho Vu Cẩn xem một thứ rất kỳ quái.

Hai người bôn ba đến một chỗ sâu trong rừng, dây leo buông xuống, rêu phủ kín những cành thấp của cây đại thụ cao chót vót.

Minh Nghiêu đột nhiên đá vào thân cây.

Rêu xanh rung động.

Vu Cẩn kinh ngạc khi thấy có vật sống ẩn trong mảng rêu đó, chính là một đám thằn lằn khoác màu xanh lục tự vệ, đi bằng 4 chân -- Minh Nghiêu đạp thêm hai cái, thằn lằn vội vã chạy trốn nhưng đổi thành 2 chân. Chúng có xương cốt tinh tế, có thể nhìn thấy mảng mỏng thật nhỏ và mờ ở chi trước.

Minh Nghiêu chẹp miệng: "Tóm được 1 con, chẳng có mấy thịt. Nhưng tôi cảm giác hình như từng thấy chúng ở trang sách nào đó."

Vu Cẩn nghiêm túc gật đầu, Minh Nghiêu liếc sang nhìn mới phát hiện vẻ mặt đang phấn khích của cậu.

"Scleromochlus." Vu Cẩn nói nhanh: "Một trong những loài Ornithodira nguyên thủy nhất, có xương nhẹ và hướng tiến hóa sau này là xương rỗng."

* Scleromochlus:

* Ornithodira: là một nhánh Archosauria, có đặc điểm là dáng đi thẳng và cổ hình chữ S nên chúng được đặt tên là Archosauria cổ chim

"Dạng tiến hóa của chúng là loại động vật có xương sống đầu tiên có thể bay trong lịch sử sinh học."

Mắt Minh Nghiêu đột nhiên sáng lên: "-- dực long!"

Cuối kỷ Trias, cá sấu mê mẩn đầm lầy không thể tự thoát ra, khủng long ăn thịt cao chưa đến eo con người, bốn người hoàn toàn không cần phải sợ sẽ có loại thú dữ nào xuất hiện.

Đêm đó, mở hòm vật tư ra, 26 điểm tiến hóa làm mọi người kinh ngạc.

"Thì ra đây chính là cảm giác chiếm hữu......"

26 điểm không cần nghĩ ngợi bị nhét trở lại hòm.

Ban đêm, khi robot lại xuất hiện để thay thế loài, Vu Cẩn bỗng bừng tỉnh.

Đã có Scleromochlus, lần này khả năng cao Dực long sẽ được đưa đến thung lũng.

Một khi dực long xuất hiện --

Vu Cẩn nhìn về phía dãy núi cao ngất phía xa.

Mặt trăng lưỡi liềm phủ ánh sáng bạc lên những ngọn núi, núi lửa phun trào đè ép làm toàn bộ bình nguyên bị sườn núi cắt đứt. Vào cuối kỷ Trias, trong hệ sinh thái mới được định hình lại, những ngọn núi cao chính là một rào cản mà khó loài nào có thể leo lên được.

Cho đến khi bầu trời được tặng Dực long.

Việc xây dựng cơ sở hạ tầng của mỗi đội sẽ không phải là vô tận, Dực long có thể tung cách băng qua núi cao, lạch trời, từ bồn địa này xuống một bồn địa khác, uy hiếp tuyển thủ phân tán khắp nơi. Dực long là điểm cuối của quá trình tiến hóa loài trong kỷ Trias, cũng là tín hiệu duy nhất có thể liên lạc giữa các đội bị chặn tin tức --

Khi bạn nhìn thấy một con Dực long, bạn sẽ biết rằng có một đội đã dẫn đầu trên cây tiến hóa.

Vì vậy, thời điểm khai chiến đã không còn xa.

Trong bóng đêm, mắt Vu Cẩn sáng lấp lánh, nheo mắt nhìn vào chỗ sâu trong rừng.

Cậu muốn tận mắt chứng kiến con Dực long đầu tiên ra đời.

Dực long sẽ mở ra ổ tiến hóa chưa từng có, nhân điểm tiến hóa của đội lên gấp bội. Sau đó -- cậu có thể nhanh chóng dùng điểm tiến hóa để võ trang, đổi trang bị tinh vi, thậm chí là công nghệ tiên tiến vượt mức quy định.

Sau đó nữa.

Ra khỏi ngọn thung lũng bị phong tỏa này.

Đi...... Đi thổ lộ.

Vu Cẩn giữ mình bình tĩnh trong gió lạnh rồi đột nhiên nhảy lên, vừa xoa mặt vừa chạy bộ để tản nhiệt.

Minh Nghiêu đến lượt gác đêm nhìn như đứa ngốc, thở dài một hơi: "Đậu, tôi còn tưởng Dực long xuất hiện, thì ra là Tiểu Vu cậu nghịch ngợm......"

Đúng lúc này, robot của Crowson rút đi, tới căn cứ của đội khác.

Trong rừng cây tối tăm bỗng có tiếng vỗ cánh, hai người mừng rỡ ngẩng đầu --

Tiếng kêu quái dị truyền đến từ trên bầu trời đêm!

Trong trường quay Crowson, Ứng Tương Tương cười tủm tỉm quay cận cảnh Dực long.

Làn đạn nhao nhao vui vẻ.

"Tín đồ đại thần Dực long của chúng ta đâu rồi!", "Hey! Hatzegopteryx ngồi xuống đây! Thần long Dực long nhà đằng ấy chỉ có cổ dài thôi, cánh dài mới là thật · Dực long lưu lượng!", "Giả vờ làm fan kéo anti cho tiểu Hatz nhà tôi là ý gì? Ôm Hatzegopteryx nhà tôi đi luôn, không hẹn gặp lại!", "@ Ngô Vương lông Tapejara!", "Phong thần Dực long đáng kính, xin hãy vỗ cánh thổi bay bài tập ở trường của tôi......"

Huyết Cáp mờ mịt: "Đây là cái quái gì thế???"

Ứng Tương Tương nhận ghế chủ trì, thay đổi màn ảnh, nói nhẹ nhàng: "Chơi vậy là đủ rồi -- chúng ta tiếp tục nghiêm túc xem thi đấu nhé. Hiện tại, rất trùng hợp --"

"Có 2 đội đồng thời tiến hóa ra Dực long, tuy lộ trình tiến hóa hoàn toàn bất đồng. Một đội là Minh Nghiêu, Tiểu Vu, Lâm Khách và Sola. Đội còn lại là....."

Màn ảnh đột ngột thay đổi.

Gió lạnh vù vù, đỉnh núi vách đá cheo leo.

Vệ Thời duỗi tay cho dị thú đang đập cánh giữa không trung ăn, cái mõm dài nhọn xé đi khối thịt trên bàn tay đeo găng dành cho xạ thủ của anh.

Dị thú còn chưa ăn no, Vệ Thời đã buông tay ném thịt nát về hướng vách đá, dị thú kêu lên muốn đi cướp về, lại đột nhiên bị Vệ Thời nắm cổ --

Găng tay xạ thủ màu đen tuyền được đặt chính xác dưới cái hàm dài thiếu răng.

Khi buông tay, dị thú kia vô cùng sợ hãi, không dám phản kháng chút nào.

Đây là một con Dực long có mào đỏ đậm, mõm sắc xanh lét, sải cánh dài gần 2m.

Lại một miếng thịt.

Mõm còn chưa chạm vào thịt, đồ ăn đã bị Vệ Thời hờ hững ném xuống vách núi lần nữa.

Dực long móng dài thành niên chưa chắc có thể tự bắt được Kannemeyeria béo mập.

Dực long run run cánh, có thể thấy là cực kỳ muốn ăn.

Nhưng mà liên tục 4 lần đưa thịt - ném thịt - bị nắm điểm yếu tạo thành phản xạ có điều kiện làm nó chỉ dám ngoan ngoãn bên cạnh Vệ Thời.

"Ngoan." Vệ Thời lạnh nhạt khen.

Khối thịt thứ 5.

Dực long run rẩy ngậm, bộ não quá nhỏ bé làm nó hoàn toàn không thể tự suy nghĩ được.

"Dừng." Vệ Thời bỗng nhiên xoa mào Dực long, một tay kẹp chiếc mõm dài của nó.

Dực long ngoan ngoãn dừng lại, mắt trông mong ngậm thịt không dám ăn.

Vệ Thời rốt cuộc cũng hài lòng.

Cánh dài 2 mét, còn xa mới được 12m. Tiến hóa thêm vài lần nữa sẽ thành Quetzalcoatlus.

Để làm sính lễ.

Người đàn ông đeo kính bảo vệ mắt lên, trang bị đổi từ 140 điểm tiến hóa cực kỳ xa hoa. Anh ra hiệu cho Dực long bay xuống dưới vách núi.

Dực long bị bắt mở rộng bả vai, ngay khi được dòng khí nâng lên, Vệ Thời đồng thời nhảy xuống.

Cánh mở rộng lướt đi --

Máy quay lắp ở đỉnh núi không đuổi theo được.

Làn đạn ngừng 1 giây, sau đó điên cuồng dậy sóng: "Đậu má, đẹp trai vô địch!!!"