Soái Ca Dưới Lớp Quân Trang

Chương 34




Ngày hôm qua, đúng là một trận tức giận giữa Đại tướng và Thiếu tướng a cả doanh trại ai ai cũng biết việc này. 

Mọi người chỉ là không biết rõ sự việc là như thế nào thôi còn lại là chỉ biết sau ngày hôm qua thấy cái cảnh Thiếu tướng từ trong phòng chạy ra, cửa đóng lại liền nghe tiếp bể chén đĩa khiến cho mọi người có chút kinh ngạc nhưng mà họ là quân nhân dù có biết có tò mò cũng không hề quay đầu lại nhìn hay nói. 

Hôm nay Đại Tướng không ở lại nữa mà dọn hành lý đi về, ông là mang một bụng khí không hề tốt chút nào mà đi. Mới sáng sớm tên tiểu tử kia đến nói giúp ông dọn hành lý, ông không có không những không đi mà còn mặt dày mà dành làm với ông. 

Cả hai người dằn co hơn nữa ngày cuối cùng cũng thu dọn xong, bước ra khỏi phòng trán của họ lắm tắm mồ hôi chứng tỏ trận chiến dọn hành lý này không hề đơn giản chút nào. 

Lôi Chiến Phong ngược lại tâm trạng rất tốt, cha vợ nhìn trúng anh nhưng mà vì cô là con gái một là bảo bối ngọc ngà của ông cho nên anh đoán chắc bản thân sẽ bị chuẩn bị tư thế phòng bị tác chiến bất kì lúc nào. Vì cha vợ mặt lớn này được cái chỉnh người rất biến thái. 

Anh đã là đánh nhanh rồi nhưng mà chưa rút gọn, bây giờ chỉ cần đợi cô về là mọi việc liền hoàn thành mà thôi. Anh nhìn lịch để bàn, còn 2 ngày nữa là cô về rồi cho nên anh quyết định sẽ về nhà sớm hơn cô một ngày dọn dẹp một chút, chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn cho cô sau đó sẽ báo tin vui. 

Lại nghĩ đến hai ngày sắp tới sẽ được ôm thân hình mềm mại của cô trên giường ngủ, lại còn có thể hưởng phúc lợi cơ thể anh liền có chút rụt rịt rồi. 

Cả hai người 2 tháng hơn rồi không được ở bên nhau, cô gái nhỏ kia lại chẳng bao giờ nói lời nào êm tai với anh cả chỉ toàn trốn tránh không thôi. Anh đây sẽ đợi cô về mà xử lý nội bộ mới được, còn về phần gia đình gặp mặt thì cũng nên cả hai tự về nhà hai bên trước đã rồi mới tính tiếp đến việc cho hai nhà gặp nhau. 

Đúng ngày hôm sau, anh để đơn nghỉ 5 ngày về nhà sớm trước cô một ngày trước đó thuê người dọn theo giờ quét dọn một chút, chỉ là nấu ăn thì anh sẽ tự đi chợ mua đồ về nấu ăn cho cô. 

Anh là một con người cực phẩm, ngũ quan luôn sáng chói mỗi khi anh đến cho nên việc một anh đẹp trai đi chợ mua thịt mua cá mua rau liền là đề tài thu hút cho cả cái chợ người ta. 

Có nhiều cô gái nhìn anh đến ngây người, có người lấy điện thoại ra chụp hình anh đăng lên mạng. 

#Nam thần đi chợ, #Mỹ Nam đảm đang, # Cực phẩm đảm đang, #Phát hiện cực phẩm đảm đang. 

Hình của anh không hiểu thế nào mà trong phút chốc trở thành hot search trên web, mọi người đều muốn tìm tung tích của anh chàng đẹp trai đảm đang này a. 

Anh nào bận tâm đến việc này, lúc này trong lòng anh chỉ một việc là mong đến ngày mai cô gái nhỏ của anh ở nhà, cùng anh tạo cuộc sống gia đình ấm áp. 

Đến khi anh về đến nhà thì điện thoại trong túi vang lên, đó là cô gọi tới. 

_ A, anh trở thành nam thần đảm đang lúc nào thế. - Hôm nay là ngày cuối rồi, mọi người thu xếp đồ đạt vào xe tải làm việc xong tất cả đều nghỉ ngơi, nào ngờ một cô y tá lên mạng liền thấy hình ảnh của anh, liền nhận ra là thiếu tướng Lôi hô mọi người cùng đến xem. 

Khả Khả vừa tắm xong ra vốn dĩ cô không hay xen vào những chuyện trên mạng nhưng mà lúc cô đi ngang qua thì một y tá nói với cô người quân đội hồi kì cô cứu bây giờ đang là hotsearch nam thần trên mạng. 

Cô lúc đầu chưa hiểu gì cho đến khi cô y tá cho cô xem hình của một người nam nhân mặc bộ chiếc áo sơ mi màu xanh dương tay sắn lên khủy tay, quần jean màu đen đang trả tiền mua rau, còn tấm hình đang đứng lựa thịt nữa chứ, và còn tấm hình anh hơi nhếch môi cười với con cá đã chết nữa chứ. Tất cả, dù chỉ là chụp đại nhưng mà người trong hình cứ như không gốc chết vậy đó chụp gốc nào cũng đẹp. Ôi thật là hại con mắt của người khác mà. 

Cô liền đi ra ngoài gọi điện thoại cho anh, quả nhiên không ngoài dự đoán của cô anh không hề hay biết về việc này a. 

Anh bên này nghe câu hỏi của cô quả thật có chút không hiểu được là cô đang nói gì. 

_ Anh lên mạng đi, kiếm tên Nam thần đảm đang chắc chắn sẽ biết. - Cô đợi nữa ngày cũng biết anh không thích ứng được rồi, liền tìm con đường mở lối cho anh. 

_ Ờ. - Anh cũng không hiểu cái gì là nam thần, cái gì mà đảm đang. 

Từ lúc anh đi lính thì mấy cái mạng xã hội đều như một người mù, nếu bảo anh giữa tháo súng và search mạng thì chắc chắn anh sẽ tháo súng nhanh hơn là search mạng. 

Sau khi cô tắt máy, anh cũng làm theo lời cô dựa vào trí nhớ của anh tên tiểu tử Hàn kia cũng thường trước mặt anh mà lên mạng tìm tìm kiếm kiếm cái gì đó nhãm nhí rồi đọc to lên cho cả đội cùng nghe. 

#Nam thần đảm đang, anh ghi ra như vậy chỉ trong 1 giây hình ảnh lúc nãy của anh liền hệ lên trước mắt của mình làm cho anh kinh ngạc không thôi. 

Đương nhiên theo quan điểm của một quân nhân đây là một sự xâm hại đời tư, là một quân nhân không thể chụp ảnh như vậy được. Anh liền cảm thấy không hề vui vì việc này, nhưng mà cũng cảm thấy khá may mắn khi mà lúc trước khi đi chợ anh quyết định là mặc đồ bình thường. 

Lại một lúc sau điện thoại của anh vang lên là mẹ anh gọi. Bà cũng nhìn thấy hình anh trên mạng, miệng không ngừng khen con ai đẻ mà đẹp quá, hình thể thế này không đi đóng phim thật uổng vân vân và la la.

Anh bị dày vò lỗ tai một lúc cảm thấy thật phiền phức liền ném cho bà một câu khiến bà im pặc tắt máy ngay lập tức. 

_ Mẹ, người còn nói nữa hai ngày sau con không mang con dâu về cho mẹ đâu - Anh thừa biết đây là câu sát thương nghiêm trọng nhất và hiệu quả nhất vào lúc này, mẹ anh sẽ bất chấp mọi thứ của bà để chỉ được có con dâu mà thôi. 

Tắt điện thoại của mẹ xong, anh lại nghĩ nghĩ gì đó rồi gọi cho cô. 

_ Hũm - Cô là sau một ngày thu dọn đồ đạc mệt mỏi, lúc nãy tắm xong là hai con mắt đã đánh nhau mãnh liệt, dù rằng chuyện của anh có thật hấp dẫn nhưng mà cơn buồn ngủ hấp dẫn hơn. 

_ Ngủ? -Anh nghe được cái giọng ngái ngủ của cô không biết nên tức hay nên cười đây.

Ai đời lão công nhà mình bị người ta chụp lén đem lên mạng cô không một chút lo lắng, còn gọi điện chúc mừng sau đó thì đi ngủ để lại anh với trận địa tàn khốc này. 

_ Um. - Cô thật là ngái ngủ, làm biếng trả lời. 

_ Hai ngày nữa về nhà anh. - Anh nhìn đến cái giường to lớn kia, yết hầu trượt xuống một cái sau đó mở miệng. 

_ A. - Cô là đang buồn ngủ vô cùng, nghe câu nói này của anh liền ngồi bật dậy ngay lập tức. 

_ Ở nhà anh một đêm hôm sau liền về nhà ba mẹ em - Anh là đang đem dự tính trong đầu nói với cô, kế hoạch đã định sẵn hết rồi giờ thì chỉ cần chờ người thôi là được.

_ Em... em... chưa nói với ba mẹ - Cô không nghĩ rằng anh lại sắp xếp nhanh đến vậy đâu a, cô còn tưởng sau khi về sẽ bàn bạc lại với nhau một chút thời gian nhanh nhất cũng phải một tháng sau mới làm. 

_ Tiểu Khả! ba em đã biết người đó là anh - Anh không vòng vo vấn đề nữa trực tiếp nói thẳng luôn, câu này của anh nói rõ là ba mẹ em đã biết anh rồi không cần em phải nói đâu bây giờ trực tiếp đi về gặp họ là được. 

Ai nha, ai bảo anh phúc hắc quá làm gì tự mình khai báo làm chi vội thì cũng vội ít ít thôi chứ, vội quá thế này thì có mà hù cho Khả Khả chạy mất đó a. 

Khả Khả nghe anh nói xong, coi như là cơn buồn ngủ hoàn toàn như chưa từng xảy ra cô trợn tròn mắt lên một khuôn mặt mang đầy vẻ kinh ngạc. 

_ Tiểu Khả! em thật không lo anh bị cướp mất sao? - Anh bên này cầm lấy cái ipad của cô, tiếp tục tìm tên của mình sau đó xuống xem thiên hạ bà tám, liền lúc đó thấy được anh bị đưa vào tầm ngắm có khả năng bị bắt cóc mang về làm thú cưng bất kì lúc nào. 

_ Ai... ai cướp. - Cô là chưa định dạng được chuyện kia thì anh lại bẻ sang chuyện này, nhất thời cô tiêu thụ không nổi. 

_ Dân mạng cướp! - Anh nghe cái giọng của cô thừa biết là lúc nãy cô bị làm cho kinh sợ rồi, giờ thì lấp ba lấp bấp mà cái giọng của cô như vậy thật rất dễ thương a. 

_ Cướp được sao? - Cô ngơ ngớ hỏi vấn đề một chút. 

_Tiểu Khả! ngày mai em về thì xem anh xử em thế nào. - Anh nghe câu hỏi này của cô, thật là một con nhím không có tim mà, cái gì mà hỏi cướp được sao có ai mà lại thờ ơ với chồng sắp cưới của mình như cô không cơ chứ. 

Đợi ngày mai, anh sẽ nuốt chửng cô vào bụng cô có gào khóc thế nào cũng không tha, tính phúc ngày mai thật làm người ta mong đợi.