Lời nói đầu tiên Mộc Dung xin chân thành cảm ơn mọi người đã cố gắng đợi chờ... Trông ngóng để có được chap H sau bao nhiêu ngày bị dụ dỗ đọc hụt....
Dù rằng có bị bà tác giả Mộc Dung đây lừa gạt thì cũng đừng quá bất mãng với bã nha... Bã mà bị bất mãn nhiều quá bã ngừng ra chuyện thì lúc đó mọi người có mà la làng luôn đó hahaha.
Nói quá nhiều.. vào truyện thôi.
____________
Khả Khả bị nụ hôn của anh làm cho tinh thần rối loạn, đầu óc bắt đầu mê mẫn đi hơn phân nữa.
Chiến Phong vẫn cư hôn lấy ngậm lấy đôi môi của cô mãi không buông, anh cứ thế, chút mạnh rồi lại chút nhẹ dẫn dụ cô đến thiên đường của tình yêu.
Khả Khả thừa nhận rằng cô không bài xích anh một chút nào, ngược lại còn bị anh trêu ghẹo đến oan ức mà phản ứng lại.
Giờ phút này cô xác định là mình đã động tình rồi, cô hưởng thụ cảm giác này của anh đem đến, nó làm cô cảm thấy cả người nhẹ như tênh.
Bàn tay của anh không ngừng chạy loạn trên người cô, xoa nắn, nhéo nhấn, nơi đầu nhủ bị anh trêu đùa đến cứng lên đỏ ửng. Chiến Phong dời lực hôn từ từ thả người xuống cổ của cô, xương quai xanh, từng miếng thịt trên người cô đều được anh hôn rất kỹ.
Miệng của anh dừng ngay trên đầu nhũ hoa, anh nhìn thẳng vào cái nhũ hoa bị anh trêu đến đỏ ẩn kia, nó rụt rịt làm cho anh miệng lưỡi khô hóc không nhịn được nữa anh liền tiến đến ngậm lấy.
Ngực của cô rất vừa vặn với anh, nó không nhỏ nhưng cũng không quá to làm cho anh muốn phát điên khi được ăn nó. Mùi thơm sữa thoang thoảng qua mũi của khiến cho các giây thần kinh trong người anh thật sự bị gây tê.
Ngậm lấy mút lấy trêu đùa với nó thật lâu, anh dường như bị nghiện với đôi núi hoa này của cô.
Khả Khả bị anh kích thích trên ngực không làm cho cô không thể kềm chế được mà rên lên một tiếng.
Tiếng rên này dường như là mở đường đưa lối cho anh đến địa đàng, anh không thể dừng được cứ ngậm lấy không buông. Bàn tay cũng bắt đầu tham lam hơn, mò xuống dần cái bụng phẳng của cô xoa xoa nắn nắn vài cái rồi bắt đầu đi xuống tiếp nữa đến nơi cấm địa.
Chỉ một vài động tác thì cái quần của cô cũng đã bị tuột xuống liện sang một bên, khi chiếc quần vừa bị cởi ra Khả Khả đã bắt tĩnh lại một chút sau cơn mê, cô dùng lực còn lại của mình đè lấy tay của anh.
Chiến Phong vẫn không ngừng động tác một giây nào, vẫn cứ đi xuống chạm vào nơi tư mật kia của cô.
Khả Khả mở to mắt nhìn anh, đầu lắc như điên, mặt đỏ muốn rỉ máu.
_ Ngoan, anh sẽ không làm em đau.- anh hướng người lên hôn lên đôi môi cô một cái thật nhẹ nhàn, giọng nói cũng đã khàn đi.
Khả Khả đầu óc chỉ kịp suy nghĩ rằng " Đêm nay mình thật sự sẽ trao thân cho anh " chỉ vậy thôi còn lại cô không kịp suy nghĩ gì nữa.
_ Thiếu tướng! - giọng cô nức nở vang lên.
_ Gọi anh là Phong, Khả Nhi! - Giọng nói của anh ngày thường đã rất trầm ấm, lúc này lại khàn đi mang đầu mùi dục vọng phả vào mặt cô.
_ Um... Phong....! - Tiểu huyệt của cô đang bị anh chơi đùa, ngón tay của anh không hề biết xấu hổ mà còn mơn trớn lố lăng trượt xuống kéo lên mấy lần làm cho Khả Khả điên đảo thần sắc.
_ Tiểu yêu tinh, em thật đẹp. - một lần nữa anh ngậm lấy nhũ hoa của cô ra sức ngậm mút.
Khả Khả bị hành động mạnh bạo này làm cho không giữ được người mà phải ưỡn lên theo từng cái ngậm mút của anh.
Nơi tiểu huyệt của cô bị anh trêu đùa lần đầu tiên trong cuộc đời mới biết ướt là gì, anh thật không lưu tình mà dùng một ngón tay đi vào trong lỗ nhỏ của tiểu huyệt.
Cô là lần đầu tiên bị như vậy, hoa huy*t bị dị vật đưa vào làm cho nó phản ứng tự vệ là siết chặt dị vật đó.
Chiến Phong cảm nhận rất rõ ràng nơi tiểu huyệt của cô đang co lại, ngậm chặt lấy ngón tay của anh trong đầu anh liền hình dung ra nếu như vật đang bị ngậm chặt kia là tiểu đệ của anh thì có phải là trên cả tuyệt vời hay không.
Chỉ cần nghĩ thôi thì mọi tế bào trong người anh đêù như bị nhân thêm ra làm cho tiểu đệ của anh sớm căn cứng lại càng cứng hơn khiến anh phát đau.
_ Khả Nhi, nhìn anh! - Anh không thể chịu được nữa, trong đầu anh lúc này chỉ muốn đi vào tiểu huyệt mà thôi.
Khả Khả lúc này nói không ra tiếng nào, chỉ thút thích nức nở dưới thân anh mà thôi.
_ Khả Nhi, nhìn anh sẽ không đau, anh hứa sẽ không đau! - anh muốn cô nhìn rõ, thời khắc lấy đi sự trong trắng của cô thì người trước mắt cô là anh, trong con người trong veo của cô hiện rõ lên khuôn mặt của anh.
Cả người của Khả Khả có chút cứng ngắt lại, đã đến lúc rồi sao, còn vài giây thôi cô sẽ không còn là cô gái trong trắng thích bay là bay thích nhảy là nhảy nữa mà cô là của anh.
_ A....aaaaaaaa.... Phong..... Đau... Đi ra... Đi ra... - Cô chỉ vừa suy nghĩ đến đó thì bên dưới liền truyền đến trận đau đến cô hoa mắt buồn nôn.
_Hết đau ngay thôi, Khả Nhi... Hết đau ngay thôi! - anh là người hiểu rõ nhất cảm giác này, cảm giác tiểu đệ anh vừa đâm xuyên qua một lớp màn. Đó là màn trinh, là sự trong sạch của một người con gái.
Anh ôm cô dưới thân mình, không cử động, chỉ ôm cô miệng không ngừng an ủi.
Anh hôn lên từng giọt nước mắt đang lăng dài trên má của cô, sự trân trọng của anh dành cho cô cả cuộc đời này sự trân trọng này sự yêu thương này của anh chỉ dành cho một mình cô mà thôi.
Qua một lúc, anh vẫn giữ nguyên bên trong cô cho đến khi tiểu huyệt của cô có động một chút, đó là việc nó đang thích ứng với dị vật đang nằm trong nó.
Co lại rồi thả ra một cái, Chiến Phong liền cảm nhận được anh không thể chờ được liền rút ra đưa vào một cái.
Khả Khả sau một lúc thì cảm giác đau kia cũng dần tan mất, lúc cô đang dần lấy lại tinh thần thì một cái ra vào của anh là cho cô bị chọt đau một cái liền " A " lên một tiến.
_ Sẽ hết đau ngay, ngoan anh sẽ làm em hết đau ngay - Chiến Phong hôn khắp mặt của cô rồi lại hôn môi..
Bên dưới của anh dường như đã mất kiểm soát từ lâu, anh không thể tự chủ được mình mà cứ ra vào nơi tiểu huyệt một cách phi thường.
_ A...a....a... Phong... Đừng nhanh như vậy - cô vừa thoát khỏi cơn đau liền bị trầm mê vào cơn tê dại gọi là khoái cảm nhưng nó thật lạ làm cô không kịp thích ứng được.
Chiến Phong không nói gì, cứ làm tiếp công việc của mình. Lần đầu tiên được khai trai, cảm giác thật không thể tả nổi khiến cho anh điên cuồng muốn cô.
Cứ như vậy mà ra vô, sau đó anh đổi tư thế quỳ cô đưa mông về phía anh, anh lại tiếp tục đưa tiểu đệ của mình ra vào, hai tay nắm lấy eo nhỏ của cô siết có chút chặc, đưa lên đưa xuống theo nhịp điệu của riêng anh.
Cho đến khi đại não của anh căn cứng, cùng tiếng vang của hai vật giao nhau hết sức tà dục anh không thể giữ được nữa, chỉ vài cái thúc tiếp liền bắn ra, chất lõng kia bắn sâu vào bên trong của cô.
Cả người của cô và anh đều mồ hôi đầm đìa anh nằm xuống kế bên cô, ôm cô gái nhỏ vào lòng, yêu thương chân trọng cô vô cùng.
Một bên Khả Khả thở không ra hơi, cô thật mệt chết rồi cô muốn ngủ. Không thể nào chịu đựng nữa nên xoay mình một cái liền ngu ngốc tay được ở đâu không đặc lại đặc xuống ngay tiểu đệ của anh.
Chiến Phong đang nhắm mắt lại, anh tính để cô nghỉ một chút rồi bế cô vào nhà tắm nào ngờ cái bàn tay nhỏ bé kia không biết là cố ý hay không, mà lúc này lại đặc lên ngay tiểu đệ của anh khiến cho anh mở mắt thật to nhìn qua cô.
Còn tiểu đệ của anh vừa mới được thoả mãn, chỉ vì cái đụng chạm nhỏ bé của cô mà lại ngốc đầu dậy tiếp.
Anh nhìn nhìn nó rồi lại nhìn nhìn cô.
_ Em... Em sơ ý... Thật....! - Cô giờ mới thấm thía trong truyện nữ chín mệt chết là thế nào, lại vô tình đụng phải họng súng.
Trước kia, cô đọc đến chỗ hai người làm tình một lần rồi nữ chính thật mệt đến xỉu lên xỉu xuống, cô còn mạnh miệng bảo nữ chính thật yếu.
Giờ thì cô đang muốn tự vã miệng mình vì câu nói này, chuyện làm tình không phải là chuyện đơn giản như cô nghĩ nó thật là muốn lấy mạng người đó a.
Dĩ nhiên, Khả Khả có từ chối hay giả chết thì Chiến Phong cũng không tha cho cô, ai bảo đàn ông từ 25 đến 35 đều là mãnh thú khát tình cơ chứ.
Lại bảo người cô chọn là ai, là người bị cấm dục rất là lâu, lần đầu được khai trai đương nhiên một hiệp không thấm vào đâu cả.
Đêm nay Khả Khả xác định bản thân đến sáng mai chỉ còn nữa cái mạng là hay. Anh khoẻ quá thật là không tốt cho cô chút nào.
Giờ thì cô không dám coi thường tiểu thuyết nữa đâu a