--- Lời Tác Giả ---
Hừm…
Cảnh báo đọc giả dưới 18+ và khó tính bỏ qua chương này nhé. Cãi lời mà đọc tâm hồn bị vấy bẩn, tẩu hỏa nhập ma ráng chịu.
Vì nội dung chương sắc nặng, để tránh vi phạm nội quy đăng truyện, tác giả đành đưa link sang trang khác tránh vi phạm nội quy truyenyy, đọc giả chịu khó qua link thienvadia đọc mấy chương sắc nặng này nhé
*Link chương truyện này: *
*Hoặc link google docs: *
--- Xem trước một đoạn---
“Cái gì? Lão bá, trong Thời Không Giới lại có người đánh lén Thần Chủ Nhiễm Nam sao? Không lý nào lại vậy?” Một thanh niên vừa hớp một ngụm rượu ở bàn kế bên, nghe ông lão kể tới đây kinh ngạc thốt lên.
“Ha ha đúng vậy, chẳng lẽ vị thiếu hiệp này cho rằng trong Thời Không Giới là an toàn tuyệt đối sao? Chỉ cần sinh linh có đủ sức mạnh là có thể cưỡng ép đi xuyên qua cổng Thời Không Giới để đi vào trong đó.” Ông lão nhấp một ngụm trà, cười ha hả.
Cô gái xinh đẹp bên cạnh ông lão, là người đồng hành của lão, vì trợ hứng người nghe bắt đầu từ không gian riêng của mình lấy ra một cây đàn giống như ghi ta, bắt đầu gảy.
m thanh thanh lãnh cất lên, mọi người từ từ im lặng xuống.
“Lão bá này, không đúng a, nói như vậy cũng phải có cổng Thời Không Giới thì mới cưỡng ép đi vào được chứ, theo ông kể Thần Chủ đã vào lâu rồi, quá hai tiếng thì cánh cổng đã tự đóng rồi mà, rốt cuộc người đánh lén Ngài là ai chứ, chẳng lẽ...”
Ông lão vuốt chòm râu bạc, cười nói “Đúng vậy, là thân thích của Thần Chủ, ta kể là đánh lén chứ đã nói là đánh lén như thế nào đâu, ha ha ha”.