Sổ Ước Luân Hồi

Chương 39: Đánh Tay Đôi? Đội 10 Tham Chiến




Đa Diên đang bị Hồng Luân đùa giỡn truy bắt bất ngờ quay đầu bay ngược trở lại khiến anh ta phải vỗ cánh năng lượng tránh sang một bên, điều khiển cục gạch năng lượng lên đỡ trước mặt đề phòng bị đánh lén.

Đa Diên từ đai lưng không gian lấy ra một vật, bấm nút kích hoạt vung tay ném về phía Hồng Luân. Vật đó mở rộng ra, lấp lóe ánh điện, có một vùng chân trong suốt bao lấy toàn bộ bề mặt. Chính là một tấm lưới công nghệ cao chuyên dùng để bắt trói tội phạm ở thế giới của Đa Diên. Mặt hàng “hot” công nghệ cao ưa thích của đám công tử ca của thế giới đó. Ngoài lực lượng bảo vệ, cảnh sát, cảnh vệ hay sử dụng, đám công tử này hoặc bọn tội phạm cũng là đối tượng thích sử dụng nó để bắt cóc thiếu nữ hoặc khống chế kẻ địch bởi vì tác dụng của nó rất mạnh.

Từ Võng Hấp Lượng, một loại lưới điện từ làm từ hợp chất Z đặc biệt bền ở thế giới Đa Diên sinh sống. Một khi được kích hoạt, Từ Võng Hấp Lượng sẽ phát ra một lớp điện trường bao lấy mặt lưới ngăn chặn bất kỳ loại năng lượng ngoại lực nào hủy hoại nó. Khi được tung ra hệ thống cảm ứng sinh vật cùng cảm ứng nhiệt sẽ làm nhiệm vụ nhận biết và điều khiển các chip siêu nhỏ tự động kích hoạt cơ cấu phản lực, nhanh chóng tóm lấy con mồi rồi tự móc nối các móc lại với nhau, trói chặt lại. Những móc nối này nhỏ như sợi râu con kiến, nhiều vô số kể lại rất bền. Muốn thoát ra trừ khi người sở hữu bấm nút điều khiển để các móc nối tự mở ra còn không thì thực lực người bị trói phải rất mạnh mẽ.

Hồng Luân sử dụng năng lượng hóa thành viên gạch khổng lồ che chắn trước mặt không rõ ràng chuyện gì xảy ra, chỉ thấy nhoáng lên một cái, một tấm lưới lẹt xẹt tia điện bổng mở lớn lên, bao trùm lên người hắn lẫn viên gạch khổng lồ và cặp cánh năng lượng.

Từ Võng Hấp Lượng nhanh chóng tự động co lại, các mắt lưới nhanh chóng dính vào nhau, nếu phóng to lên gấp ngàn lần có thể thấy rõ các móc nối siêu nhỏ đang liên tục móc vào nhau rồi co lại thành cục, xoắn xuýt thành một đoàn khó phân biệt đâu là đầu móc chính đâu là lỗ khóa để móc vào.

Hồng Luân bị trói chặt, không thể vỗ cánh bay được nữa nhanh chóng rơi từ trên trời cao ba bốn chục mét xuống mặt đất. Trong quá trình rơi xuống, năng lượng từ cặp cánh lẫn viên gạch liên tục bị tấm lưới phân giải biến mất.

Ầm.

Nhật Nhật, một thành viên của đội 10, sở hữu dị năng khá đặt biệt là có thể tạo ra vùng không gian có trường lực đặc biệt, trong vùng không gian này mọi loại lực tác động vào điều chịu điều khiển của anh ta mà đổi hướng hoặc phân tán. Anh ta vội rời vòng vây chỗ Nhiễm Nam, chạy tới vị trí dự đoán Hồng Luân rơi xuống.

Ba khối không gian gần giống quả cầu thủy tinh vô hình được Nhật Nhật vội vàng tạo ra liên tục đỡ lấy Hồng Luân, lực rơi được tản ra bớt giúp hắn sau khi đáp xuống đất không đến nỗi trọng thương.

Sau khi rơi xuyên qua ba cái đệm đỡ nọ, mặt dù anh ta không bị thương nặng nhưng lục phủ ngũ tạng cũng nhộn nhạo một trận, máu mồm chảy ra một ít. Hồng Luân là dị nhân dạng dị linh, không phải hệ biến dị hay cường hóa cơ thể cho nên rơi từ độ cao như vậy với anh ta quả thật không nhẹ, nếu không được Nhật Nhật hỗ trợ, không chừng đã té đến trọng thương rồi.

Đa Điên bay lên cao hơn trước đề phòng nhóm người đội 10 bên dưới bay lên vây hắn lại, truyền âm bằng hồn lực chọc tức Hồng Luân “Ngươi trâu, ngươi mạnh, giỏi thì giãy ra, lên đây bắt ta nè, ha ha ha, Hừ, bị nó trói thì càng giãy càng chặt mà thôi.”

Nhật Nhật loay hoay gỡ Từ Võng ra nhưng tìm mãi không ra mối gỡ, đành bó tay.

Nhiễm Nam cũng lợi dụng lúc thất thần của đội 10 tranh thủ hạ xuống mặt đất, dù sao tốc độ chạy dưới đất của bản thân cũng nhanh hơn là bay bằng thần khí.

Quách Hàn liếc nhìn Đa Diên rồi tới Nhiễm Nam, trán hắn đầy hắc tuyến, nghiến răng nghĩ “Thành viên duy nhất có tốc độ bay đủ nhanh để truy bắt hai tên này đã bị vô hiệu, bây giờ nên làm gì, khốn kiếp, ở đâu ra lắm tên dị nhân thiên về tốc độ như thế này?”.

Đội 10 không thể làm gì khác cũng đành hạ hết xuống đất. Từ những gì nhìn thấy ai cũng biết được cái Jetpack cồng kềnh đeo sau lưng họ là không giúp ít gì được cho việc truy kích Nhiễm Nam lẫn Đa Diên cả.

“Khởi động đi, chúng ta sẽ sử dụng đến nó.” Quách Hàn âm trầm ra lệnh cho ai đó qua bộ đàm “bảo cảnh sát và quân đội hỗ trợ giải tán người dân trong phạm vi bán kính ba cây số, phải nhanh, cả bọn họ cũng giải tán luôn, chúng ta sẽ sử dụng khí tài quân sự tiêu diệt hai tên này, không nhân nhượng nữa”

Tuấn Long, đội phó đội 10 nghe Quách Hàn hạ lệnh, muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không đưa ra ý kiến gì khác.

Quách Hàn bật loa lên quay sang Nhiễm Nam hét “cậu béo kia mau về trụ sở với chúng tôi, các cậu không được phép thi triển dị năng trong đời thường như vậy, chúng tôi sẽ không cầm tù hay làm khó gì cậu, chỉ cần cậu phối hợp tham gia vào Cục Phòng Vệ chúng tôi, không cho phép sử dụng dị năng mà không được phép”.



Nhiễm Nam bĩu môi “Xì, mấy người là ai, tại sao phải tin các người, tham gia vào Cục gì đó có ích gì, tôi chỉ muốn tự do tự tại thôi. Cái mấy người phải lo là tên ngoài hành tinh trên kia kìa, hắn mới là kẻ các người cần đối phó, Nhìn đống tan hoang đài truyền hình đi, hắn là một tên khủng bố xem mạng người như trò chơi đó”.

Sau khi thực lực năng cao, tốc độ trên mặt đất của Nhiễm Nam rất cao, cậu tự tin tại hiện trường tối nay không ai đuổi theo kịp mình. Ban đầu vốn kế hoạch là sau khi con tin an toàn cả nhóm sẽ rút lui.

Tuy nhiên đó chỉ là cậu ta nói với Ni và Meow Meow như vậy thôi, mục đích thứ hai Nhiễm Nam muốn đạt được tối nay là chính tay giết chết tên Đa Diên. Lần đầu thì uy hiếp Nhã Hân, lần sau khi bắt cóc mẹ hắn, ai có thể nhịn chứ hắn đã tức nổ phổi từ lâu rồi, không thể nhẫn thêm được, không thể cứ như vậy để hắn yên lành trở về thế giới của hắn được.

Nhiễm Nam hai mắt rực lửa, nắm tay kêu răng rắc, ngước mắt lên nhìn chằm chằm Đa Diên.

“Thằng chó con, giỏi thì xuống đây bắt tao này”


Đa Diên đang định bắn mấy phát Zrr vào mặt Hồng Luân đang giãy giụa trong Từ Võng bên dưới cho hắn biết tay thì Nhiễm Nam hét lên trong đầu làm hắn choáng váng. Đưa mắt nhìn đến thấy được mục tiêu muốn giết của mình, hắn nhớ tới việc trước đó tên này đột nhập muốn cứu con tin khiến hắn cảm thấy khó chịu. “Bom Baby nổ như vậy mà ngươi sao còn chưa chết, sao ngươi không chịu chết hả, tên rắc rối, ba lần bảy lượt đối đầu cải lời bản thiếu gia rồi, nhớ lúc trước ở nơi ta sống làm gì có tên nào dám không nghe theo lời ta, hừ hừ”

“Ngươi đừng có chạy trốn nữa, nếu còn trốn ta lại tìm đến người nhà ngươi bắt tiếp, ngoan ngoãn đứng đó cho ta bắn chết, ha ha ha, loài người yếu ớt thì đừng để ta phiền não thêm” Đa Diên bất ngờ truyền âm linh hồn cho tất cả mọi người làm đội mười ngạc nhiên trố mắt.

Tiếng của ai trong đầu mình thế này?

Nhiễm Nam nhìn chòng chọc Đa Diên, cũng truyền âm linh hồn cho tất cả mọi người “có cái L... tao đứng yên cho mày giết, não mày bị tinh trùng lắp đầy rồi à, đâu ra cái lý người khác phải nghe lời mày đứng yên cho mà giết”. Cậu ta ngoắc ngoắc bàn tay khiêu khích “tinh trùng khuyết tật, xuống đây, thứ xấu xí ngu ngốc”

Nhiễm Nam phát huy sự độc mồm độc miệng của mình khi còn ở trường học cấp hai. Đến cấp ba, phát hiện tình yêu đời mình là Huỳnh Ni, để giữ hình tượng nên đã tu khẩu nghiệp lại hẳn.

“A hử, tinh trùng khuyết tật là cái gì, ta mà xấu xí à, ta rất đẹp trai a” Đa Diên tự luyến, tên này khi còn ở thế giới cũ có lẽ cũng là một tên thần kinh không bình thường, nhìn hành động của hắn cũng thấy được lốm đốm.

“Cậu… cậu và tên kia có thể nói chuyện trong đầu người khác sao?” Quách Hàn tò mò quan sát Nhiễm Nam, không thấy cậu nhúc nhích môi hay sử dụng thiết bị gì đặc biệt cả, hay là thứ đã làm cho khuôn mặt cậu ta mờ ảo không nhìn rõ được là thứ để cậu ta nói trong đầu người khác.

“Không phải là nói, có giải thích các người cũng không hiểu đâu, đây là ý nghĩa trực tiếp diễn dãi ra thành ý chứ không phải nói ra lời hay dùng ngôn ngữ nói nào cả, hắn là người ngoài hành tinh, làm gì biết tiếng việt mà nói” Nhiễm Nam giải thích.

Ngẫm lại cũng đúng, trong đầu rõ ràng không có tiếng nào phát ra nhưng rõ ràng “nghe” được tên trên trời kia “nói” cái gì a. Không lẽ hắn quả thật là người ngoài hành tinh?

“Các người chỉ cần suy nghĩ ý muốn nói hướng về phía bọn tôi mãnh liệt một chút là được, bây giờ một là giúp tôi giết hắn, hai là đừng cản trở tôi giết hắn, chuyện sau đó chúng ta tính sau”.

“Không được, các cậu không được đánh nhau, theo chúng tôi về trụ sở, nếu không bọn tôi sẽ cưỡng chế” Quách Hàn nghe theo hướng dẫn, “trực tiếp” nói trong đầu Nhiễm Nam và Đa Diên.

“Phì, theo các ngươi về, nằm mơ đi, bọn chậm chạp có giỏi thì đuổi theo mà bắt” Đa Diên bóp cò Zrr, một chùm năng lượng to như thùng nước nhanh chóng bắn ra, nhắm thẳng vào Nhiễm Nam.


Mệnh lực thăng lên cấp sáu giúp cho tốc độ chạy của Nhiễm Nam tăng theo, được đôi giày thần khí Tốc Ngõa hỗ trợ càng tăng nhanh gấp đôi, như một làn khói né đi. Chùm năng lượng bắn hụt lướt qua vị trí Nhiễm Nam vừa đứng rồi theo sát mặt đất bay vòng trở lại đuổi theo bóng Nhiễm Nam đã xuất hiện đằng xa xa. Rõ ràng đây là khả năng truy tung của khẩu Zrr đã được bật.

Trên bầu trời Đa Diên cũng tăng tốc đuổi theo, bắn thêm vài phát năng lượng nữa rồi tức giận gầm lên “cái thứ trùng tử gì, sao tốc độ bây giờ của hắn còn nhanh hơn hôm trước gắp đôi vậy”.

Nhiễm Nam không chạy quá xa, tránh khỏi đám người Quách Hàn lienf bắt đầu vòng vèo tìm cơ hội phản sát. Bốn chùm đạn năng lượng phía sau đuổi theo một hồi thì hết động năng, rơi xuống đất nổ ầm ầm. “Ha ha, tao không chạy trốn nữa, lởn vởn trước mặt mày thì mày có thể làm gì được?”

Đa Điên nổi nóng, liên tục bắn đạn.

Đội mười ở đằng xa âm trầm mở Jetpack bay lên cao nhìn cả hai rượt đuổi, Nhiễm Nam ngoặt đông ngoặt tây trong các con hẻm, chốc chốc lại bay nhảy trên các nóc nhà, chạy lòng vòng dẫn theo sau lưng hàng chục quả đạn năng lượng như mấy con nòng nọc truy tung theo bước chân mình. Người dân gần đây đã phần bị ép sơ tán rời đi, vốn họ lì lợm la hét không chịu đi nhưng thấy quân đội tay lăm lăm khẩu súng, người đầy áp lực cũng đành ngậm miệng làm theo.

“Là giống đực thì đừng có chạy, quay lại đánh với ta ngay” Đa Diên vẫn tiếp tục lải nhải.

“Đứng lại con mẹ nhà ngươi, giỏi thì dẹp cái khẩu súng đó đi” Nhiễm Nam đáp lại.

“Khẩu súng? ngươi nói là cái Khạc Năng hiệu Zrr này đó hả, được, ngươi không chạy nữa ta sẽ cất nó đi” Đa Điên sảng khoái đáp ứng. Hừ, không cần Zrr thì ngươi tưởng mình có thể đánh nổi ta ư?

Thấy Đa Diên quả thật thu nhỏ khẩu Zrr cất vào đai lưng không gian, Nhiễm Nam chạy thêm một vòng đợi đạn năng lượng nổ hết thì cũng ngừng lại.

“Để tránh đám nhiều chuyện kia thì ngươi bay lên đây đánh với ta” Đa Diên bay lên cao thêm đến độ hai trăm mét thì dừng lại.


Nhiễm Nam vốn không muốn trốn mà quyết giết Đa Diên ngay đêm nay nên cũng cưỡi thần khí đã hóa thành một tấm thảm thật to chở bản thân bay lên đối diện Đa Diên.

Năm người đội 10 lần nữa khởi động Jetpack bay thẳng lên trên, mở rộng vòng vây ra bay quanh hai người. Quách Hàn nhìn Long Nam, thành viên số ba trong đội, gật gật đầu.

Vì cả đội phải phụ thuộc Jetpack nên tốc độ bay không nhanh, Long Nam là thành viên duy nhất có thể bộc phát tốc độ rất nhanh trong một khoảng thời gian trên không nên sẽ nhận nhiệm vụ chiến đấu chính, mọi người còn lại hỗ trợ làm điểm tựa bốn phía cho anh ta.

Long Nam là dị nhân hệ cường lực biến đổi gien kiêm luôn hỏa hệ. Cơ thể có thể trong giây sát hóa thành lửa để di chuyển hoặc tấn công kẻ địch. Cho nên sát thương mạnh mẽ là không cần bàn cãi, mạnh nhất trong đội 10.

Quách Hàn ra lệnh trong bộ đàm “Trước đừng tham gia, đợi thời cơ, tôi ra lệnh thì lập tức hành động, nếu thứ đó thất bại thì chúng ta sẽ ra tay, không bắt được thì giết. Dị nhân không được phép tồn tại mà không chịu khống chế của quốc gia”

“Rõ” cả đội đồng thanh nói. Mặc dù trong lòng một số đội viên không cho là phải nhưng quả thật họ cũng đồng ý dị nhân là cần được quản chế, nhưng cũng không nên quá khắc nghiệt như vậy đi.

Nhiễm Nam chán ghét liếc nhìn đội mười rồi cũng mặt kệ, tập trung vào kẻ thù trước mắt.


Đa Diên đeo lên tay một đôi giáp tay trong như kim loại như mượt mà bóng loáng như da, từng đường gân lập tức nổi lên. Hắn ra vẻ muốn cận chiến.

Hai bên cách nhau không hơn 20 mét, gờm gờm nhìn nhau.

Nhiễm Nam ra tay tấn công trước, điều khiến tấm thảm thần khí bay nhanh tới.

Đa Diên âm hiểm nở nụ cười “Nực cười, với con người nhỏ bé thì cần gì giữ lời, tên ngu ngốc, ngươi trúng kế ta rồi” Hắn như làm ảo thuật, khẩu Zrr tức thời từ đai lưng không gian hiện ra.

Khoảng cách hai bên rút ngắn cực nhanh.

Miệng Đa Diên đếm “1”

Khẩu Zrr được đặt lên vai, ngón tay bóp cò, nhắm thẳng vào mặt Nhiễm Nam.

Từ xa xăm có tiếng gió rít lên.

“2”

Khẩu Zrr rung lên tụ tập năng lượng.

Một chiến máy bay chiến đấu loại siêu thanh nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt mọi người

“3”

Một chùm năng lượng bắn thẳng ra, bay cực nhanh đến mục tiêu.

Hai quả tên lửa rời khỏi chiến cơ siêu thanh, lao đi với tốc độ nhanh không thể tưởng về phía hai người Nhiễm Nam và Đa Diên.

Mắt thấy tất cả sấp đâm vào nhau thì trong một phần ngàn giây đó dị biến đột nhiên xuất hiện.