Sổ Ước Luân Hồi

Chương 173: Tao Là Nhiễm Nam. Một Mình Tao, Chấp Hết...




--- Lời Tác Thật ---

Đính chính về tốc độ bay của Nhiễm Nam.

Như đã nói trong những chương đầu (nếu nhớ không lầm) của quyển 2. Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến của Nhiễm Nam có ba nấc là ở lv 10, lv 50 và lv 100. Hiện tại Nhiễm Nam đã đạt lv 50 nên là tốc độ của hắn có thể bay lên đến gần 21 cây số 1 giây. Chương 170 tác quên tính nên ghi nhầm là 15,5 km/s. Xin đính chính lại là gần 21km/s mới đúng.

---[0]---

Trước đó ít phút…

“Niệm, em vẫn ổn chứ” Nhiễm Nam vừa khai thác thông tin từ năm tên dị nhân trẻ vừa thông qua truyền âm linh hồn nói chuyện từ xa với Niệm. Cậu ta vốn không thể làm như thế bởi vì Niệm một khi tàng hình thì đến cả nhìn trộm xuyên không cũng không thể nhìn thấy được chứ đừng nói đến xác định vị trí để mà truyền âm.

Nhưng Nhiễm Nam vẫn cứ có thể xác định được Niệm đang ở nơi nào trên đảo Lưu Đày để mà trò chuyện là nhờ vào những chuẩn bị từ trước khi bắt đầu lên đường đến hai quần đảo này để làm nhiệm vụ.

Dựa vào một vật trung gian và sự lơi lỏng của năm tên “ngũ hành” sau khi bọn chúng cảm thấy cô không còn quá quan trọng nữa. Cũng vì vậy mà khi trước tên Chuột Tử bất ngờ bắt Niệm làm con tin, bọn chúng cũng không ra tay ngăn cản gì. Chúng chỉ muốn từ người dân trên đảo này tìm hiểu chút gì đó hữu dụng trước khi rời đi mà thôi.

Giờ đây năm tên đã có thông tin cần thiết để trở về báo cáo. Lúc này còn ở lại trên đảo cũng chỉ để tìm cách xác nhận xem những gì mà tên Chuột Tử đó nói có đúng hay không thôi.

Nhiễm Nam vốn định một khi dùng đến vật trung gian này để liên lạc với Niệm thì cậu sẽ ngay lập tức bay đến và chiến một trận với năm tên đó bởi vì một khi dùng tới nó, thay đổi trên người Niệm sẽ bị chúng phát hiện ra ngay.

Không nghĩ tới, lúc này bọn chúng lại bỏ mặc cô với những người dân bị lưu đày, bản thân chúng lại tỏa ra tìm mấy dị nhân non trẻ khác kéo đến nơi khuất ra tay thử nghiệm điểm yếu của dị nhân Bất Nhân Hình.

Việc này cũng khá quan trọng nên cả năm tên nghe lời Thổ Sĩ không muốn làm rùm beng. Để những dị nhân này lơ lỏng cảnh giác sẽ tốt hơn cho việc quân đội lợi dụng điểm yếu này khi tấn công lúc bọn dị nhân không có sự chuẩn bị trước.

Có thể yên tâm trò chuyện với gái tội gì không tỏ vẻ quan tâm một phen. Con sư tử hà đông Nguyệt Dạ có ở đây đâu mà phải xoắn?

Niệm kể lể hết mọi chuyện của cô. Lúc này cô bé rất cần một người để tâm sự.

“Nam, chị… Em xin anh, giúp họ với”

“Cái này không dễ, những dị nhân bị lưu đày này như em nói thì những người lớn, có thực lực đều bị phong bế năng lực, chỉ có đám trẻ thực lực thấp là không bị. Muốn dẫn họ thoát đi...” Nhiễm Nam trầm ngâm.

Giúp những người này thoát nạn thì dễ, đưa vào Thời Không Giới là xong, nhưng mà sẽ bại lộ bí mật của mình, tốn kém Thời Không Giới Lệnh, còn phải giúp họ hình thành linh hồn để sử dụng Thời Không Giới Lệnh nữa. Không thể không cân nhắc kỹ. Trừ phi họ chịu sự khống chế của mình nếu không thì…

Nhưng những kẻ này có chấp nhận như vậy hay không? Không phải bọn họ đã từng một lần từ chối lời đề nghị tương tự từ kẻ thần bí hay sao chứ?

“Cha em chết rồi, trên đời này, trừ anh ra, họ là những người thân duy nhất còn lại của em… Anh...” Niệm ngập ngừng. Nói quỵt tẹt thì cô cũng chỉ mới quen Nhiễm Nam không bao lâu mà thôi. Chỉ là có duyên “ịch” nhau một lần khiến cả hai có cảm giác duyên nợ khó nói thành lời. Ép người ta vì mình mà mạo hiểm cứu cả đám người trên đảo thì cũng hơi quá đáng. Cô cảm thấy mình thật vô dụng và vướng tay vướng chân.

“Cứu họ không thành vấn đề. Nhưng bọn họ phải nhận em làm thủ lĩnh và chịu sự khống chế tạm thời của anh thì mới được”

“Chỉ cần anh đồng ý, em sẽ thuyết phục họ. Cảm ơn anh” Niệm mừng rỡ, giọng nghẹn ngào nói. Thời gian tiếp xúc ngắn ngủi vừa rồi khiến cô cảm nhận được sự ấm áp từ tình thân. Tất cả bọn họ đều rất quan tâm cô.

Nhất là nghe bọn “ngũ hành” bịa chuyện cô bị Nhiễm Nam biến thái truy đuổi để hãm hiếp cho bằng được, ai ai cũng bất bình thay cho cô, thóa mọa Nhiễm Nam hết lời, dù rằng năng lực bị phong tỏa nhưng từ già đến trẻ đều hứa hẹn nếu Nhiễm Nam xuất hiện, bọn họ sẽ liều mạng đánh với hắn, giúp cô chạy thoát.

Dị Nhân Bất Nhân Hình chính là như vậy. Nguồn gốc sâu xa của họ bắt nguồn từ các loài động vật bị biến dị và nhân tính hóa lên. Dòng lịch sử dài dằng dặc phải tha phương khắp nơi, đùm bọc lẫn nhau khiến họ có cái đức tính xem trọng tình cảm người cùng một mái nhà.

Quan trọng hơn hết thảy, họ vẫn luôn ghi nhớ những lời dạy của Cố Lão Chủ, chủ nhân đầu tiên của họ.

Dĩ nhiên ở đâu cũng có cám dỗ, và phe của Lão Chủ hiện tại chính là minh chứng cho việc không thể chống lại được cám dỗ mà ra.

“Hừm. Vậy giờ anh đến làng đây, em tập trung họ lại đi. Còn bọn chúng đã biết điểm yếu rồi mà vẫn chưa rời đi anh nghĩ chắc là muốn xác nhận cho chắc ăn đó mà. Lũ ngu, chúng đã không đi thì anh không cho chúng có cơ hội đi nữa, ha ha ha” Nhiễm Nam lên đường rời khỏi bụi chuối, bẻ một trái chuối non vừa ngậm vừa ngâm nga bước đi.

Trong đầu hắn nhìn thấy cảnh tượng mình sẽ được cả đám dị nhân Bất Nhân Hình khúm núm vâng vâng dạ dạ, nghĩ thôi cũng cảm thấy hư vinh vô cùng rồi, sướng phải biết.

Nhiễm Nam vừa bước vào đầu làng thì đã cảm nhận được một ánh mắt như kim châm đâm vào da thịt khiến cậu chàng khó chịu. Không thể biết được ánh mắt đó đến từ đâu nhưng chắc chắn không thể là từ những kẻ bị tước đi thực lực trên đảo này được.

Ánh mắt đầy sát khí đó khiến Nhiễm Nam ngây ra trông chốc lát. Vừa định thần nhìn lại thì đã thấy...

Phẹt…

Phụt…

Bẹp…

Muôn hình vạn trạng thứ dơ bẩn đập lên cái lồng thần khí. Phản ứng của những thuộc hạ cũ này của Cố Lão Chủ cũng nhanh quá chứ. Niệm còn chưa kịp giải thích gì thì Nhiễm Nam đã bị dìm xém chết trong nhục nhã rồi. Còn đâu giấc mộng được người khác dạ dạ vâng vâng, sợ hãi mình như sợ chúa tể chứ?

“CÚT RA Đ Y”

“Ấy dà dà, tưởng ai la hét om sòm, hóa ra là tên nhóc không có tôn ti nhà ngươi a” Thủy Sĩ là kẻ xuất hiện nhanh nhất, hắn lơ lửng trên bầu trời, hả hê nhìn Nhiễm Nam bị chúng nhân chửi xây xẩm mặt mày bên dưới.

Bốn tên còn lại cũng nhanh chóng xuất hiện bên cạnh. Tên Nhiễm Nam quá rùm beng rồi. Bọn lính tuần trên đảo này ở phía ngoài rìa biển canh gác tránh dị nhân lưu đày bỏ trốn chắc chắn đã nghe thấy. Bọn chúng sẽ nhanh chóng kéo đến. Phải giải quyết tên nhóc láo toét này rồi rời đi thôi.

“Mọi người, xin dừng lại, dừng lại đi, đừng làm như thế nữa” Niệm vội lao ra đứng cản các cô chú đang hăng máu bật chế độ đanh đá. Mém chút có cái trứng ung ném trúng vào mặt cô.

“Tiểu thư, cô tránh ra, để bọn tôi bảo vệ cô, ủa… Tiểu thư, tiểu thư nói chuyện được rồi ư?”

Niệm gật đầu đáp lại. Tuy năm tên “ngũ hành” đã bỏ đi làm việc khuất nhưng cô cũng không dám trái lời đe dọa của chúng mà mở miệng nói chuyện hay truyền đạt việc bọn chúng mới là kẻ thủ ác và đã biết nhược điểm của Bất Nhân Hình. Bọn chúng đã dọa sẽ giết tất cả mọi người nếu cô làm thế nên là cho đến bây giờ, có Nhiễm Nam chống lưng cho thì mới dám mở miệng ra mà nói.

“Nhiễm Nam. Quả thật là mạng mi dai như kẹo cao su vậy nha. Bị cả đảo truy bắt mấy ngày nay mà mày vẫn khỏe mạnh như vậy? Đã lũ vô dụng Bất Nhân Hình trên quần đảo Hoàng Sơn không làm gì được mày thì bọn tao đành làm thay vậy. Nơi này đúng là không tiện ở lâu đâu” Thủy Sĩ lấy tư thế áp đảo từ trên trời nhìn xuống. Năm tên hình thành một hình bán cung, linh lực khởi động, chuẩn bị ra tay chớp nhoáng với Nhiễm Nam.

Nhiệm vụ đã hoàn thành. Mục đích thứ hai đáng lý phải đạt được nhưng vẫn chưa thành thì chính tay chúng sẽ thực hiện.



Xa xa, vài tóp lính tuần đã bắt đầu đi về phía làng để kiểm tra xem tiếng hò hét khi nãy là chuyện gì xảy ra.

“!!!”

Cảm giác này? Nhiễm Nam giật mình dùng khóe mắt liếc quanh. Vừa rồi lại có một ánh mắt đầy áp lực tập trung lên người hắn. Khác hẳn ánh mắt sát khí chợt lóe vừa rồi, ánh mắt này có vẻ mang theo uy nghiêm hơn nhiều.

Quái lạ. Bản công tử ta đây đẹp trai lắm sao? Lắm tên thích ngắm lén ta thế nhỉ?

“Hừ” vứt tạp niệm sang một bên. Vòng tay thần khí lượn một vòng rồi biến thành một thanh kiếm tổ chảng bán trong suốt với lớp mệnh lực đỏ nhè nhẹ với 5 cái Giới Tinh cùng những ánh sao bảy màu. Nhiễm Nam giống như con kiến vác theo cái dao gọt trái cây vậy. Một tay nhấc thần khí lên vai, tay còn lại ngoắc ngoắc.

“Năm thằng bây, lên hết đây. Trịnh trọng giới thiệu giới bọn mày, tao là Nhiễm Nam, không phải là thằng Nhiễm Nam của mấy ngày trước khi mới đến quần đảo này nữa đâu. Một mình tao, chấp hết năm thằng. Lên đi”

“Ha, mạnh miệng đấy. Hỏa Sĩ lược trận. Thủy, Mộc , Kim Sĩ tấn công trực diện, phối hợp tương sinh ngũ hành. Để ta làm phân tâm nó” Thổ Sĩ vung tay ra lệnh.

“Xì, chỉ là thằng nhóc cỏn con, bay chậm như rùa, có cần cẩn thận chơi hội đồng vậy không chứ” Hỏa Sĩ trề môi cho ý kiến.

“Cẩn thận vẫn hơn” Thổ Sĩ không hề giảm bớt cảnh giác. Từ thái độ của Nhiễm Nam cho thấy thằng này có con bài chưa lật. Nội việc bị báo động, bị truy bắt mà đến giờ vẫn còn sống cũng đủ chứng minh một điều là không được xem thường nó rồi.

“Nhiễm Nam. Ta sẽ giết Niệm. Mày không bay nhanh được, không có Niệm, để xem liệu mày có thể sống sót được như mấy ngày vừa rồi hay không.”

“Xì… Thổ đúng không? Gọi mày bằng chú đi, dù sao bọn bây cũng toàn là thứ già đầu mấy trăm tuổi, nên tôn trọng một chút ha. Ai nói bọn mày, tao cần Niệm mới thoát chết được. Ngu ngốc”

Bằng…

Một cơn gió thổi mạnh qua mái tóc các Bất Nhân Hình bị lưu đày. Bóng dáng Nhiễm Nam biến mất như chưa từng xuất hiện ở đó. Chỉ có hai vết giày là còn ở lại như muốn nói sự tồn tại của Nhiễm Nam là chân thật.


“Cái...” Thủy Sĩ hét lên vì bất ngờ.

Quá nhanh. Tốc độ nhanh hơn bọn chúng khi bay cả chục lần. Còn may là linh hồn lực của chúng không tệ. Phản ứng cơ thể cũng đủ nhạy. Nhất là tốc độ đòn tấn công di chuyển của chúng vẫn nhanh hơn Nhiễm Nam bay nên cũng không đến nổi khiến chúng vừa đánh đã thua.

Thổ Sĩ thấy vậy vội hét “Thủ”

Di chuyển không lại Nhiễm Nam, năm tên tụ lại một chỗ đâu lưng vào nhau trên không trung phòng ngừa Nhiễm Nam cận thân đánh lén.

“Sợ rồi hả?” Nhiễm Nam cười lớn, bay lượn vòng vòng năm tên với tốc độ khiến chúng chóng cả mặt. Cậu ta chưa vội tấn công. Việc lên cấp 50 chỉ khiến cậu có ưu thế về tốc độ di chuyển mà thôi. Sát thương cơ bản ở Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 1 chỉ nhỉnh hơn bất kỳ phòng ngự của tên nào trong năm tên bọn chúng một tí. Phải chớp ngay thời cơ đến để cận thân chiến đấu thì mới có cơ hội thắng được năm tên này khi chúng hỗ trợ lẫn nhau được..

Người dân bên dưới nhìn lên chỉ biết ngơ ngác không hiểu gì. Cái thần khí hình đại kiếm lướt vù vù tạo thành một dải màu sắc cuốn xung quanh năm tên vệ sĩ của Niệm. Thôi hết rồi, tên biến thái này quá mạnh. Rõ ràng vệ sĩ của tiểu thư rơi vào thế yếu. Tiểu thư làm sao có thể tránh thoát khỏi ma trảo của hắn ta đây.

Lão khỉ ốm yếu ánh mắt thương cảm nhìn Niệm, ông vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, cất giọng an ủi.

“Tiểu thư. Xem ra bọn tôi không giúp gì được rồi. Nếu cô có con với tên mập biến thái đó, mong rằng cũng đừng vì hắn mà bỏ rơi con của chính mình”

“...” Niệm há cái môi vô hình chỉ lộ ra những đường nét trong suốt mơ hồ ra mấp máy mãi mà không biết trả lời vị khỉ già này thế nào. Xem ra cô phải giải thích nhiều cho họ hiểu rồi đây.

Uống miếng bánh, ăn miếng nước, Niệm đành kể cho họ nghe về mối liên hệ biện chứng giữa mình và Nhiễm Nam. Để họ khỏi hiểu lầm Nhiễm Nam theo những gì mà bọn “ngũ hành” kia đã gieo rắc vào đầu họ từ trước. Cô cũng nói ra ý định của mình việc tùy tùng Nhiễm Nam, giải cứu mọi người rời đi.

Thực tế thì thuyết phục họ cũng không quá khó, chủ trương không dưới trướng người khác là của cha cô, ông là kiên định nhất. Bây giờ ông đã cưỡi hạc về trời, mọi người cũng bị đày ải mấy chục năm rồi, nhuệ khí không còn được như xưa. Rất nhanh cả làng điều đồng ý với quyết định của Niệm.

Chỉ có một yêu cầu phụ thêm đó là, Nhiễm Nam phải giúp cả những người dân khác. Tuy toàn bộ Bất Nhân Hình chia làm hai phe chính, một phe theo cha Niệm, một phe theo Lão Chủ hiện tại. Nhưng mà ở giữa còn có rất nhiều người dân trung lập, đa số họ thuộc các tộc có sức chiến đấu yếu như người cá, người gà, người vẹt, vâng vâng… Bọn họ hiện tại sống dưới ách cai trị của Lão Chủ cũng không vui vẻ gì, mất đi tự do. Mọi người muốn Niệm cũng dẫn cả những tộc này đi theo. Không nỡ lòng để họ lại chịu sự áp bách và làm tay sai cho Lão Chủ, cho kẻ thần bí kia.

“Chết đi” Hỏa Sĩ nóng tính, hắn không nhịn được sự trêu chọc của Nhiễm Nam, ra tay tấn công đầu tiên. Ba con hỏa nha từ lòng bàn tay hắn tụ hình, nhiệt độ nóng rực phả ra.

“Để ta giúp một tay” Mộc nói. Linh lực hệ mộc màu xanh lục nhạt của hắn biến thành những tinh điểm lấp lánh gia nhập vào Hỏa Nha khiến chúng nó bùng phát dữ dội, ngọn lửa từ màu đỏ cam cũng biến thành màu xanh nhạt. Nhiệt độ tỏa ra nóng hơn trước mấy lần.

Sáu người đánh nhau trên không cũng khiến bọn lính ở xa thấy được. Thế là chuông báo động gõ vang. Một số tên vừa định báo về các đảo chính thì bị một người cường tráng đưa tay ngăn cản. Tất cả bọn lính thấy người này điều hành lễ chào, chấp hành mệnh lệnh của ông ta. Án binh bất động. Tụ tập lại cùng nhau xem phim hành động tu chân đang diễn ra trên bầu trời làng Lưu Đày.

Thổ Sĩ truyền âm cho cả bọn nói.

“Lần trước thằng nhóc này chưa bay được mà đã đánh Thủy và Mộc thảm bại, mọi người phải cẩn thận, nó đã mạnh hơn, đừng khinh địch”

Mặt Thủy Sĩ đỏ lên, nỗi ô nhục bị đưa ra làm ví dụ khiến hắn cảm thấy tức cái lồng ngực gì đâu. Nhưng không thể phản bác được lời Thổ Sĩ nên hắn cũng đành phối hợp với Mộc và Hỏa. Linh lực thủy hệ tràn ra ngoài biến thành điểm li ti hòa hợp vào linh lực mộc hệ. Cùng trợ giúp hỏa lực của Hỏa Sĩ mạnh lên một phần nữa

Với công pháp trung cấp của từng tên, cơ bản sát thương của chúng chỉ trên dưới 3 Tinh rưỡi điểm theo hệ thống tính điểm chiến lực của học viện X-Gen mà thôi. Thế nhưng sau khi ba tên cùng phối hợp, thuộc tính tương sinh trợ giúp ba con Hỏa Nha của Hỏa Sĩ trở nên mạnh mẽ dị thường, sát lực đạt đến 9 Tinh điểm.

Sức nóng của chúng tỏa ra khiến mọi vật xung quanh như bị hong khô đi, cây lá héo rũ.

Nhiễm Nam không bay loạn nữa mà dừng lại trước mặt cả năm tên. Nói ra thật bực mình, tên Thổ Sĩ này có vẻ quá điềm tĩnh không loạn. Việc bay vòng gây nhiễu của Nhiễm Nam thế là thành công cốc.

Nhếch mép cười lạnh. Chấp cá ngươi luôn thì đã sao? Ta đều có chuẩn bị trước khi bước vào làng cả rồi. Các ngươi sẽ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

“Chuẩn bị xong chưa?” Nhiễm Nam hỏi.

“HỪ” Hỏa Sĩ phẫn nộ hừ một tiếng, Hỏa Nha bay thẳng ra ngoài với tốc độ như tia sáng, Nhiễm Nam không thể nào né kịp, mà cậu ta cũng không thèm né.

Ầm Ầm Ầm…

Con Hỏa Nha thứ nhất tông thẳng vào đầu Nhiễm Nam nổ ầm một tiếng, khói bụi mịt mù che hết nơi cậu ta đứng. Từ ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy phần lú ra của thanh kiếm khổng lồ bán trong suốt do thần khí biến thành bị lung lay dữ dội.

Ầm Ầm Ầm…


Không đến một phần ngàn giây, hai con Hỏa Nha còn lại cũng va chạm vào mục tiêu, hóa thành vụ nổ đinh tai nhức óc khiến Niệm và mọi người phía dưới ôm đầu la hét, bỏ chạy ra xa xa tránh chỗ thần tiên đánh nhau.

Khí nóng hung không khí xung quanh thành từng luồng hơi trong suốt như ở sa mạc. Khói bụi từ vụ nổ tan dần đi…

Thổ Sĩ thật sự hy vọng Nhiễm Nam đã bị giết chết. Nhưng hắn biết điều đó là không thể. Cho Hỏa, Thủy và Mộc đánh phát đầu chỉ là thăm dò mà thôi. Lần trước Thủy và Mộc đánh nhau với Nhiễm Nam thì hẳn thằng nhóc này phải biết được việc bọn chúng phối hợp ngũ hành sẽ gia tăng chiến lực.

Đối đầu với cả năm mà nó vẫn hiên ngang như vậy chứng tỏ nó có con bài để dựa vào. Ba người đánh đầu chỉ là thử lửa, nếu không may bị Nhiễm Nam phản sát thì hai người còn lại cũng kịp thời tạo dựng lớp phòng ngự cho cả bọn.

Thần kiếm lay động vù vù thổi tan bụi mù, Nhiễm Nam nguyên vẹn đứng giữa trời xanh, một tay vác kiếm, một tay phủi bụi trên người. Đánh mắt nhìn trêu chọc về phía năm kẻ trước mặt.

Lớp giáp xác do Ngoại Xác Pháp Biến 1 trơ trơ ra đó, toàn bộ ba con Hỏa Nha không làm nên tích sự gì.

Phòng ngự cơ bản của Nhiễm Nam ở cấp độ 50 là 3000 điểm. Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến một ở bậc thứ hai khi đạt đủ điều kiện thi triển là gấp đôi tấn công, phòng ngự và tốc độ cùng một lúc.

6000 điểm phòng ngự bày ra, Ảo Y giúp thêm phân tán lực tác động 30 phần trăm. Ngoại Xác Pháp Biến 1 sau 1 phút khởi động trong lúc bay vòng vòng thành công dựa vào đó tạo ra lớp giáp xác mạnh gấp 3 lần. Lúc này bên ngoài Nhiễm Nam có 18000 điểm phòng ngự, bên trong có 6000 điểm tự thân cơ bắp. 9000 điểm sát thương từ mỗi con Hỏa Nha chả là cái đinh gì cả.

“Nữa đi, khuyên các ngươi là nên tập trung cả năm tên tấn công ta thì mới có cửa nhé”

“Khốn kiếp” Thủy Sĩ không chịu được ánh mắt khinh bỉ của Nhiễm Nam khi nó nhìn vào nơi cánh tay mới cấy lại của hắn. Hét.

“Thổ, Kim, Hỏa, Mộc, ta tấn công, bốn người hỗ trợ tương sinh ngũ hành cho ta”

“Không nên” Thổ Sĩ vội cản. Nói đùa. Cả năm tên cùng tấn công, nếu thằng nhóc liều mạng chịu tổn thương áp sát được bọn chúng trong khi chúng không kịp chuyển từ tấn công sang phòng ngự thì chết cả đám chứ đừng đùa.

“Hừ, đứng yên cho đánh cũng không dám đánh, lũ chết nhát. Vậy để ta chủ động vậy, thứ gì đâu không” Vung vẩy thanh kiếm khổng lồ được mệnh lực nhuộm thành màu đỏ nhạt bởi hào quang bốc cháy. Nhiễm Nam từng bước đến gần cả năm tên. Ánh mắt dần dần lạnh xuống.

“Bây giờ thế nào?” Thủy Sĩ nôn nóng truyền âm hỏi Thổ Sĩ.

“Được rồi, chúng ta tấn công một lần nữa, nếu vẫn không làm gì được nó thì tạm bỏ qua, không thể ở lâu nơi đây được, lực lượng phòng vệ của Bất Nhân Hình có thể đến bất cứ lúc nào”

“Hừ” Dù không cam lòng nhưng Thủy Sĩ biết chỉ có nghe theo Thổ Sĩ nói mới là tốt nhất.

Thế là bốn tên Kim, Mộc, Thủy, Hỏa bắt đầu khởi động linh lực. Chuẩn bị hợp lực tấn công Nhiễm Nam.

Thổ Sĩ thì thổ ra ngoài linh lực của mình, sẵn sàng bất cứ lúc nào để tạo lớp phòng ngự tránh Nhiễm Nam liều mạng đánh tới.

Lần này Thủy Sĩ làm đầu, hai con thủy long dài thòng to như chiếc xe bốn bánh xuất hiện múa lượn quanh năm người. Con rồng nước này vô sắc rồi nhanh chóng bị nhuộm màu. Màu xanh của mộc linh lực, màu đỏ của hỏa linh lực, màu vàng của kim linh lực.

Hai con rồng gầm lên vang dội, chúng múa lượn, quấn vào nhau như hai sợi dây thừng, đầu rồng biến hóa, sừng nhọn chĩa ra.

Sát lực mỗi con đạt đến 12,5 Tinh điểm, Hai con quấn vào nhau gia tăng sức tấn công lên cùng lúc ngỡ như 24 Tinh điểm lao tới trong chớp mắt.

Trảm Thiên Liệt Địa.

Nhiễm Nam hét lên cái tên mà cậu tự đặt ra, thanh kiếm thần khí khổng lồ chém xuống cực nhanh.

Thủy Long Vesus Thần Kiếm!

Thần kiếm cản lại được hai con rồng nước trong chốc lát, chém mẻ một cái sừng rồi bị bật ngược trở lại. Nhiễm Nam bị tông thẳng vào người, toàn thân cậu chàng không cách nào kìm lại được bị chúng đẩy bay ngược về sau.

Giáp xác liên tục bị Thủy Long đánh lên ầm ầm. Nhiễm Nam vừa bị đẩy lùi, rồng nước cũng liên tục bị vỡ nát.


Đầu nát rồi tới thân nát. Linh lực thủy hệ tán ra thành từng giọt nước bay rào rào ra ngoài tạo thành mưa phùn.

Ào Ào…

Xèo Xèo…

Bang..

Giáp Xác run lên như cầy sấy, lồng ngực Nhiễm Nam bị lực đánh xâm hại khiến cho cậu chàng cảm thấy hơi khó thở. Cả thân thể như sao băng bị con rồng bằng nước đánh cho lộn tùng phèo trên không trung, bay thẳng ra phía ngoài bờ biển.

“Mẹ kiếp, nếu không phải còn một trận chiến lớn hơn nữa cần đánh, ta sẽ cho các ngươi nếm mùi Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 là như thế nào” Nhiễm Nam buồn bực nghĩ. Kể từ lúc tra hỏi năm tên thanh thiếu niên kia và trao đổi truyền âm với Niệm, được Niệm cho biết tất cả. Cậu ta đã nghĩ đến một loạt chuyện.

Hiểu ra vì sao lão Khỉ lại nhiều lần thất bại như vậy, cũng dự đoán trước bản thân mình sẽ phải tham gia vào chiến đấu chống lại tên Lão Chủ mạnh không kém gì lão Khỉ mà mình chưa từng gặp kia. Tận bây giờ vẫn không dùng hết sức để đánh bại năm tên “ngũ hành” chính là vì để dành mệnh lực khi cần.

“Không cần đến Biến 2, ta vẫn có thể hạ hết các ngươi” thần khí vốn vuột tay cấm lên mặt đất được Nhiễm Nam điều khiển từ xa bay lên, nó quay đầu rồi vút bay nhanh như vô hình, mang theo sát lực 4000 điểm đâm thẳng vào tên Thổ Sĩ, kẻ mà Nhiễm Nam cho là quan trọng nhất, cần diệt đầu tiên.

Cùng lúc Nhiễm Nam hét lớn, Giáp xác 18 Tinh điểm vỡ nứt. Hai con Thủy Long cũng chỉ còn chót đuôi, sau khi đánh cho da thịt Nhiễm Nam run lên một hồi thì cũng biến mất tâm hơi. Tại chỗ xoay người trên không trung, tốc độ hơn 20 km/s bộc phát tạo ra tiếng động ù ù. Nhiễm Nam cấp tốc xuất hiện trước mặt năm tên “ngũ hành”.

Thần khí dạng kiếm khổng lồ bị lớp phòng ngự linh lực bán trong suốt có màu nâu nhạt của Thổ Sĩ cản lại. Bốn tên còn lại cũng hồi sức, quay sang truyền linh lực vào lồng phòng ngự linh lực. Lúc này sức chống chịu của nó bay thẳng lên tới 15 Tinh điểm. Thần khí vô pháp làm gì được nó. Nhìn cứ như có người cầm con dao đâm vào trái bi sắt vậy. Đâm cỡ nào cũng không lủng viên bi được.

“Nhiễm Nam, nhóc con mày đừng quá đắc ý, lúc này bọn tao không giết được mày, lúc khác thì cứ coi chừng đó” Thủy Sĩ buông lời đe dọa.

Năm tên bắt đầu di chuyển, lòng phòng ngự kiên cố vẫn bao lấy cả năm biến chúng thành con chim có cái mai rùa. Chuẩn bị mặc kệ Nhiễm Nam gãi ngứa chúng mà rời đi.

“Ha, Thủy Sĩ, vốn tao và bọn mày cũng không đến nổi thù sâu như biển gì, không cần đến mức ngươi giết ta giết thế này. Chỉ là bọn mày hết lần này đến lần khác muốn hại chết tao, còn uy hiếp bạn gái tao. Tao không tin bọn mày sẽ chịu giảng hòa, cũng không thể mạo hiểm để các ngươi sống được để rồi lại tìm thêm đồng minh đến hại tao. Vì vậy, bọn mày phải chết”

Nhiễm Nam vương tay ra cầm lấy cây kiếm khổng lồ của mình, ngạo nghễ chặn đường bay của cả năm tên lại. Tính cách của cậu chàng bây giờ khác xa với kẻ ngày xưa mà đến kẻ xém chút dâm ô được Huỳnh Ni mà cũng tha mạng. Ác liệt hơn cậu nhóc lớp 12 năm nào.


“Nhóc con chỉ giỏi mạnh miệng, bọn ta đúng là phải công nhận mày có tốc độ tăng chiến lực rất nhanh nhưng hiện tại mày chẳng làm gì được bọn tao, trừ khi muốn cản đường để đến lúc lực lượng phòng vệ của Bất Nhân Hình đến rồi chết chung.” Thủy Sĩ căm tức nói. Trong năm người thì hắn là kẻ hận Nhiễm Nam nhất. Đến giờ vẫn chưa nhận ra lúc trước là bị ba tên Kim, Thổ, Hỏa lợi dụng để thử sức của Nhiễm Nam.

“Không cần. Ha ha ha...” Nhiễm Nam cười lên vui vẻ.

“Mày cười cái gì” năm tên đổi hướng bay nhưng vẫn bị Nhiễm Nam lần nữa vác kiếm chặn lại. Đòn hợp lực của bốn tên còn không hạ được Nhiễm Nam, bây giờ Nhiễm Nam lại ở sát bên, bọn chúng không dám giải trừ lồng phòng hộ linh lực để chia người ra tấn công Nhiễm Nam như trước, chỉ sợ chiêu hợp lực còn chưa thành hình đã bị Nhiễm Nam lụi cho lòi ruột một tên rồi.

“Ha ha ha, không cần đến lưỡng bại câu thương với bọn ngươi làm gì cho mệt. Ta giải quyết các ngươi ngay bây giờ đây. Thổ, mày là tên thông minh nhất trong đám, vậy mày có biết tại sao tao lại tốn thời gian để bay vòng vòng bọn ngươi lúc nãy không. Đừng nói là ngươi chỉ nghĩ tao làm cho vui đấy nhé”

“!!?” Thổ Sĩ bỗng cảm thấy hồi hộp lạ thường. Đến rồi, con bài chưa lật của thằng nhóc này.

Nhiễm Nam cầm ra Thời Không Giới Lệnh. Thời gian đã đủ, cổng không gian liền xuất hiện.

Thời Không Giới Lệnh bị Nhiễm Nam ném đi trước đó va vào lồng phòng hộ của năm tên “ngũ hành”, cổng không gian vừa hiện ra tại vị trí của lệnh bài liền phân giải lòng phòng ngự của chúng thành hư vô. Cả một mặt trước biến mất.

Quá kinh hãi. Năm tên cùng lúc lùi lại. Nhiễm Nam nhìn chuẩn thời cơ, một kiếm bá đạo mang theo tiếng không khí bị xé rách từ mé hông xiên vào trong trước khi lồng phòng ngự của chúng kịp bổ sung vá lại vết hỏng.

Thổ Sĩ bị Nhiễm Nam tập trung tấn công. Một kiếm đó đâm hắn bay ra ngoài, tách khỏi bốn tên kia.

Nhiễm Nam biết mặc dù sát thương mình mạnh hơn phòng ngự đơn lẻ của từng tên nhưng nếu để chúng có cơ hội phối hợp mình sẽ không có cách nào thắng được nếu không dùng đến Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2. Mà Biến 2 một lần chỉ duy trì 5 giây, sau khi đạt tới bậc thứ hai, gia tăng gấp 3 thuộc tính nhưng lại tiêu hao mệnh lực kinh khủng vô cùng. Cái giá cho một lần kích hoạt là 45 phần trăm mệnh lực dựa trên tổng mệnh lực.

Vẫn còn một trận khó nhằn hơn phía trước, Nhiễm Nam không thể tiêu xài phung phí như vậy được. Cho nên cậu ta lúc này chỉ nhắm vào một tên duy nhất là Thổ Sĩ mà thôi, bốn tên còn lại có chạy thoát thì về sau vẫn dễ đối phó hơn nhiều. Mà chắc gì chúng có thể thoát được chứ? Ta không đủ sức thì không biết nhờ trợ giúp hay sao? ha ha…

Thổ Sĩ dốc sức tạo ra khiên đất kiên cố đỡ lấy mũi kiếm to tổ chảng của thần khí. Tiêu tốn không ít linh lực tạo ra ba bốn cái khiên hắn mới toàn mạng được với mấy cú đâm chém bất ngờ của Nhiễm Nam. Bản thân bị đẩy bay ra ngoài biển khơi. Gió biển rì rào bên tai.

Nhiễm Nam đuổi theo không bỏ, hai tay chụp lấy cán kiếm, vung lên cao, chém mạnh xuống. Hừ, không tin ta chém liên hồi thì mày vẫn có thể đỡ nổi.

Nộ Trảm Đại Hải!!

Nhiễm Nam hét lên cái tên cho phát chém này, muốn lấy mạng Thổ Sĩ.

Tốc độ của Nhiễm Nam nhờ có thuộc tính của Giới Tinh thứ năm nên rất kinh khủng, chỉ là cơ bản thôi mà bằng gấp đôi so với bất cứ tên nào trong “ngũ hành”. Thổ Sĩ bị đánh tách ra, bốn tên kia không tên nào đuổi theo kịp.

“Nhiễm Nam. Dừng tay” Thủy Sĩ trên bầu trời làng Lưu Đày hét lên chát chúa, tiếng hét vang vọng toàn bộ đảo nhỏ. Lấy hắn làm đầu, hai con Thủy Long lại lượn lờ, mượn nhờ trợ lực tương sinh từ Hỏa, Mộc, Kim. Chúng rít gào bắn thẳng ra khơi, nhằm thẳng vào Nhiễm Nam, ý đồ ngăn cản Nhiễm Nam thành công giết Thổ Sĩ.

“Hừ” Nhiễm Nam hừ lạnh, bộ bọn mày không nhớ là tao đánh nhau không cần dùng tay cầm vũ khí sao?

Ầm…

Rầm… Rầm… Rầm… Rầm…

Nhiễm Nam bị Thủy Long từ giữa đảo nhỏ bay ra cực nhanh đánh cho trầy da tróc vẩy, 6000 điểm phòng hộ từ cơ thể do Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 1 mang lại, 30 phần trăm phân tán lực từ Ảo Y, tiêu 10 phần trăm mệnh lực để dùng đến Ngoại Xác Pháp Biến 2, ngay lập tức tạo ra lớp giáp xác 9000 điểm từ 6000 điểm của cơ bắp.

Thủy Long mang theo sức công phá cực mạnh đánh Nhiễm Nam gãy tay gãy chân, máu văng tung tóe, cơ bắp rách nát khắp nơi.

Cũng may tuy nói hai con Thủy Long gộp lại sức công phá lên tới hơn 20 Tinh điểm nhưng mà lực phá hoại thực tế trong cùng một tích tắc chỉ tầm 16 Tinh mà thôi. Điều này giống như bạn lấy một cây roi da quất vào mông một em tạo ra một lằn sưng đỏ, lại lấy thêm cây roi khác quấn vào cây roi cũ thì có đánh lên cũng chỉ tạo cho lằn sưng lớn hơn chút, đau hơn chút chứ không thể nào mạnh lên gấp đôi được, về cơ bản chỉ là tăng diện tích tổn thương nhiều hơn là tăng lực đánh.

Giáp xác bị phá nát, cơ thể tơi bời, Nhiễm Nam trọng thương bay thẳng ra biển rộng.

Thần khí vẫn theo sự điều khiển của Nhiễm Nam, chém liên tục xuống đầu Thổ Sĩ. May cho hắn là Nhiễm Nam bị tấn công, tinh thần không tập trung được khiến hắn có cơ hội né tránh yếu hại. Sau 15 chém, hắn bị phá mất mấy lớp khiên, một tay bị chặt thành vài khúc, máu bắn như vòi phun nước, mặt mày tái xanh.

“Mẹ mày Nhiễm Nam, ngừng tay lại ngay nếu không ta giết Niệm”

“!!!” Nhiễm Nam cắn răng dừng lại trên mặt biển, ánh mắt giết người nhìn về phía trong đảo Lưu Đày, chiếu thẳng vào mặt Thủy Sĩ.

“Hừ, Nhiễm Nam. Tuy bây giờ ả ta đã tàng hình trở lại để trốn khỏi tầm khống chế của tao, nhưng bọn tao nếu muốn giết ả thì rất dễ dàng”

“Cũng đừng nghĩ bọn tao không biết quan hệ giữa mày với ả. Ả ta giải thích với bọn dân lưu đày tao đều nghe được hết.”

Trên trời đánh nhau, dưới đất Niệm phải tranh thủ thuyết phục mọi người đi theo mình, đi theo Nhiễm Nam nên là cô phải giải thích mọi chuyện rõ ràng. Chỉ là không nghĩ tới năm tên “ngũ hành” bị Nhiễm Nam ép tới hết đường lui mà vẫn còn rảnh chú ý đến những gì cô nói với mọi người.

“Bọn bay đúng là không từ thủ đoạn gì hả” Nhiễm Nam quệt máu trên mặt, mệnh lực bắt đầu chạy khắp người để chữa thương. Nở nụ cười lạnh lùng khiến Thổ Sĩ đang đau đớn trông thấy cũng phải khó hiểu trong lòng.

Cười?

Sao tên này còn cười được?

Chẳng lẽ mối quan hệ giữa thằng nhóc và Niệm không như những gì cô ả kể?

Hay tên này là máu lạnh, không quan tâm sống chết của cô ta?

Không đúng, từ đầu tới giờ sao hắn chỉ dùng có một cái đó để tấn công? Nguy rồi!

Thổ Sĩ rất nhạy bén, ngay lập tức nhận ra vì sau Nhiễm Nam lại cười.

“Dùng Niệm để uy hiếp tao? ha ha ha”