" tốt, tốt, tốt " Vu Bình hô liền ba tiếng, chứng tỏ ông vô cùng hài lòng.
Cô gái nhỏ này không phải bình hoa di động như ông nghĩ, rất có tốt chất.Còn vì sao cô lại quen Dương tổng thì ông không quan tâm, trong giới này những chuyện như vậy còn hiếm lạ hay sao?.
" được, vậy tôi xin phép " Lâm Hiểu Huỳnh mỉm cười cúi đầu một cái rồi mở cửa ra ngoài.
Vừa ra đã thấy Trần Mộng lo lắng hỏi " sao rồi, Vu đạo diễn nói thế nào "
" ông ấy bảo về đợi kết quả...chỉ là " Lâm Hiểu Huỳnh cố ý kéo dài để cho Trần Mộng hồi hộp.
" thế nào, em mau nói "
" đạo diễn Vu nói ba lần tốt, có lẽ kết quả không tệ đâu " Lâm Hiểu Huỳnh lúc này mới cười đáp.
Trần Mộng thở phào khi nghe cô nói, trong giới giải trí Vu Bình là đạo diễn khó tính và yêu cầu cao.Mặc dù cô biết phía sau Ly Ân có một ông chồng siêu cấp chống lưng, nhưng biết là vậy Trần Mộng vẫn không khỏi lo lắng.
Đúng lúc này điện thoại của Lâm Hiểu Huỳnh đổ chuông, nhìn người gọi cô liền mỉm cười bắt máy.
' Chú chống siêu cấp đẹp trai ' bên kia đầu dây dịu dàng hỏi.
" mọi chuyện tốt chứ?"
" dạ Vu đạo diễn khen em đó chú, em cũng không biết kết quả nữa, mà thôi vui vẻ trước rồi tính hí hí" Lâm Hiểu Huỳnh cười ngọt ngào nói, chồng cô siêu cấp soái.
" hôm nay chúng ta ăn bên ngoài, em không cần phải nấu ăn " Sở Trí Tu vừa làm việc vừa nói chuyện với cô, nhưng hắn vẫn rất chú tâm vào lời nói của vợ nhỏ nhà mình.
" chú là tốt nhất, em muốn ăn thịt nướng " Lâm Hiểu Huỳnh nói lời ngọt ngào dễ nghe, cô cũng không ngại đòi hỏi.
" nghe em hết, anh tan làm rồi về đón em " Sở Trí Tu dịu dàng nói, khóe miệng khẽ nhếch mép cười.
Một màn tình chàng ý thiếp này đều lọt vào mắt của thư ký Đường, anh muốn bị mù mắt tới nơi rồi nè.Thì ra con người ta có tình yêu vào là cái khác ngay hà, chỉ là tội cho anh, năm nay ba mươi hai tuổi rồi còn độc thân khổ lắm.
Chiều 18h Sở Trí Tu lái xe về chung cư của mình đón cô vợ nhỏ đi ăn, bên đây Lâm Hiểu Huỳnh đã chuẩn bị sẵn sàng.Cô có điện cho em trai nhưng thằng bé bảo đang làm thủ tục nhập học chưa xong.
Còn Sở Thiên thì bận việc ở câu lạc bộ bóng đá, cho nên hai vợ chồng son mới có cơ hội đi ăn cùng nhau.
Lần này Sở Trí Tu dẫn cô đến một nhà hàng chuyên về đồ nướng ở đây có: hải sản, thịt...rồi cả lẩu, đồ chiên các thứ nữa.
Nhà hàng này rất nổi tiếng về đồ nướng ở thành phố này, giá cả không mắc mà cũng không quá rẻ, nằm ở tầm trung bình khá.Phù hợp cho nhiều đối tượng khách hàng, mà phục vụ rất chuyên nghiệp và chu đáo.
Nghe đồn đây cũng là sản nghiệp của Sở Thị.
Lâm Hiểu Huỳnh cùng Sở Trí Tu đi vào bên trong, cô quay lại phía sau nhìn hắn khẽ cười, đưa bàn tay ra nói.
" chú nắm tay "
Sở Trí Tu buồn cười, tăng nhanh cước bộ đến nắm tay cô vợ nhỏ nhà mình, hắn nhìn đôi tay nhỏ nhắn mềm mại của Lâm Hiểu Huỳnh, trong lòng lại càng nói, phải bảo vệ người này.
" hôm nay em sẽ ăn sạch tiền của chú " Lâm Hiểu Huỳnh chọc ghẹo nói.
" tiền của anh đều là của em " Sở Trí Tu khẽ cười, chiều theo cô.
" chú dẫn em đi như vậy, vợ chú biết có ghen không? " Lâm Hiểu Huỳnh lắc cánh tay của hắn ngước đôi mắt e thẹn hỏi.
"..." Sở Trí Tu thở dài, lại chơi trò gì đây, hắn nhìn xung quanh có những ánh mắt tò mò nhìn sang.
" chú em với vợ chú ai đẹp hơn " Lâm Hiểu Huỳnh nũng nịu nói.
"..." Sở Trí Tu nhìn cô bằng ánh mắt chán nản, như thể nói, em muốn diễn gì nữa, anh chiều!.
" ừ vợ của anh cô ấy rất đáng yêu lại nấu ăn vô cùng ngon, chỗ nào cũng tốt " Sở Trí Tu nắm tay cô chặt hơn, cười nói.
"..." Lâm Hiểu Huỳnh liếc hắn, trong lòng thấy không vui, mặc dù cô biết ghen với mình thì rất kì lạ.
" vậy em thì sao?" Lâm Hiểu Huỳnh có chút tức giận, mùi dấm nồng nàn nói.
" em à đương nhiên là..." Sở Trí Tu cố ý chọc cô, càng kéo dài từ cuối không nói.
Lâm Hiểu Huỳnh im lặng nhìn hắn, cô chờ đợi câu trả lời nghe thật ưng ý.
" đương nhiên là em tốt nhất rồi vợ à " Sở Trí Tu điểm nhẹ vào trán của Lâm Hiểu Huỳnh cưng chiều nói.
Hành động ngọt ngào của hai người bị đôi vợ chồng già nhìn thấy.
" đó không phải là con trai nhà mình à?" Sở Phu nhân kinh ngạc kéo tay của ông chồng nhà mình nói