Sau hôm gặp Trần Mộng thì Lâm Hiểu Huỳnh chính thức là nghệ sĩ dưới trướng của Công Ty Giải Trí Dương Gia.Mặc dù là người mới nhưng đãi ngộ của cô trong hợp đồng rất tốt.
Đương nhiên điều kiện kí là gì phải bảo mật rồi, ngoài ra bình thường những người khác như thế nào thì cô như vậy.Có thể là tốt hơn một chút, như là có xe bảo mẫu riêng, mà cũng chỉ là loại bình thường, không bắt mắt gì cả, cũng có kim bài đại diện dẫn dắt.
Còn tài nguyên thì âm thầm thôi, vì Sở Trí Tu biết Lâm Hiểu Huỳnh là một người nhạy cảm, lại thông minh, nên hắn có bao che, giúp đỡ cũng phải kín đáo, nếu không cô sẽ nghi ngờ.
Hôm nay là ngày đầu tiên Lâm Hiểu Huỳnh chính thức đi làm, cô có nói với chị Trần là mình muốn học đàn trang cùng học múa, theo kiểu cổ trang.Trước đó cô rất thích nhưng không có điều kiện, bây giờ có công ty rồi họ cũng sẽ cố gắng mà đào tạo người mới như cô.
Có lẽ kêu cầu này không khó đâu.
Mà Trần Quỳnh Như hay tin cô bạn thân của mình tiến vào giới giải trí, liền muốn đi theo làm trợ lí cho Lâm Hiểu Huỳnh.
Hai người lúc này đang ngồi ở quán nước nói chuyện.
" Hiểu Huỳnh, tao làm trợ lí cho mày nha "
" mày nghĩ kĩ chưa đó?" Lâm Hiểu Huỳnh đang viết truyện để ra chương mới cho độc giả, bọn họ hối cô quá rồi, không ngẩn đầu mà hỏi.
" mày nghĩ xem, giới này có bao nhiêu phức tạp, tao sẽ vì mày mà chặn đầu sóng ngọn gió " Trần Quỳnh Như đang thao thao bất tuyệt nói.
" mày nghĩ tao hiền hả?" Cô cười hỏi.
" không hiền! mà mày coi nè tao mới tốt nghiệp lại không có việc làm ổn định, trong năm nay mà tao còn không đi làm, ba mẹ tao liền bắt phải lấy chồng đó!" Trần Quỳnh Như tỏ vẻ đau khổ.
" được, được, mày muốn sao thì làm vậy đi " Lâm Hiểu Huỳnh cũng bó tay rồi.
Còn bên đây Sở Trí Tu đang phải đối phú với mẹ mình, năm nay hắn ba mươi lăm tuổi, cho nên Lí Thiên Hoa phu nhân Sở gia vô cùng lo lắng.
" khi nào mới lấy vợ rồi cho mẹ một đứa cháu ẫm đây hả?" Giọng người phụ nữ than vãn vang lên trong điện thoại.
" mẹ có A Thiên rồi " Sở Trí Tu đang nhìn đóng giấy tờ, vừa trả lời.
" không giống nhau, mẹ muốn mày lấy vợ, rồi sinh con của mày kìa, thằng này " Lí Thiên Hoa nhíu mày nói, nhìn thằng con cuồng công việc của mình.
" haizzz" Sở Trí Tu thở dài, buông bút xuống, nghiêm túc nói với mẹ mình.
" thật ra con có vợ rồi, đã đăng ký kết hôn luôn rồi mẹ à "
" cái gì cơ?! từ khi nào sau không nói với mẹ mày hả?"
Lí Thiên Hoa kinh ngạc cùng tức giận mắng hắn.
" từ khoảng tám tháng trước, mà em ấy chưa biết thân phận của con.Còn tưởng con chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường thôi " Sở Trí Tu nhìn bức ảnh ba người mấy hôm trước đi chơi mà chụp, hắn không khỏi mỉm cười.
" mày là thương con nhà người ta thật, hay là đối phó mẹ mày vậy hả con?" Lí Thiên Hoa không tin tưởng lắm hỏi, giới hào môn nếu gì hôn nhân hợp đồng đâu.
" con thương em ấy thật mà mẹ " Sở Trí Tu xoa cái trán đau nhứt nói.
" woa coi kìa ngạc nhiên chưa " Lí Thiên Hoa kinh ngạc sau đó vỗ lên đùi của chồng mình một cái thật mạnh.
" bà nói chuyện còn đánh lão già như tui làm gì hả?" Sở Kiến Quốc xoa cái đùi của mình nói.
" ông nghe nói gì chưa, con trai mình có vợ rồi đó"
" nghe rồi, nghe rồi " Ông bất lực với vợ mình.
" em ấy là một người phụ nữ rất bình thường, không phải tiểu thư hào môn, cho dù ba mẹ có phản đối con cũng sẽ ở bên cạnh em ấy " Sở Trí Tu nghiêm túc nói.
Lí Thiên Hoa nhìn về phía chồng mình, trong mắt hai người không giấu nổi ngạc nhiên.Thằng con.
Buổi chiều hôm đó Lâm Hiểu Huỳnh tranh thủ còn rảnh rỗi mà dẹp dọn nhà cửa, rồi nấu ăn chờ hai ba con Sở Trí Tu về rồi cùng ăn.Trong lúc dọn dẹp đồ đạc thì cô thấy được thư mời phụ huynh vứt trong sọt rác, Lâm Hiểu Huỳnh thở dài, trong lòng chứa nhiều tâm tư.
Cô chụp ảnh gửi qua cho Sở Trí Tu.
" chú, hôm nay Tiểu Thiên họp phụ huynh "
" em nghĩ mình cần cho thằng bé cảm giác an toàn hơn "
Sở Trí Tu đang chuẩn bị mắng cấp dưới vì làm sai giấy tờ, nhưng nhìn tin nhăn của cô.Hắn cũng cảm thấy mình thật sự chưa làm tròn tốt nghĩa vụ một người cha.
Trầm mặc một lúc, gửi tin nhắn cho Lâm Hiểu Huỳnh.
" anh sẽ sắp xếp về sớm ăn cơm với hai mẹ con"
" em có thể đi họp phụ huynh cho con không?"
" đương nhiên là được rồi, chú bận rộn không cần lo lắng, còn chuyện đi họp để em" Lâm Hiểu Huỳnh nhanh chóng nhắn tin gửi cho hắn.
Sở Trí Tu nhìn tin nhắn mà mỉm cười, sau đó bỗng nhiên hắn cảm thấy tâm trạng nhẹ nhàng mà vui vẻ hơn, nhìn nhân viên làm sai cũng thuận mắt đôi chút.
" đi sửa lại, chiều nay nộp lại, à thôi sáng mai nộp lên " Chiều nay hắn tan ca sớm, để còn đón vợ con về nhà nữa.
Bên đây Lâm Hiểu Huỳnh sau khi nhắn tin thông báo cho Sở Trí Tu một tiếng, cô cũng nhanh chóng thay đồ và trang điểm nhẹ.
Buổi họp diễn ra vào lúc 16h30 chiều mà hiện tại đã gần 15h, cho nên cô phải chuẩn bị nhanh chóng để đến lớp Sở Thiên.
Hôm nay cô mặc một chiếc đầm hoa màu xanh lá, họa tiết những bông hoa nhỏ, nhìn vừa kín đáo và lịch sự mà còn trưởng thành, tóc Lâm Hiểu Huỳnh búi lên cao.
Cô hôm nay là đi họp phụ huynh cuối năm cho con trai, mình phải ra dáng người lớn.
Họp phụ huynh này là kết hợp giữa sáng thì học trên trường, chiều 16h học sinh tan nên 16h30 họp phụ huynh, như vậy thì vừa tiện cho phụ huynh cũng con mình.
Lâm Hiểu Huỳnh nhìn giờ trên điện thoại còn nữa tiếng nữa là đến giờ họp, cô liền đặt một chiếc xe công nghệ taxi.
Khi đến trường thì cô nhìn thấy có vẻ hôm nay khá nhộn nhịp, rất nhiều người đi họp phụ huynh muốn xem con mình học như thế nào.
Nhưng khó nói là cô không biết lớp học của Sở Thiên, trên đường đi liền hỏi một nữ sinh.
" cô bé lớp 6A2 ở đâu vậy "
" dạ chị đi thẳng cuối đường là thấy, lớp em ngay bên cạnh, để em dẫn chị đi nha" Cô gái nhỏ ngoan ngoãn gọi, sau đó dẫn đường cho cô.
Con bé cứ lâu lâu lại liếc nhìn cô mãi, làm cho Lâm Hiểu Huỳnh buồn cười không thôi.Nhưng đứa trẻ này nhìn ngoan ngoãn đáng yêu thật đó.
" trên mặt chị có dính gì sao?"
" dạ...không có ạ...tại em thấy chị xinh quá " Cô gái nhỏ bối rối giải thích.
Lâm Hiểu Huỳnh chỉ cười mà không nói gì, rất nhanh đã đến được cửa lớp của Sở Thiên.Mà cô bé nhỏ cũng đứng ở đó chờ cô vào lớp rồi mới quay về lớp của mình.
Lúc đến nơi, thì bên trong đã có rất nhiều phụ huynh.
" cảm ơn em nha "
" không có gì đâu ạ, chị đến đây để họp phụ huynh cho em trai ạ?" Cô gái nhỏ tò mò hỏi, lớp này là của đàn anh Sở Thiên nè.
" không phải, là cho con trai " Lâm Hiểu Huỳnh mỉm cười nói vô cùng tự nhiên.
Vốn cô cảm thấy người khác biết mình là mẹ kế cũng không có gì khó xử cả.
" dạ???"