Diệp Chấn sửng sốt ho sặc sụa hỏi ngược lại Diệp Vọng:
"Anh hai con mà cũng để ý đến người nào cơ á,ta còn tưởng nó vô tính vô luyến. Nhưng sao con biết được, chắc gì đã là thật?"
"Ba khỏi lo, cái này còn không thật thì con chịu một năm không có tiền tiêu vặt. Con gặp anh trai kia rồi, vừa tốt tính vừa xinh đẹp, con trai ngoan mặt liệt của ba đặc biệt quan tâm đến người ta. Con còn không được anh ấy đối xử tử tế đến thế,aiya."
Diệp Vọng nhìn Diệp Chấn còn nghi ngờ tính xác thực của thông tin nói năng bon mồm như máy phát nhạc tự động.
Diệp Chấn nâng ly trà mận chua uống một ngụm hài lòng:
"Rốt cuộc là Omega nào lọt được vào mắt xanh của Diệp Ngạn,ta cũng muốn gặp cậu nhóc kia, thật ra là nam cũng được."
Diệp Vọng lúc này mới nhận ra lúc nãy mình quá bon mồm đem chuyện trên trời dưới bể kể ra hết sạch ngần ngại hỏi dò:
"Ba này, người anh ấy thích thật ra..."
Nhìn con trai mím môi, giọng nghẹn lại, Diệp Chấn xoa thái dương giương cặp kính khẽ nhíu đôi lông mày nhăn nheo:
"Thành tích không tốt? Hay gia cảnh có vấn để? Nhân cách không được?"
"Đều không phải."
Diep Vong lac dau phan bac.
"Thế làm sao?"
"Anh ấy thích một Alpha!"
"Con nói cái gì? A... Alpha?"
Diệp Chấn nhất thời không thể chấp nhận được con trai mình lại đi thích Alpha. Đừng hiểu lầm ông cổ hủ lạc hậu,ông có thể chấp nhận con mình thích người cùng giới nhưng nát nhất cũng phải là Beta. Tình yêu của hai Al-pha thú thật không có kết quả. Quá giận mất khôn,ông chạy đến phòng Diệp Ngạn gõ cửa nói vọng vào:
"Diệp Ngạn,đi ra ngoài phòng khách ta có chuyện cần hỏi con."
Diệp Ngạn nãy giờ suy nghĩ lan man,nghe thấy giọng điệu không mấy thân thiện lục đục chậm rãi đi ra, ánh mắt liếc Diệp Vọng hình dao găm:
"Lại gây chuyện?"
Diệp Vọng nuốt nước bọt, tim không dám đập mạnh,toàn thân truyền đến cảm giác run rẩy sợ hãi ngấp nghé:
"Em,em..."
"Con dọa nạt nó làm gì, nó chẳng làm sai, việc con thích Alpha còn định giấu đến bao giờ. Nếu chưa có gì sâu đậm, chết tâm sớm đi. Biết trước kết quả mà vẫn đâm đầu, đúng là ngu hết thuốc chữa."
Diệp Chấn trước giờ đều dung túng cho Diệp Ngạn, không ngăn cản cấm đoán. Dù sao hai đứa con của ông đều thiếu đi tình thương của mẹ từ lúc còn rất nhỏ, đặc biệt Diệp Ngạn rất giống người vợ quá cố,tuy nói là thương đều nhau nhưng ông hiểu Diệp Ngạn vẫn có phần nhỉnh hơn Diệp Vọng một chút.
Diệp Ngạn cau mày, càng thêm cảm xúc chán ghét nói:
"Phải,con thích Alpha. Thưa ba, trước giờ con đều rất nghe lời người nhưng tình cảm của con thì không thể. Tình yêu của con chỉ có con quyết định được,ai cũng không thể ngăn. Người cũng không ngoại lệ ,con xin phép đi trước."
"Ngày hôm nay con dám bước chân ra khỏi căn nhà này thì đừng quay lại nữa. Dám đi thì tay trắng mà đi, suy nghĩ lại việc k..."
Diệp Ngạn đột ngột cắt ngang lời Diệp Chấn nói:
"Cái gì con cũng không cần,xin lỗi ba, người nhọc công rồi."
Diệp Chấn giận dữ cuồng nộ vớ ngay lấy chén trà nóng bỏng vừa pha chưa kịp uống ném mạnh vào chân Diệp
Ngạn, giọt nước nóng bỏng ngấm vào da thịt bỏng rát đỏ au, mảnh vỡ cứa vào cổ chân rướm máu.
Diệp Vọng bấy giờ nhìn không nối nữa nước mắt từ từ chảy xuống gào lên:
"Cha định giết con mình à,anh ấy thích Alpha thì có gì sai, người quá khắt khe rồi, nếu mẹ còn sống bà ấy sẽ cảm thấy như thế nào?"