6
Qua những nỗ lực không ngừng, tôi đã thành công trốn thoát khỏi số phận bị chặt tay chân, treo trên tường thành chờ chết.
Sau ba tháng hoàng đế không ngừng cố gắng, bụng của Thượng Quan Tuyết Nhi cuối cùng cũng có động tĩnh.
Tôi biết, cốt truyện đã bước vào giai đoạn cuối cùng.
Thượng Quan Tuyết Nhi vì mang thai mà cãi nhau lớn với hoàng đế, hoàng đế không thể kiên nhẫn nổi nữa, đã ban chết cho nàng ta.
Sau khi nữ nhân vật chính bị đưa lên bục hành quyết, tôi sẽ liều mạng giải cứu, bị “cẩu hoàng đế” tru di cửu tộc.
Chỉ nghĩ đến đó, tôi đã rùng mình lạnh sống lưng.
Bây giờ là lúc quan trọng nhất, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai sót nào.
Tiểu Tống thái y kiểm tra xong mạch cho Thượng Quan Tuyết Nhi, cẩn thận nói với hoàng đế: “Bệ hạ, quý phi đã mang long thai ạ.”
Hoàng đế mừng rỡ hỏi: “Đứa trẻ là trai hay gái?”
Tiểu Tống thái y lau mồ hôi trán.
“Điều này...”
Sắc mặt hoàng đế thay đổi.
“Ta ra lệnh cho ngươi, đứa bé này phải là con gái!”
Tiểu Tống thái y lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Bệ hạ, thần không làm được...”
“Làm không được ta sẽ tru di cả nhà ngươi.”
Tiểu Tống thái y run lên, nhìn tôi với ánh mắt cầu cứu.
Tôi lén làm dấu OK với hắn.
Tiểu Tống thái y hít một hơi sâu, thay đổi bộ dạng nhát gan trước đó, mạnh mẽ nói: “Thần nhất định sẽ giúp Quý phi sinh một nữ nhi.”
Hoàng đế hài lòng.
Hắn ta ôm Thượng Quan Tuyết Nhi, ánh mắt tràn đầy thâm tình.
“Tuyết Nhi, cuối cùng chúng ta cũng sắp có con của mình rồi.”
Thượng Quan Tuyết Nhi tựa vào lòng hắn.
“Nhưng thiếp hy vọng đó là một nhi tử...”
Sắc mặt hoàng đế thay đổi, hừ lạnh một tiếng: “Sinh một tiểu tử thối thì có gì tốt?”
Tiểu Tống thái y đứng bên cạnh tôi, thầm hỏi.
“Thật sự có người ghen với con trai mình sao?”
“Những nhân vật nam chính trong truyện ngược từ xưa không phải đều ghen với con trai sao?”
Tiểu Tống thái y trầm ngâm.
“Lô-gic của phụ nữ các cô thật khó hiểu.”
Tôi đáp trả.
“Tác giả của cuốn sách này là nam.”
Tiểu Tống thái y im lặng.
Kể từ khi mang thai, tính tình Thượng Quan Tuyết Nhi trở nên thất thường, thậm chí cả hoàng đế cũng phải nhận vài cái đánh từ nàng ta.
Đêm khuya, Thượng Quan Tuyết Nhi lại nổi giận.
Nàng ta khóc đến khản giọng.
“Chàng căn bản không thích ta chút nào! Nếu chàng thích ta, chàng nên tự mình hát cho ta nghe, nên loại bỏ hết những người phụ nữ khác trong hậu cung, và không nên để ta phải sinh con.”
Hoàng đế thẳng thắn giáo huấn nàng ta: “Trẫm là bậc quân vương, làm sao có thể làm những chuyện hèn mọn như con hát?”
“Đó là vì chàng không yêu ta.”
“Trẫm có thể thưởng cho nàng...”
“Những thứ đó đều là do người khác chọn lựa rồi còn lại.” “Trẫm...”
“Ta không nghe, ta không muốn nghe.”
Hoàng đế lại tức giận.
Hắn bắt đầu ném đồ đạc trong cung, không một vật phẩm quý giá nào được bỏ qua.
Tiểu Tống thái y phụng chỉ kiểm tra sức khỏe cho Thượng Quan Tuyết Nhi.
Nghe thấy tiếng động trong phòng, hắn cả buổi không dám động.
Tiểu Tống thái y quen thuộc lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Họ đã cãi nhau như thế này mấy ngày rồi?”
Tôi cắn hạt dưa, đáp: “Mấy ngày rồi đấy.”
Tiểu Tống thái y khiêm tốn hỏi: “Lão đại xuyên sách, nữ nhân vật chính thực sự có thể sinh được con gái sao?”
Tôi lắc đầu.
Hắn hoảng sợ.
“Xong đời, đầu của ta không giữ được nữa.”
“Đừng lo, con của nữ nhân vật chính không thể sinh được.” Tôi phun vỏ hạt dưa, vẫy tay với hắn.
“Đem tai lại đây, ta nói nhỏ cho mà nghe.”
Trong nguyên văn, có một quý nhân bị hoàng đế trừng phạt vì mê tín dị đoan, mặc dù chỉ là treo một búp bê cầu nắng.
Bây giờ, hoàng đế và hoàng hậu xa cách, hoàng đế cần một lý do để loại bỏ hoàng hậu.
Chẳng hạn, làm nữ nhân vật chính sảy thai.
Hoặc khiến hoàng hậu trở thành người mê tín dị đoan.
Trong lòng tôi vừa niệm a di đà phật, vừa kể cho Tiểu Tống thái y nghe chi tiết kế hoạch phục thù của tôi.
Tiểu Tống thái y nghe xong, giơ ngón cái lên.
“Độc, cô thật sự rất độc.”
Tôi cười lạnh.
“Đã đến lúc kết thúc rồi.”
Chẳng mấy chốc, hoàng đế tức giận bước ra.
Hắn ta vì quá tức giận, khi xuống bậc thềm còn bị vấp một cái.
Hoàng đế hung ác quét mắt liếc tôi một cái.
Tôi thành thạo quỳ xuống đất.
“Hoàng thượng tha mạng ah! Bậc thềm này thực sự không có mắt, nô tì nhất định sẽ mài phẳng nó!”
Lời vừa dứt, một chiếc giày từ trong phòng bay ra, chính xác đập vào đầu hoàng đế.
Thượng Quan Tuyết Nhi lên tiếng.
“Không được làm khó Tú Nhi.”
Hoàng đế lạnh lùng hừ một tiếng rồi bỏ đi.
Tiểu Tống thái y hỏi: “Hai người họ không phải đã trở mặt thành thù sao?”
“Trong truyện ngược, mang thai là bắt đầu hóa giải mọi mâu thuẫn.”
Tiểu Tống thái y lấy sổ nhỏ ra ghi chép.
“Học được rồi.”