Editor: Himee
Mặc dù Vân Đào rất muốn, nhưng cô vẫn cúi đầu ừ một tiếng.
Có luồng gió nhẹ nhàng lướt qua phía dưới cô, ngứa ngáy mềm mại và lành lạnh. Lông mu bị Diệp Hào dùng lưỡi gió nhẹ nhàng cạo đi, cô còn chưa kịp xấu hổ khép hai chân lại, đã nghe thấy thanh âm mới lạ mà hưng phấn của Diệp Hào.
“Đào Đào, em có nốt ruồi đỏ ở bên dưới.”
“Hả?” Vân Đào không biết.
Trên môi âm hộ trắng noãn sạch sẽ có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, nhỏ đến mức chỉ khi cạo lông và sát lại gần mới có thể thấy được.
“Sao nó có thể mọc ở đây chứ, phạm quy rồi, sao có thể mọc ở chỗ đấy!
Dục vọng vào giờ khắc này kéo đến, Diệp Hào cúi người hôn lên nốt ruồi đỏ như tinh linh này.
“A, Diệp Hào, đừng…”
Vân Đào muốn khép chân lại, nhưng lại bị Diệp Hào dùng sức tách ra, lộ ra hoa huy*t phấn nộn.
hoa huy*t ẩm ướt, giống như cái miệng nhỏ đang gào khóc đòi ăn, run rẩy khép lại.
Diệp Hào liếm từ dưới lên trên, đầu lưỡi cắm vào hoa huy*t rồi lại rút ra, chạm vào âm hạch nhạy cảm.
“A!” Vân Đào run rẩy, hai chân cũng đang phát run, sự đụng chạm mềm mại xa lạ khiến đầu óc cô trở nên trống rỗng, huhu, sướng quá, đó là cảm giác cô không thể cưỡng lại được.
Nó khác với cảm giác bị dương v*t cắm vào, cái trước giống những đợt sóng mãnh liệt, cái sau lại mềm mại như tơ nhện, từ hoa huy*t chậm rãi lan ra toàn thân, nhẹ nhàng quấn lấy cô, kéo cô rơi vào vực sâu tình dục.
Diệp Hào liếm từng chút trêu đùa cô, tơ nhện quấn quanh cô từng lớp cho đến khi cô bị tơ nhện dục vọng quấn vào một cái kén.
“Ha~a…… Diệp Hào, không, đừng mà… Em không chịu nổi…… A~ưm~” Đọc Full Tại Đọc Truyện
Vân Đào muốn trốn, nhưng lại bị hai tay Diệp Hào ôm lấy đùi, bởi vì khoái cảm quá mức mãnh liệt, ngón chân cô co lại, thắt lưng duỗi thẳng về phía trước, mông rụt về phía sau.
“Thả lỏng nào, Đào Đào, thả lỏng.” Diệp Hào trấn an cô, sau đó lại cúi đầu xuống, đầu lưỡi bắt chước dương v*t ra vào trong hoa huy*t của Vân Đào.
“A~” Xấu xa, tên đàn ông thối này quá xấu xa rồi, hắn để cô thả lỏng vì đột kích cái khác!
d*m thủy từ trong hoa huy*t lại trào ra ngoài, nhưng bị Diệp Hào hút hết vào miệng.
Vân Đào không nhìn thấy, nhưng cô có thể nghe thấy tiếng đầu lưỡi Diệp Hào thọc vào hoa huy*t, nghe thấy tiếng Diệp Hào hút d*m thủy và tiếng nuốt xuống, xấu hổ quá, thật dâm, cô nghiêng đầu, vùi mặt vào trong chiếc gối mềm mại, cắn chặt vỏ gối rên rỉ.
Sau khi thích ứng với khoái cảm, ý thức của cô dần thoát khỏi sự kiểm soát, cơ thể Vân Đào bắt đầu phập phồng một cách vô thức, giống như cánh hoa trôi nổi trên sóng, sóng dâng lên cô cũng dâng lên, sóng xuống cô cũng rơi xuống theo, cho đến khi Diệp Hào buông tha hoa huy*t của cô, ngậm lấy âm hạch nhẹ nhàng mút vào…
“A!”
Khoái cảm tới quá mức đột nhiên và mãnh liệt, Vân Đào trực tiếp lên đỉnh, cô cong người lên, cung đứng dậy, vô thức túm lấy Diệp Hào như một người chết đuối bắt được cọng rơm cứu mạng, Diệp Hào nắm lấy tay cô, kéo cô vào lòng.
“Đào Đào, sướng không? Hửm?” Âm cuối dán vào vành tai Vân Đào, kích thích khiến nửa khuôn mặt cô đều tê dại.
Muốn đòi mạng!
Cao trào còn chưa lắng xuống, Vân Đào hừ hừ treo ở trên người Diệp Hào không trả lời được.
Một lúc lâu sau, Diệp Hào buông Vân Đào ra, cởi quần áo, lộ ra dương v*t đã cương cứng từ lâu, hắn quỳ xuống giữa hai chân Vân Đào, dùng quy đầu cọ xát miệng huyệt.
dương v*t đói khát vừa chạm vào huyệt đạo mềm mại, liền nóng lòng muốn ép ra d*m thủy trong suốt, dung hợp với Vân Đào, không thể tách rời.
“Diệp Hào.” Vân Đào đột nhiên rất muốn nhìn hắn.
Diệp Hào nghe thấy cô gọi thì ngẩng đầu lên, mái tóc dài xõa tung hơi che khuất tầm mắt, hắn nghiêng đầu sang trái, vén phần tóc dài bên phải ra sau tai, ngọn tóc đen bóng vừa vặn quét qua đầu v* hồng hồng cương cứng của hắn, sắc khí tràn đầy.
“Sao vậy?” Diệp Hào cười hỏi cô. Đọc Full Tại Đọc Truyện
Bộ dạng của Diệp Hào thật đẹp, lúc cười rộ lên càng đẹp hơn.
“Không có gì, chỉ muốn gọi anh thôi.”
Diệp Hào cúi người hôn Vân Đào, “Ừ, muốn gọi thì gọi, kêu trên giường cũng được.” Nói xong câu cuối, Diệp Hào cười ra tiếng, tiếng cười trầm thấp rất êm tai.
Vân Đào đỏ mặt quay đi, không dám nhìn hắn.
Diệp Hào bóp eo Vân Đào, quy đầu nhắm ngay miệng huyệt, chậm rãi tiến vào bên trong Vân Đào, cảm giác bao vây quen thuộc khiến Diệp Hào thoải mái than nhẹ.
“A~Đào Đào, em chặt quá.”
hoa huy*t của Vân Đào căng ra, cô chủ động thả lỏng cơ thể, mở rộng hai chân ra để thích ứng với dương v*t kinh người của Diệp Hào tốt hơn. Nhưng vừa mới chậm rãi tiến vào, Vân Đào gần như bị khoái cảm bao phủ.
“A~” Vân Đào cắn môi, không muốn kêu lên thành tiếng vào lúc này.
Khi dương v*t đã tiến vào sâu, Diệp Hào dừng lại nắm lấy tay Vân Đào, mười ngón tay đan vào nhau, ấn hai lòng bàn tay sát vào nhau, hắn bắt đầu thong thả đưa đẩy, chậm rãi đến mức mỗi lần ra vào đều có thể khiến người ta cảm nhận được lực ma sát lôi kéo mị thịt.
“A~ha a~” Vân Đào cuối cùng không thể kiềm chế được, tiếng rên rỉ nhỏ vụn phát từ răng môi, phóng đãng.
Mỗi một lần cắm vào Diệp Hào đều có thể chuẩn xác nhắm vào điểm G của cô, mỗi một lần chạm vào đều khiến cô run rẩy vì sung sướng, cô giống như kẻ nghiện, tham lam hưởng thụ khoái cảm khi dục vọng được thỏa mãn, cô thậm chí còn muốn càng nhiều, nhiều hơn nữa.
“Diệp Hào, anh nhanh, nhanh lên.”
Diệp Hào nghe được, trong mắt hắn đều là ý cười, hắn cúi người hôn cô, giữa răng và môi, hắn nói, “Được, cô gái của anh.”
Hắn bắt đầu tăng tốc và tăng cường độ, dương v*t đâm mạnh vào cổ tử cung Vân Đào, khiến Vân Đào thở hổn hển, trứng dái va vào mông Vân Đào phát ra tiếng vang bạch bạch, chỉ cần nghe thấy âm thanh này đã khiến người ta mặt đỏ tai hồng.
“Ha~Đào Đào, sướng quá~ưm”
Vân Đào: “…”
Đệt, như này ai mà chịu cho nổi?
Nàng giãy dụa để mình tỉnh táo hơn một chút, dùng tay bịt miệng Diệp Hào, “Anh, anh đừng rên nữa được không?
Nụ cười của Diệp Hào mang theo vài phần tà ác, “Không phải em thích nghe sao?”
“Anh, anh, anh…” Vân Đào biết Diệp Hào cố ý rên cho cô nghe!
Diệp Hào đương nhiên là cố ý, hắn rất nhạy cảm, chỉ cần bản thân vừa kêu ra tiếng, Vân Đào tất nhiên sẽ càng khó kiềm chế được, tiếng rên của cô sẽ trở nên phấn khích hơn, chính là tuôn ra từng đợt d*m thủy, thậm chí là lên đỉnh.
Nếu cô thích, hắn sẽ kêu nhiều hơn cho cô nghe, dù sao hắn cũng rất sướng, rất thoải mái, kêu rên hình như càng có lạc thú hơn.
“Anh kêu nhiều hơn cho em nghe nhé?” Diệp Hào áp vào lỗ tai Vân Đào, vì thế Vân Đào nghe thấy giọng nói trầm thấp, gần như tiếng thở của Diệp Hào vang lên bên tai.
“Ha ha~ưm~”
“Anh!” Vân Đào nghe thấy da đầu như muốn nổ tung, cơ thể run lên, cô lại lên đỉnh.
Diệp Hào nằm trên người Vân Đào nghẹn cười ra tiếng, hắn thậm chí cười đến nỗi thân thể cũng phát run theo.
Cô gái của hắn, thật sự quá đáng yêu rồi.
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 33 ★彡