Editor: Himee
Vân Đào bị Úy Lý va chạm đến “choáng váng”, ngay cả một chữ cũng nói không nói ra được.
Sao lại thành thế này? Tại sao?
Cảm giác khác hoàn toàn với lúc làm tình với Diệp Hào, hoa huy*t trướng đến phát đau, nhưng nhiều hơn chính là khoái cảm không thể chịu nổi, cô cắn vào phần thịt mềm mại trên mu bàn tay để kìm nén tiếng rên sắp bật ra khỏi cổ họng, cô không dám tưởng tượng thanh âm kia phát ra sẽ cỡ xấu hổ và dâm đãng đến mức nào.
Sau đó, Úy Lý kéo tay cô ra.
Mẹ nó!
“Không cần nhẫn nhịn, tôi mở lá chắn rồi, bọn họ không nghe được.”
“A~ưm~không……. ha a~” từng tiếng rên rỉ khiến người ta xấu hổ thoát ra từ cổ họng cô, Vân Đào tự nghe mà còn thấy má mình đỏ bừng, rên thì rên thôi, làm sao ngay cả âm lượng mình cũng không thể kiểm soát được.
Cô không biết bộ dáng này của mình trông gợi cảm và quyến rũ đến thế nào. Đọc Full Tại Đọc Truyện
Bởi vì tình dục, gương mặt và thân thể của cô đều trở nên trắng hồng mềm mại, nhìn cực kỳ ngon miệng. Những sợi tóc trên trán và thái dương ướt đẫm dính vào má, lại tăng thêm vài phần sắc khí.
Hai mắt cô híp lại, môi khẽ mở, lộ ra hàm răng trắng nõn cùng đầu lưỡi đỏ hồng mềm mại…
Yết hầu Úy Lý lăn lộn, miệng lưỡi sôi trào, rất muốn ăn cô, hung hăng mà ăn.
Úy Lý nghĩ như nào liền làm như vậy.
Hắn lật cô lại, hai tay giữ lấy eo cô nâng lên, buộc Vân Đào phải nâng mông lên để lộ hoa huy*t của cô cho hắn xem, quy đầu để lên miệng huyệt, va mạnh một cái, dương v*t tiến thẳng đi vào, phá miệng tử cung, đi vào chỗ sâu hơn.
“A!” Cả người Vân Đào như nhũn ra, hai chân không ngừng run lên vì sung sướng và đau đớn, cô nắm lấy đầu giường cố gắng bò về phía trước, rút dương v*t của Úy Lý ra, nhưng lại bị Úy Lý tóm lấy eo kéo trở về.
Úy Lý ** Vân Đào thật mạnh và nhanh, dương v*t cắm vào tận cửa tử cung, trứng dái va vào âm vật, d*m thủy khi giao hợp văng tung tóe chảy xuống theo đùi hai người.
Vân Đào bị Úy Lý ** đến phát khóc.
Mặt cô vùi vào chiếc gối mềm mại, nước mắt thấm đẫm gối, tiếng khóc đứt quãng phát ra.
Đau quá, nhưng cũng thật sướng, huhuhu…
Cô cảm thấy mình sắp bị Úy Lý ** chết trên giường.
Chẳng bao lâu, Vân Đào lại lên đỉnh, Úy Lý không buông tha cho cô mà tăng nhanh tốc độ, thậm chí ôm lấy Vân Đào, xoay mặt Vân Đào sang hôn cô.
Dư vị cao trào làm cho cả người Vân Đào run rẩy, ý loạn tình mê, khi tỉnh táo một chút cô liền bắt đầu cầu xin tha:
“Không được, không được nữa, tôi không thể, huhuhu…”
“Còn 15 phút.”
Vân Đào dao động, “Tôi, tôi còn có thể!”
Lần này, Vân Đào chắc chắn chính mình nghe thấy tiếng nén cười.
Con mẹ nó, Úy Lý, anh không có lương tâm!
Úy Lý không có lương tâm lại dừng lại vào lúc này, “Hay là, cô thử khiến tôi bắn ra đi?”
Vân Đào vội vàng gật đầu, mặc kệ như thế nào cũng phải để cô nghỉ ngơi chứ, nếu không cô sẽ phải về với ông bà trước khi Úy Lý bắn tinh bổ sung tuổi thọ cho cô.
Cô nhớ lại những bộ phim và tiểu thuyết đã xem ở kiếp trước, bảo Úy Lý nằm xuống, xoay người lại ngồi lên người Úy Lý, phải rất lâu mới nhét dương v*t của Úy Lý vào trong hoa huy*t mình, sau đó từ từ ngồi xuống.
Tư thế này quá khó đối với Vân Đào, sau khi cô ngồi xuống liền không dám cử động, đợi một lúc lâu mới cúi người xuống đến gần Úy Lý, ánh mắt đảo quanh một vòng, cuối cùng vươn đầu lưỡi liếm đầu v* Úy Lý.
Xúc cảm mềm mại làm cho thân thể Úy Lý run rẩy một chút, dương v*t cắm ở trong thân thể Vân Đào cũng rục rịch.
Có tác dụng! Vân Đào mừng rỡ như điên, dứt khoát ngậm lấy đầu v* Úy Lý vào trong miệng, lúc thì dùng răng cắn nhẹ, lúc lại dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm hoặc dùng sức mút.
hoa huy*t đã thích ứng kích thước của dương v*t, cô không khỏi bắt đầu vặn vẹo eo đưa đẩy.
Tình dục thật kỳ diệu, cảm giác chủ động và bị động hoàn toàn khác nhau.
Lúc bị động, Vân Đào cảm giác mình giống như khúc gỗ trôi theo sóng nước, không có cành để tựa vào, không có nơi nào để bám và không thể kiểm soát được bản thân. Lúc chủ động, Vân Đào cảm giác mình giống như người chèo thuyền trong cơn sóng, dù sóng có dữ dội đến đâu, cô vẫn có thể điều khiển con thuyền đi tới đó.
Dù cái nào thì cô cũng thích tất. Đọc Full Tại Đọc Truyện
Úy Lý cũng giống như vậy. Hắn kìm nén mong muốn va chạm mạnh mẽ, nằm im để Vân Đào ở phía trên, vốn chỉ muốn cho Vân Đào thả lỏng một chút, nhưng không ngờ sự đảo ngược vai trò này lại khiến hắn càng khó kiềm chế bản thân.
Mất đi quyền chủ động, bất kỳ chỗ nào trên người cũng trở nên mẫn cảm rất nhiều, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được sự vuốt ve của từng sợi tóc rải rác trên ngực mình, ngứa, thật ngứa.
Điều này càng khiến hắn càng khó chịu hơn chính là đầu v* và dương v*t, nếu phải miêu tả thì đầu v* và tính khí giống như không phải là một bộ phận của cơ thể hắn, mà hắn mới là một phần của đầu v* và dương v*t, hắn được chúng truyền khoái cảm bao bọc, xoa bóp.
Vân Đào cảm nhận được Úy Lý động tình, trong lòng trở nên đắc ý, cô buông đầu v* Úy Lý ra, cười đến có chút tà ác, sau đó hôn lên môi Úy Lý.
Cô vừa đặt môi mình lên môi Úy Lý, đầu lưỡi còn chưa kịp vươn ra, đột nhiên trời đất đảo lộn, Úy Lý bị đè ở dưới xoay người đứng dậy, ôm Vân Đào vào trong ngực mình.
Vân Đào không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên tối sầm, sau đó cô nghe thấy âm thanh chói tai của dao va vào kim loại, âm này thanh sắc bén đến mức khiến cả người Vân Đào run lên.
Vân Đào hoảng sợ ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Úy Lý, con ngươi màu vàng nhạt sắc bén khiến người ta phát run, cô nhìn theo ánh mắt của Úy Lý, nhìn thấy Diệp Hào đang đứng ở cửa xe.
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 16 ★彡