Sổ Tay Nuôi Dưỡng Cung Chủ

Chương 42: Bái đường (1)




Cố Hiểu Đao tóm lấy bông hoa trên đầu xuống, chà xát mặt nói: “Có muốn ta thuận tiện dặm thêm chút phấn tô thêm chút son không?”

Cung chủ sủng nịch mà nhìn hắn: “Ngươi cao hứng là được.”

Đậu má, ngươi còn tưởng thật? Ta không có sở thích nghiện biến trang giống như Diễm Cô a! Cố Hiểu Đao nhìn về phía tiểu sư đệ khẽ cười nói: “Sư phụ, ngươi xem này, không biết vì sao hỉ phục của ta thật kỳ quái a...”

Tiểu sư đệ vỗ đùi đứng lên, một bên đi đến cửa, một bên nói: “Haizzzz! Đám hạ nhân này, chút chuyện ấy cũng làm không xong, ta đi lấy cho ngươi một bộ khác!”

“Khoan đã.” Cố Hiểu Đao gọi hắn lại.

Tiểu sư đệ vẫn duy trì tư thế bước ra cửa, cứng ngắc quay đầu lại: “Đồ nhi, còn chuyện gì không?”

Cố Hiểu Đao dùng khẩu hình nói câu 'Thuật phản công', sau đó chớp chớp mắt nhìn tiểu sư đệ, “Không có gì, ta quên ta muốn nói gì rồi.”

Tiểu sư đệ gật đầu, làm bộ như tùy ý nói: “Cái kia, Hiểu Đao a, lúc nãy không phải là ngươi muốn ăn thịt sao? Ta kêu người đi chuẩn bị cho ngươi, ngay ở phòng bếp, ngươi nhớ phải đến xem đó.” Ngụ ý là, hắn sẽ đặt thuật phản công ở phòng bếp.

Cố Hiểu Đao tỏ vẻ đã hiểu, cười hí hí nói: “Thật sự là đa tạ sư phụ ha ha ha ha a...”

Tiểu sư đệ cũng cười hí hí nói: “Đừng khách khí, ta đi trước ha ha ha ha ha ha...”

Cố Hiểu Đao nhìn theo tiểu sư đệ đi xa, quay đầu nói: “Cung chủ, sao ngươi lại tới đây, không phải nói trước khi bái đường ngươi ta không thể gặp mặt sao?”

Cung chủ cười nói: “Lo lắng ngươi, cho nên tới xem thử.”

Ta có cái gì mà khiến ngươi phải lo lắng? Cố Hiểu Đao nghĩ nghĩ: “Ngươi sợ ta chạy à?”

Cung chủ nhìn thẳng vào mắt hắn, thản nhiên nói: “Ngươi sẽ không.”

Loại giọng điệu chắc chắn này quả thực chọt trúng điểm manh!! Trái tim nhỏ bé của Cố Hiểu Đao nhảy dựng, cố gắng trấn định nói: “Vậy ngươi lo lắng cái gì?”

Cung chủ chăm chú nhìn hắn một lát, chậm rãi nói: “Thu Tam Nguyệt.”

Cố Hiểu Đao sửng sốt, vuốt cằm nói: “Ngươi là nói Thu Tam Nguyệt sẽ xuất hiện?”

“Không bài trừ loại khả năng này.” Cung chủ liếc hắn một cái, “Nếu hắn xuất hiện, ngươi sẽ làm thế nào?”

Cố Hiểu Đao vội vàng bày ra thái độ của mình: “Đầu tiên ta không phải là độc y, không có nửa lông tiền quan hệ với hắn, cho nên hắn có xuất hiện hay không cũng không ảnh hưởng tới ta!”

Hơn nữa ngươi xác định hắn sẽ xuất hiện? Loại nam thứ này, cư nhiên hơn bốn mươi chương cũng chưa có lộ mặt qua, hoàn toàn không xứng làm nam thứ vị trí đầu tiên, ngay cả Chu Tước còn nhiều đất diễn hơn hắn!

Ánh mắt cung chủ thâm thúy mà nhìn hắn: “Ngươi thật sự không phải là độc y?”

Cố Hiểu Đao: “Thề với trời ta thật sự là từ một thế giới khác xuyên qua!”

Cung chủ trầm mặc nửa ngày, “Vậy ngươi xuyên qua như thế nào?”

Cố Hiểu Đao bị nghẹn, “Ta cũng không biết ta xuyên qua như thế nào, hình như phục hồi lại tinh thần ngay ở nơi này...”

Cung chủ trầm ngâm một lát hỏi: “Trước khi ngươi xuyên qua, có xảy ra chuyện gì không?”

Vấn đề này Cố Hiểu Đao cũng hỏi qua chính mình, trước khi hắn xuyên qua cũng không có gì dị thường, chính là lên lớp tan học bình thường, đến quán cơm trở về phòng ngủ a... Không đúng! Cố Hiểu Đao vỗ đùi một cái: “Ta nhớ ra rồi... hình như đang cắt tóc!”

Cung chủ khó hiểu nói: “Thân thể sinh ra là nhận được từ phụ mẫu, tại sao ngươi có thể tùy tiện cắt tóc?”

Cố Hiểu Đao bĩu môi: “Đa phần nam nhân chúng ta đều là tóc ngắn.”

Cung chủ nắm tóc hắn lên một phen: “Nhưng tóc ngươi hình như cũng không ngắn, hơn nữa nếu ngươi không phải là độc y, vậy lần đầu tiên khi ngươi gặp bổn cung, vì sao ngươi lại mặc y phục của độc y? Chính xác mà nói độc y đi đâu rồi?”

Cố Hiểu Đao bị một loạt vấn đề này hỏi ngược lại. Đệch mợ, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Vẻ mặt Cố Hiểu Đao dại ra, nắm tay hắn nói: “Cho nên ngươi tin không?”

Cung chủ thản nhiên nói: “Thế giới rộng lớn hẳn là không ít điều kì lạ.”

Quả nhiên kiến thức của cung chủ rộng rãi hơn người a! Năng lực tiếp thu gạch thẳng đánh dấu!

“Nhưng là tin ngươi liền gặp quỷ...”

Cố Hiểu Đao vô lực nói: “Ta không có bệnh thần kinh...”

Cung chủ trìu mến sờ sờ tóc hắn, “Mặc kệ ngươi biến thành cái dạng gì, ta đều sẽ ở bên cạnh ngươi.”

Cố Hiểu Đao: “Tuy rằng rất cảm động nhưng ta thật sự không phải là bệnh thần kinh...”

Cung chủ cho hắn một nụ cười trấn an.

Thôi!! Lười cùng cung chủ rối rắm vấn đề này, Cố Hiểu Đao chuyển hướng đề tài: “Cung chủ, vì sao ngươi lại cảm thấy Thu Tam Nguyệt sẽ xuất hiện? Chuyện chúng ta thành thân rất ít người biết mà, chỉ sợ ngay cả người Cửu Vân cung của ngươi cũng không biết đi?”

Cung chủ lắc đầu nói: “Việc này đại khái cả thiên hạ đều biết, bổn cung dùng bồ câu đưa tin thông tri người Cửu Vân cung, Cửu Vân cung đã đem việc này chiêu cáo giang hồ.”

Cố Hiểu Đao: “...” Nói tốt cẩn thận đâu?

Cố Hiểu Đao an ủi: “Quỷ cốc không dễ tiến vào như vậy? Lại nói, Thu Tam Nguyệt không hẳn còn để độc y ở trong lòng.”

Cung chủ nhíu mày nói: “Không thể không đề phòng, dù sao bắt đầu từ bây giờ ngươi không được rời xa ta một bước.”

Không được đâu, một tấc cũng không rời sao ta có thể đi lấy thuật phản công được? Cố Hiểu Đao phóng nhanh đến cửa, “... Ta đến phòng bếp trước đây!”

Cung chủ đè lại bả vai hắn một phen, mỉm cười nói: “Ta đi với ngươi.”

Cố Hiểu Đao cười gượng hai tiếng: “Không cần đâu, ta chỉ là đi lấy chút đồ ăn thôi! Lập tức sẽ trở lại!”

Cung chủ cười như không cười: “Ngươi khẩn trương như vậy, có phải là muốn gạt ta làm chuyện xấu gì đúng không?”

Chẳng lẽ giọng điệu của ta khẩn trương lắm hả? Cố Hiểu Đao nắm tay hắn, bày ra vẻ mặt thẳng thắn thành khẩn, “Yến Yến, ngươi đa tâm rồi, ta chỉ là muốn ăn chút thịt mà thôi, nếu ngươi lo lắng, vậy thì theo ta đi.”

Cung chủ: “Được.”

Cố Hiểu Đao: “...”

Bình thường nội dung vở kịch không phải là nói xong lời như vậy, đối phương sẽ thả tâm để cho mình rời đi sao? Cố Hiểu Đao oán hận mà cắn chặt răng, vẻ mặt đau khổ nói: “Vậy thì đi thôi.”

Đành phải giả bộ đi lấy đồ ăn trước, sau đó hôm nào lại đi lấy thuật phản công kia!

Hai người đi đến phòng bếp, từ xa đã ngửi được mùi dầu khói.

Bởi vì sắp chuẩn bị hỉ yến, toàn bộ phòng bếp đều vô cùng náo nhiệt, thái rau xào rau rửa thức ăn, tất cả mọi người bận rộn không ngừng.

Cố Hiểu Đao nhìn mọi người vội ra vội vào, nhìn qua căn bản không chen vào được, hơn nữa có chen vào cũng khó đi tìm đồ, vì thế vuốt cằm nói: “Đợi lát nữa lại đến, đột nhiên ta không muốn ăn thịt nữa.”

Hắn kéo cung chủ chạy trở về, một tỳ nữ vội vàng chạy tới, sau khi hành lễ với Cố Hiểu Đao lập tức nói: “Độc y đại nhân, sư đệ ngài muốn ta chuyển cáo đến ngài, đồ vật hắn đặt ở trong đống củi.”

Cố Hiểu Đao: “...”

Sợ Cố Hiểu Đao không biết, tỳ nữ còn cố ý chỉ chỉ đống củi bên cạnh, “Ngay ở kia kìa.”

Cố Hiểu Đao: “...”

Đây không phải là chưa đánh đã khai sao!!! Toàn thân Cố Hiểu Đao đều vô lực.

Cung chủ ngạc nhiên nói: “Cái gì vậy?”

Cố Hiểu Đao kéo tay cung chủ đi trở về, “Không có gì, chúng ta trở về đi...”

Cung chủ đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, quơ quơ ống tay áo về phía đống củi, lạch cạch, củi lăn lông lốc, lộ ra một quyển trục màu vàng nhạt.

Cố Hiểu Đao: “...”

Cung chủ kéo hắn đi qua, nhặt quyển trục kia lên, hỏi: “Đây là?”

Cố Hiểu Đao khẽ cắn môi, đoạt quyển trục kia lại một phen, cười hì hì nói: “Là sách dạy nấu ăn đó! Ta chính là muốn tự mình làm cho ngươi một bữa cơm, cho nên nhờ sư phụ giúp ta tìm quyển sách này.”

Cung chủ thản nhiên nói: “A? Thuật phản công là sách dạy nấu ăn?”

Vẻ mặt Cố Hiểu Đao cứng đờ, “Sao ngươi biết là thuật phản công...”

Cung chủ chỉ chỉ quyển trục, thản nhiên nói: “Phía trên có viết.”

Cố Hiểu Đao cúi đầu nhìn kỹ, quả nhiên ở bên hông quyển trục phát hiện vài chữ cực nhỏ, đúng là ba chữ 'thuật phản công'.

Thị lực của cung chủ cũng không khỏi quá tốt đi! Cố Hiểu Đao nắm tay áo cung chủ: “Ngươi nghe ta giải thích...”

Cung chủ: “Ta không nghe.”

Cố Hiểu Đao từ bỏ nói xạo, cúi thấp đầu nói: “Được rồi, thực xin lỗi.”

Cung chủ sờ sờ đầu hắn, ôn nhu nói: “Xem ra là ngày thường bổn cung không thể thỏa mãn được ngươi, cư nhiên để ngươi tính toán loại chuyện này.”

Cố Hiểu Đao vẻ mặt hoảng sợ: “Ta sai rồi, cung chủ tha mạng a!”

Cung chủ khẽ mỉm cười: “Bổn cung muốn mạng của ngươi làm gì? Đêm nay ngươi cũng không cần ngủ, nói thế nào cũng là ĐÊM-ĐỘNG-PHÒNG-HOA-CHÚC.”

Đây càng đòi mạng a! Đáy lòng Cố Hiểu Đao một mảnh bi thương, nghĩ gáo vỡ muốn làm muôi lành, dù sao kế hoạch phản công này cũng bị ngâm nước nóng, nhìn qua cũng không sao đi?

Trên mặt hắn tràn ngập chờ mong, chậm rãi mở quyển trục ra, chỉ thấy phía trên viết hai chữ to bắt mắt: NHẬN MỆNH.

Cố Hiểu Đao hung hăng ném quyển trục xuống đất: “...”

Cung chủ cười nhạo một tiếng, “Cốc chủ này coi như có vài phần thông minh, nếu hắn dám dạy ngươi những thứ này, bổn cung nhất định sẽ đánh cho hắn tàn phế.”

Cố Hiểu Đao vẻ mặt suy sụp.

Cung chủ nâng mặt hắn lên, nhíu mày hỏi, “Có phải... ngươi không thích ở mặt-dưới đúng không?”

Bị hắn hỏi như vậy, Cố Hiểu Đao cẩn thận tự hỏi một chút, kỳ thật... ở mặt-dưới cũng không có gì không tốt, dù sao chỉ cần hai người có thể ở cùng nhau, những chuyện này đều không quan trọng. Cố Hiểu Đao chớp chớp mắt, ôm cổ hắn hôn lên.

Cung chủ nhướng mi, lập tức hiểu được tâm ý của hắn, mỉm cười cắn môi hắn một cái.

Khi hai người nị nị oai oai, tỳ nữ đứng một bên cẩn thận nhắc nhở: “Nếu độc y đại nhân không đi thay y phục thì sẽ bỏ qua giờ lành...”

Đệch mợ, bên cạnh còn có người! Cố Hiểu Đao vội vàng đẩy cung chủ ra, lắp bắp nói: “Trở về thôi!” Sau đó liền chạy trở về.

Vẻ mặt cung chủ khó chịu đi theo phía sau hắn.

Khi trở lại trong phòng, tiểu sư đệ đã đưa hỉ phục bản bình thường tới, một đám người lại nảy lên, ba chân bốn cẳng mặc đống đồ kia vào trên người hắn, thay đồ mới, chải tóc lại cho hắn.

Sau khi sửa soạn chỉnh lý xong mọi chuyện, đám người kia mới lui ra ngoài.

Cố Hiểu Đao xoa thắt lưng đứng ở trước gương đánh giá chính mình, quả nhiên là người gặp việc vui tinh thần đều thỏa mái, bộ dạng đều đẹp trai hơn so ngày hôm qua rất nhiều!

Cung chủ cũng đi qua đứng song song với hắn.

Trong gương phản chiếu ra hai bóng người, cùng bọn họ thân thể có chiều cao chênh lệch.

Cố Hiểu Đao khó chịu mà đẩy hắn: “Ngươi cách ta xa một chút.” Hắn tự nhận là mình cũng không thấp, tốt xấu gì cũng đạt tới chiều cao chuẩn mực của nam nhân TQ, nhưng mà thấp hơn cung chủ một cái đầu gì đó thật sự là khiến người ta khó chịu!

Cung chủ đứng yên không nhúc nhích, nghiêng đầu hôn lên mặt hắn: “Hôm nay ngươi rất đẹp.”

Bị ngươi khích lệ tuyệt không cao hứng, ai mà không biết thẩm mỹ của ngươi kỳ dị! Cố Hiểu Đao chân thành nói: “Không đẹp bằng ngươi.” Hắn thuận tay cầm lấy cài tóc trên bàn, cắm vào trên đầu cung chủ, tán thưởng nói: “Đắp khăn voan lên chính là tân nương xinh đẹp.”

Cung chủ mỉm cười, vươn tay bôi son phấn lên trên mặt Cố Hiểu Đao một phen.

Cố Hiểu Đao ngẩn người, cũng vươn tay đi lấy son phấn. Cung chủ lập tức đè tay hắn lại, đồng thời lấy bông hoa cắm ở bên tai Cố Hiểu Đao, ôn nhu nói: “Ngoan, đừng nghịch.”

Fuck! Rốt cuộc là ai nghịch hả!

“Ngươi ngươi ngươi...” Tay Cố Hiểu Đao bị hắn giữ chặt, không thể phản kháng, trên mặt tức giận một trận.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bước chân, có người đẩy cửa phòng ra, hô lớn: “Giờ lành đã đến!”

Vừa dứt lời, một đám người ùa vào trong phòng, ôm lấy Cố Hiểu Đao và cung chủ đi ra ngoài.

***

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Tác giả: 【Kỳ thật... ở mặt-dưới cũng không gì mà không tốt, dù sao chỉ cần hai người có thể ở cùng nhau, những chuyện này đều không quan trọng.】Đây là nguyên câu ngươi nói à?

Cố Hiểu Đao: Đúng vậy!

Tác giả: A, đây chính là ngươi tự mình nói đó, về sau cũng không cần nghĩ phản công nữa, tác giả cũng không giúp được ngươi.

Cố Hiểu Đao: TUT