Sổ Tay Nuôi Dưỡng Cung Chủ

Chương 40: Bái sư




Tiểu sư đệ ngạc nhiên nói: “Chuyện gì?”

Cung chủ nói: “Xá đệ ham chơi, có thể là đi lạc trong quỷ cốc rồi, thỉnh ngươi phái người hỗ trợ tìm một chút.”

Tiểu sư đệ nói: “Chuyện này dễ, Bình nhi, ngươi gọi vài đệ tử đi tìm chung quanh thử xem.”

Bình sư phụ gật đầu, xoay người liền đi phân phó đệ tử.

Tiểu sư đệ xoa xoa tay hưng phấn nói: “Hiện tại có thể bái sư chưa?”

Cố Hiểu Đao hồ nghi nói: “Nghi thức bái sư này có phải có gì cổ quái không?”

Tiểu sư đệ vẻ mặt hưng phấn lắc đầu: “Không có a!”

“Không có ngươi hưng phấn như vậy làm gì...” Cố Hiểu Đao lui về phía sau hai bước, trốn ở phía sau cung chủ.

Tiểu sư đệ đưa cho hắn một ánh mắt an ủi, “Ngươi chờ ta!” Xoay người liền chạy đi.

Cố Hiểu Đao: “... Ta cuối cùng có loại dự cảm bất tường.”

Cung chủ xoa đầu hắn: “Không sao, có bổn cung ở đây, nếu hắn làm chuyện kì quái, bổn cung liền...”

Cố Hiểu Đao nhanh chóng giúp hắn nói câu kế tiếp: “Một chưởng đánh chết hắn!”

Cung chủ: “Cũng không đến nỗi đánh chết, dù sao hắn đã cứu ngươi... đánh cho tàn phế là được rồi.”

Cố Hiểu Đao: “...” Đánh cho tàn phế cũng không có tốt hơn đánh chết bao nhiêu...

Chờ đợi trong bất an, tiểu sư đệ rốt cục cũng ôm một vò mờ mờ ảo ảo giống vò rượu, một đường chạy về

Tiểu sư đệ đặt một cái chén lên trên bàn đá, tháo giấy dán vò rượu ra, mạnh mẽ rót đầy một chén rượu đưa cho Cố Hiểu Đao: “Uống xong bát rượu này, chúng ta chính là sư đồ! Không uống cạn không phải là nam nhân!”

Cố Hiểu Đao bưng rượu trầm mặc một lát: “Một cái bát? Là ta uống? Ngươi không uống?”

Tiểu sư đệ khoát tay: “Rượu thu đồ đệ chỉ có thể một mình ngươi uống... ngươi uống mau lên! Không uống cạn không phải là nam nhân!”

Ngươi nói như vậy ta lại càng không muốn uống... Cố Hiểu Đao vẻ mặt do dự, quay đầu lại nhìn cung chủ: “Cung chủ không đến uống một chén hả? Chúng ta giao bôi...”

Cung chủ nghi hoặc nói: “... Rượu giao bôi?” Sau đó lâm vào trầm tư.

Ngươi trầm tư cái gì!!?? Cố Hiểu Đao xin giúp đỡ vô vọng, nâng bát lên, chậm rãi tiến đến bên miệng.

Tiểu sư đệ thuận thế khiêu khích nói: “Ha ha, không phải là lớn lên ngàn chén không say sao? Không uống cạn không phải là nam nhân...”

Còn chưa xuyên không ta là người Trung Quốc đó! Cố Hiểu Đao oán hận nhìn hắn một cái, một ngụm uống cạn sạch.

Tiểu sư đệ nói: “Uống ngon không!”

Cố Hiểu Đao nghĩ nghĩ, “Hơi đắng, không đến nỗi khó uống... ý, có bã?” Miệng hắn mấp máy hai cái, dùng tay vê bã rượu trong miệng ra, vừa giơ cao liền thấy, sởn gai ốc nói: “Chân trùng???”

Tiểu sư đệ mỉm cười sâu không lường được: “Rượu Tiểu Tứ, chọn rết ngàn chân, bò cạp đại mạc, nhện cửu hoa, mật rắn huyết lâm bí chế mà thành, uống một chén nâng cao tinh thần tỉnh não, uống hai chén vĩnh không mệt nhọc, uống ba chén trường sinh bất lão... Đó là không có khả năng, dù sao uống qua chén rượu này, ngươi chính là đồ nhi của ta!”

“...” Tiểu Tứ như thế nào chọc giận ngươi! Ngươi phải đối xử với hắn như vậy! Không đúng, trọng điểm đây đều là thứ nguyên liệu gì vậy... Có phải bản phối phương chỉ là hư cấu không, người xem lão gia không cần nếm thử a? Mặt Cố Hiểu Đao xanh xao, xoay người liền khạc cổ họng.

Tiểu sư đệ lạnh lùng nói: “Nhổ ra thì uống thêm chén nữa.”

Cố Hiểu Đao phẫn nộ mà thả tay xuống, tội nghiệp nhìn cung chủ: “Cung chủ, mau, đánh cho hắn tàn phế!”

Cung chủ vẻ mặt khẽ biến, “Rượu Tiểu Tứ? Nghe đồn là rượu có thể tăng cường công lực?”

Ngay cả vẻ mặt và đối thoại của ngươi đều nói sáng tỏ rượu này rất lợi hại, nhưng vẫn như trước không thay đổi được sự thật nguyên vật liệu cực kỳ ghê tởm!!

Tiểu sư đệ mỉm cười nói, “Tăng cường công lực chỉ do khoa trương nói thôi, bất quá phụ trợ luyện công vẫn là rất hữu dụng, cung chủ có muốn uống một chén không?”

Cung chủ lắc đầu, tán thưởng nói: “Quỷ cốc quả nhiên...”

Cố Hiểu Đao nói tiếp: “Biến thái a.”

Cung chủ khẽ cười một tiếng, sờ sờ đầu hắn.

Tiểu sư đệ khẽ mỉm cười: “Đồ nhi, nếu ngươi đã là đệ tử Quỷ cốc, nên hướng về quỷ cốc, nhớ kĩ, không thể vũ nhục sư môn.”

Cố Hiểu Đao bĩu môi: “A.”

“Ngươi phải nói 'Đồ nhi cẩn tuân dạy bảo của sư phụ'.”

Cố Hiểu Đao khoát tay nói: “Thôi đi, hai ta ai với ai a!”

Tiểu sư đệ: “Hồ nháo!”

Cố Hiểu Đao: “Làm càn!”

Tiểu sư đệ cả giận nói: “Muốn phản đúng không? Còn không mau quỳ xuống!”

Cố Hiểu Đao: “... Ngươi có phải là bị Bình sư phụ nhập vào người rồi đúng không?”

Tiểu sư đệ sựng mặt một lát, ôm đầu ngồi xổm xuống, ảo não nói: “Thật là, đồ đệ của ta tuyệt không nhu thuận ô ô.”

Cố Hiểu Đao ôm tay lạnh lùng nhìn hắn.

Tiểu sư đệ ngồi xổm một lát, nâng mặt nói: “Lại nói tiếp, sao Bình nhi còn chưa trở về, Hùng đệ đệ kia của ngươi rốt cuộc chạy đến chỗ nào rồi?”

Cung chủ cau mày nói: “Đợi khi tìm được thì giáo huấn hắn một trận.”

Tiểu sư đệ nhìn thoáng qua Cố Hiểu Đao, cũng đồng ý nói: “Tiểu bối đều là không đánh không ra gì a.”

Ngươi liếc mắt nhìn ta là có ý gì hả?! Cố Hiểu Đao hung hăng trừng lại.

Cung chủ nói: “Không bằng chúng ta cũng đi tìm xem?”

Tiểu sư đệ vuốt cằm, “Không nên a, tuy trận pháp trong quỷ cốc nhiều, cũng không phải là địa phương quá lớn a, tìm một người nào có khó như vậy?”

Đang nói chuyện, đột nhiên nghe phía sau truyền đến một trận tiếng bước chân, đồng thời một thanh âm yếu ớt từ phía sau truyền đến: “Đại ca...”

Ba người đồng loạt quay đầu lại.

Hữu hộ pháp lui về phía sau một bước, “Vẻ mặt của các ngươi là sao?”

Mặt cung chủ hiện lên sát khí.

Mặt Cố Hiểu Đao tràn ngập đồng tình.

Mặt tiểu sư đệ vui sướng khi người gặp họa.

Cung chủ lạnh lùng nói: “Ngươi đi đâu?”

Hữu hộ pháp rụt cổ, “Chỉ là tùy tiện đi một chút a.”

Ngữ khí Bình sư phụ lạnh nhạt: “Phương hướng của Hữu hộ pháp rất tốt, tùy tiện đi một chút thì có thể ra khỏi quỷ cốc.”

Tiểu sư đệ nói: “Thì ra là xuất cốc, trách không được tìm lâu như vậy!”

Cung chủ lạnh lùng nói: “Ngươi ra ngoài làm gì?”

Hữu hộ pháp vẻ mặt ủy khuất: “Ta thật sự là tùy tiện đi một chút thôi, ai biết được liền đi ra ngoài... đại ca ngươi đừng tức giận!”

Cung chủ nhìn hắn một lúc lâu, thấy Hữu hộ pháp giống như là muốn ngồi bệt xuống đất mới hóa thành nguyên hình nói: “Hữu hộ pháp, không được có lần sau.”

Hữu hộ pháp lau mồ hôi lạnh trên trán, quỳ một gối xuống ấp úng nói: “Dạ, cung chủ.”

Các ngươi thật sự là quan hệ huynh đệ ruột hả! Cố Hiểu Đao nhìn thấy cũng trợn tròn mắt, lặng lẽ ở cung chủ bên tai hỏi: “Cung chủ, các ngươi là huynh đệ ruột hả?”

Cung chủ liếc mắt nhìn hắn một cái, nghiêm mặt nói: “Đương nhiên.”

Cố Hiểu Đao sờ sờ mặt của hắn, “Đừng nóng giận, nếu là huynh đệ ruột thì phải tương thân tương ái người một nhà đúng không, nắm tay nhau nói tiếng xin lỗi, mọi người đều là bạn tốt đúng không!”

Cung chủ vẻ mặt phức tạp mà nhìn hắn, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Dỗ tiểu hài tử?”

Ngươi và tiểu hài tử cũng kém không xa! Cố Hiểu Đao vẻ mặt vô tội nói: “Hài đồng và người lớn đều giống nhau, giữa huynh đệ với nhau là phải hòa thuận? Đó gọi là gia hòa vạn sự hưng, các ngươi xa lạ như vậy... mỗi ngày gặp mặt không phải rất mất tự nhiên sao?”

Hữu hộ pháp vẻ mặt sùng bái nhìn Cố Hiểu Đao: “Ca phu thật sự là biết rõ đạo lý!”

Ca phu!!! Cố Hiểu Đao vừa nghe được từ này cả người liền sảng khoái lâng lâng, ngây ngô nói: “Tiểu thúc tử (em trai chồng) cũng hiểu chuyện đó.”

Cung chủ cười như không cười: “Cố Hiểu Đao, ngươi thật đúng là không thể chờ đợi được muốn trở thành người của bổn cung nha.”

Cố Hiểu Đao vẻ mặt mờ mịt, “Không phải ta đã sớm chính là người của ngươi rồi sao?” Sau khi nói xong dừng một chút, mặt đỏ bừng nó: “Hừ! Là... ngươi đã sớm là người của lão tử!”

Tiểu sư đệ đầy hứng thú nói: “Các ngươi bái đường không?”

Cố Hiểu Đao: “...”

Cung chủ: “...”

Tiểu sư đệ thấy bọn họ không nói lời nào, vỗ tay nói: “Không bằng các ngươi thành thân đi, ta là sư phụ Hiểu Đao, tục ngữ nói một ngày làm thầy cả đời làm cha, như vậy ta có thể làm cha mẹ rồi!”

Cha mẹ em gái ngươi a! Cố Hiểu Đao đang muốn nói nghĩ cũng đừng nghĩ, lại nghe thấy cung chủ nói: “Cũng được.”

Cũng được? Cũng được!! Cố Hiểu Đao cả kinh nói: “Cung chủ, ngươi đừng nghe hắn nói bậy, hai nam nhân bái đường cái rắm? Ngươi tỉnh lại đi Nhĩ Khang!”

Ánh mắt cung chủ sáng ngời nhìn hắn, “Bổn cung nói có thể, chính là có thể.”

Tiểu sư đệ cũng ở một bên ồn ào: “Hai nam tử sao lại không thể bái đường? Ta còn muốn bái đường với Bình nhi đó!”

Bình sư phụ: “Nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Tiểu sư đệ nhào lên, “Vì sao vì sao!”

Bình sư phụ thản nhiên mà nhìn hắn, không nói.

Tiểu sư đệ ủy khuất nói: “Ngươi vẫn là chưa tha thứ cho ta? Ta đáp ứng ngươi, nếu ngươi đáp ứng bái đường với ta, ta cho ngươi ở mặt trên.”

Bình sư phụ: “Thành giao.”

Cố Hiểu Đao: “...” Đệch mợ, tôn nghiêm của người nằm dưới đâu? Hơn nữa Bình sư phụ cũng quá ngây thơ rồi, loại cho ngươi ở mặt trên này nói mà cũng tin? Có thể tin sao?!

Tiểu sư đệ vui vẻ nói: “Vậy chọn tới chọn lui không bằng định ngày luôn, mười lăm tháng sau bái đường đi?”

“Chờ ngươi phục hoàn nguyên đan?” Bình sư phụ một lời nói toạc ra tính toán của hắn.

Tiểu sư đệ ngơ ngác: “Mới không có.”

Trên mặt Bình sư phụ mang theo mỉm cười: “Nếu chọn tới chọn lui không bằng hôm nay bái đường đi.”

Tiểu sư đệ vừa vui vừa bực, một lúc lâu sau mới cắn răng nói: “Thành giao!”

Quyết định này của các ngươi không phải là quá qua loa rồi sao? Cố Hiểu Đao vô vị mà vỗ tay nói: “Thật sự là chúc mừng sư phụ sư cha a ha ha ha ha!”

Tiểu sư đệ lôi kéo tay Bình sư phụ, nhìn Cố Hiểu Đao nói: “Đồ nhi, không bằng các ngươi cũng cùng làm đi, ta bái xong thì giúp ngươi làm cha mẹ, thật sự là chuyện tốt thành đôi.”

Ai muốn theo các ngươi làm chuyện qua loa này? Cố Hiểu Đao cười nhạo một tiếng, tỏ vẻ khinh thường.

Cung chủ cũng nói: “Hôm nay không khỏi quá vội vàng rồi.”

Ngươi xem đi, vẫn là cung chủ hiểu chuyện!... Không đúng! Lời này ý là hôm nay không bái đường nhưng là hôm khác vẫn muốn bái?

Chỉ nghe thấy cung chủ thản nhiên nói: “Ngày mai đi.”

Cố Hiểu Đao: “...” Ha ha, xem như ta chưa nói gì hết!

Cố Hiểu Đao lôi kéo cung chủ tay: “Việc này... không được đâu!”

Cung chủ híp mắt: “Ngươi không muốn bái đường với bổn cung?”

Cố Hiểu Đao đang muốn nói “Không muốn”, nhưng châm chước một chút vẫn là nói rằng: “Ít nhất không thể qua loa như vậy?”

“Đại hôn của bổn cung, tất nhiên sẽ mời môn phái khắp thiên hạ, ngươi không cần lo lắng phô trương.”

Căn bản không phải là vấn đề phô trương biết không!!! Cố Hiểu Đao nghi hoặc nói: “Cũng mở tiệc chiêu đãi bạch đạo?”

Cung chủ tùy ý nói: “Nguyện ý tới thì tới, chỉ là ngày đó, bổn cung không giết người.”

Tiểu sư đệ ở một bên rẽ ngang nói: “Nhưng là quỷ cốc chúng ta thoái ẩn giang hồ, ngươi làm vậy không phải là bại lộ qủy cốc chúng ta sao?”

Cung chủ thản nhiên nói: “Ai nói muốn bái đường ở trong này.”

Tiểu sư đệ: “... Ngươi nói ngày mai bái đường, chính là bây giờ đi, cũng không chạy về Cửu Vân cung kịp?”

Cung chủ nhíu mày, “Vậy thì trở về rồi bái đường.”

Tiểu sư đệ cả kinh nói: “Nhưng tháng này ta còn phải quan sát đồ đệ của ta!”

Trọng điểm không phải là dạy ta độc thuật hả? Cố Hiểu Đao yên lặng chửi bậy.

Cung chủ cau mày nói: “Vậy phải làm sao?”

Tiểu sư đệ nghĩ nghĩ: “Ngày mai bái đường trước, chờ sau khi về lại mở tiệc chiêu đãi.”