Diệp Nguyên vốn là một sinh viên năm nhất của Đại Học Bắc Kinh, không chỉ có ngoại hình xinh đẹp, dễ thương mà cậu còn là học bá trong mắt mọi người. Quả thật là hồng nhan thì bạc phận, vào một ngày đẹp trời, cậu chỉ tiện đi ngang qua một khu chung cư trên đường tới quán trà sữa cậu mới được tuyển vào làm thêm thì bị một chậu hoa từ trên trời rơi xuống !!! Trước khi nhắm mắt Diệp Nguyên vẫn không cam tâm, cậu không thể chết được, còn rất nhiều việc cậu chưa thể làm, cậu còn một tương lai ở phía trước, còn chưa báo hiếu cho bố mẹ, còn thậm chí chưa có nổi một anh người yêu đẹp trai cao to như cậu thầm mong ước nữa.
Bỗng nhiên có một giọng nói máy móc vang lên trong đầu cậu :" Xin chào Diệp Nguyên, Hệ thống 266 thấy cậu phù hợp với tiêu chuẩn của hệ thống nên sẽ tiến hành lựa chọn cậu làm ký chủ, nhiệm vụ của ký chủ là xuyên qua các thế giới công lược nam chủ của thế giới đó, đồng thời vả mặt trà xanh ở mỗi thế giới. Sau khi xuyên qua mỗi thế giới, kí chủ sẽ có điểm tích lũy để mua các dụng cụ phù hơp cho sinh hoạt và khi kí chủ hoàn thành nhiệm vụ thì kí chủ sẽ được sống lại một lần nữa. Vì để đảm bảo cho kí chủ, ngoại hình và tên của kí chủ sẽ đồng nhất với bất kì thế giới nào kí chủ xuyên qua. Kí chủ có muốn lựa chọn đồng hành cùng hệ thống 266 không "
Diệp Nguyên cứ tưởng đây là một giấc mơ, bởi vì nó giống như là ảo giác vậy, nhưng thực sự cậu rất muốn sống, có rất nhiều việc cậu chưa thực hiện được, khi nghe nói đến vả mặt trà xanh, cậu cảm thấy khá là hứng thú, vốn dĩ cậu chính là một trà xanh chuyên nghiệp, riêng việc ủ trà thì khó ai qua được cậu, đối phó với mấy trà xanh cấp thấp khá là đơn giản. Hơn nữa ngoại hình và tên cậu cũng được giữ lại, cũng không khó thích nghi lắm. Vì vậy, Diệp Nguyên đồng ý với hệ thống 266.
Âm thanh điện tử của hệ thống vang lên :" Kí chủ Diệp Nguyên, tiến hàng xuyên qua các thế giới, thế giới đầu tiên bối cảnh vườn trường." Sau khi hệ thống nói xong, một tia sáng lóe lên trước mặt Diệp Nguyên, sau đó cậu lại hôn mê bất tỉnh.
Lúc tỉnh lại cậu đã thấy mình đang ở trong một trường Đại Học rộng lớn, xung quanh là các sinh viên của trường. Trong đầu Diệp Nguyên lại vang lên âm thanh:" Nhiệm vụ của kí chủ là công lược nam chủ của thế giới này Lâm An". Diệp Nguyên hỏi lại :
" Vậy còn trà xanh thì sao, làm sao tôi biết trà xanh là ai mà vả mặt?"
Hệ thống:
" Cái đó phải dựa vào kinh nghiệm của cậu, trà xanh thường rất thích nam chủ và đeo bám nam chủ."
Sau khi nghe xong câu trả lời của hệ thống, Diệp Nguyên đã sẵn sàng cho thế giới này rồi. Cậu hỏi thêm một chút về bối cảnh của nhân vật của cậu và được biết rằng cậu là sinh viên năm 3 khoa Nghệ Thuật, và cũng chính là hội trưởng của Hội học sinh của trường Đại Học A này. Bây giờ là lễ chào đón tân sinh viên nên cậu được giao nhiệm vụ đi đón các em tân sinh viên và mời các em gia nhập Hội học sinh của trường. Hệ thống cũng cho biết đây sẽ là lần gặp đầu tiên giữa cậu và nam chủ.
Sau khi đón tiếp rất nhiều lượt tân sinh viên, Diệp Nguyên bỗng thấy một nhóm sinh viên khá là cao to, mỗi người đều tầm mét 8 mét 9 gì đó. Cậu cảm thấy chắc chắn Lâm An ở trong số này, vì theo như thông tin của hệ thống 266 thì Lâm An rất cao và là sinh viên khoa Kinh Tế của trường.
Diệp Nguyên cảm thấy có hi vọng, liền tươi cười nói:
" Chào các em, anh là Diệp Nguyên, khoa Nghệ Thuật, Hội trưởng hội học sinh, nếu các em có nhu cầu gia nhập Hội học sinh thì có thể lại đây với anh nhé."
Sau khi Diệp Nguyên nói xong thì trước mặt anh xuất hiện khoảng tầm 10 người, ngay lập tức có âm thanh của Hệ thống vang lên trong đầu:
" Ting! Xin kí chủ chú ý!! Nam chủ Lâm An đứng ở hàng đầu từ trái qua phải, kí chủ chú ý, xác nhận nam chủ."
Diệp Nguyên liền nhanh chóng liếc mắt sang một bên, cậu nhìn thấy một chàng trai cao tầm mét 85, nhìn rất có sức sống, làn da bánh mật rất khỏe mạnh, nghe hệ thống nói Lâm An rất giỏi thể thao, nhất là bóng đá và bóng rổ, quả thực những chàng trai như này rất dễ thu hút người khác.
Sau khi cho các em tân sinh viên đăng kí vào Hội học sinh của mình, Diệp Nguyên còn thể hiện ra mình là một học trưởng chu đáo và quan tâm các đàn em mới vào trường.
" Anh thấy rằng các em cũng chưa có chìa khóa kí túc xá, vậy đi, nhân tiện lúc anh đang rảnh rỗi, các em theo anh đi lấy chìa khóa kí túc xá luôn được không."
Các bạn tân sinh viên thì cảm thấy quả thực hội trưởng đúng là một thiên thần, khỏi nói bây giờ họ còn chưa biết nên lấy chìa khóa kí túc xá ở đâu, còn đang rất hoang mang, thì lại có được một học trưởng sẵn sàng dẫn dắt họ tận tâm thế này, ai nấy đều rất vui mừng. Quần áo của Diệp Nguyên mặc hôm nay cũng khá đơn giản, là sơ mi trắng xinh xắn và một chiếc quần đen, trông cậu còn trẻ hơn cả bọn tân sinh viên mới vào nữa, bởi vậy cũng rất dễ gây thiện cảm cho các bạn tân sinh viên ấy, họ liên tục cảm ơn cậu.
Diệp Nguyên đã dẫn dắt hết 9 người đi lấy chìa khóa kí túc xá, chỉ còn một người cuối cùng, chính là nam chủ Lâm An của cậu. Đây vốn dĩ không phải là trùng hợp, mà là do cao thủ trà xanh Diệp Nguyên của chúng ta đã nghĩ đủ mọi cách để lấy chìa khóa kí túc xá của những người kia trước, nhằm tạo cơ hội để cậu làm quen với Lâm An. Diệp Nguyên bắt đầu phô bày kĩ thuật trà của mình.
" Ai dà, thật là tiếc quá, vốn dĩ cậu đứng ở hàng đầu mà bây giờ lại phải lấy chìa khóa cuối cùng. Như vậy đi, tôi đưa cậu đến phòng kí túc xá của cậu luôn, coi như là hối lỗi."
" Không sao đâu, em không để ý đâu ạ, thực sự là phải cảm ơn học trưởng rất nhiều."
Lâm An bối rối nói, lúc bối rối trông Lâm An thực sự rất giống một con Husky, nhìn thì cao to mà lúc bối rối thì mặt lại đỏ hết cả lên, trông đáng yêu thực sự. Diệp Nguyên bật cười thành tiếng, lại khiến cho nam sinh kia càng đỏ mặt hơn.