Sổ Tay Chăn Nuôi Quái Vật

Chương 47: Bạn Đời




Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])

Khi giao nhân tiến vào giai đoạn giao phối/ tìm bạn đời, thì bọn chúng sẽ xây tổ để bạn đời có nơi ở an toàn, khả năng phòng thủ của giao nhân giống cái khá thấp, cho nên khi giao nhân đực xây tổ thì bọn chúng thường chọn những hang động hẻo lánh và có tính phòng ngự mạnh, để phòng ngừa sự xâm nhập của các loài sinh vật biển khác.

Vì để đề phòng những giao nhân khác sẽ có ham muốn đối với bạn đời của mình, nên trong kì giao phối giao nhân thường sẽ không xây tổ ở gần khu vực đại bản doanh, sức chiếm hữu của bọn chúng đối với bạn đời rất mạnh, bọn chúng sẽ chạy đi rất xa chỉ để giấu bạn đời của mình, và cùng người đó trải qua kỳ giao phối kéo dài ba tháng.

Thân là giao nhân, Sesser cũng không ngoại lệ, nhưng lần này nó trở về đây không phải là để xây tổ dưới biển ngay lập tức, mà là để lấy một thứ trước.

Bạn đời mà nó nhận định là một con người, không thể ở dưới nước trong thời gian dài, mà nơi ở của giao nhân của một loại Bích Thủy Châu đặc thù dùng để giải quyết vấn đề này, đêm dài đằng đẳng, sau khi lấy được thứ mình cần, Sesser bắt đầu tìm kiếm hang động có thể dùng để xây tổ.

Lấy hạt châu vốn không mất bao nhiêu thời gian, ngay khi Sesser chuẩn bị rời đi, thì bé giao nhân đã thoát khỏi gông cùm bỗng nhào đến trước mặt Sesser, nó hung dữ chất vấn giao nhân trước mặt:

[Rõ ràng ngài cũng lên bờ, ngài đi đến bên cạnh nhân loại kia, vậy tại sao ngài lại không cho tôi lên bờ? !]

Bé giao nhân nhe nanh ra với Sesser, hiển nhiên là nó đang rất tức giận, nên mới không tự lượng sức mình mà muốn tấn công Sesser.

Những giao nhân đực xung quanh lạnh mắt liếc nhìn giao nhân nhỏ, ngay khi bé giao nhân nhe nanh thì Sesser đã vươn tay ra bắt lấy cổ nó.

Tình đồng loại giữa các giao nhân rất mỏng manh, là một quái vật, Sesser còn lạnh nhạt hơn thế nhiều, hành vi bảo vệ tộc giao nhân của nó xuất phát từ chấp niệm và sự chán ghét đối với loài người, nó vốn không có sự nhẫn nại để mà ở đây lãng phí thời gian với bé giao nhân.

Giao nhân với khí tức âm lãnh bóp cổ giao nhân nhỏ, đuôi của giao nhân nhỏ vùng vẫy trong nước, khó khăn hít thở trong tay Sesser, móng vuốt của giao nhân đâm thủng lớp da của giao nhân nhỏ, máu tươi lan ra, lúc này Sesser mới buông tay với vẻ mặt vô cảm: [Ngươi muốn chết, ta sẽ không cản.]

Sau khi đã cảnh cáo đủ, Sesser không tiếp tục nhìn đến con non giao nhân đang ngã nhào dưới đáy biển, chiếc đuôi đen của Sesser chuyển động, thân hình nó biến mất giữa đại dương.

Nó nhìn trúng một cái hang để xây tổ, nên ngay lập tức giết chết mấy con cá mập lớn đang luẩn quẩn xung quanh, sau khi để lại khí tức của mình để đánh dấu lãnh thổ, thì Sesser mới trở lại trên bờ.

Chân trời bắt đầu trở mình như bụng cá trắng, nó cần phải về căn nhà đó trước khi trời sáng.

Đuôi cá dịch chuyển trên bãi cát, mái tóc đen dài đến eo buông thả sau lưng, khắp người sinh vật đẹp đẽ này toát lên khí tức nguy hiểm và thần bí của biển sâu, những sinh vật biển do mưa bão nên đến vùng biển nông để nghỉ ngơi hít thở bỗng đồng loạt bỏ chạy khi nhận ra khí tức này trong không khí.

Mùi ẩm ướt lan tỏa trong không khí, mưa bão đã dừng lại, nhà gỗ đứng lặng bên bờ biển, lúc Sesser trở về nhà gỗ thì xung quanh đều im lìm, một chút tiếng động cũng không có.

Nhưng Sesser vốn đang trầm mặc đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi đen lay láy dựng đứng, những lớp vảy nhỏ phủ trên cơ thể hết đóng lại mở, rất rõ ràng, giao nhân đang bị thứ gì đó thu hút khiến nó rơi vào trạng thái công kích.

Cát bên bờ biển bị nước mưa làm ẩm, bãi cát bên cạnh chiếc đuôi của Sesser có in hằn mấy dấu chân lộn xộn, tiến thẳng về phía nhà gỗ.

Có người lạ đã tiếp cận nhà gỗ khi Sesser không có ở đây, phát giác ra khí tức hôi thối trong không khí, Sesser quẩy đuôi, đi theo loạt dấu chân đó, một mạch đi đến cạnh cửa sổ của nhà gỗ.

Đêm đến, lúc Kì Thời đi ngủ thì đều sẽ đóng hết cửa ra vào và cửa sổ, nhưng so với cửa ra vào đã được khóa chặt, thì cửa sổ không có chốt lại càng dễ dàng bị mở ra hơn, khí tức đó càng lúc càng nồng, cuối cùng tập trung hết lên người đàn ông đang lén la lén lút dựa trên cửa sổ không biết để làm gì.

Người đó khom lưng hành động, nhìn từ đằng sau thì trông có vẻ rất cường tráng, mặc bộ quần áo làm từ vải bố, trên người còn vương mùi tanh cá rửa mãi không đi, đây chắc là một ngư dân trong thị trấn.

Chỉ thấy người đó cẩn thận từng chút, cố gắng cạy cửa sổ mà không phát ra tiếng động nào, ngay khi cửa sổ bị cạy mở, thì hắn ta nhìn thấy ngay khuôn mặt đang say ngủ của cậu thanh niên ở trên giường, hơi thở của người đàn ông đó trở nên gấp gáp, nhấc chân chuẩn bị trèo vào nhà qua cửa sổ.

Nhưng người đó còn chưa kịp chui vào thì thân thể đột nhiên bị thứ gì đó lôi kéo, người đánh cá giãy dụa mãi cũng không thoát được, chỉ có thể rời khỏi nhà gỗ, thân thể ngư dân bị kéo lê trên mặt đất, hắn không biết tên khốn nào đã phá hư chuyện tốt của mình, ngư dân đó quay đầu chuẩn bị mắng chửi một trận, nhưng lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho cứng họng.

Lúc này, bầu trởi trở trắng, đã có vài tia sáng len lỏi xuyên qua màn mây, quái vật biển sâu thân người đuôi cá bộc lộ trước ánh mặt trời, bọn chúng có nanh vuốt bén nhọn, có đuôi màu đen, đôi mắt thú đó co lại thành một đường chỉ, nó cúi đầu xem xét con người trước mặt.

Bởi vì phải phơi nắng thường ngày, cho nên da của ngư dân đen thui và có vết nhăn, cơ thể vô thức run rẩy khi đối diện với quái vật, không giống như giao nhân, mắt của loài người trừng to và rung chấn kịch liệt, miệng người đàn ông hé mở, hét toáng lên:

--Quái, quái vật!

Cổ họng khô khốc, người đàn ông nói không thành tiếng, âm thanh khàn khàn trở thành giọng gió, cơ thể lại không nghe sai khiến vào lúc này, hắn muốn bỏ chạy, nhưng tay chân lại như đang mang vật nặng ngàn cân.

Người đàn ông có thể cảm nhận được sát ý nồng đậm và sự chán ghét loài người của giao nhân, hắn sẽ chết tại đây.

Khi ý thức đụng phải nguy hiểm cực độ, thì cơ thể cuối cùng cũng đã lấy lại được quyền kiểm soát, ngư dân vùng vẫy tay chân chạy về phía trước, mà sự kiên nhẫn của giao nhân cũng đã hết sạch vào thời khắc này, cổ của người đó bị bẻ gãy theo một góc độ quái gở, chớp mắt đã không còn hơi thở.

Xử lý xong xác của ngư dân, Sesser đi rửa sạch vết máu dính  trên tay và trên người trước, sau khi xác nhận không còn bất kỳ mùi nào nữa, thì nó mới bước vào nhà gỗ.

Nó không có trở vào thùng gỗ, mà dựa bên mép giường của nhân loại, ngắm nhìn dáng vẻ say ngủ của Kì Thời, sát ý do ác niệm và bực dọc dâng lên cũng chậm rãi rút lui vào khoảnh khắc này, ngửi ngửi mùi hương thảo mộc thanh lãnh nhàn nhạt trên người Kì Thời, mắt của Sesser dần khôi phục lại bình thường, lúc này đây trông nó giống như một chú chó lớn đang ngoan ngoãn tựa đầu bên gối nằm của chủ nhân.

Giao nhân không thầy tự thông, nó nắm lấy ngón tay lộ ra bên ngoài của Kì Thời, tỏa ra khí tức vờn quanh cậu, đây là cách đánh dấu tầng ngoài đặc trưng của giao nhân, chúng sẽ tỏa ra khí tức đặc biệt để đánh dấu bạn đời của mình.

Đánh dấu tầng ngoài sẽ trở nên nhạt hơn sau vài ngày, chỉ có đánh dấu tầng sâu thì mới có thể khiến cho nhân loại này triệt để trở thành bạn đời của nó.

Sesser nheo mắt tiến lại gần khuôn mặt của Kì Thời, đôi môi lạnh băng của giao nhân đặt một nụ hôn lên gò má của cậu thanh niên, sau cùng nó thè lưỡi ra thăm dò mà liếm lên khóe môi Kì Thời.

Chỗ mảnh vảy cách bụng dưới 6 tấc có hơi nóng ran, Sesser cuộn đuôi, nhắm mắt nghỉ ngơi kề bên gối đầu của nhân loại.

Sau khi xây xong tổ, giao nhân sẽ tích trữ đầy đủ thức ăn rồi mới dắt bạn đời về hang, trong thời gian đó, cơ thể chúng nó sẽ trở nên lười nhác, cần được nghỉ ngơi nhiều hơn.

Giao nhân đang chuẩn bị cho kỳ phát tình kéo dài tận ba tháng.