Dịch+ edit+ beta: Nhi ([email protected])
Nếu như phải thích một ai đó, thì nên thích anh mới đúng.
Dần dần, chữ thích này đã bắt đầu hình thành một khái niệm cơ sở ở trong lòng anh, là bầu bạn, là sự chiếm hữu, là sự yêu thích, nếu là như vậy thì hình như anh cũng đã thích nhân loại rồi, thích sự ấm áp trên người đối phương, thích đến mức muốn cùng cậu ấy ở bên nhau mãi mãi.
Cho dù có phải nuốt chửng cậu vào trong bụng.
Chú hề đang bận suy nghĩ nên chẳng bận tâm đến vấn đề có xung đột hay không, anh nâng mắt nhìn đôi vợ chồng già đang bày sạp hàng bán trái cây cách đó không xa, anh nghĩ rằng có thể cùng nhân loại già đi như vậy cũng là một chuyện tốt, nhưng anh sẽ không để cho Kì Thời đi bán trái cây đâu.
Cơ thể của nhân loại rất yếu ớt, anh sẽ tạo ra thật nhiều con rối để chúng đi kiếm tiền, sau đó để cậu thanh niên ở trong nhà nuôi cho thật tốt.
Bên cạnh rơi vào yên lặng, Kì Thời nhìn sang chú hề thì thấy đối phương đang thất thần nhìn về một nơi nào đó, nhưng như vậy cũng tốt, anh sẽ không cố chấp đòi cậu một câu trả lời.
Còn về việc thích và bầu bạn thì nếu như cậu hoàn thành nhiệm vụ, thì có lẽ sẽ không thể ở lại thế giới này quá lâu, còn những thứ khác thì tạm thời cứ gặp sao yên vậy, đi một bước tính một bước.
Gió đêm nổi lên, hai người không ở bên ngoài lâu, Kì Thời dắt theo chú hề về nhà.
Căn hộ chung cư của Kì Thời rất lớn, tuy chỉ là căn chung cư đơn nhưng lại có thêm vài phòng chứa đồ và phòng dành cho khách, phòng dành cho khách thì luôn được dọn dẹp nên không hề dơ, Kì Thời thay tấm ga trải giường mới rồi thu dọn sạch sẽ căn phòng dành cho chú hề.
Chú hề đi ra cùng với mái tóc ướt, anh nhìn căn phòng được dọn gọn rồi nhìn sang Kì Thời.
Dường như biết được chú hề muốn nói gì, Kì Thời bật chiếc đèn ngủ với ánh sáng màu vàng ấm trên chiếc tủ đầu giường lên: "Hôm nay anh ngủ ở đây, có thể không tắt đèn ngủ, cho dù có mở đến sáng thì cũng không sao."
"Không ngủ chung, quá nóng và cũng quá chật đi."
Chiếc giường kia của Kì Thời trông còn nhỏ hơn cả chiếc giường ở nhà của chú hề một cỡ, hai người cùng nằm lên thì quả thật rất là chật chội.
Nghe thấy lời từ chối của Kì Thời, chú hề không nói gì, anh cúi đầu, mái tóc ẩm ướt đôi lúc còn rơi xuống vài hạt châu, trông đáng thương quá chừng.
Kì Thời chớp chớp mắt, ở Công Viên Giải Trí chỉ có một chiếc giường nên khó tránh khỏi việc phải ngủ chung, nhưng nhà của cậu thứ có nhiều nhất chính là giường, dĩ nhiên không cần phải chen chúc với nhau rồi.
Chỉ là nhìn chú hề như vậy, trái tim cậu cảm thấy mềm mại, cậu hết cách, chỉ đành nói với anh một câu: "Anh chờ một chút."
Chờ đến lúc Kì Thời quay trở lại thì trên tay cậu có cầm theo một chiếc máy sấy tóc, làn gió nóng thổi phà lên mái tóc ướt của chú hề, Kì Thời sấy tóc cho chú hề, mãi cho đến khi mái tóc không còn sợi nào bị ẩm nữa thì mới dừng lại.
"Xong rồi, anh nghỉ ngơi sớm đi."
Đến cuối cùng, Kì Thời vẫn rời đi trong ánh mắt của chú hề.
Đêm đen thăm thẳm, không giống như sự yên tĩnh trong Công Viên Giải Trí, căn hộ chung cư nằm ở vị trí trăm hoa đua nở, cây xanh um tùm, thỉnh thoảng lại có tiếng côn trùng vo ve nhưng lại không ồn ào, cửa sổ nửa mở để thông gió mang theo từng mùi hoa thơm bay vào phòng, nhẹ nhàng thoang thoảng nhưng lại rất dễ ngửi.Wattpad: tuyetnhi0753
Trong buổi đêm mùa hạ, cơn gió thổi qua khiến người ta sảng khoái, cơn nóng nực buổi chiều cũng đã tan biến hết vào lúc này, nhưng chú hề vẫn không buồn ngủ.
Phòng dành cho khách rất ít khi có người vào ở, ngay cả một ít hơi người và độ ấm cũng không có, chỉ có chiếc đèn ngủ đang bật ở đầu giường là có chút ấm áp.
Trong một tháng kia, chú hề đã quen với việc ôm nhân loại đi ngủ, bây giờ trong lòng trống rỗng, lớp da trên người đã khôi phục lại trạng thái lạnh lẽo, rõ ràng đêm đen trong Công Viên Giải Trí luôn là như vậy, anh cũng đã quen với bóng tối đưa tay không thấy năm ngón kia, nhưng bây giờ anh lại cảm thấy rất khó mà chịu đựng được.
Mà anh rõ ràng có thể bất chấp ý nguyện của Kì Thời mà ôm lấy người vào trong lòng, hoặc có thể làm cho nhân loại mất đi thần trí giống như lúc đầu gặp gỡ vậy, chỉ là không hiểu tại sao chú hề lại không làm như vậy.
Anh sợ hãi, sợ trong đôi mắt ấm áp kia sẽ xuất hiện màu sắc chán ghét anh.
Quái vật cũng có chuyện khiến mình sợ hãi.
Cũng giống như bùn đất trong đầm lầy vậy, khi ánh mặt trời chiếu rọi đến nó, nó sẽ giấu đi vẻ ngoài dơ bẩn của mình, lo sợ ánh mặt trời sẽ bỏ nó mà đi.
Không một ai thích chui rúc trong các ngóc ngách đen tối, chú hề cũng không ngoại lệ.
Chú hề ngồi bên giường, lúc trước vào giờ này, bên ngoài cửa sổ sẽ luôn có tiếng mấy bóng đen xì xào to nhỏ, nhưng hôm nay thì không, vì chú hề không có trở về Công Viên Giải Trí.