Slime no Kawa o Kabutta Dragon~ Saijaku no Furishite Shizuka ni Ikitai

Chương 04: Người Đàn Ông Biết Quá Khứ Của Tôi




“Ne, ne, để cho kỵ sĩ rồng trở nên nổi tiếng thì tụi mình nên làm gì đây”

“Quá hiển nhiên rồi còn gì, chúng ta phải đánh bại tụi anh hùng càng nhiều càng tốt”

“Có ổn không nếu tụi mình cứ diệt tụi anh hùng mãi như thế?”

“U-n~, nhắc mới nhớ, cơ mà cảm giác như nhiêu đó vẫn chưa đủ ấy, tớ biết rồi! Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu hạ gục Vua anh hùng sao?”

!

Ở chỗ nào đó trong khu rừng nơi mà ánh sáng mặt trời chiếu qua những tán cây, tôi đang phơi nắng với Terry và Lily khi mà Terry đề nghị gửi đi nhịp tim đập(?).[note10346]

…….À không, slime làm gì có trái tim nào.

“Vua anh hùng à…, nếu chúng ta đánh bại Vua anh hùng thì chắc chắn chúng ta sẽ trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm”

“Đúng không nào”

“Nhưng Vua anh hùng trông như thế nào. Tớ vẫn chưa gặp được tên nào kể từ khi sinh ra”

“Tớ cũng thế, còn Ryu thì sao?”

“T-tớ cũng vậy. À, đúng rồi, tớ bị mẹ gọi đi có việc rồi. Gặp sau nhé”

Tôi liền đông đặc lại sau khi tan chảy ra và cái cơ thể như trứng ốp la của tôi liền trườn đi trong khi hai người kia vẫn tiếp tục cái chủ đề đó.

Vua anh hùng, một cái chủ đề mà tôi không hề muốn tham gia vào tí nào.

Đầu tiên, Anh hùng là định nghĩa chung cho những con người muốn tới chỗ của bọn quái vật và thanh trừng chúng. Không bận tâm đến những nguy hiểm tới cuộc sống của họ mà chỉ đi tiêu diệt quái vật gây hại đến con người-đó là lý do họ được gọi là Anh hùng.

Và những anh hùng được chú ý đến với nhiều thành tích đáng kinh ngạc được gọi là Vua anh hùng.

Gần đây tôi chả được nghe câu chuyện nào về Vua anh hùng cả.

Tôi cũng chưa từng nghe câu chuyện nào về người thừa kế có thể trở thành Vua anh hùng mới, sau cùng thì chẳng có ai muốn làm điều gì đó gian khổ hết. Trong khi nghĩ về việc này thì tôi lại hướng đến chỗ khác để nằm tắm nắng tiếp.



Được tan chảy trong khi ánh nắng chiếu xuyên qua người, u-n~ cảm giác này dễ chịu thật.

Không giống như là bị ngứa.

Thật khó để so sánh với cảm giác khi còn là người của tôi. Hút thuốc, có một bữa ăn vặt nhẹ, cảm giác này có hơi giống như vậy đấy.

Ây dà, tôi rung cơ thể lên một chút, cái cảm giác đó đúng là gây nghiện thật.

Khi đang thư giãn như vậy thì tôi nghe được tiếng người từ đằng xa.

Tôi tập trung vào các giác quan, đoán xem khoảng cách và số lượng giọng nói.

Số lượng của bọn chúng khoảng 20, không phải là quái vật nhưng là con người.

Chúng cách tôi khoảng 200 mét từ đây, có vẻ như chúng đang đi tới hướng khác nên tôi sẽ không chạm mặt chúng được.

Nếu không tới đây thì-tắm nắng tiếp thôi.

[Alex-sama, việc điều trị cho những người bị thương đã xong rồi ạ. Những ca bị thương đó ở mức độ mà ma thuật thuật trị thương vẫn có thể hồi phục được]

[Ta hiểu rồi, làm tốt lắm]

“Ể?”



Tôi giật mình khi nghe thấy giọng nói của người đàn ông tên là Alex.

Cái cơ thể tan chảy lại một lần nữa cứng lại.

Alex cùng với cái giọng thô tục này, không thể nào......

[Tôi xin lỗi, vì lỗi của tôi mà mọi người đã phải rơi vào nguy hiểm……]

[Ta đã chịu trách nhiệm cả rồi, đừng bận tâm làm gì]

[Nhưng mà-]

[Nếu ta chú ý hơn thì đã không có ai bị thương hết. Nếu như ta có thể giống như Ryu thì tốt quá, người đã nói “Lùi lại, tôi sẽ lo liệu mọi thứ từ đây” nhưng...]

[Ryu-sama…. nếu tôi nhớ không lầm thì là vị Vua anh hùng đời trước, người từng là sư phụ của Alex-sama đúng chứ]

Đúng là như vậy đấy!

Alex・Armis, người mà đã ngưỡng mộ tôi khi tôi còn là con người.


Cậu ta từng ngưỡng mộ tôi khi còn là một thiếu niên và mặc dù có cái giọng nói thô, cậu ta vẫn là một tên lúc nào cũng đi theo đằng sau tôi như một con chó con. Là một người cũng có tài năng nên cậu ta thường tập luyện nhiều kỹ thuật tiêu diệt quái vật khác nhau.

Tôi bỗng dưng nhớ lại những ngày xưa trong một thoáng.

[Chắc là ta đã thư giãn quá nhiều rồi. Từ khi vào khu rừng này ta ngửi thấy mùi hoài niệm một chút sao sao ấy]

[Hoài niệm ư?]

[Mùi giống như Ryu vậy]

Gehgeh.

Hay đúng hơn là cậu ta ngửi thấy mùi của tôi, cuối cùng thì cậu ta vẫn là một chú chó nhỉ.

[Ta chắc là giống như Ryu cơ mà...]

[Biết đâu được là thật thì sao? Sự thật là Ryu-sama cũng đã từng biến mất Deep Forest này, có lẽ đó là lý do tại sao mùi của ngài ấy vẫn còn ở đây]

Tôi không biết cậu là ai nhưng đừng nói ra những điều không cần thiết giống như phụ nữ giùm tôi cái.

[Fu, không thể nào. Đúng là chả giúp ích được gì khi cậu không biết về Ryu bởi vì Ryu không thể nào bị giết trong một khu rừng như này cả]

Cậu phóng đại tôi hơi quá mức rồi đó Alex à.

[Haa…...thật đúng như mong đợi mà, Vua anh hùng-sama quả thật rất mạnh]

[Ryu rất mạnh và đẹp. Cậu rất không may mắn khi chưa từng nhìn thấy Ryu chiến đấu đấy. Chỉ cần coi đó mà học theo….. cậu sẽ mạnh lên thôi]

[Hawaa……]

Cậu vẫn đang phóng đại tôi quá đấy. Cái phần này của cậu đúng là phiền quá đi mà.

[Nhưng người đã không còn ở đây nữa rồi]

[Ừ…. điều này chẳng giúp ích được gì cả. Vậy thì chúng ta nên bắt đầu khởi hành lại sớm thôi]

[Vâng ạ, chúng ta nên đi thôi]

[Chắc đây là cũng là định mệnh gì đó rồi, hướng tới chỗ có mùi Ryu nồng nặc nhất nào]


[Rõ rồi ạ!]

Tiêu rồi, họ đang đi đến chỗ này.

Alex đúng là một con cún mà. Cứ nói mấy thứ như chỗ nào có mùi nồng nặc nhất, và sau đó thì lại tiến đến đây.

Tôi cũng hiểu ý cậu ta là gì khi nói đến mùi.

Tôi đã tái sinh rồi cậu hiểu chưa, tái sinh từ một con người thành một con slime đó.

Ngoài cái mùi giống nhau ra, cậu ta vẫn đang hướng đến đây nhờ vào mùi mà không bị lạc sao?

Gặp nhau với người có thể đánh hơi ra mùi của tôi cách 200 mét từ đây rất tệ đấy. Nó sẽ trở thành cái một cái tình huống tệ không tưởng mất.

Chuồn là thượng sách.

[Vậy tại sao chúng ta lại tới đây?]

[Khi tìm kiếm Ryu, cơ bản là cần phải tìm những nơi có thể tắm nắng trước]

Tôi nhận ra giọng nói này, giọng của Terry và Lilly phát ra từ một nơi cách tôi 100 mét.

Hai người họ có vẻ như cũng đang tìm tôi, cơ mà cái tình huống này tệ quá đi mất.

Họ đang ở giữa tôi và Alex.

Và cả hai đều đang hướng đến đây.

Con cún như Alex có lẽ sẽ tới đây mà không nghi ngờ gì nhờ vào cái mùi của tôi khi nằm tan chảy mà tắm nắng ở đây.

Terry và Lily cũng sẽ thẳng tiến đến đây bởi vì hai người họ đoán là tôi đang ở chỗ này.

Có thể nói là hai bên sẽ chạm trán nhau trên đường hoặc là tới đây rồi mới chạm mặt nhau.

“Haizz, họ ít thật đấy!”

Mình không thể cứ thế mà bỏ mặc Terry và Lily được. Dù cho họ có bị giết thì Kaa-san vẫn có thể hồi sinh lại được, nhưng có như vậy đi nữa thì mình cũng không thể bỏ qua chuyện này được.

Thêm nữa là, tôi không muốn phải gặp Alex.


Trong trường hợp này thì...

Tôi đông đặc lại cái cơ thể tan chảy này và trở về hình dáng slime bình thường.

Sau khi xác nhận rằng không có quái vật hay con người nào xung quanh.

Tôi mở rộng một vòng tròn ma pháp, ma thuật dần tăng lên từ cơ thể tôi.

Thân hình biến thành màu vàng, cơ thể slime của tôi trở nên sáng bóng.

Tôi nghĩ trong đầu.

Ngưng tụ, Truy lùng, Che giấu.

Thuộc tính là-Rồng.

Sau khi ngưng tụ và tạo ra một viên đạn không thể bị nhìn thấy thì tôi liền bắn nó đi.

Viên đạn ma thuật vượt qua đầu của Terry và Lilly rồi bắn vào nhóm của Alex.


[Guwagh!]

[Cái éo gì thế này-ugyah!]

[Kẻ thù ở đâu-ogobugh!]

Tôi nghe từng người hét lên, một vài người đoán được đòn tấn công và tránh nó, nhưng viên đạn ma thuật được yểm Truy lùng vẫn tấn công từ người này đến người khác.

[Alex-sama]

[Đòn tấn công này là… rồng à]

[Ng-ngài biết sao?]

[Ta đã được dạy bởi Ryu. Dùng để người nhận đòn không biết đây là đòn tấn công của con quái nào khi tấn công]

Đúng rồi, tôi đã dạy cậu mà.

Và sau đó tôi đã dạy cậu cái gì nào?

[V-vậy đúng là]

[Bất ngờ một con rồng lại tấn công như thế…...chúng ta phải rút lui lúc này thôi]

[R-rút lui?]

[Cậu không nên đấu với đối thủ mà cậu không biết gì về nó. Nhưng chúng ta thì vẫn có thể quay lại khi rút lui lần này]

[-! Tôi hiểu rồi ạ]

Khi tiếng la hét vẫn cứ tiếp tục, tôi biết rằng nhóm của Alex đang rời khỏi đây.

Trong lúc đó, Terry và Lily cũng đã tới được chỗ tôi.

“Cậu đây rồi”

“Mồ, tự nhiên Ryu lại biến đi mất”

“Hai cậu có chuyện gì thế?”

“Cậu sẽ hứng thú với chuyện này đấy, trực giác của tớ mách bảo rằng có một tu sĩ elf vô cùng xinh đẹp đã tiến vào khu rừng, nên là chúng ta đi đánh bại cô ta nào”

“Trực giác kiểu éo gì thế, chắc chắn là chẳng có kẻ thù thuận tiện ở quanh đây đâu”

Với Terry và Lily dẫn đầu, chúng tôi quay trở về phía đông của Deep Forest.

Trong lúc này.

[Ta sẽ trở lại, Rồng ạ]

Tôi nghe thấy một mối đe dọa sau khi chia tay Alex.

Tạm thời thì tôi đã đẩy lùi được cậu ta, nhưng có vẻ là nó sẽ trở thành một vấn đề rắc rối đây.

Có khả năng là sau này cậu ta sẽ lại tới, nhưng tôi phải hành động dể không phải động thủ với cậu ta.

Vì lợi ích của nền hòa bình mỗi ngày.