Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 921: Trách nhiệm của huy chương kim cương thủ hộ (3)




Lúc trước Hiên Viên hồn chế tạo ảo cảnh hiện ra trong đầu Tề Nhạc, thật sự là bọn họ sao.



Tuy nhìn nét mặt mang theo vài phần tang thương nhưng mà bọn họ không phải là người trong ảo cảnh sao? Bọn họ thật sự là cha mẹ của mình sao? Mặc dù không có bất luận căn cứ khoa học nào nhưng tâm tình Tề Nhạc lúc này vô cùng kích động. Thần quang trong mắt lóe lên liên tục, trong lúc nhất thời thậm chí có chút si mê.



Ứng Tiểu Điệp ôm con gái và lau nước mắt cho Tề Oánh Oánh.



- Bảo bối, con không sao chứ, đừng có dọa mẹ sợ!



Tề Oánh Oánh chỉ thút thít nỉ non nhào vào trong ngực của mẹ, làm vậy nàng mới cảm thấy ôn hòa hơn rất nhiều.



Ngược lại Tề Thiên Lỗi còn tỉnh táo, ánh mắt của hắn chỉ nhìn qua con gái một cai rồi nhìn qua các thi thể trong đại sảnh, cảm xúc bi thống hiện ra trên mặt của hắn, thở sâu, miễn cưỡng bình phục bi thương trong lòng và Tề Thiên Lỗi đi vào trong đại sảnh.



Lúc này đã có nhiều nhân viên tập đoàn Kim Cốc tập trung chung quanh đại sảnh, ở ngay cửa những phóng viên bị cảnh sát ngăn cản bên ngoài. Nhưng mà đèn flash liên tiếp sáng lên, tin tức lớn như vậy những người truyền thông thế này không bao giờ bỏ qua.



Ánh mắt Tề Thiên Lỗi nhìn qua người của các nhân viên, nhìn thấy bộ dáng sợ hãi, kinh hoảng, bi thương thì nội tâm Tề Thiên Lỗi quặn đau kịch liệt, sau khi ngừng một lúc mới mở miệng nói.



- Đầu tiên tôi thật thương tiếc cho những người đã chết, không nghĩ tới tập đoàn Kim Cốc chúng ta lại bị khủng bố tập kích. Nhưng mà tôi tin tưởng chắc chắn sẽ tìm ra kẻ chủ mưu, sẽ bắt những kẻ này vì các tổn thất thất nhân mạng trong tập đoàn Kim Cốc hiện giờ. Tập đoàn xảy ra chuyện lớn như vậy thì tôi bụng làm dạ chịu. Nhưng mà bây giờ không phải lúc bi thương. Đầu tiên chúng ta phải làm chính là giải quyết tốt hậu quả xảy ra. Ở chỗ này tôi đại biểu ban giám đốc tập đoàn Kim Cốc tuyên bố phàm là nhân viên chết trong sự kiện lần này, tất cả phí mai táng do công ty phụ trách. Hơn nữa dựa theo bảo hiểm tai nạn của các nhân viên mà đền bù.



Dựa theo bảo hiểm tai nạn mà đền bù thì với đãi ngộ của tập đoàn Kim Cốc thì mỗi nhân viên có được hơn một triệu tiền đền bù.



Nói đến đây Tề Thiên Lỗi trầm ngâm một chút rồi tiếp tục nói:



- Đồng thời tôi cũng đại biểu cho chúng ta, từ tài sản của mình tôi xuất ra một trăm triệu với tư cách thăm hỏi thân thuộc các nhân viên đã chết. Chỉ cần người nhà các nhân viên đã chết này nguyện ý thì có thể lựa chọn một thành viên trực hệ cho vào công ty làm việc trong ba năm không tiến hành khảo hạch công trạng. Con cái của nhân viên chết đi không có ai chăm sóc thì tất cả sẽ do công ty giải quyết chuyện này. Cụ thể thì tôi thống nhất lấy quỹ từ thiện mà an bài. Ở chỗ này tôi thay mặt các nhân viên đã chết mà thề tôi sẽ làm được hai chuyện, chuyện đầu tiên là tìm ra thủ phạm và báo thù rửa hận cho họ. Chuyện thứ hai là lo hậu sự cho người thân của bọn họ thật thỏa đáng.



Nói đến đây vành mắt Tề Thiên Lỗi đã hồng lên rốt cuộc nói không ra lời, yên lặng đứng ở nơi đó đem âu phục của mình cởi ra rồi che trên thi thể nhân viên trẻ tuổi ở gần mình nhất.



Yên tĩnh, toàn trường lâm vào trong yên tĩnh. Ngay cả cánh sát đang ghi chép cũng yên tĩnh lại. Các nhân viên tập đoàn Kim Cốc sau khi trải qua trầm mặc trong ngắn ngủi thì trong con mắt của bọn họ hào quang dần dần biến hóa. Không biết là ai vỗ tay đầu tiên, dần dần tiếng vỗ tay truyền ra, cả cao ốc Kim Cốc vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Tiếng vỗ tay này và tử thi trên mặt đất hình thành hai nét đối lập nhau. Ngay cả cánh phóng viên bên ngoài cũng vô cùng khâm phục quyết định của Tề Thiên Lỗi và vô ý thức vỗ tay theo những người bên trong Kim Cốc.



Tề Thiên Lỗi nâng hai tay của mình lên, tiếng vỗ tay lúc này dần dần dừng lại.



- Không có gì tốt mà vỗ tay. Làm việc trong tập đoàn Kim Cốc mà đánh mất tính mạng của mình thì đây là trách nhiệm của tôi. Mọi người yên tâm, sau này tôi sẽ hết sức tăng cường công tác bảo vệ của công ty lên cao hơn. Nếu như không thể cho mọi người môi trường an toàn để làm việc thì tôi là chủ tịch của ban giám đốc, tổng giám đốc tập đoàn này còn làm được gì nữa. Tốt rồi, hiện tại tôi chỉ nói tới đây thôi, những gì tôi vừa nói thì sẽ làm được. Triệu thư ký, công việc giải quyết tốt hậu quả sẽ do anh và cảnh sát toàn quyền giải quyết.



Sắc mặt của hắn rất khó nhìn, sau khi nói ra những lời này thì đi vào thang máy.



Năm người vây quanh Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp và Tề Oánh Oánh vội vàng theo sau. Nhìn qua bóng lưng tiêu điều của Tề Thiên Lỗi thì con mắt Tề Nhạc có chút mông lung, lệ quang lập lòe, đây mới là nam nhân ah!




Cha của mình là người tình nghĩa như vậy. Còn gì hoàn mỹ hơn đây? Tuy biết rõ đây không phải thời điểm nhưng Tề Nhạc nhịn không được đi theo.



Nguyệt Quan cảm giác được cảm xúc Tề Nhạc có chút không đúng, cũng vội vàng theo sau thấp giọng hỏi:



- Tề Nhạc, anh muốn làm gì?



Trương Thông Khiếu cũng không có nói chuyện thân thế của Tề Nhạc cho nàng nghe, dù sao đây là việc riêng của Tề Nhạc. Không có hắn cho phép thì Trương Thông Khiếu làm việc cẩn thận không nói ra.



Tề Nhạc nhìn qua Nguyệt Quan, nói:



- Chị Nguyệt Quan, chị cùng đi cùng em, đợi lát nữa em nói cho chị biết.




Trong nội tâm Nguyệt Quan có chút hiểu được, nàng hiểu được Tề Nhạc đột nhiên xuất hiện ở tổng bộ tập đoàn Kim Cốc là có việc cần làm. Ánh mắt của hắn nhìn qua vợ chồng Tề Thiên Lỗi hơi quái dị, hiển nhiên chuyện hắn cần làm có liên quan tới vợ chồng họ.



Thủ hạ Tề Thiên Lỗi nhấn thang máy, thang máy đến thì một đoàn người nhanh chóng bước vào. Thời điểm thang máy chuẩn bị đóng lại thì âm thanh lạnh như băng của Tề Nhạc truyền tới.



- Chờ một chút.



Tâm tình của Tề Thiên Lỗi lúc này vô cùng trầm thống, đột nhiên bị quấy rầy thì tức giận ngẩng đầu lên, vừa vặn hai mắt đối mặt với ánh mắt Tề Nhạc. Nhìn thấy con mắt của Tề Nhạc thì Tề Thiên Lỗi hơi sững sờ, cũng không phải bởi vì Tề Nhạc có cái gì. Mà là ánh mắt kiên định của Tề Nhạc thì hắn như nhìn thấy mình hồi còn trẻ. Thời điểm do dự Tề Nhạc đã cùng Nguyệt Quan đi vào thang máy.



Năm nhân viên bảo vệ của Tề Thiên Lỗi cơ hồ trong thời gian ngắn đi lên ngăn ở trước mặt Tề Thiên Lỗi, từ trên người bọn họ Tề Nhạc thậm chí cảm giác được năng lượng chấn động.



- Ah! Mẹ, là con chỉ lo khóc nên quên giới thiệu. Vừa rồi chính là Tề đại ca cứu mạng của con, nếu như không có anh ta thì công ty của chúng ta còn tổn thất lớn hơn nữa.



Âm thanh của Tề Oánh Oánh trợ giúp giải vây cho Tề Nhạc giải.



Tề Thiên Lỗi phất phất tay, ý bảo nhân viên bảo vệ thối lui, ánh mắt nhìn qua người trẻ tuổi này hơi quen thuộc hắn sinh ra vài phần cảm giác hiếu kỳ, thần sắc trên mặt trở nên nhu hòa một ít.



- Thì ra Tề tiên sinh cứu tiểu nữ. Thiên Lỗi cảm tạ tại đây.



Vừa nói hắn xoay người chủ động cảm tạ Tề Nhạc.



Tề Nhạc làm sao nhận cái cúi đầu của hắn cơ chứ, vội vàng ngăn lại.