Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 85: Tam trân phụ thể (1)




- Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia là Hắc Kỳ Lân đẳng cấp cao nhất, như vậy sau khi Thích Phóng Kỳ Lân Tí hắn không chết đúng không?



Giải Trĩ thở dài một tiếng nói:



- Đúng, Hắc Kỳ Lân là tồn tại duy nhất sau khi phóng thích Kỳ Lân Tí mà không chết. Nhưng mà, thực lực của hắn cũng cũng nhanh chóng hạ xuống thấp nhất, mà ba hung thú đối mặt với một kích tuyệt mệnh của Hắc Kỳ Lân bị trọng thương cực nặng, không có khả năng tiếp tục sống sót. Dù sao, tiền bối Hắc Kỳ Lân phóng thích năng lượng không có một tia giữ lại. Kỳ Lân nhất tộc nắm giữ công kích mạnh nhất trong toàn bộ thần thú, có thể dễ dàng ngăn cản sao? Tất cả những tính toán của hung thú bởi vì thế mà đại loạn, ba tồn tại mạnh nhát bị trọng thương, lập tức lâm vào khủng hoảng, dưới sự dẫn dắt của hai Kỳ Lân còn lại, thượng cổ thần thú dùng máu tươi làm đại giá giết chóc điên cuồng. Cũng chính vì lần đó, Kỳ Lân nhất tộc mặc dù suy sụp, nhưng mà đám hung thu thượng cổ cũng bị thương trí mạng. Thời đại thượng cổ, cũng theo đó mà suy sụp.



- Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân đó làm sao? Đã phóng thích Kỳ Lân Tí nhưng không ảnh hưởng tới tính mạng của hắn, vậy hắn thế nào?



Tề Nhạc có chút không chờ đợi được mà hỏi, hắn đã quên sau lưng còn có Hải Như Nguyệt cùng Cơ Minh Minh, tập trung tinh thần cùng Giải Trĩ trao đổi. Tâm thần của hắn đắm chìm vào câu chuyện xưa kể về Kỳ Lân bát trân.



- Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia có kết cục rất bi thương, nhưng mà, lúc cuộc đời của hắn kết thúc, không có thượng cổ thần thú nào chỉ trích hắn cả. Hắn dùng Kỳ Lân Tí làm đại giá hủy diệt ba đại hung thú kia xong, thượng cổ thần thú bắt đầu tàn sát hung thú, trong quá trình đó, hai vị Kỳ Lân còn thừa kia hận Cửu Vĩ Hồ, mục tiêu đầu tiên chính là nàng.



- Cửu Vĩ Hồ không có trốn tránh, ánh mắt của nàng luôn nhìn lên người tiền bối Hắc Kỳ Lân, nàng bình tĩnh chuẩn bị tiếp nhận cái chết. Nàng không khóc, cũng không cười, nhưng mà, tiền bối Hắc Kỳ Lân kia từ sâu trong đáy mắt của nàng nhìn thấy một tia bi thương vô hạn không chút giả dối. Trong khoảng khắc đó, tiền bối Hắc Kỳ Lân cảm nhận được bi ai trong nội tâm Cửu Vĩ Hồ, cảm nhận được bất đắc dĩ của nàng. Bởi vậy, tiền bối Hắc Kỳ Lân hành động.



Hai đấm Tề Nhạc xiết chặt, kiên định nói:



- Nếu như là tôi, bất luận tương lai sẽ như thế nào, tôi sẽ bảo hộ nữ nhân của mình, cho dù đã sai, tôi thà rằng dùng mau của mình rửa sạch tội của nàng. Đều là thân nhân, đều là người yêu, cho dù đã mất đi cha mẹ và người thân, như vậy, tôi tuyệt đối không muốn nhìn thấy người yêu của mình bị tổn thương nữa. Cho dù là mất mạng của mình cũng phải làm.





Lúc này đây, đến phiên nội tâm Giải Trĩ trong người Tề Nhạc thất thần, tâm của hắn chấn động mạnh mẽ.



- Có biết không? Tề Nhạc.



Giải Trĩ thản nhiên nói.



Tề Nhạc cũng rất kinh ngạc tại sao mình lại nói ra những lời này, mờ mịt lắc đầu, nói:



- Biết rõ cái gì?



Giải Trĩ nói:



- Tâm tư của vị tiền bối kia lúc đó cũng giống như anh vậy. Lúc hắn đi vào tổng bộ của thượng cổ hung thú, hắn hạ quyết tâm phải chết. Bởi vì hắn mà làm cho bốn người chí thân chết đi, hắn không thể tha thứ cho mình, cũng không có khả năng tiếp tục sống sót. Hắn dẫn theo các thần thú còn lại tiến vào tổng bộ của thượng cổ hung thú, chỉ làm hai chuyện, chuyện đầu tiên, chính là báo thù đám hung thú, dùng tính mạng của chúng báo thù cho thân nhân của mình.



- Mà chuyện còn lại, chính là hắn muốn biết rõ Cửu Vĩ Hồ có yêu hắn hay không. Lúc ấy hắn không hỏi, nhưng mà, ánh mắt Cửu Vĩ Hồ đã nói cho hắn rõ tất cả. Bởi vậy, trong lúc hai vị thúc thúc của hắn phát ra tuyệt học Kỳ Lân cực mạnh đánh về phía Cửu Vĩ Hồ, hắn đã hành động!




- Anh nói hắn hành động, rốt cuộc hắn làm cái gì?



Âm thanh của Tề Nhạc có chút run rẩy, hai hàng nước mắt chậm chạp từ khóe mắt của hắn chảy xuống.



Âm thanh của Giải Trĩ có chút nghẹn ngào.



- Tôi đã từng nói qua với anh rồi, tuy Hắc Kỳ Lân một khi phát động chung cực Kỳ Lân Tí sẽ không tử vong, nhưng mà, thực lực sẽ giảm xuống thê thảm, cần thời gian dài tu luyện, mới có thể bằng vào năng lực khôi phục siêu cường của mình hồi phục sừng Kỳ Lân. Nếu như vào thời kỳ đỉnh phong, tiền bối Hắc Kỳ Lân thậm chí có thể chống lại hai vị thúc thúc. Nhưng mà, khi đó, hắn không cách nào chống lại được. Bởi vậy, hắn dùng tuyệt học Kỳ Lân nhất tộc do hắn sáng tạo ra, cũng giống như Kỳ Lân Tí, tuyệt học mang tính hủy diệt. Tên là Thích Phóng.



- Thích Phóng?




- Đúng, chính là Thích Phóng, hắn Thích Phóng là linh hồn của mình, chỉ có đem linh hoàn của mình hoàn toàn phóng thích ra ngoài, mới có thể sử dụng năng lực Thích Phóng, khác với Kỳ Lân Tí, cho dù là Hắc Kỳ Lân, sau khi sử dụng Thích Phóng, cũng không có khả năng khôi phục, mà một khắc này, hắn bộc phát toàn bộ linh hồn chống cự chiêu thức mạnh nhất của hai vị thúc thúc.



Âm thanh Tề Nhạc nghẹn ngào, hắn có thể tưởng tượng ra ánh mắt tuyệt vọng của tiền bối Hắc Kỳ Lân lia và tình yêu say đắm của hắn với Cửu Vĩ Hồ.



- Thích Phóng, hắn trừ phóng thích linh hồn của mình, còn có cái gì?"




Âm thanh Giải Trĩ trở nên trầm thấp.



- Cái gọi là Thích Phóng, là phóng thích tất cả Kỳ Lân Giáp, nói cách khác, trong khoảnh khắc đó, vị tiền bối Hắc Kỳ Lân này rót toàn bộ linh hồn của mình vào trong Kỳ Lân Giáp, cưỡng ép lân giáp và bộ lông của mình thoát ly thân thể, với sự suy yếu thân thể lúc đó, phóng xuất thực lực vô cùng cường đại. Ngăn cản công kích của hai vị thúc thúc. Cả chiến trường đều vì một kích này của hắn mà ngừng lại, Hắc Kỳ Lân biến thành Huyết Kỳ Lân, trên người hắn không có nơi nào không có máu. Mà thẳng đến cuối cùng, rốt cuộc hắn nắm tay Cửu Vĩ Hồ.



- Hắn chỉ nói một câu, hắn nói, ta nguyện ý dùng tất cả mọi thứ của ta, kể cả tính mạng và thân thể của mình, đổi lấy tính mạng của nàng. Bất luận là thần thú hay là hung thú, lúc ấy đều bị âm thanh của hắn làm rung động. Âm thanh của hắn cũng không cao, cũng không có kích động, nhưng chính âm thanh bình thản này, lại bao hàm uy nghiêm vô tận, là uy nghiêm chân chính của Kỳ Lân!



- Không có ai dám xúc phạm uy nghiêm đó, vào thời khắc đó, hắn đã trở lại thành vương của thần thú, là vương chân chính của thần thú. Trước khi chết, hắn liếc nhìn Cửu Vĩ Hồ thật sâu, không nói câu nào với nàng, nhưng mà, cũng chỉ có Cửu Vĩ Hồ mới nhìn ra mọi thứ ấn chứa sâu trong đó.



Trong đôi mắt Tề Nhạc đẵm nước mắt, nước mắt làm ướt vạt áo của hắn, máu huyết toàn thân của hắn sôi trào.



- Vì cái gì, vì cái gì nhất định chấm dứt phải như thế, vì cái gì, rốt cuộc sai là do ai. Nếu như hắn không phải Kỳ Lân, nàng không phải hung thú, nếu như bọn họ không gặp nhau dưới tình huống như thế, nhưng tại sao lại như vậy được chứ?



Lúc này đây, Tề Nhạc cũng không có nói với Giải Trĩ, mà đang thổ lộ tiếng lòng, âm thanh bi thương làm hào khí trong phòng hạ thấp, một cổ uy nghiêm vô hình từ trên người của hắn tản ra ngoài, quần áo trên người Tề Nhạc hóa thành bột mịn, hai đạo quang mang đen bạc lóe sáng lên, hào quang này chói mắt như mặt trời. Hắc Kỳ Lân chân đạp bốn đạo tường vân, tím, lam, hồng, thanh, tất cả vô cùng sáng tỏ.