Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 841: Lục Dực Xích Kim Khải (4)




Hào quang màu xanh từ trong ngực của Tuyết Nữ bay ra, Côn Lôn kính đã phát năng lượng thần kỳ của nó ra ngoài, không trung xuất hiện từng đạo vết rách rất nhỏ và hào quang bích lục kia ngưng kết lại thành một thế, hơn nữa dùng vết rách của bản thân làm trung tâm trong nháy mắt tăng lên mấy lần, một lỗ đen cực lớn xuất hiện phía trên biệt thự Long Vực, tình cảnh phá vỡ không gian vô cùng khủng bố và lỗ đen này dưới sự chỉ dẫn của Côn Lôn kính từ trên trời giáng xuống bao phủ mọi người vào trong.



Tề Nhạc thu tay phải về. Hắn vung tay lên thu tất cả mọi người vào trong Kỳ Lân Châu, đúng lúc này đột nhiên âm thanh đáng sợ vang lên, một đạo thân ảnh màu xanh từ bên ngoài tường biệt thự Long Vực tiên vào và nhanh chóng vọt vào trong lỗ đen.



- Tề Nhạc ca ca, anh làm sao thế?



Trong tiếng kinh hô này Tề Nhạc thấy rõ người đến chính là Thực Vật Hồn, vẻ mặt và bộ dáng thất kinh của nàng hiển nhiên là bị cảnh trước mắt làm kinh ngạc ngây người.



Thời điểm nàng xuất hiện thì bỗng nhiên lỗ đen thu liễm, dùng Côn Lôn kính làm dẫn xuyên việt thời không cũng hoàn thành.



Trừ Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ ra, tất cả mọi người trong hoảng sợ nhìn thấy lỗ đen thôn phệ cảm giác kỳ dị truyền khắp khắp nội tâm của mỗi người, chỉ có tinh thần là còn thanh tỉnh, trong khoảnh khắc đó bọn họ mình như mất đi thân thể của mình dần dần lâm vào trong bóng tối vô tận, tinh thần cũng dần dần ngủ say mang theo khủng hoảng lâm vào bóng tối.



...



- Ah!



Đột nhiên Vũ Mâu phát ra tiếng kinh hô làm cho mười hai thủ hộ giả chòm sao trong thần miếu Pathenon đồng thời mở mắt ra, hai mươi bốn ánh mắt nhìn qua người Vũ Mâu.



Sau khi đạt được thần khí Athena tán thành thì thực lực Vũ Mâu tăng vọt gấp nhiều lần, những ngày này vì không muốn suy nghĩ tới gương mặt lạnh lùng tịch mịch trước khi chết kia nàng đem toàn bộ tâm thần đặt vào trong tu luyện. Cũng chính trong thời gian tu luyện này nàng đã hoàn toàn giác tỉnh thần cách Athena, lúc này cũng hoàn toàn tu bổ một ít không hoàn mỹ khi dung hợp với thần khí lần cuối.



- Tiểu thư, cô làm sao thế?





Mephisto ân cần hỏi.



Sắc mặt Vũ Mâu hiện giờ nhìn rất khó coi, gương mặt tái nhợt giống như không phải là nữ thần Athena vậy.



- Khí tức của hắn biến mất rồi, hắn lại biến mất lần nữa rồi. Rốt cuộc chuyện này là thế nào. Chẳng lẽ bởi vì thương thế quá nặng hay khí tức sinh mệnh không thể khôi phục nên tử vong?




Sau khi trở thành nữ thần Athena chính thức thì tinh thần lực của nàng còn cường đại hơn trước kia rất nhiều, tuy không cách nào dùng tinh thần vượt qua biển cả thăm dò tình huống của Tề Nhạc bên kia, nhưng cũng có thể từ khoảng cách xa xôi cảm nhận được khí tức của Kỳ Lân.



Lực lượng Tề Nhạc dùng Côn Lôn kính xuyên việt thời không đương nhiên nàng cũng cảm giác, khí tức của hắn hiện giờ biến mất trong cảm giác của nàng, cũng chỉ có tử vong chân chính mới có tình huống này.



Vũ Vân có chút giật nhìn qua Vũ Mâu. Đương nhiên nàng biết rõ em gái của mình chỉ có vì một người mới xuất hiện thần sắc này.



- Khí tức của hắn biến mất sao? Không, sẽ không đâu, ngày đó khí tức sinh mệnh của hắn đã giác tỉnh nên không có khả năng bởi vì bị thương nặng mà tử vong. Chẳng lẽ hắn gặp cường địch sao? Thế nhưng mà hắn có được sự bảo vệ của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần a. Người nào ở Viêm Hoàng có thể xúc phạm tới hắn chứ? Trừ phi là...



Sắc mặt của Vũ Mâu bên kia có kim quang nhàn nhạt sáng lên. Sau một khắc nàng đã đi tới bên người Vũ Vân, gương mặt giống nhau nhưng khí chất khác nhau hoàn toàn, dung mạo hoàn mỹ làm cho chị em các nàng ở cùng chỗ sẽ sinh ra cảm giác khác thường.



- Chị, chị có thể nói cho em biết trừ phi là cái gì?



Vũ Vân nhìn qua Vũ Mâu lãnh đạm nói:




- Trừ phi là Giáo Hoàng, chỉ sợ chuyện lần trước làm hắn không cam lòng, hắn cũng biết một ngày nào đó Tề Nhạc sẽ đi tìm hắn báo thù. Tề Nhạc dùng sức một mình đánh bại bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ của hắn. Thực lực như vậy chỉ sợ đã làm Giáo Hoàng ăn ngủ không yên rồi. Cho nên hắn rất có thể thừa dịp Tề Nhạc thực lực chưa khôi phục hoàn toàn tiến về Viêm Hoàng ám sát hắn. Nếu không tôi thật sự không nghĩ ra là ai có thể làm khí tức Tề Nhạc biến mất cả.



Nghe Vũ Vân nói làm Vũ Mâu nhíu mày.



- Chẳng lẽ thật sự là hắn sao? Mephisto, lập tức liên hệ Vatican đi, tôi muốn trò chuyện với Giáo Hoàng.



Mephisto thở dài một tiếng, tuy trong nội tâm không muốn nhưng hắn vẫn đi ra khỏi thần miếu. Trong thần miếu không được phép có bất cứ trang bị liên lạc nào. Trong lòng của hắn hiểu rõ tuy Vũ Mâu đã trở thành nữ thần Athena chính thức, nhưng mà ngày đó nàng muốn giết Tề Nhạc đã lưu lại bóng mờ trong lòng rồi, mà bản thân Tề Nhạc lại là sơ hở duy nhất của nữ thần Athena thế hệ này. Hiện tại hắn thật sự kỳ vọng Tề Nhạc quả thực đã chết đi, như vậy sơ hở cuối cùng trong nội tâm Vũ Mâu cũng biến mất.



Kỳ thật Vũ Vân phán đoán tuy hợp tình hợp lý nhưng là rất không có khả năng. Giáo hoàng Martti tuy muốn nhân lúc Tề Nhạc bị thương mà hủy diệt. Nhưng trận chiến ấy thương thế bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ bị thương nghiêm trọng, ngay cả phân thân hai vị đại thiên sứ trưởng dùng kỹ năng Hy Sinh chết đi thì hắn đi nơi nào tìm lực lượng giết Tề Nhạc đây! Dù sao đối với giáo đình mà nói Hồng Y Đại Giáo Chủ là cực kỳ trọng yếu, dùng thánh lực trị thương cho bốn người đối với giáo hoàng mà nói là gánh nặng cực lớn rồi.



...




Bóng tối biến mất, bình minh tái hiện, thị giác của Tề Nhạc lúc này đã biến mất nhưng mà thần trí của hắn rất thanh tỉnh, tuy con mắt không nhìn thấy nhưng tinh thần lực lại cảm nhận được sự tồn tại ở chung quanh, khí tức tự nhiên khổng lồ làm cho Tề Nhạc biết rõ mình truyền tống thành công rồi.



Tay trái vô ý thức xoa bóp một thứ gì đó rất mềm mại mà tràn ngập co dãn và sau đó nghe một tiếng rên rỉ truyền ra.



- Ah!



Lúc này hắn mới từ trong mơ hồ tỉnh táo lại lập tức nhớ lại những chuyện trước đó, khi đó tay trái của hắn đạt lên trên Côn Lôn kính và truyền năng lượng vào ngực của Tuyết Nữ, mà Côn Lôn kính lại ở trên ngực Tuyết Nữ thì chẳng phải cảm giác mềm mại này là...




Ưm một tiếng Tuyết Nữ không thể né tránh, tùy ý cho Tề Nhạc xoa bóp bộ ngực mình, khẽ gọi một tiếng.



- Cha!



Tề Nhạc hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì nên rất giật mình, vội vàng buông bàn tay đang bóp ngực của Tuyết Nữ ra, có chút bối rối nói:



- Thực xin lỗi, cha không cố ý.



Tuyết Nữ tiến sát thân thể Tề Nhạc và tựa đầu vào ngực kiên cố của hắn, nàng hoàn toàn không nói câu nào và chỉ đặt tay ôm eo của Tề Nhạc, đem thân thể của mình dán sát vào người của Tề Nhạc.



Tề Nhạc cảm giác được khí tức Tuyết Nữ có chút dồn dập và nhiệt độ cơ thể đã tăng nhanh.



Kinh nghiệm phong phú nên hắn hiểu đây là chuyện gì xảy ra, vội vàng thoát khỏi cái ôm của Tuyết Nữ.



- Tuyết nhi, không, không thể.



- Cha à, vì cái gì?