Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 632: Hắc Bạch song long (3)




Nhìn dáng vẻ chực khóc của nàng, trong lòng Tề Nhạc không khỏi mềm nhũn, nói:



- Tuy tôi không thể đảm bảo nhất định sẽ đáp ứng, nhưng là chờ lần sau tôi trở về, nhất định sẽ tới gặp cô một lần, được chưa?



Nguyệt Dạ nín khóc mỉm cười, nói:



- Được, nhớ giữ lời nha, chủ nhân của tôi.



Tề Nhạc nói:



- Chúng ta bây giờ phải đi rồi, đại ca, các người cũng lên đường đi. Từ đây tới chỗ dân Tộc Thổ đường xá xa xôi, các người nhất định phải cẩn thận một chút. Tuy rằng chuyện Vương của Hung Thú đã không còn là vấn đề, nhưng là hung thú trong thế giới này vẫn có vô số cường giả đấy.



Thâm Hải Minh Long mỉm cười nói:



- Tôi biết rồi, cái khác thì không nói, chứ bản lĩnh trốn chạy, tôi đi theo anh cũng học được không ít, huống chi, bằng vào thực lực bây giờ của tôi với Bạch Nương Tử, trừ phi là gặp được những kẻ cường đại như Thâm Hải Minh Long Vương, nếu không, những hung thú bình thường còn không đáng để chúng tôi để vào mắt. Các người bắt đầu đi, tôi cũng muốn nhìn xem thần khí lúc được sử dụng sẽ như thế nào.



Nhìn Thâm Hải Minh Long cùng Bạch Nương Tử, Tề Nhạc nhẹ gật đầu, hắn đương nhiên biết rõ, Thâm Hải Minh Long muốn ở lại là vì muốn bảo hộ cho ba người bọn họ mà!



Tuyết nữ cùng Văn Đình đi tới bên người Tề Nhạc, hai người liếc nhau, vẻ vui mừng đã sớm không thể kiềm chế, nở rộ trên khuôn mặt. Cuối cùng cũng được quay trở về, về lại thời đại thuộc về bọn họ. Cho tới khi bắt đầu tới thời đại viễn cổ cự thú, bọn họ cơ hồ không có một ngày nào an tâm, mà hết thảy những điều đó, lập tức sắp chấm dứt.



Ánh mắt Tề Nhạc chuyển sang Tuyết Nữ, nhẹ gật đầu nói:



- Chúng ta chuẩn bị bắt đầu đi, mời Kính Trung Tiên đi ra. Tôi nghĩ, nàng ta nhất định biết rõ làm thế nào để đưa chúng ta trở về.



Khuôn mặt Tuyết Nữ hơi đỏ lên, phụ thể của Kính Trung Tiên lại trực tiếp ở trên ngực của nàng, tay phải nàng nhẹ nhàng mơn trớn trước bộ ngực đẫy đà của mình, lập tức một tầng hào quang màu bích lục phát sáng lên. Đã đi ra khỏi Côn Lôn ảo cảnh, khí tức của Côn Lôn Kính trở nên bình hòa rất nhiều, vô số ánh quang như phỉ thúy ngưng tụ lại một chỗ, thân thể trống rỗng của Kính Trung Tiên xuất hiện.



Sắc mặt Kính Trung Tiên nhìn càng có vẻ lạnh lùng như băng, dường như Băng Sơn Tuyết Nữ trước kia, nhàn nhạt nhìn Tề Nhạc, nói:




- Bảo ta ra ngoài làm gì? Về sau không cho phép ngươi tùy tiện bảo chủ nhân của ta ra lệnh cho ta.



Tề Nhạc mỉm cười nói:



- Tại sao lại là ra lệnh chứ? Tuyết Nữ là con gái của tôi mà! Kính Trung Tiên tiền bối, tôi nghe Hoàng Đế nói, trên mặt lưng của Côn Lôn Kính, có điêu khắc Thất Khước chi trận. Ngài nếu là Côn Luân Kính, nhất định là biết rõ phương pháp sử dụng trận pháp này chứ?



Kính Trung Tiên nhìn Tề Nhạc, cau mày nói:



- Ngươi muốn phá vỡ thời không sao? Chỉ bằng mấy người các ngươi?



Tề Nhạc nói:




- Hết cách rồi, theo trí nhớ của Tuyết Nữ, tôi nghĩ rằng ngài cũng biết một chút về tình hình của chúng tôi, chúng tôi không thuộc về thế giới này, nhất định phải trở lại thế giới thuộc về chúng tôi. Sau này, còn rất nhiều chuyện phải dựa vào thần lực của Côn Lôn Kính. Không biết phát động Thất Khước chi Trận thì phải có điều kiện gì không?



Kính Trung Tiên hừ lạnh một tiếng, nói:



- Ngươi cho rằng Thất Khước chi Trận là cái gì? Thất Khước chi Trận chính là thượng cổ đệ nhất thần trận, cũng là trụ cột của cao đẳng thần trận, dùng thần khí khác nhau để thúc dục là có thể sinh ra hiệu quả khác nhau. Muốn học được Thất Khước chi Trận là chuyện dễ dàng như vậy sao? Cho dù ngươi có được Hiên Viên kiếm, với năng lực của ngươi hiện giờ, hoàn toàn không thể đủ để học được.



Trong mắt Tề Nhạc lộ ra một tia giảo hoạt, nói:



- Tôi đương nhiên biết rõ rằng dùng thực lực của tôi là hoàn toàn chưa đủ. Nhưng mà, dường như trước kia tôi đã nghe người nói qua, với tư cách là chủ nhân của Côn Lôn Kính, Tuyết Nữ có thể sử dụng năng lượng của chúng tôi truyền cho nàng. Có lẽ, lực lượng của một mình tôi quả thật là chưa đủ, nhưng nếu là thực lực của ba người chúng tôi thì sao? Có thể thúc dục Thất Khước chi Trận không chứ? Chắc là có thể chứ? Mục đích của chúng tôi rất là đơn giản, chỉ là đưa chúng tôi trở lại thời đại kia của chúng tôi là được rồi. Kính Trung Tiên tiền bối, còn phải xin ngài nhất định hỗ trợ.



Có việc cầu người, hắn không thể không khách khí một chút. Hắn cũng biết, Kính Trung Tiên hiện giờ còn đang thức giận mình dùng Ngân Long tráo xảo diệu để qua cửa thứ ba.



Kính Trung Tiên hừ một tiếng, nói:




- Côn Lôn Kính là Côn Lôn Kính, Thất Khước chi Trận là Thất Khước chi Trận, tuy nhiên Côn Lôn Kính đã nhận Tuyết Nữ làm chủ nhân, nhưng là Thất Khước chi Trận cũng không ở trong đó, ta không có nghĩa vụ mang cách sử dụng Thất Khước chi Trận nói cho các người biết. Các người hãy mời cao minh khác đi.



Vừa nói xong, nàng liền quay trở về bên trong thân thể Tuyết Nữ.



Trong lòng Tề Nhạc khẩn trương, thật vất vả mới tìm được Côn Lôn Kính, bây giờ Côn Lôn Kính lại đột nhiên không chịu phối hợp, đây không phải là đẻ cho hắn tràn ngập hy vọng xong lại hóa thành hư không hay sao?



- Tiền bối, chuyện gì cũng từ từ, nếu ngài có điều kiện gì, nói ra để chúng ta thương lượng một chút đi! Chỉ cần tôi có thể làm được, tôi nhất định đồng ý.



Hết cách rồi, chỉ có Kính Trung Tiên mới biết được huyền bí của Thất Khước chi Trận, Tề Nhạc cũng chỉ có thể mở miệng khẩn cầu.



Vẻ đắc ý chợt lóe lên trong ánh mắt của Kính Trung Tiên, dừng bước lại, nàng đưa lưng về phía Tề Nhạc nói:



- Không phải là không thể thúc dục Thất Khước chi Trận, năng lực thúc dục trận pháp khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau. Dùng thần khí càng cường đại làm hạch tâm để thúc dục, năng lượng nó phát động ra cũng càng khổng lồ. Mà Côn Lôn Kính chỉ lợi dụng Thất Khước chi Trận để xuyên qua thời không.



- Ta có thể tìm được tọa độ chuẩn xác của thời đại kia trong trí nhớ của Tuyết Nữ, lại nói chuyện tiễn các ngươi trở về cũng là một chuyện khó khăn, nhưng mà ta có điều kiện, các ngươi nhất định phải đáp ứng, ta mới có thể truyền thụ lại Thất Khước chi Trận cho ngươi.



Tề Nhạc do dự một chút, trong lòng thầm nghĩ, điều kiện của tên Kính Trung Tiên này không biết có bao nhiêu phần biến thái, nàng hiển nhiên cũng không có ấn tượng tốt đẹp gì với mình và Hiên Viên kiếm. Vạn nhất điều kiện của nàng ta vô cùng hà khác thì phải làm sao bây giờ?



Đúng lúc hắn đang suy tính, tiếng nói của Hiên Viên hồn vang lên trong lòng hắn:



- Tề Nhạc, đồng ý với nàng ta, bất luận điều kiện gì cũng đáp ứng hết, anh phải biết giá trị của bản thân Thất Khước chi Trận cũng đã tương đương với một thần khí. Đã có sự trợ giúp của Thất Khước chi Trận, ta thậm chí có thể ở trong thân kiếm lâm trận.



- Sau này anh lại sử dụng Hiên Viên kiếm cũng không cần phải hao tốn năng lượng khổng lồ như vậy, thậm chí có thể tạo thành một kiếm ngang tám kiếm. Đối với viễn cổ thập đại thần khí như chúng ta mà nói, Thất Khước chi Trận có thể tính là thứ duy nhất có thể được dùng làm phụ trợ. Sau này anh sẽ hiểu rõ được nó quan trọng tới mức nào.