Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 582: Bạch Hổ xả thân, anh hùng cứu mỹ nhân (1)




Trong mắt Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện quang mang khinh miệt, hai cái cánh cự đại trên không trung chậm rãi mở ra. Dùng thực lực của nó, muốn hủy diệt Nguyệt Dạ chẳng qua là trong nháy mắt là đủ rồi. Hai cánh mạnh mẽ thu liễm, bỗng nhiên hướng xuống mặt Nguyệt Dạ đánh tới.



Đúng lúc này đột nhiên một cỗ năng lượng màu đỏ rực bành trướng xuất hiện tại lộ tuyến Kim Sí Đại Bằng Điêu bổ nhào xuống. Địa Hỏa bành trướng nhất thời làm Kim Sí Đại Bằng Điêu trì trệ, ngay sau đó một cỗ năng lượng khổng lồ trên trời giáng xuống, lập tức hướng thân thể của nó công kích. Đó là năng lượng màu tím, cơ hồ chỉ trong tích tắc, hơn mười đạo tia chớp đã chuẩn xác bổ vào trên lưng của nó.



Vốn dùng năng lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu muốn đánh lén nó cũng không dễ dàng như vậy, nhưng mà, trước đó đã bị Bạch Hổ làm bị thương không nhẹ. Hơn nữa lúc này trong lòng tràn đầy lửa giận và oán hận khiến cho nó không để ý đến khí tức năng lượng chung quanh, dưới tình huống đột nhiên bị hỏa thuộc tính năng lượng chặn đường lập tức chấn động, ngay sau đó lôi điện trên không trung rơi xuống.



Năng lượng toàn thân bùng nổ, Kim Sí Đại Bằng Điêu cảm thấy thân thể của mình đã hoàn toàn tê liệt, năng lượng mãnh liệt trùng kích không khỏi làm cho nó lại phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này nó không thể khống chế năng lượng trong cơ thể mình nữa, chỉ có thể nương tựa theo mở ra hai cánh khống chế được thân thể của mình không đến mức rơi xuống.



Nhưng mà cũng vừa lúc đó, một đạo hắc sắc quang mang như là đến từ Cửu U địa ngục hoạch xuất một đạo đường vòng cung mỹ diệu từ trên trời giáng xuống. Kim Sí Đại Bằng Điêu không thể động, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn hắc sắc quang mang hướng thân thể của mình rơi xuống, mà ở bên trong hắc sắc quang mang, nó thấy được hoa văn màu bạc giống như một cái hình vẽ, là hình tròn.



Nó cũng chỉ có thể chứng kiến những thứ này, màu đen quang mang dưới ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ khí tức năng lượng nhàn nhạt, bóng đen từ cổ Kim Sí Đại Bằng Điêu xẹt qua, hoạch xuất đường vòng cung đẹp mắt sát mặt đất rồi mới bay lên trên không trung. Quang mang chớp nháy, huyết quang bắn ra.



Kim Sí Đại Bằng Điêu ngay cả thời gian dùng nội đan cũng không kịp đã bị đầu một nơi thân một ngả. Thân thể khổng lồ trùng trùng điệp điệp rơi xuống mặt đất phát ra một tiếng "phịch" trầm đục. Mà cái đầu của nó rơi tới địa phương cách Nguyệt Dạ rất gần lập tức khiến cho nàng thét lên một tiếng.



Ba đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống bên cạnh Nguyệt Dạ, hắc ám quang mang kia cùng thân ảnh chính giữa trùng hợp cùng một chỗ, phiêu nhiên rơi vào cánh tay hắn. Người tới đúng là ba người Tề Nhạc phát hiện dị biến Tộc Nguyệt gấp rút trở lại.



Ba người chẳng những phát hiện dị biến của Tộc Nguyệt đồng thời bằng vào tinh thần lực dò xét, Tề Nhạc cũng cảm giác được rõ ràng khí tức của Ngưu Ma Vương, hắn do dự một chút, mới mang theo Văn Đình cùng Tuyết Nữ chạy tới. Ngưu Ma Vương thật sự quá cường đại, lúc này đây không thể nào có người lại có thể cứu bọn họ.



Vì thế, Tề Nhạc do dự có trở lại hay không, khi hắn cảm nhận được đại lượng khí tức hung thú, hắn biết rõ Tộc Nguyệt đã kết thúc. Đây không phải là chuyện một mình lực lượng Tề Nhạc có khả năng thay đổi. Nhưng mà hắn vẫn trở lại bởi vì hắn không rõ ràng lắm việc Ngưu Ma Vương dẫn theo hung thú đến nơi đây có mục đích gì? Chỉ là muốn hủy diệt tổng bộ của Tộc Nguyệt đơn giản như thế sao?




Nếu như chỉ là như vậy thì không cần hắn đường đường là Vương của Hung Thú tự mình đến, trong đám Hỗn Độn Vương bất kỳ một Hung Thú Vương nào cũng đủ để đem trọn Tộc Nguyệt hủy diệt. Vì thế, hắn mang theo Văn Đình cùng Tuyết Nữ vụng trộm trở về, khoảng cách gần lại, tinh thần lực của hắn mới có thể cảm giác càng thêm rõ ràng một ít.



Rất xa, Tề Nhạc thì thấy được Kim Sí Đại Bằng Điêu trên không trung, hắn cũng không nóng lòng đi qua, trước mắt Kim Sí Đại Bằng Điêu tuy rằng không tính quá mạnh mẽ, hắn có thể đối phó.



Nhưng mà Tề Nhạc sợ chính là Kim Sí Đại Bằng Điêu đem Ngưu Ma Vương và những hung thú kia kéo tới. Nếu như bị Ngưu Ma Vương phát hiện mình ba người ở chỗ này, chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.



Vì thế, Tề Nhạc không có trước tiên phát động công kích, hắn đi vào phụ cận vừa hay nhìn thấy Bạch Hổ phát động một kích liều chết cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu va chạm một lần duy nhất. Mắt nhìn Bạch Hổ đã không có bất luận lực lượng chống cự gì, mà Kim Sí Đại Bằng Điêu hướng Nguyệt Dạ phía dưới đánh tới, Tề Nhạc biết rõ, cơ hội của mình đã tới.




Nương tựa theo khống chế xảo diệu của Hỏa Vân lực cùng lôi Vân Lực, hắn dưới tình huống Kim Sí Đại Bằng Điêu chủ quan đem thân thể của hắn nhẹ nhõm định giữa không trung, Kỳ Lân kính rời tay mà đi trở thành một đạo lưỡi dao sắc bén hình tròn chém giết Kim Sí Đại Bằng Điêu khiến cho nó không thể phát ra một tín hiệu cầu cứu.



Hào quang lóe lên, Tề Nhạc trực tiếp đã phát động ra thôn phệ kỹ năng, không ngừng đem năng lượng thân thể Kim Sí Đại Bằng Điêu hút vào thân thể của mình, trải qua loại bỏ chuyển hóa thành năng lượng của mình. Còn Văn Đình cùng Tuyết Nữ đến bên cạnh Nguyệt Dạ đỡ lấy thân thể lảo đảo muốn ngã của nàng.



Nguyệt Dạ vốn cho là hẳn phải chết đột nhiên được cứu, tinh thần của nàng đã gần như hỏng mất, nhìn Tề Nhạc từ trên trời giáng xuống, phảng phất bắt được cứu tinh, nàng lại giãy giụa khỏi sự trợ giúp của Văn Đình cùng Tuyết Nữ, phịch một tiếng quỳ xuống đất:



- Van cầu ngài, Hoàng Đế bệ hạ, ngài hãy cứu Tiểu Bạch a. Chỉ cần ngài có thể cứu sống nó, bất luận ngài muốn cái gì. Chỉ cần là tôi có thì tôi sẽ đều cho ngài.



Tề Nhạc nhìn bộ dáng của nàng, trong lòng không khỏi cảm giác được có chút châm chọc. Trước đó còn là công chúa Tộc Nguyệt cao cao tại thượng, lúc này lại quỳ trên mặt đất cầu khẩn chính mình, thầm than một tiếng, hắn đã đi tới bên cạnh Bạch Hổ đưa tay đặt lên chữ vương trên trán nó. Đem Vân Lực trong cơ thể quán thâu vào trong thân thể Bạch Hổ.




Bạch Hổ hết sạch toàn bộ máu huyết, tánh mạng khí tức không ngừng trôi đi. Nhìn thấy Tề Nhạc, đôi mắt hổ tràn đầy quang mang cầu khẩn.



Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:



- Ta biết rồi, ngươi yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt nàng. Ngươi không hổ là một thành viên trong thần thú, không hổ kẻ có được huyết mạch thủ hộ thần thú Bạch Hổ hành động của ngươi đã đã chứng minh hết thảy, ngươi là anh hùng bên trong thần thú.



Mục quang của Bạch Hổ dần dần trở nên nhu hòa. Nó gầm rú một tiếng trầm thấp nhìn Tề Nhạc, trong ánh mắt của nó lại toát ra một tia thỏa mãn.



- Như thế nào đây? Tiểu Bạch còn có cứu được không?



Nguyệt Dạ nhào lên hỏi, nhìn Tề Nhạc, trong mắt nàng lộ vẻ cầu khẩn.



Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu, nói:



- Rất khó rồi. Nó tiêu hao tiềm lực của chính mình kích phát ra năng lượng không thuộc về nó. Ngay cả máu huyết trong cơ thể cũng bị tiêu hao, hiện tại thân thể của nó đã sụp đổ, muốn cứu trở về đến thật sự quá khó khăn.