Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 495: Kỳ Lân biến giai đoạn thứ hai (1)




Ads Vương của hung thú chậm rãi lên trước, thân thể của hắn trong bốn gã hung thú vương chẳng có gì nổi bật. Khí tức cũng không mạnh, nhưng mà, thời điểm Tề Nhạc nhìn thấy hắn gần như vậy, lập tức có cảm giác đặc thù, giống như vương của hung thú này hắn nhìn thấy trước kia thật lâu rồi, huyết mạch Kỳ Lân trong người lúc này sôi trào, bốn loại vân lực không cần hắn khống chế. Tự nhiên tăng lên tới mức đỉnh phong, Kỳ Lân Châu trước ngực tỏa hào quang sáng ngời. Hào quang bốn màu hình thành một tầng bình chướng bao phủ thân thể của Tề Nhạc.



- Ngươi chính là vương mới của thần thú?



Vương của hung thú nhìn qua Tề Nhạc nói ra.



Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:



- Ngươi cảm thấy ta có giống không?



Vương của hung thú gật gật đầu, nói:



- Gặp chuyện mà không sợ hãi, ngươi đã có được khí thế vương giả, không hổ là Tứ Vân Mặc Kỳ Lân trước nay chưa từng có.



Tề Nhạc nói:



- Vậy đa tạ khích lệ. Hôm nay ngươi bày trận thế lớn như vậy, chính là cho ta sao? Ta thật sự cảm thấy vinh hạnh đấy.



Đại Bằng Minh Vương ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, nói:



- Hôm nay ngươi nhất định phải chết. Bất luận ngươi có địa vị như thế nào trong thần thú...



Tề Nhạc bày ra bộ dáng hiếu kỳ, nói:





- Ta có nói mình còn sống rời đi sao? Ta đang nói chuyện với vương của ngươi, ngươi xứng xen vào sao?



Nói ra câu cuối cùng, lời nói của Tề Nhạc tràn ngập khinh thường.



Văn Đình cùng Tuyết Nữ phía dưới đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh, các nàng tự nhiên nhìn ra những con hung thú này mạnh như thế nào, mà Tề Nhạc vào lúc này còn đi chọc giận đối phương, đây không phải tự chịu diệt vong sao? Đồng thời, các nàng cũng phải bội phục sự can đảm của Tề Nhạc.



Giờ này khắc này, khí tức của Tề Nhạc phi thường ổn định, không chút chấn động.




Đại Bằng Minh Vương nghe Tề Nhạc nói lời ánh hào quang lạnh lùng lóe lên trong mắt, toàn thân tản mát kim quang như hóa thành thực chất, những quang mang như hóa thành thực chất này trực tiếp bao phủ thân thể Tề Nhạc.



Vương của hung thú cũng không có ngăn cản động tác của Đại Bằng Minh Vương.



Hắn cũng muốn thăm dò thực lực của Tề Nhạc rốt cuộc mạnh bao nhiều.



Tề Nhạc không có động, thời điểm kim quang sắp tới người của hắn, hào quang hai màu đen bạc từ trên cánh tay trái của hắn lóe lên, chỉ trong nháy mắt hình thành tấm chắn cực lớn, Kỳ Lân kính bóng loáng, ngăn cản toàn bộ kim quang ở bên ngoài, còn sinh ra hiệu quả phản xạ, lập tức dẫn tới bạo động của đám hung thú ngoài hai trăm mét kia.



Nếu như chỉ từ năng lượng mà nhìn, Tề Nhạc còn kém xa Đại Bằng Minh Vương, nhưng mà Kỳ Lân kính cũng không phải phản xạ toàn bộ công kích vật lý. Nhưng phản xạ với ánh sáng càng tốt hơn. Cho nên, Tề Nhạc căn bản không hao phí năng lượng. Chỉ dùng một ít thủ pháp xảo diệu, nương tựa vào Kỳ Lân kính phản xạ công kích của Đại Bằng Minh Vương trở về mà thôi. Một ít hung thú phản ứng chậm nhận lấy vết thương nhẹ.



Đồng tử Đại Bằng Minh Vương co rút lại.



- Quả nhiên là vương mới của thần thú, ngay cả chí bảo Kỳ Lân nhất tộc là Kỳ Lân kính cũng ở trong tay mày, hơn nữa còn có Kỳ Lân Châu, không thể thừa nhận cũng không được.




Tề Nhạc không quan tâm tới Đại Bằng Minh Vương, vẫn nhìn vương của hung thú, âm thanh lạnh lùng nói:



- Vương của hung thú, ngươi giáo dục thuộc hạ như vậy sao? Xem ra, cái gọi là vương như ngươi thật sự là quá thất bại rồi.



Vương của hung thú lạnh nhạt nói:



- Là ta không đúng, đại bằng huynh, thỉnh nhẫn lại một chút, đừng làm cho nhân gian chê cười chúng ta.



Hiển nhiên Đại Bằng Minh Vương phi thường sợ hãi vương của hung thú, ứng một tiếng, không có mở miệng, nhưng trong mắt lại tràn ngập hung ác, khí tức vẫn tập trung lên người Tề Nhạc. Nhưng bốn loại năng lượng vân lực hình thành tự nhiên vẫn bảo hộ Tề Nhạc, ngăn cản uy áp của nó ở bên ngoài.



Vương của hung thú nhìn Tề Nhạc nói:



- Kỳ Lân nhất tộc các ngươi đều có nhân tài kiệt xuất, đúng là làm ta phi thường kinh ngạc. Hôm nay càng đặc biệt, ta luôn luôn thưởng thức nhân tài, nhìn tuổi của ngươi không lớn lắm, cũng đã tu luyện tới cảnh giới này. Tình huống của thần thú chắc ngươi cũng hiểu rõ, trên thế giới này, thần thú đã không thể trở thành địch nhân chính thức của hung thú nữa. Nếu như ngươi nguyện ý đầu hàng hung thú của chúng ta, ta có thể bảo vệ vị trí vương của thần thú cho ngươi, thậm chí còn có thể cho ngươi lãnh đạo toàn bộ cự thú trừ ta ra.



Tề Nhạc cười lên, nói:




- Chẳng có điểm gì sáng tạo mới cả, vì cái gì nhân vật phản diện nhìn thấy chính phái, luôn nói ra vài câu lôi kéo vô vị như vậy? Ngươi cảm thấy ta sẽ đầu hàng sao? Ngươi cảm thấy ta có thể chỉ huy toàn bộ cự thú sao? Ngươi thật sự tin tưởng ta sẽ thần phục sao? Cho dù hiện tại ta đáp ứng đầu hàng ngươi, chẳng lẽ tương lai không cải biến chủ ý sao?



- Không nên nói hạ cấm chế gì đó lên người của ta nữa, nếu ta là Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân trước nay chưa từng có, chỉ sợ có rất nhiều biến hóa mà các người không tưởng tượng nổi. Nếu các người đã bao vây rồi, ta cũng không nghĩ sẽ còn sống mà rời đi. Không biết vương của hung thú chuẩn bị thứ gì để lấy mạng của ta đây? Các người ai nguyện ý hi sinh để hủy diệt Kỳ Lân đây? Là ngươi, là ngươi hay là ngươi?



Tay phải Tề Nhạc đưa lên, phân biệt chỉ vào Đại Bằng Minh Vương, Thâm Hải Minh Long Vương cùng Hỗn Độn Vương, sắc mặt ba vương này biến đổi.




Có lẽ trong mắt người khác, biểu hiện của Tề Nhạc quá mức hung hăng càn quấy, nhưng mà, đối với những vương giả hung thú quá quen thuộc với năng lực của Kỳ Lân như bọn họ. Trong lòng bọn họ, với tư cách là Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân tuyệt đối có lý do kiêu ngạo như vậy.



Khí tức vương của hung thú lạnh đi vài phần.



- Nói như vậy, ngươi đang tự tìm hủy diệt?



Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:



- Trước khi động thủ, ta muốn hỏi ngươi vài vấn đề, vương của hung thú các hạ.



Vương của hung thú trầm giọng nói:



- Ngươi hỏi đi.



Tề Nhạc nhìn qua chung người một vòng, nói:



- Nếu như người chết là ngươi. Như vậy, ba người bọn chúng ai có khả năng tiếp nhận vị trí vương nhất? Hoặc là nói, nếu như hôm nay ta liều chết đánh cược một lần, tiêu diệt mình ngươi, như vậy, ba người bọn chúng có cao hứng hay không?



Nghe Tề Nhạc nói, vương của hung thú lập tức tức giận hừ một tiếng, dù sao đây là thời kỳ viễn cổ cự thú. Tuy thực lực bọn chúng đủ cường đại, nhưng mà, nếu bàn về trí tuệ, không cách nào so sánh được với nhân loại thế hệ sau này, Tề Nhạc từ bắt đầu cho tới bây giờ chỉ nói vài câu, nhưng đã khơi mào mâu thuẫn trong hàng ngũ hung thú.



Dù sao, Hung thú khác với thần thú, xâm lược cùng ích kỷ là đặc tính của chúng. Thử hỏi, có con hung thú cường đại nào mà không hy vọng trở thành vương của hung thú đây? Hiện tại vương của hung thú có thể bảo trì vị trí của mình, không biết giết chết bao nhiêu kẻ khiêu chiến rồi. Nếu không phải thực lực của hắn đầy đủ cường đại, hắn cũng không thể ngồi trên vị trí vương của hung thú thời gian dài như thế.