Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 469: Vừa thấy đã yêu (2)




Toàn thân Bạch Giao chấn động mạnh mẽ. Ánh mắt nhìn qua Thâm Hải Minh Xà lập tức có biến hóa bản chất.



- Anh, anh nói cái gì? Anh nguyện ý buông tha tộc nhân của mình sao? Thế nhưng mà, chúng ta chỉ vừa gặp mặt thôi! Như vậy đáng giá sao?



- Đáng giá, với anh mà nói, đây tuyệt đối là đáng giá.



Thâm Hải Minh Xà thâm tình nói:



- Em biết không? Anh đã tìm kiếm trên thế gian này vạn năm rồi! Anh thầm nghĩ phải tìm được em, em trong suy nghĩ của anh là Bạch nương tử. Van cầu em, đáp ứng anh đi, anh không bức ép em cái gì, chỉ hy vọng có thể làm bạn với em trước. Nếu như em gặp phải áp lực của của tộc nhân, anh nhất định sẽ đứng bên em. Van cầu em, đáp ứng anh đi, được chứ? Đời này của anh. Còn chưa bao giờ cầu qua cái gì. Nhưng mà, hôm nay vì hạnh phúc tương lai của anh, anh khẩn cầu em, cho anh một cơ hội.



Lúc này, Tề Nhạc đã không còn giễu cợt tâm tình của Thâm Hải Minh Xà, hắn có thể cảm nhận được đây là tình cảm từ nội tâm của Thâm Hải Minh Xà, tuy vừa gặp đã yêu và cách bày tỏ trực tiếp thế này không quá thích hợp, nhưng mà, hào khí này cũng làm hắn cảm động. Văn Đình đụng Tề Nhạc một cái, có chút nức nở nói:



- Anh nhìn Minh Xà đại ca kìa. Nguyện ý vì người mình âu yếm buông tha tất cả. Anh ấy yêu chân thành biết bao.



Tề Nhạc ôm vòng eo nhỏ nhắn của Văn Đình. Thâm tình nhìn nàng một cái, nói:



- Minh Xà đại ca có thể làm được. Anh cũng có thể làm được. Vì em, anh thậm chí có thể buông tha tính mạng của mình.



Tề Nhạc nói lời này không phải câu dẫn Văn Đình, nàng nhớ lại lúc sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí lúc trước, ánh mắt lập tức trở nên ôn nhu, lẳng lặng ôm vai Tề Nhạc, trong mắt tràn đầy hào quang hạnh phúc. Lúc này, nàng đã hoàn toàn quên mình có hai địch nhân, trong lòng nàng, chỉ cần Tề Nhạc còn yêu chính mình, vậy là đủ rồi.



Tuyết Nữ đứng phía sau hai người, yên lặng nhìn bọn họ, chút bất tri bất giác, nàng đã cúi đầu xuống, lặng lẽ vuốt góc áo của mình.



Bạch Giao nhìn qua mười tám đôi mắt thắm thiêt chân tình kia, vẫn còn có chút do dự.



- Em thật sự tin tưởng anh được sao?





Hiển nhiên Thâm Hải Minh Xà gấp lên.



- Đương nhiên, em nên tin tưởng anh. Nếu như em cần, anh nguyện ý móc túi mật rắn ra cho em xem, anh hoàn toàn thật tâm với em.



- Không, không, không cần. Thế nhưng mà, với tư cách thần thú, gia tộc của em rất nghiêm cẩn. Em sợ, em sợ cha mẹ không cách nào tiếp nhận anh. Hơn nữa, Thâm Hải Minh Xà nhất tộc là lực lượng trọng yếu của giới hung thú, nếu như anh làm bạn với em, tộc nhân của anh sẽ bỏ qua cho anh sao?



- Không buông tha thì làm thế nào? Chỉ cần có tôi ở đây, tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm hại Minh Xà đại ca.




Vừa nói, Tề Nhạc lôi kéo tay Văn Đình đi lên.



Ánh măt Bạch Giao nhìn qua Tề Nhạc, lập tức có vài phần cảnh giác, thử thăm dò nói:



- Anh là nhân loại?



Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, lắc đầu, nói:



- Không, tôi không phải nhân loại. Minh Xà đại ca ở cùng trận doanh của cô, không cần lo lắng đâu, bởi vì, anh ta đã là sai khiến của tôi. Đã sớm thoát ly trận doanh của hung thú rồi, đã sớm là phần tử của thần thú chúng ta.



Vừa nói, hắn không che dấu khí tức Kỳ Lân của bản thân mình, dưới khống chế của Tề Nhạc, hư ảnh Kỳ Lân hai màu đen bạc xuất hiện, phiêu phù ở sau lưng của hắn, khí tức Kỳ Lân, hình thành một cổ uy áp tự nhiên, tràn ngập vách núi chung quanh.



Đột nhiên cảm giác được khí tức Kỳ Lân trên người Tề Nhạc phóng thích, Bạch Giao lập tức sợ hãi, không chút do dự khống chế nước đưa mình lên vách núi, thân thể cực lớn cuốn lại, cúi đầu xuống, cung kính nói:



- Tham kiến vương tôn kính.




Nhìn thấy Bạch Giao cung kính với mình như thế, Tề Nhạc cũng có chút kinh ngạc, thầm nghĩ trong lòng, xem ra thân phận Kỳ Lân vào thời kỳ viễn cổ này phát huy tác dụng lớn a.



Bạch Giao lúc này kinh ngạc còn lớn hơn cả Tề Nhạc, cũng giống như lúc Hỗn Độn Vương nhìn thấy khí tức Kỳ Lân của Tề Nhạc, Tứ Tường Vân Hắc Kỳ Lân ah! Lại còn là Hắc Kỳ Lân, điều này đại biểu lực lượng cường đại cỡ nào. Lúc này, nàng đã không còn chút nghi hoặc nào. Phải biết rằng, vào thời kỳ viễn cổ cự thú, có thể trở thành sai khiến của Kỳ Lân Vương, đây là vinh quang lớn. Nhất là trở thành sai khiến của Hắc Kỳ Lân mạnh nhất trong Kỳ Lân nhất tộc, đây càng là vinh quang to lớn. Trừ vài loại thần thú bình khởi bình tọa với Kỳ Lân ra, thần thú bình thường đều cảm thấy đây là vinh quang.



Tề Nhạc mỉm cười, nói:



- Bạch Giao không cần phải khách khí, có tôi làm bảo đảm cho cô và Minh Xà đại ca, cô còn có hoài nghi nào hay không.



Bạch Giao sau khi cúi đầu, có chút ngượng ngùng nhìn qua Thâm Hải Minh Xà liếc, Thâm Hải Minh Xà dùng ánh mắt thiết tha nhìn nàng. Cái đầu trắng lớn của nàng gật một cái, thấp giọng nói:



- Có Vương làm cam đoan, tôi không có hoài nghi gì. Chuyện này, chúng ta nên làm bạn trước đi.



- Quá tốt.



Thâm Hải Minh Xà vì hưng phấn quá đột, thân thể khổng lồ của nó nhảy dựng lên, đi thẳng tới bên người Bạch Giao, chín đầu to tập trung cùng một chỗ, nhẹ nhàng liếm lên cổ thon dài của Bạch Giao.




Tề Nhạc ha ha cười cười, nói:



- Minh Xà đại ca, chuyện này cấm thiếu nhi nhìn a. Anh không nên quá mức, nếu dọa Bạch nương tử chạy mất, tôi không chịu trách nhiệm đâu.



Minh Xà có chút kích động nói:



- Tề Nhạc, mạng này về sau sẽ là của anh. Lần này phải cảm tạ anh rất nhiều. Trước kia chúng ta mới quen nếu tôi có chỗ nào đắc tội, hiện tại tôi xin lỗi anh. Về sau vào nước ra lửa, tôi đều theo anh.




Tề Nhạc mỉm cười nói:



- Tôi sớm đối đãi với anh như huynh đệ của mình rồi, chẳng có gì đâu. Lúc trước chẳng phải đáp ứng anh rồi sao. Kỳ thật, vẫn do anh làm Bạch nương tử cảm động ah! Ha ha.



Bạch Giao phi thường ngượng ngùng, lẳng lặng cuộn người lại, thời điểm Thâm Hải Minh Xà đụng chạm vào người nàng, nàng nhẹ nhành né tránh. Nhưng biên độ lại không lớn, nhìn thế nào cũng thấy có chút ỡm ờ.



Tề Nhạc mỉm cười nói:



- Bạch nương tử, sau này tôi bảo vệ cô, câu này rất thuận miệng nha. Hiện tại bạn của tôi có thể tắm rửa chưa? Còn nữa, nếu đây là lãnh địa của cô, vậy có lẽ người Tộc Thổ thường tới đây lấy nước, cô không nên tập kích bọn họ!



Bạch Giao gật gật đầu, nói:



- Thần thú chúng tôi luôn bảo trì quan hệ hữu hảo với nhân loại, trừ những hậu nhân của Xi Vưu ra. Cho nên người của Tộc Thổ tới múc nước, tôi không quan tâm, chỉ cần bọn họ không phá hư cảnh vật nơi này là được. Vừa rồi, đột nhiên tôi cảm thấy có khí tức hung thú xuất hiện, cho nên mới phát động công kích.



Vừa nói, ánh mắt của nàng nhìn qua Văn Đình.



Tề Nhạc mỉm cười nói:



- Đây là vợ tôi, cô phán đoán đúng rồi, trên người nàng đúng là có huyết thống của hung thú. Nhưng mà, nàng còn có một nửa huyết mạch Kỳ Lân. Bởi vậy, cô không cần lo lắng.



Bạch Giao nói:



- Có Vương ở đây, tôi sẽ không hoài nghi. Vậy thì mời hai vị cô nương đi cùng tôi, tôi mang các vị đi xuống dưới tắm rửa.