Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 172: Cơ duyên đặc thù (1)




Nói xong câu này hắn lại nghĩ tới Văn Đình có hỏi qua mình, chẳng lẽ sau này mình vẫn làm việc trong công ty nội y sao? Tuy chỗ đó không ít mỹ nữ, nhưng mà, mình có thể làm gì để phát triển? Cơ Đức nói có đạo lý, thân là Kỳ Lân, mình cần làm là gia tăng thực lực, bất luận là thủ hộ phương đông cũng tốt, suy nghĩ cho tương lai của mình cũng được, đây là lựa chọn tốt nhất. Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn đã có chút ý định.



Hai người xuống xe, Cơ Đức mang theo Tề Nhạc đi thẳng vào nhà mình.



Lúc này, Cơ thượng tướng đang ngồi trong thư phòng xử lý công việc, nghe được Cơ Đức mang theo Tề Nhạc trở về, từ trong phòng ra ngoài. Tuy hơn một tháng không gặp, thời điểm Tề Nhạc nhìn thấy Cơ thượng tướng, có cảm giác lão nhân này tiều tụy hơn một ít, vì quốc gia, hắn cống hiến tuổi trẻ của mình, đến lúc tuổi già vẫn lao lực như vậy.



- Ngồi đi, Cơ Đức, anh rót trà cho Tề Nhạc.



Cơ thượng tướng hiền hoà, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc phi thường ôn hòa, nhưng ngay cả như vậy, cũng không che dấu được khí tức không giận tự uy của hắn.



- Bá phụ, tôi gọi ngài như vậy nhé?



Tề Nhạc cung kính nói, đang ở trước mặt Cơ thượng tướng, hắn không còn dáng vẻ lưu manh nữa.



Cơ thượng tướng cười ha hả, nói:



- Xưng hô không sao cả, anh không ngại, cũng nên gọi tôi là lão gia tử như Cơ Đức đi. Nhìn thấy người trẻ tuổi xuất sắc như anh, tôi cảm thấy rất vui mừng, các anh mới là tương lai quốc gia, tôi cũng già rồi.



Tề Nhạc tự đáy lòng nói:



- Làm sao như thế, tinh thần của ngài vẫn còn minh mẫn, còn có thể xuất lực cho quốc gia thêm vài chục năm nữa đấy.



Cơ thượng tướng thở dài một tiếng, nói:



- Tôi cũng muốn như vậy! Đáng tiếc, thời gian không buông tha người, thân thể của tôi không bằng trước kia. Tề Nhạc, lần này thật sự nên cám ơn anh. Trước khi Quản Bình trở về nước, chúng tôi cũng không biết nghiên cứu của anh ta trọng yếu như thế, thậm chí có thể dùng khủng bố để hình dung, với anh ta mà nói, có lẽ đây là thí nghiệm không thành công, nhưng mà, nếu như thành quả thí nghiệm của anh ấy bị âm mưu gia có được, chỉ sợ phương đông chún ta, thậm chí sẽ sinh ra ảnh hưởng cực lớn với toàn bộ thế giới, lúc này đây, anh đã lập đại công cho quốc gia. Tuy anh không ở trong quân đội, cũng không tham gia chính trị, nhưng tôi mời anh tới đây, tự mình biểu đạt lòng biết ơn của mình.



Tề Nhạc nói:




- Lão gia tử, ngài không cần phải khách khí, nói thật, những chuyện này không phải mình tôi làm được. Hơn nữa, nhiệm vụ lần này không chỉ có công lao mình tôi. Nếu như không có Thiên Hồn đại ca bày mưu nghĩ kế, Điện Não Hồn, Thực Vật Hồn cùng Cơ Đức, một mình tôi cũng vô dụng.



Cơ thượng tướng mỉm cười, nói:



- Kể công không ngạo, tốt, tôi không có nhìn lầm người. Bởi vì anh không phải người trong quân đội, cho nên tôi không có khả năng giúp anh luận công khen thưởng, nhưng anh cống hiến cho quốc gia, quốc gia nhất định sẽ có ban thưởng, chỉ cần trong phạm vi của tôi, tôi sẽ đáp ứng một yêu cầu của anh.



Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nghe Cơ thượng tướng nói như vậy, hắn lập tức nhớ tới hôn sự của Minh Minh, nếu như mình hiện tại đưa ra yêu cầu không nên gả Minh Minh đi xa, lão gia tử có đáp ứng hay không? Suy nghĩ mê người này làm Tề Nhạc chấn động. Nhưng mà, hắn nhanh chóng bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu, đối với Minh Minh hắn đã có ý định khác, bởi vì hắn biết rõ, hôn sự của Minh Minh liên quan tới quan hệ hai nước, cho dù Cơ thượng tướng đáp ứng yêu cầu của mình, dùng thân phận của hắn ra mặt, chỉ sợ cũng có phiền toái lớn. Đã như vầy, không bằn dựa vào mình mà cố gắng, bất luận hắn thân là vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, còn vì tâm tư của mình, chuyện này phải do hắn tự mình giải quyết mới được. Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn hạ quyết tâm.



- Lão gia tử, tôi đúng là có việc cần ngài hỗ trợ.



Tề Nhạc không có giả vờ đưa đẩy từ chối làm gì, phải biết rằng, dùng thân phận Cơ thượng tướng nói ra lời này rất có phân lượng, người bình thường có lẽ sẽ khách sáo vài câu, nhưng Tề Nhạc sẽ không, hắn vốn là côn đồ, những giả dối kia hắn vô cùng chán ghét.




Cơ thượng tướng mĩm cười, hắn ưa thích tính cách không giả dối của Tề Nhạc, gật gật đầu, nói:



- Anh nói đi.



Tề Nhạc ngẫm lại, nói:



- Lão gia tử, tôi muốn mượn cơ sở đặc huấn của quân đội, không biết có thể hay không, càng gian khổ càng tốt, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cho tôi ăn no.



Nghe Tề Nhạc nói, Cơ thượng tướng có chút ngạc nhiên.



- Anh muốn mượn nơi huấn luyện của quân đội để đặc huấn? Tôi không nghe lầm chứ. Từ phản hồi của Cơ Đức cùng Thiên Hồn nói với tôi, bản thân anh là một cường giả, đặc huấn của quân đội có ý nghĩa sao?



Tề Nhạc kiên định gật gật đầu, nói:




- Có, đúng là có, tôi chỉ có một ít năng lực đặc thù của thủ hộ giả phương đông mà thôi, nhưng mà, những lực lượng này còn một loại năng lượng đặc biệt, có tính cực hạn thật lớn. Mà thân thể của tôi không cách nào so sánh với các cường giả chân chính, tôi hy vọng có thể trong hoàn cảnh khắc nghiệt kích phát tiềm lực của mình, đồng thời cũng đề cao năng lực thân thể của mình, nếu không, nếu như thời điểm đối mặt địch nhân, tôi dùng hết năng lượng đặc biệt, tôi chỉ có thể mặc cho người ta chém giết, nếu như nhiệm vụ lần này không có hai đồng bạn xuất hiện, chỉ sợ đã thất bại. Muốn trở nên mạnh hơn nữa, mới có thể làm được chuyện tôi cần làm.



Cơ thượng tướng khen ngợi nhìn qua Tề Nhạc.



- Tốt. Tề Nhạc, anh còn quyết tuyệt hơn suy nghĩ của tôi. Xem ra, anh đã có ý định của mình. Tôi muốn nghe xem, anh cần tiếp nhận phương pháp đặc huấn nào.



Tề Nhạc nói:



- Chủ yếu là phương diện thân thể, phương diện phản xạ và tri thức, tôi nghĩ tôi không có làm gì. Tôi cần ma luyện thân thể, kể cả một ít kinh nghiệm thực chiến và kỹ xảo vật lộn, chúng đều có tác dụng kích phát tiềm lực của tôi, còn cần rất nhiều thiết bị huấn luyện hiện đại. Cho nên, tôi mới mạo muội đưa ra yêu cầu này.



Trong mắt Cơ thượng tướng lóe sáng, nói:



- Tôi hiểu ý của anh, chàng trai, anh càng ngày càng khiến tôi hứng thú. Hiện giờ tôi đang muốn nhìn thành quả sau đặc huấn của anh đấy. Nhưng mà, anh cần phải nghĩ kỹ, địa phương nghiêm khắc mà anh nói, tuyệt đối không phải người bình thường có khả năng thừa nhận. Cho dù là bộ đội đặc thù cũng không có bao nhiêu người thừa nhận nổi đâu.



Ánh mắt Tề Nhạc nhìn chăm chú vào mắt Cơ thượng tướng, lạnh nhạt nói:



- Tôi nghĩ, tôi không phải là người bỏ cuộc nửa đường.



- Được rồi, chuyện này tôi đáp ứng anh. Lúc nào anh chuẩn bị tốt thì thông tri Cơ Đức, tôi sẽ cho nó mang anh đi, Chuyện cụ thể trong đó tôi sẽ an bài. Nhưng mà...



Nói đến đây, Cơ thượng tướng ngừng một chút.



- Tôi nghe Minh Minh từng nói qua, thủ hộ giả phương đông các anh, tôi hy vọng các vị thành lập quan hệ chặc chẽ với quốc gia, thời điểm quốc gia cần các vị trợ giúp, hy vọng các vị sẽ lấy lợi ích quốc gia làm trọng.