Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1246: Vương của cầm tinh đã tới (1)




Hiện tại quân đoàn thần thánh thủ hộ chỉ trong một ngày ngắn ngủi thì người còn sức chiến đấu không hơn sáu mươi phần trăm, tuy những thành viên quân đoàn thành thánh thủ hộ này mới chiêu mộ cho nên kỹ năng và năng lượng của bọn họ không nhiều, lúc trước đã hi sinh trong chiến đấu rồi. Chỉ có tinh nhuệ chân chính đối kháng với Quân đoàn Nhiên Thiêu mà thôi, Martti mới hiểu được Tát Đán cùng Địa Ngục của hắn là đáng sợ cỡ nào. Nhất là sinh vật Địa Ngục quá mạnh mẽ, nếu như những sinh vật này tràn ra ngoài thì đó tuyệt đối là sinh linh đồ thán. Nếu như không phải hắn và bốn hồng y đại giáo chủ toàn lực phát động thần lực của bản thân khó mà ngăn cản, trước khi Địa Ngục hàng lâm thì Thiên Giới đã tăng thực lực lên mạnh hơn, chỉ sợ tổn hao của liên quân hiện giờ đã tăng lên gấp ba rồi.



- Chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Ngài cũng nhìn thấy vũ khí hiện đại rất khó mang tới tổn thất cho sinh vật Địa Ngục. Chẳng lẽ chúng ta ngồi chờ chết sao?



Giáo hoàng lắc đầu, nói:



- Không, hiện tại không thể ngồi chờ chết được. Nếu như tôi phán đoán không sai thì chiến đấu bắt đầu tới bây thì sinh vật Địa Ngục căn bản không cách nào toàn lực ra tay, trừ một Đọa Lạc Thiên Sứ Lucifer ra thì mạnh nhất chính là Đại Ma Vương Tát Đán, thời điểm ban đầu hắn chỉ hiện thân một lần mà thôi. Nếu như hắn ra lệnh cho Quân đoàn Nhiên Thiêu toàn lực phát động công kích thì chỉ sợ trận doanh của liên quân bị phá tan rồi, tôi thật sự không rõ Tát Đán bây giờ đang đợi cái gì.



- Có lẽ tâm lý của hắn e ngại công kích mạnh nhất của chúng ta. E sợ tòa Thành Địa Ngục này bị đạn hạt nhân đả kích, không có thành thị này ngăn cản thì bọn chúng có mạnh hơn nữa cũng không cách nào chống lại đạn hạt nhân.



Một tướng quân của nước Pháp nói ra.



Martti lắc đầu, nói:



- Ngài cho rằng là như vậy sao, vậy ngài quá xem thường Tát Đán rồi. Với tư cách Ma Thần của Địa Ngục thì đừng nói là một đạn hạt nhân, cho dù là trăm quả ngàn quả cũng không có khả năng. Có lẽ các người còn nhớ rõ tình cảnh tiểu hành tinh va chạm địa cầu chứ. Dưới tình huống đó thì ngàn vạn quả đạn hạt nhân cũng không thể làm gì, một cường giả phương đông và đồng bạn của mình lại nương tựa vào sức người cải biến quỹ tích của đạn hạt nhân. Mà lực lượng của Tát Đán tuyệt đối không yếu hơn cường giả đó. Chỉ cần hắn ra tay thì bất luận là vũ khí hiện đại cũng không cách nào gây ra tổn thương cho hắn, điểm này không thể nghi ngờ. Cho nên tôi phán đoán hắn không toàn lực xuất kích thì hình như đang đợi cái gì đó.



Trong các tướng quân thì bề ngoài nhìn trẻ nhất chính là tướng lĩnh của nước Anh, quân hàm của hắn là trung tướng, cũng là một trong những người có cấp bậc thấp nhất nơi này, gương mặt anh tuấn của hắn lộ ra nét giật mình.





- Chẳng lẽ hắn đang đợi quân đội của chúng ta tập kết? Sau đó một mẻ hốt gọn hay sao?



Nghe những lời này tất cả mọi người an tĩnh lại, trong nội tâm của mỗi tướng lĩnh đều xuất hiện một loại cảm giác sợ hãi. Nếu thật sự là như vậy thì đám sinh vật Địa Ngục này quá đáng sợ rồi. Bọn họ đang muốn giải quyết chiến đấu ở Đức, một khi quân đội bị đánh tan thì ở phương tây, thậm chí là cả Châu Âu cũng không cách nào ngăn cản bước tiến của chúng nữa. Sở dĩ Tát Đán không có ra tay là đang đợi liên quân tới đông hơn sao?



Sắc mặt Martti biến đổi, tuy hắn không phải là Tát Đán mà đối với Tát Đán cũng chưa quen thuộc lắm. Nhưng mà hắn cũng hiểu được dùng từ góc độ Địa Ngục mà nhìn, điều này hiển nhiên đây là phương pháp xâm lược tốt nhất, cho lực lượng mạnh nhất của mình tiêu diệt quân đội của đối phương, sau đó lại bắt đầu xâm lược toàn diện thì thực lực của Địa Ngục đã đủ rồi, điều này hiển nhiên là chuyện phi thường tốt.



- Bây giờ nên làm gì?



Trước hết nói chuyện thì tướng quân của Đức có chút mờ mịt nói gì đó.



Không ai có thể trả lời vấn đề của hắn, cho dù Martti cũng không thể, bởi vì bọn họ biết được kế hoạch của Tát Đán thì hiện tại cũng không có khả năng rút quân, tùy ý cho Quân đoàn Nhiên Thiêu tàn sát phương tây a!



- Nếu như hắn ở đây thì thật tốt.



Martti thở dài một tiếng, trong nội tâm hiển hiện nhớ tới gương mặt của người nọ.




- Giáo hoàng bệ hạ, ngài nói hắn có phải là lúc trước...



Martti gật gật đầu, nói:



- Đúng vậy, chính là hắn. Nếu như hắn ở đây thì Tát Đán cũng chưa chắc là đáng sợ như vậy. Đáng tiếc, hắn là người phương đông, hơn nữa hắn đã đi...



Thời điểm hắn nói như vậy thì đột nhiên cả phòng nghị sự run rẩy kịch liệt. Ngay sau đó vô số âm thanh nổ mạng vang lên.



- Phòng ngự như vậy cũng muốn ngăn cản bổn vương sao?




Âm thanh lạnh như băng vang lên, sau một khắc cả phòng nghị sự có thể ngăn cản sóng xung kích của đạn hạt nhân nhưng mà hai bàn tay màu đỏ khổng lồ lại phá vỡ nóc phòng. Mà giáo hoàng Martti cầm đầu mọi người nhưng lại nhìn thấy thân ảnh mười hai cánh chim đen hiện ra.



- Không nghĩ tới các người lại thông minh như vậy. Lại có thể phỏng đoán suy nghĩ của bổn vương. Đã như vậy bổn vương lưu các người toàn thây. Lúc trước xem một loại phim chiến tranh của các người làm cho bổn vươn xem mãng nhãn không thôi, lần này ta có tính là một lần hốt gọn hay không? Ha ha ha ha.



Tát Đán đắc ý cười lạnh làm cho mọi người lâm vào trong khủng hoảng, chẳng ai ngờ rằng bọn họ đang nghị luận đột nhiên xuất hiện Ma Vương ở chỗ này. Tâm thần mọi người run rẩy kịch liệt, khí tức hắc ám khổng lồ làm cho những tướng lĩnh quốc gia muốn di động thân thể cũng khó. Hiện tại nội tâm của mọi người tức giận, rốt cuộc là ai một lần hốt gọn ai đây?




- Tát Đán, ngươi sẽ vì chuyện hôm nay mà hối hận.



Martti trầm giọng quát to. Lúc này cũng chỉ có hắn mới bảo trì vài phần tỉnh táo. Hào quang thần thánh tràn ngập thân thể, cùng chống lại Tát Đán là không đủ. Chỉ có điều năng lượng thần thánh của hắn lại yếu đi nhiều, thật sự không cách nào đối mặt áp lực của Tát Đán, sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.



Martti biết rõ, những quân sĩ binh đoàn thần thánh bên ngoài chắc đã xong rồi. Mà bốn hồng y đại giáo chủ cùng tài phán trưởng cũng đang ở chiến trường tùy thời ngăn cản đối phương công kích. Hiện tại hắn có khả năng dựa vào chỉ có bản thân của mình mà thôi.



Tát Đán nhìn qua Martti. Trong mắt tràn ngập khinh thường, nói:



- Nếu như Thiên Đế ở chỗ này nói không chừng ta còn sẽ có chỗ cố kỵ. Ngươi sao? Ngươi chỉ là một con chó do Thiên Đế thả ở nhân gian mà thôi, chút thần lực của ngươi còn xa mới đủ. Hiện tại các ngươi có thể đi chết được rồi.



Cả phòng nghị sự phòng lúc này lạnh xuống, các vị tướng quân trước mặt Tát Đán giống như trứng gà tùy thời có thể bị bóp nát, không có khả năng che lấp cái gì cả. Ánh mắt mỗi người trở nên cứng lại, đối mặt với Tát Đán thì bọn họ biêt rõ tử vong sắp hàng lâm.



Martti giơ quyền trượng trong tay lên, khí tức thần thánh của hắn càng mạnh hơn trước, hắn biết rõ hiện tại chính mình chỉ có sử dụng chiêu đó trước khi chết.