Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1234: Thiên Giới Thiên Đế (4)




Ads Thiên Đế nhìn qua Tề Nhạc, trong mắt nhiều hơn vài phần hào quang hiếu kỳ. Nếu như không phải Tề Nhạc biết rõ tuổi của lão quái vật như nàng thì, chỉ sợ Tề Nhạc sẽ bị biểu hiện thanh thuần kia mị hoặc rồi.



- Bệ hạ, điểm này tôi phải hỏi cô mới đúng. Cô biết rõ tôi tới từ phương đông, như vậy lực lượng của tôi được phương đông ban tặng, đúng không?



Tề Nhạc không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời. Thực lực lần nữa tăng lên hắn đã xem mình ngang hàng với Tát Đán cùng với vị Thiên Đế rồi. Địa vị cần có thực lực chèo chống, điểm này Tề Nhạc cũng hiểu không thông. Giờ này khắc này trên thế giới này hắn không e ngại bất cứ sinh vật nào. Cho dù là lão Ngưu tối đa cũng chỉ có thể chiến thắng hắn nhưng không cách nào khuất phục ý chí chiến đấu của hắn.



- Lực lượng phương đông, lực lương tới từ phương đông?



Đôi mi thanh tú của Thiên Đế cau lại, dường như nghĩ tới cái gì đó, hào quang trong mắt của hắn lăng lệ ác liệt như vậy.



- Chuyện của anh thì Martti đã nói với tôi rồi, anh muốn tới Thiên Giới làm cái gì?



Tề Nhạc nói:



- Tôi nghĩ chỉ cần ngài cho tôi biết thông đạo từ Thiên Giới đi thông địa cầu ở đâu thì tôi sẽ đạt được thực lực của mình.



Thiên Đế biến sắc, nói:



- Anh muốn từ thông đạo đi trở về địa cầu sao? Chuyện này là không thể nào, cho dù là tôi cũng không cách nào vượt qua nơi đó.



Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:



- Cô không thể thông qua không có nghĩa là tôi không thể không vượt qua, Tát Đán cũng không cách nào thông qua thông đạo từ địa ngục tới địa cầu nhưng tôi làm được.



- Lớn mật.





Mấy Sí Thiên Sứ đồng thời gầm lên một tiếng, năng lượng chấn động khổng lồ lập tức bao phủ thân thể Tề Nhạc.



Khóe miệng toát ra một tia khinh thường, nâng tay phải lên Tề Nhạc làm ra động tác tự nhiên, một tiếng vang nhỏ từ tay hắn phát ra, biến hóa gì cũng không có xuất hiện, Tề Nhạc bước ra một bước, áp lực khổng lồ từ bên trong truyền ra ngoài, mấy Sí Thiên Sứ tập trung năng lượng với hắn mà nói không có gì đáng kể, bọn họ thậm chí có thể tập trung thực lực đánh Tề Nhạc cũng chẳng là gì. Bởi vì trước khi bọn họ tập trung tinh khí thần vào Tề Nhạc thì hắn vẫn đứng ở vị trí vừa rồi.



Thiên Đế động dung,



- Xé rách không gian, anh thậm chí có lực lượng xé rách không gian.




Đúng, Tề Nhạc bằng vào lĩnh ngộ xé rách không gian làm cho chính mình thoát khỏi tập trung năng lượng của Sí Thiên Sứ.



- Bệ hạ, tôi nghĩ sắp tới khi địa ngục và Minh giới đem quân xâm nhập vào địa cầu thì chúng ta sẽ cùng đứng chung chiến tuyến rồi. Chúng ta ai cũng không biết, sắp tới chiến trường phát sinh cái gì, lực lượng của chúng ta cũng tăng lên nhiều mới chắc chắn được nhiều thứ, như vậy đối với uy hiếp của địa ngục cũng giảm xuống nhiều. Cho nên tôi phải xin bệ hạ thành toàn rồi.



Thiên Đế nhìn qua Tề Nhạc, nói:



- Nói như vậy thì anh nguyện ý thay chúng tôi đối phó Tát Đán?



Tề Nhạc lắc đầu, nói:



- Không, bệ hạ, ngài nói không hoàn toàn đúng, tôi không phải là trợ giúp bọn họ mà chỉ thủ hộ thứ tôi thủ hộ mà thôi. Thỉnh bệ hạ dẫn tôi đi tới nơi này, hy vọng tôi đạt được năng lượng tôi cần. Chỉ sợ thời gian Cửu Tinh Liên Châu không lâu nữa.



Thiên Đế chậm rãi gật gật đầu, vung tay lên cho đám Sí Thiên Sứ lui ra ngoài.



- Tề Nhạc, anh thật sự là một nhân loại sao? Vì cái gì giáo đình của tôi lại không xuất hiện nhân tài như anh?




Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:



- Có lẽ ở phương hướng nào đó thôi. Phương đông của tôi không có thần, cho nên cần sáng tạo ra chính là một vị thần, nếu không chẳng phải bị phương tây đồng hóa sao?



Thiên Đế tự nhiên cười lên, nói:



- Tôi cảm thấy anh mang uy hiếp cho tôi, rất nhiều năm rồi, trước đó lần thứ nhất tôi cảm giác được uy hiếp chính là khí tức của Tát Đán trong chiến tranh thần ma. Anh rất cường đại, tôi muốn anh vĩnh viễn ở trong Thiên Giới.



Tề Nhạc không có bởi vì Thiên Đế nói là e ngại, mỉm cười nói:



- Đáng tiếc, đây chỉ là suy nghĩ của cô mà thôi. Đúng thế, dùng thực lực của ngài và Sí Thiên Sứ liên hợp lại khẳng định là mạnh hơn tôi, nhưng mà các người chỉ có thể chiến thắng tôi mà thôi, muốn lưu tôi lại chỉ sợ là không thể nào. Huống chi tôi lưu lại địa cầu mới có lợi cho các người, không phải sao? Các người càng hy vọng tôi cường đại đối phó địa ngục, mà địa ngục không có tôi là không thể đối phó. Cho nên nói theo ý nào đó thì lập trường của chúng ta là giống nhau. Thiên Đế bệ hạ, xin mời.



Ánh mắt Thiên Đế nhìn qua Tề Nhạc nhìn qua có vài phần nghi hoặc, sau nửa ngày nàng mới nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:



- Được rồi, tôi trợ giúp anh. Hy vọng anh không nên quên chuyện đã nói với Martti.




Đột nhiên mười hai cánh chim của nàng mở rộng ra, mười hai cánh chim của nàng dài hơn hai mét. Mười hai cánh chim đồng thời khép lại đem Tề Nhạc bao phủ vào bên trong.



Cánh chim màu trắng và hình thành cái kén cực lớn, mà Tề Nhạc cùng Thiên Đế đã bị bao phủ vào trong.



Khí tức của Thiên Đế bởi vì không gian bịt kín không ngừng truyền hương khí vào mũi của Tề Nhạc, đó là hướng khí mang theo khí tức thần thánh, hai người lúc này khoảng cách càng gần hơn, nhìn qua gương mặt Tề Nhạc, Thiên Đế mỉm cười nói:



- Tim của anh đập mạnh hơn.




Tề Nhạc cười khổ nói:



- Bệ hạ nên biết tướng mạo và dáng người của mình ở nhân gian là cấp bậc gì. Tôi chỉ là một nam nhân bình thường mà thôi.



Thiên Đế thở dài một tiếng, nói:



- Tề tiên sinh, hiện giờ ở lại chỗ này chỉ có hai người chúng ta, tôi có việc cần anh giúp đỡ. Chỉ cần anh chịu giúp tôi chuyện này thì cho dù anh sau này quay về địa cầu hay đối mặt công kích của địa ngục cùng Minh giới anh cũng không cần để ý lời hứa với Martti. Chỉ cần tự bảo vệ mình là được rồi.



- Ah?



Trong mắt Tề Nhạc hiện ra một tia hòa quang kinh ngạc, sở dĩ hắn có thể khẳng định Martti sẽ mang mình lên Thiên Giới cũng bởi vì hắn với giá đình mà nói có giá trị lợi dụng quá cao. Thời điểm đối mặt với Thiên Đế thì hắn cũng nghĩ như vậy. Thế nhưng mà ý của Thiên Đế trước mặt nói cho hắn biết giáo đình cũng không phải rất cần hắn trợ giúp.



- Chuyện gì? Nếu tôi làm được thì sẽ làm.



Tề Nhạc hỏi.



Đột nhiên Thiên Đế chậm rãi cúi đầu xuống, thở dài một tiếng, nói:



- Anh cũng biết Thiên Giới hiện tại tuy có được thực lực cường đại, nhưng mà không có ai mở được vị diện này cả, cho dù tôi muốn chống lại địa ngục cũng là chuyện không thể nào. Cửu Tinh Liên Châu đem thông đạo tà ác mở ra. Mà sau Cửu Tinh Liên Châu ngàn năm liền mở thông đạo khác, khi đó địa cầu cũng không còn lại gì rồi, nhưng nếu mở thông đạo đi thông Thiên Giới cùng địa ngục thì lối đi đó cũng có đặc điểm của nó. Chỉ có thực lực đạt tới cấp bạc như anh và tôi mới có thể đi qua.



Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, hắn đã hiểu ý của Thiên Đế, nói:



- Ý của cô là một ngàn năm sau cô và Tát Đán sẽ chiến đấu với nhau sao?