Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1211: Ngọn gió linh hồn (3)




Từ khi bắt đầu tu luyện thìTề Nhạc còn chưa bao giờ cảm giác được năng lượng đưa vào cơ thể khổng lồ như vậy cho dù là bản thân hấp thu tia chớp hình tròn hắn cũng không có quá nhiều cảm giác. Quá trình hấp thu tia chớp hình tròn chính là thống khổ. Năng lượng lôi thuộc tính khổng lồ tàn phá bừa bãi trong người của hắn khiến hắn đau như cắt. Nhưng mà thần phong rót vào người hiện giờ chỉ mang lại cho hắn cảm giác năng lượng tràn đầy hơn rất nhiều, thậm chí ngay cả cảm giác bành trướng cũng không có, ở trong trạng thái thoải mái dễ chịu này Tề Nhạc hoàn toàn buông lỏng thể xác và tinh thần, hắn muốn cho linh hồn của mình kết hợp với thần phong nhẹ nhõm thu lây linh hồn của gió.



Nếu như hiện giờ Thái Dương thần Apollo ở chỗ này có thể nhìn thấy Tề Nhạc thì hắn nhất định sẽ rớt cằm xuống đât. Thần Phong cốc kinh khủng nhất trong Thần Giới lại có một nhân loại đang hưởng thụ. Mà thần phong trong Thần Phong cốc như đang thủ hộ cho hắn, vây quanh thân thể của hắn chậm rãi hình thành con lốc xoáy màu xanh. Vòng xoáy màu xanh mờ mịt chậm rãi xoay tròn, nhưng mỗi một lần xoay tròn hấp thu rất nhiều thần phong vào người của Tề Nhạc.



Thân thể Tề Nhạc dưới tác dụng của ngọn gió linh hồn trong Thần Phong cốc chậm rãi năng lên, khải giáp vàng ròng trên thân thể của hắn thu hồi. Đây là một thế giới thuộc về hắn nên căn bản không cần phải thủ hộ cái gì. Thần phong chính là đồng bọn, là hộ vệ trung thành nhất của Tề Nhạc, không ngừng cung cấp năng lượng cho Tề Nhạc, cũng luôn thủ hộ cho hắn.



Ngay cả Tề Nhạc cũng không biết mình hiện giờ đã trải qua bao lâu, thời điểm hắn tỉnh táo lại thì kinh ngạc phát hiện chung quanh thân thể của mình biến thành màu vàng. Thậm chí ngay cả ngoại giới cũng không nhìn thấy



Đây là chuyện gì? Tề Nhạc kinh ngạc từ tư thế khoanh chân đứng thẳng lên, đột nhiên nghe được tiếng vang nghiền nát. Tiếng vang thanh thúy truyền tới trước mặt của hắn. Ngay sau đó hắn nhìn thấy thanh sắc quang mang như hóa thành thật thể xuất hiện vết rách, vết rách chậm chạp mở rộng và bao phủ thân thể Tề Nhạc vào trong.



Giờ này khắc này thân thể Tề Nhạc như được bao phủ trong cái kén, mà cái kén này do thanh sắc quang mang tạo thành.





Năng lượng chấn động khổng lồ làm cho Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm, đinh một tiếng vang nhỏ, âm thanh dễ nghe này do cái kén màu xanh lá biến thành quang điểm màu xanh phiêu tán chung quanh thân thể của hắn. Không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng thì những quang điểm màu xanh này dung hợp vào người Tề Nhạc.



Oanh một tiếng, Tề Nhạc cảm thấy đầu của mình vang lên tiếng vang trước nay chưa từng có, cơ thể của hắn như sinh ra biến hóa, hắn cảm giác rõ được mỗi góc thân thể của mình, hơn nữa hắn dùng tư thái người đứng ngoài mà quan sát. Giờ này khắc này thân thể của hắn giống như biến thành một vũ trụ, mà tinh thần lực khổng lồ của hắn ngao du vũ trụ. Đây là cảm giác như thế nào! Ngay cả Tề Nhạc cũng không nói rõ được, hắn cảm thấy tinh thần lực của mình cường đại tới mức không cách nào hình dung được, thậm chí ngay cả nhân tế bào hắn cũng nắm bắt được chuẩn xác.



Thời gian dần qua đi, cảm giác tinh thần lực dưới ý thức khống chế từ từ biến mất. Thần Phong cốc lại hiện ra trước mặt của hắn, thanh sắc quang mang vẫn tồn tại như trước, nhưng mà Tề Nhạc lúc này nghe được âm thanh hoan hô từ linh hồn của gió, chúng không ngừng di động chung quanh người Tề Nhạc giống như đang dỗ dành hắn, lại như đang nhảy múa quanh người hắn. Bọn chúng giống như tiểu tinh linh đang trao đổi thân mật với mình.



Cảm động, đây là tình cảnh cảm động như thế nào. Tề Nhạc nói không rõ cảm giác trong nội tâm của mình hiện giờ, không cần đi tận lực dò xét tình huống thân thể hắn đã biết rõ mình bây giờ thành công rồi. Đây là thần phong nói cho hắn biết thành công rồi.



Lôi tiếp cận đỉnh phong biến thành hình thái lôi châu. Mà phong tiếp cận đỉnh phong sẽ biến thành cái gì?




Một vòng xoay màu xanh thật nhỏ, nó đang lưu chuyển trong người của Tề Nhạc cùng lôi châu giao ánh sinh huy (*chiếu sáng), chúng có triệu hoán thân thiết với nhau, tuy không có dung hợp nhưng lại thân thiết với nhau.



Từ dòng xoáy màu xanh kia Tề Nhạc không nhìn ra nó là khí thể, thể dịch hay là thể rắn. Thanh sắc quang mang lóe lên và điện quang vàng nhạt giao hòa. Cảm giác mỹ diệu này hắn mới cảm nhận lần đầu tiên. Đồng thời hắn cũng cảm nhận được linh hồn của gió, rốt cục hắn cũng hiểu hàm nghĩa của gió là gì.



Đúng, mỗi một chủng năng lượng đều có được linh hồn của mình, Tề Nhạc vững tin điểm này. Tinh thần lực của hắn đã biến thành vòng khí xoáy màu vàng và dung làm một với linh hồn. Cảm giác linh hồn của mình làm cho đại não Tề Nhạc càng trở nên rõ ràng, mỗi một cảm giác đều vô cùng vi diệu.




Tề Nhạc lập tức hiểu ra.



Thời điểm ở địa ngục lôi chỉ bài ra một mặt bá đạo của nó, mà ở Thần Phong cốc gió bày ra mặt tự do. Đúng vậy, chân lý của gió là tự do, lôi chính là báo đạo. Tia chớp hình tròn cuồng bạo, một lần cường hóa thân thể của hắn và lúc hắn chiến đấu với Vũ Mâu thân thể thậm chí thừa nhận được uy lực thần khí bộc phát, bởi vì thân thể của hắn hoàn toàn biến thành thần thể phách (*Tinh thần thân thể và hồn phách dung làm một thể). Trong qua trình tia chớp hình tròn oanh kích thì lôi vân lực thì thân thể của hắn tiếp cận cảnh giới đỉnh phong nhất, thậm chí đã vượt qua thân thể của thần. Mà ở chỗ này trong Thần Phong cốc, hắn đã rèn luyện linh hồn, hoặc là nói là tràn ngập linh hồn. Phong cùng phong dung hợp đồng thời cũng là linh hồn dung hợp linh hồn, linh hồn Tề Nhạc đã đạt tới cường độ trước nay chưa từng có. Cho dù trong tương lai thân thể của hắn bị hủy thì linh hồn hắn cũng vĩnh viễn không tiêu tán, trạng thái của Tề Nhạc hiện tại theo ý nào đó mà nói Tề Nhạc là thần linh bất tử. Cấp độ này của hắn đã vượt qua Zeus cùng Tát Đán rồi.




Thân thể chậm rãi đi về phía trước, trong nội tâm Tề Nhạc hiểu ra và cảm động chảy nước mắt, rốt cuộc hắn cũng hiểu chân lý bản thân, đồng thời hắn cũng càng hiểu thời điểm mình đạt tới cấp bậc chín vân thì bản thân đã vượt qua tồn tại của thần! Năng lượng chấn động khổng lồ thậm chí có thể cho hắn đuổi tới tận bích lạc hoàng tuyền cũng không trở thành hạn chế. Lúc này hắn thậm chí đã có thể khẳng định mình không đạt tới cấp độ của Tát Đán. Nhưng hai chủng vân lực chỉ đạt tới tám vân đỉnh.



Thanh kim sắc quang mang bao vây lấy thân thể Tề Nhạc, mọi thứ chung quanh như biến thành chậm chạp, nhưng mà chỉ trong nháy mắt thân thể của hắn đã tới tận cùng của Thần Phong cốc, thanh kim sắc quang mang chung quanh bắt đầu vặn vẹo phụ trợ thân thể của hắn lặng yên rồi biến mất. Lúc này đây không còn áp lực sinh ra nữa. Hoặc là nói vượt qua vị diện với Tề Nhạc đã không còn tạo thành uy hiếp.



Màu xanh của gió, màu xanh da của lôi, hai chủng đỉnh phong, bán cường giả chính là khắc họa hiện giờ của Tề Nhạc..



Thông đạo không gian quen thuộc hào quang đã biến thành bảy màu, Tề Nhạc thậm chí có thể nhìn thấy mỗi chủng năng lượng biến hóa, đây là ảo diệu của linh hồn cường đại. Linh hồn hắn đã đạt tới cấp độ khác.