Sinh Được Người Thừa Kế Hào Môn, Tôi Huênh Hoang

Chương 3: HÀO MÔN




Ngày hôm sau, Dịch Duy trở về nhà họ Cố, bởi vì cậu ngoại trừ phải đến trường đi học, còn ở gia học nhà họ Cố học tập tiếp nhận tăng cường phụ đạo.

Gia học nhà họ Cố đã có rất nhiều năm lịch sử, cũng có danh tiếng rất lớn, hễ có thể bám vào chút quan hệ với nhà Cố, đều nghĩ cách đưa con vào gia viện nhà họ Cố. Có đều cũng không phải nói đã vào gia học nhà Cố, thì không cần đến trường đọc sách, trường học đương nhiên vẫn phải đi, mà người học tập ở gia học nhà họ Cố, đều là những người đứng đầu trong danh sách ở trường, được lựa chọn tiến vào gia học nhà họ Cố, được tập đoàn Cố thị đầu tư và bồi dưỡng.

Những học sinh gia cảnh khá giả hoặc gia cảnh bình thường, có thể dựa vào gia học nhà họ Cố tiến vào xã hội thượng lưu, những học sinh sinh ra trong hào môn, tuyệt đối không thiếu tài nguyên giáo dục tốt nhất, thứ xã hội thượng lưu xem trọng nhất khi tiến vào gia học nhà họ Cố, đó là nhân mạch.

Dịch Duy dựa vào thành tích xuất sắc của bản thân, xin vào gia học nhà họ Cố. Khoảng thời gian trước Dịch Duy lén nghe được đối thoại của Dịch Hồng và Triệu Trân, họ cảm thấy để cho Dịch Duy tiếp tục ở lại gia học nhà họ Cố sẽ khiến Cố Hoành và Dịch Tuyên xấu hổ, cho nên đã quyết định đợi sau khi Cố Hoành và Dịch Tuyên đính hôn, sẽ để cho Dịch Duy kết thúc học tập ở gia học nhà họ Cố.

Cho nên Dịch Duy vì để ở lại nhà họ Cố báo thù Cố Hoành và Dịch Tuyên, chủ động tìm kiếm gia chủ đương nhiệm nhà họ Cố-Cố Nhạc Sán.

Nghĩ đến Cố Nhạc Sán, Dịch Duy vô thức đặt tay lên bụng mình.

Dịch Duy đang đi, khóe mắt nhìn thấy Cố Hoành và Dịch Tuyên tay nắm tay từ một hướng khác đi qua, cậu làm như không nhìn thấy họ đi thẳng về phía trước, còn Cố Hoành và Dịch Tuyên thật sự cho rằng cậu không nhìn thấy, nhanh chóng thả tay, rồi Dịch Tuyên từ một con đường khác rời đi.

"Dịch Duy!" Cố Hoành bước nhanh đuổi theo Dịch Duy, đi đến bên cạnh Dịch Duy nói với cậu: "Dịch Duy, sát hạch bơi lội vào hôm nay, đành dựa vào em, Cố Xương cũng không bơi nhanh bằng em, chắc chắn em sẽ đứng đầu lần này, như vậy tổ chúng ta không chỉ đè bẹp tổ họ về điểm môn văn hóa, cũng sẽ thắng điểm vận động của bọn họ, chúng ta ắt hẳn sẽ là tổ lấy được điểm trung bình cao nhất."

Dịch Duy mặt không cảm xúc đi thẳng về trước, không trả lời Cố Hoành.

"Dịch Duy?" Cố Hoành xoay đầu nhìn Dịch Duy, nghi ngờ hỏi: "Em sao vậy?"

"Không có gì, đang suy nghĩ một chuyện." Dịch Duy kéo khóe miệng mỉm cười nói.

Cố Hoành tiếp tục nói cứ như thể chuyện tổ họ thắng tổ Cố Xương đã xảy ra, gã càng nói càng hưng phấn, giống như đã thành công.

Học sinh học tập ở nhà họ Cố, có thể tự mình lập tổ, rồi kéo học sinh khác gia nhập, cũng có thể chủ động gia nhập tổ khác. Giữa các tổ đều là quan hệ ganh đua, thành viên tổ phải nỗ lực biểu hiện xuất sắc, vì tổ của mình giành được nhiều điểm số, nhóm trưởng phải thể hiện năng lực lãnh đạo của mình.

Con cháu hào môn chân chính là không dễ làm, từ nhỏ đến lớn phải học rất nhiều thứ, áp lực so với người bình thường lớn hơn nhiều, bởi vì người đứng càng cao, đối diện tình cảnh cạnh tranh càng khốc liệt hơn, nếu cậu không liều mạng đứng ở vị trí cao vững vàng, nói không chừng ngày nào đó bị người khác chen xuống, nặng nề rơi xuống đất, cho nên người cũng muốn bò lên càng cao hơn.

Học sinh tham gia sát hạch bơi lội hôm nay, sau khi từng người vào phòng đơn phòng thay đồ thay xong áo bơi và quần bơi, ở bên cạnh hồ bơi trong phòng làm nóng người đợi bắt đầu sát hạch.

Nội dung sát hạch gia học nhà họ Cố, bao gồm thành tích chuyên ngành, thành tích kĩ thuật, thành tích vận động vân vân, tất cả thi cử của trường học và sát hạch khác của nhà họ Cố đều đã hoàn thành, bây giờ chỉ còn lại sát hạch vận động bơi lội.

Dịch Duy thay xong áo bơi và quần bơi, từ trong phòng đơn phòng thay đồ ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Dịch Tuyên đứng ở hành lang đợi người khác.

Sau khi Dịch Tuyên nhìn thấy Dịch Duy, trong mắt lóe qua thần sắc chột dạ, rồi mỉm cười nói với Dịch Duy: "Dịch Duy, lát nữa cố lên, đứng thứ nhất lần này, khẳng định lại là cậu."

"Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng." Dịch Duy hờ hững nói.

Hà Minh Thư vừa vặn mở cửa đi ra, nghe thấy đối thoại của hai người, châm chọc nói: "Cho dù bơi ra khỏi trái đất lại có tác dụng gì? Không phải vận động viên, lẽ nào sau này còn có thể dựa vào bơi lội lấy được thành công gì?"

"Minh Thư..." Dịch Tuyên dùng ánh mắt ra hiệu Hà Minh Thư không cần tiếp tục nói những lời này.

Dịch Duy cười nói: "Không khiến người đố kị là kẻ tầm thường, cảm ơn sự khẳng định của cậu, chỉ có điều cậu đời này cũng hưởng thụ không được cảm giác bị người đố kị."

Hứa Minh Thư sửng sờ, nhìn Dịch Duy đã chậm rãi đi xa, lúc này mới phản ứng lại Dịch Duy đang mắng gã ta đời này sẽ là kẻ tầm thường, trong lòng tức giận lại không thể đuổi theo tranh cãi với cậu.

"Cậu cần gì phải nói những lời này?" Dịch Tuyên nhìn Hà Minh Thư bất lực nói: "Hơn nữa cậu biết rõ bản thân không nói lại cậu ta."

"Tớ nhìn không quen bộ dáng cao ngạo của nó, nó có cái gì giỏi giang chứ?" Hà Minh Thư oán giận.

Dịch Tuyên thở dài nói: "Cho dù cậu không muốn thừa nhận, trình độ xuất sắc của cậu ta, xác thực rất tài ba."

Lúc Dịch Tuyên ở trước mặt Dịch Duy, thực ra trong lòng có chút tự ti, không chỉ vì Dịch Duy mới là con ruột của nhà họ Dịch, còn vì Dịch Duy thật sự rất xuất sắc, có một khoảng thời gian y đã từng rất sợ Dịch Duy xuất sắc như vậy, sẽ giành đi cha mẹ và tất cả sự quan tâm của người khác, còn may cha mẹ vẫn yêu y, người khác cũng không bởi vì thân phận của y mà thay đổi thái độ với y. Cố Hoành đã từng có một khoảng thời gian thay đổi thái độ với y, chẳng qua vì để thu hút sự chú ý của y, bây giờ đã trở lại như trước. Y sau này cần phải cố gắng hơn mới được, y nói với bản thân, y không cần giống Dịch Duy đều phải làm mỗi việc đến rất tốt, chỉ cần làm tốt nhất với tất cả chuyên ngành của y là được.

Hà Minh Thư đố kị với Dịch Duy cũng bởi vì, thành tích của gã ta ở trường tuy không tệ, nhưng không đạt được tiêu chuẩn vào gia học nhà họ Cố, thế nhưng gã ta là cháu ngoại trai của Tưởng Thục Cầm, Tưởng Thục Cầm đương nhiên có biện pháp để gã ta vào. Gia học nhà họ Cố, cũng không thể tránh khỏi tồn tại sẽ có một vài người dựa vào quan hệ để vào học.

Mỗi lần thi ở trường, Dịch Duy đều giữ vững vị trí trong top 3, điểm số thi sát hạch những môn nghệ thuật đàn violong đàn dương cầm mỹ thuật đạt được rất cao. Ngay cả thi sát hạch kĩ thuật cưỡi ngựa, xạ kích, lễ nghi đều lấy được trọn điểm. Mỗi lần thi sát hạch bơi lội cũng lấy được vị trí đầu tiên.

Hà Minh Thư là bạn tốt của Dịch Tuyên, vốn dĩ rất ghét Dịch Duy, luôn dẫn đầu chèn ép Dịch Duy, mà trình độ xuất sắc của Dịch Duy, càng khiến gã ta cực kì đố kị.

Gã ta cảm thấy tính điểm số sát hạch nghệ thuật cũng được, dù sao gia học nhà họ Cố có rất nhiều sinh viên nghệ thuật, nhưng gã ta không hiểu tại sao cũng phải tính điểm số sát hạch vận động, gia học nhà họ Cố không có vận động viên, tuy chiếm không nhiều phần trăm điểm số trung bình, nhưng gã ta vận động rất kém sẽ kéo thấp điểm trung bình của cả tổ, cho nên tổng điểm trung bình phải dựa vào Dịch Duy giúp gã ta kéo lên, khiến gã ta rất không cam tâm.

Dịch Duy ngồi lên ghế bên cạnh hồ bơi, đợi nhóm giáo viên huấn luyện bơi đến, tuy cậu đã thay áo bơi và quần bơi, nhưng không tính xuống nước, dựa theo thời gian đời trước, trong bụng cậu đã có đứa nhỏ, mặc dù cậu có thể giả vờ không biết, tiếp tục giành lấy hạng nhất sát hạch bơi lội, nhưng đời này, cậu nên cận thẩn nhiều hơn.

"Dịch Duy." Tôn Kì đi đến bên cạnh Dịch Duy gọi.

Dịch Duy ngẩng đầu nhìn cậu ta, thấy cậu ta bộ dáng có lời muốn nói, bèn hỏi: "Sao thế?"

"Cậu...." Tôn Kì nhìn về phía bọn Dịch Tuyên, rồi nằm xuống ghế bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Có chuyện này, tớ nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy vẫn nên nói cho cậu biết."

"Cậu nói." Dịch Duy nói.

"Tớ hôm nay nhìn thấy...nhìn thấy Cố Hoành và Dịch Tuyên ôm nhau, họ còn tay nắm tay." Tôn Kì nhỏ giọng nói.

"Thật sao?" Dịch Duy bình tĩnh hờ hững nói: "Hai người họ bên nhau từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đều biết quan hệ của họ tốt, ôm nắm tay có là gì, rất bình thường."

"Ôm và nắm tay cậu cảm thấy bình thường, vậy..." Tôn Kì ngập ngừng một lát nói: "Vậy hôn nhau thì sao? Hai người họ hôn nhau cậu cũng cảm thấy bình thường sao?"

"Tớ cảm thấy bình thường." Dịch Duy mỉm cười nói.

Tôn Kì dùng ánh mắt không thể tin nhìn Dịch Duy nói: "Cậu bị Cố Hoành chơi ngải? Kính nhờ cậu tỉnh táo một chút, hai người họ chắc chắn đang yêu nhau, nhưng không nói cho cậu biết, khẳng định là vì muốn dựa vào cậu để lấy điểm, đợi sau khi có thành tích, Cố Hoành ắt hẳn sẽ đề nghị chia tay với cậu."

"Sẽ không." Dịch Duy mỉm cười nói.

"Cậu..." Tôn Kì vốn còn đang tức giận thay Dịch Duy, nhưng bị Dịch Duy làm cạn lời, kiềm nén tức giận khiến cậu ta rất khó chịu, chỉ có thể đứng lên xoay người bước nhanh rời đi.

Dịch Duy xoay đầu nhìn về phía bọn Dịch Tuyên, tuy cậu là người của tổ Cố Hoành, nhưng phải chịu đựng sự đối xử lạnh nhạt của tất cả các thành viên, bởi vì đa số người tổ này đều là bạn bè của Dịch Tuyên. Chỉ có Tôn Kì thành viên khác của tổ, tuy không có quan hệ bạn bè tốt với cậu, nhưng coi như có thể nói chuyện qua lại.

Cậu biết Tôn Kì vì tốt cho cậu, mới nói cho cậu biết chuyện này, nhưng căn cứ vào nội dung cậu nằm mơ, Tôn Kì kiếp trước cũng không biết Cố Hoành và Dịch Bác hại chết cậu, cậu ta sau này sẽ cùng Dịch Bác ở bên nhau, cho nên đời này, cậu không tính trở thành bạn bè với Tôn Kì.

Sau khi nhóm huấn luyện viên đến, Dịch Duy dùng lý do thân thể không thoải mái, xin rút khỏi sát hạch bơi lội ngày hôm nay. Học sinh có thể xin rút khỏi sát hạch, hơn nữa tổng điểm của Dịch Duy đã đạt tiêu chuẩn xuất sắc, huấn luyện viên cũng không nói gì nhiều, phê chuẩn đơn xin rút lui của cậu.

Sau khi Cố Hoành biết Dịch Duy rút khỏi sát hạch, lập tức đi qua chất vấn cậu, thành viên khác của tổ họ, cũng đều theo qua.

"Làm sao?" Dịch Duy ngẩng đầu nhìn Cố Hoành nói: "Tôi đã nói rất rõ ràng với huấn luyện viên, thân thể tôi bỗng nhiên không thoải mái, hơn nữa điểm tôi đã đủ cao, cho nên sát hạch bơi lội này tôi không tham gia nữa."

"Điểm số của em đã đủ, nhưng điểm trung bình tổ chúng ta chưa đủ cao, em kiên trì một chút, đợi sau khi sát hạch kết thúc rồi nghỉ ngơi không được sao?" Cố Hoành khuyên.

"Có một vài lời, tôi trước đây đã muốn nói, tổ các anh, rất là kéo chân sau." Dịch Duy mang theo châm chọc nói: "Tôi đề nghị anh, đá người vô dụng kéo thấp điểm trung bình ra khỏi nhóm, sẽ thuận lợi hơn cho anh, tôi không thể nào luôn cam tâm tình nguyện giúp anh nâng cao điểm trung bình."

Nghe xong chế nhạo của Dịch Duy, Hà Minh Thư lập tức phẫn nộ: "Cậu..."

Dịch Tuyên lập tức ngăn cản Hà Minh Thư, dùng ánh mắt ra hiệu gã ta không cần nói, thành tích điểm trung bình tổ lần này rất quan trọng với Cố Hoành, lúc này không thể chọc giận Dịch Duy, nếu không nỗ lực trước đó họ làm đều uổng công.

Hà Minh Thư chỉ có thế cứng rắn nuốt xuống cơn giận, mà những người kéo chân sau, sắc mặt cũng không tốt lắm.

Thành viên tổ của Cố Hoành, không phải bạn gã, thì cũng có bối cảnh gia tộc có lợi cho gã, mà tổ của Cố Xương, năng lực người này còn xuất sắc hơn người kia. Dịch Duy trước đây vì thích Cố Hoành mới gia nhập vào tổ họ, cậu cố gắng nâng lên điểm số trung bình trong tổ, còn phải chấp nhận bài xích của họ, nghĩ thế nào cũng không đáng.

Người khác ở bên cạnh đang làm nóng người nghe thấy lời của Dịch Duy, liếc mắt nhìn cậu, ở trong lòng kinh ngạc Dịch Duy dám nói lời đắc tội những người này. Cho dù Cố Hoành có khả năng thừa kế Cố gia nhất, bây giờ cũng không dám trở mặt với những người này.

"Dịch Duy, chúng ta là một tổ..."

"Một tổ thì thế nào?" Dịch Duy lạnh lùng nói: "Lúc cần tôi thì nói là một tổ, bình thường không xem tôi là người một tổ cũng thôi đi, còn lạnh lùng chế giễu tôi, nói cái gì cho dù bơi ra khỏi trái đất cũng chả có gì tài giỏi cũng chả có tác dụng gì, nếu đã không giỏi gì không có tác dụng gì, tôi tại sao phải khổ cực tham gia nhiều hạng mục sát hạch, còn phải lấy được nhiều điểm cao?"

Cố Hoành nhìn Hà Minh Thư, lại nhìn về phía Dịch Tuyên, dùng ánh mắt dò hỏi y Hà Minh Thư và Dịch Duy có phải đã cãi nhau không, Dịch Tuyên gật đầu.

"Minh Thư, xin lỗi Dịch Duy!" Cố Hoành nhìn về phía Hà Minh Thư cau mày nói.

"Em tại sao phải xin lỗi nó?" Hà Minh Thư không phục tức giận nói.

"Cậu không xin lỗi, ngày mai tôi sẽ bảo mẹ tôi đưa cậu về." Cố Hoành ánh mắt nghiêm túc nói.

Hà Minh Thư tức giận cắn răng, nhưng cũng chỉ có thể nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, tớ không nên nói những lời kia."

Dịch Duy giống như không nghe thấy có người đang nói chuyện.

"Minh Thư!" Cố Hoành nhìn Dịch Duy, đè thấp giọng nói gọi.

"Xin lỗi!" Hà Minh Thư nâng cao âm lượng nói: "Tớ không nên nói những lời kia, cậu và thành tích của cậu, với chúng tớ mà nói, vô cùng quan trọng."

Những người bên cạnh nhìn thì giống như đang tiến hành làm nóng người, trên thực tế đang tiến hành vây xem, trong lòng lại lần nữa kinh ngạc, Hà Minh Thư là em họ Cố Hoành, bình thường luôn tỏ ra rất tài giỏi, người gia cảnh bình thường gã ta không thèm phản ứng, bây giờ cũng sẽ mở miệng nói xin lỗi.

"Dịch Duy, Minh Thư đã xin lỗi em, em không cần tiếp tục tính toán với cậu ấy nữa, sát hạch đã sắp bắt đầu, em nhanh chóng làm nóng người." Cố Hoành nhìn Dịch Duy nói.

"Tôi không có bảo cậu ta xin lỗi tôi, cũng không có nói chỉ cần cậu ta xin lỗi, tôi sẽ tham gia sát hạch, nếu đã xin rút khỏi sát hạch, bất kể như thế nào, tôi cũng sẽ không tham gia nữa."

"Dịch Duy, thành tích điểm trung bình tổ lần này đối với anh mà nói..."

"Anh lại nói một câu, tôi sẽ không báo lên thành tích của tôi." Dịch Duy mặt không cảm xúc cắt ngang lời Cố Hoành.

Cố Hoành siết chặt nắm tay, chỉ có thể nói: "Em nghỉ ngơi cho tốt, đợi kết thúc sát hạch, anh đưa em về phòng nghỉ ngơi."

Dịch Duy giả vờ cười nói: "Không cần phiền anh đưa tôi về, bản thân tôi biết đường."

Dịch Duy nói xong đứng lên đi về phía phòng thay đồ, cậu thay đồ bơi, vì không muốn trước khi xin rút khỏi sát hạch, bị Cố Hoành dây dưa.

Cố Hoành và Dịch Tuyên liếc mắt nhìn nhau, biểu hiện hôm nay của Dịch Duy xác thực khác thường, mà nguyên nhân khiến cậu khác thường như vậy, rất có thể cậu đã biết chuyện họ che giấu cậu.